Sao Tôi Có Thể Thích Cậu Ta Được - Mặc Tây Kha
Tên truyện: Sao tôi có thể thích cậu ta được?
Tác giả: Mặc Tây Kha
Edit: Andy, Mèo Bay
(Wattpad: @andyh976)
Thể loại: đam mĩ, hiện đại, thanh xuân vườn trường, thi đấu thể thao, cường cường, thanh mai trúc mã, tương ái tương sát, chủ thụ, 1x1, HE.
Hầu Mạch x Tuỳ Hầu Ngọc
Số chương: 144 chương (138 chương chính truyện + 6 chương phiên ngoại)
Góc review:
WARNING BÀI SIÊU DÀI VÀ MANG TÍNH CÁ NHÂN, AI KHÔNG MUỐN ĐỌC THÌ CHỈ ĐỌC TRUYỆN THÔI NHÉ!!!
Mình vừa đọc hết phiên ngoại vào sáng hôm qua xong, đọc xong mình như thất tình vậy...kiểu cảm giác trống rỗng ấy :v
Thường những truyện thanh xuân vườn trường mình đọc nó cũng không để lại ấn tượng sâu sắc lắm, kiểu đọc giải trí ấy. Có những truyện hay thật nhưng đọng lại trong đầu mình nhiều thì không có. Giờ thì có bộ truyện này rồi🥹
Để cho tiện nói thì Hầu Mạch là công, còn Tuỳ Hầu Ngọc là thụ. Trong bài viết mình sẽ gọi 2 bạn bằng tên nhé. Ban đầu mình cứ nhầm tên Ngọc là Tuỳ Ngọc miết, bởi vì trước idol mình đóng phim vào vai nhân vật tên vậy hihi.
Nói về Tuỳ Hầu Ngọc trước nhé!
Đây là lần đầu mình nghe nói về chứng hưng cảm. Bạn Ngọc mắc bệnh này, nhưng nó cũng không phải loại bệnh khiến mình bị thay đổi quá ghê gớm nếu được chữa trị đúng phương pháp. Bạn Ngọc mắc bệnh này từ nhỏ nên khi gặp An Nam Tích (là tên của Hầu Mạch trước đây), bạn đã ríu rít bên tai không ngừng khiến Nam Tích thấy phiền lắm =))) Một đứa trẻ như bạn ấy, sáng lạn, hoạt bạt, đáng yêu, thông minh và lanh lợi đến vậy lại bị chính bố mẹ mình bỏ mặc. Cậu không được lớn lên trong tình yêu thương, từ nhỏ đã bị đưa đến trung tâm học đủ thứ như một cách gửi trẻ khác của bố mẹ. Rồi mới 12 tuổi đầu đã bị đưa vào bệnh viện, bị người khác coi như tâm thần, chữa trị bằng phương pháp kích điện thẳng vào đầu.
. . .
Đây là lí do vì sao bạn Ngọc có trauma với việc đi bệnh viện. Lúc biết được mình thương lắm, Nhiễm Thuật bảo: "Ngọc ca sợ lắm đấy, chẳng qua cậu ấy không nói ra thôi." Một đứa trẻ con vẫn còn đang tuổi ăn tuổi lớn, thay vì dành thời gian chữa bệnh cho con thì bố mẹ lại dùng biện pháp mạnh nhất, là để cho nhanh. Mình chẳng biết nói gì, ngán ngẩm với bố mẹ của bạn ấy lắm.
Mình thích con người bạn Ngọc, bạn rất tốt ý. Chỉ vì Nhiễm Thuật - bạn thân nối khố - mà bạn chấp nhận xuống lớp kém nhất để học, mặc dù cái tôi của bạn cực cao, thi gì cũng muốn xếp hạng nhất.
Bạn là người có cái tôi cao, đây là một biểu hiện của người mắc chứng hưng cảm, nhưng mình thích (chắc bởi vì mình cũng v =)) ). Thi khối bạn chỉ được có hạng 2, kém Hầu Mạch đúng 4 điểm, bạn đã bứt rứt không xong rồi =)) Sau vụ đó cứ suốt ngày lăm le xem Hầu Mạch suốt ngày ngủ trong lớp, làm thế nào mà giỏi thế. Thi tennis cũng vậy, mỗi khi đối phương có hành động nào khiêu khích đối với bạn hoặc Mạch, bạn cũng sẽ đáp trả bằng những cú đánh siêu mạnh siêu hiểm, đánh theo kiểu khiến người ta nhục cmnl =)))
Bạn là người rất biết cố gắng, cái này nó đi liền với cái tôi cao của bạn. Bạn thi không bằng Mạch, bạn cũng cố để vượt lên bằng được. Sợ mình không vào được cùng trường với Mạch, bạn ngày đêm cứ miệt mài học từ hôm này sang hôm khác, đến mức Mạch không thể chấp nhận được luôn.
Bạn là người rất biệt nữu, kiểu thích Hầu Mạch nhưng mãi mới chịu đồng ý. Ai biểu Mạch ban đầu bảo "cậu là kiểu người tôi không thể ưa được nhất" cơ =)))) cái miệng hại cái thân nè. Bạn Ngọc là kiểu thích ghét cái gì không nói ý, cứ trầm trầm vậy thoai, mà lại gặp phải Mạch, không khác gì trời sinh một cặp luôn cuti lắm🥹
Giờ mình nói về Mạch nhé!
Mình nghĩ ai đọc xong truyện cũng sẽ muốn có người yêu hệt như Mạch thôi😌
Đầu tiên: vẻ bề ngoài =))) Nếu bạn Ngọc trông rất "hoa khôi" thì Mạch lại đẹp trai theo kiểu sporty đó, mỗi tội sắc tố da ổng khác người, tóc tai cũng vậy luôn nên trông vẫn trắng trẻo chứ không đen đen như bình thường.
Mạch siu giỏi. Mạch cân bằng giữa việc học và việc luyện tập tennis, thậm chí hai việc này còn được Mạch xem như một cách kiếm tiền. Một năm đi đấu giải + nhận học bổng + nhận thưởng các đợt thi + nhận tiền từ quảng cáo mà Mạch cũng kiếm được tận 20 vạn/năm là đủ hiểu, cũng đến là khâm phục bạn thui! Trên lớp toàn đi ngủ nhưng thực ra tai vẫn nghe bài :)) Lâu năm không đánh đàn nhưng nhìn bạn Ngọc đánh một lần là đánh theo được ngay :)) Thi đấu giải tennis không để ai vào mắt vì Mạch giỏi quá cmnr. May mà thi quốc tế không được quán quân, không thì buff ghê quá nó lố =))))
Mạch là người rất tình cảm. Từ việc đối với mẹ Mạch đã rất thân thiết, không để mẹ phải lo cho mình mà còn lo ngược lại cho mẹ nữa. Đến bạn bè, Mạch là người bạn tốt, kể cả chơi cùng hội với nhau nhưng ban đầu Mạch cũng không kể chuyện của Tang Hiến ra cho người khác nghe, mà coi đó là một bí mật chỉ thân thiết mới có thể biết.
Mạch là người rất chu đáo, để ý tới từ bữa ăn, giặt giũ, tắm rửa, học hành, ngủ nghỉ. . .của bạn Ngọc.
-Bạn Ngọc ăn trứng cũng được Mạch bóc cho. Đồ ăn của đội tennis không ngon, Mạch nhìn xem bạn Ngọc ăn gì nhiều nhất, rồi đưa phần thức ăn đó của mình cho bạn.
- Bạn Ngọc sút 2.5kg mà Mạch phát hoảng cmnl =)))) lúc đó mình buồn cười lắm vì ổng không khác gì mẹ già hết á, đã có danh phận gì đâu mà quản người ta ghê dữ ba! Ổng còn bảo bạn Ngọc cấm được tụt cân nữa không ổng nhảy xừ xuống hồ =))) cha này xàm ke, hồ nông bỏ xừ😀
- Rồi đến việc giặt giũ cũng vậy, toàn bảo bạn Ngọc để đồ đó đừng mang về quay máy giặt, Mạch giặt, phơi luôn choa, cả giày cũng là Mạch đánh hộ cho nữa hihiiii
- Đến lúc yêu nhau, bạn Ngọc suốt ngày bị nhắc là đừng có lười tắm đấy nhé, thậm chí lúc phải tách trường, Mạch còn bày ra trò sẽ vẽ lên người bạn Ngọc một nét để chắc chắn rằng bạn tắm =)))) vì tắm mới tẩy đi được.
- Chuyện ngủ nghỉ thì thôi rồi, đây là lí do ban đầu 2 người gần gũi nhau chứ còn đâuuuu. Tác giả cho bạn Ngọc cứ chạm vào Mạch lâu là ngủ, chi tiết ảo ma nhưng cuti vc💞 đồng thời cho thấy bạn Ngọc cũng là đứa trẻ bất hạnh nữa, vì từ nhỏ tới lớn có mình Mạch đồng ý ru bạn ngủ thôi.
Cái cuối cùng này thì chắc không ai chịu nổi ổng =))))
Mạch là đứa cợt nhả vch :))
Đến bạn Ngọc còn phải nghĩ sau này cha này mà có người yêu là nhờ cái mặt, chứ nói năng thế có mà người ta đấm cho =))) Ban đầu mình đọc tag cũng có thấy Mạch mỏ hỗn, cợt nhả các thứ nhưng mình không ngờ nó đến mức vậy luôn rồi :)) Kiểu đoạn đầu truyện cha này thở ra câu nào là muốn đấm cho một cái luôn ý, buồn cười vl =))) Cứ như đứa trẻ trâu.
Mạch cảm xúc của truyện:
Nó đi từ hài vch -> tập luyện, dây dưa -> hừng hực khí thế -> tán tỉnh -> thi đấu gay go, khí thế sôi trào -> yêu đương, cuti -> buồn -> kết viên mãn.
Đoạn đầu mình buồn cười vãi ò, sau nửa năm đọc bộ "Wrong Impression" thì giờ mới có truyện làm cho mình buồn cười đến thế =))))))
Về đánh tennis và tinh thần của truyện:
Sau khi kinh qua một số truyện cùng motif, ví dụ như "Em và chức vô địch đều thuộc về anh" chẳng hạn, mình thấy bản thân khá thích những truyện có yếu tố thi đấu thể thao xuyên suốt mạch truyện.
Thực sự được đọc quá trình bạn Ngọc từ một tay chơi nghiệp dư, học chơi cho biết, đến khi bạn cùng Mạch vượt qua bao nhiêu ngày huấn luyện khổ cực, trải qua bao nhiêu cuộc thi, từ thi tỉnh đến thi quốc gia, rồi giành chức quán quân nữa, mình rất xúc động đấy!
Những chương mà các bạn đi đấu giải với nhau ý, mình thích vô cùng, nó cứ như truyền ngọn lửa nhiệt tình sang làm tim mình nóng bừng bừng, cả người mình như sôi sục vậy.
Không biết vô tình hay có dụng ý, tác giả còn để cách lần đầu đi thi đấu và lần thứ hai này ra khá xa, đoạn giữa không nói về việc tập luyện mấy, nên thành ra khi đọc chương 2 người đi thi đấu cấp quốc gia này, mình như được đứng ở một góc độ khách quan của một nhân vật bất kì trong truyện, thấy rõ sự khác biệt trong lối đánh của hai người, và sự kết hợp thuần thục, ăn ý của bộ đôi toàn năng này. Mình từ một đứa chẳng biết gì về tennis lại trở nên thích đọc những chương hai người phân tích kĩ thuật, tập luyện, và thi đấu.
Bởi vì cả hai đều thông minh, nên họ bàn bạc với nhau về lối chơi, cách ra hiệu, di chuyển, phân tích chiến thuật của đối thủ, tính toán đường bóng trong đầu. . .một cách rất tài tình. Mỗi người đều có lối đánh bậc nhất của mình: Nếu như Mạch - một quán quân đánh đơn khiến đối thủ bất lực phát hận vì Mạch đánh quá lắt léo, quá cợt nhả, không có một quy tắc nào, khiến người khác như bị điều khiển chạy vòng quay như con quay; thì Ngọc - cộng sự duy nhất mà Mạch chịu phối hợp lại có sự mềm dẻo, sức mạnh, khả năng kéo dài không biết mỏi, còn được gọi với tên là Mèo Lỏng nữa chứ😽
Mình siêu thích chương truyện viết về nhóm bạn của 2 người sau khi thi đại học xong. Họ đều đỗ được vào nơi mà mình mong muốn, có dự định riêng của mình. Họ đến ăn chia tay buổi cuối, rồi chính thức tan rã. Thật sự khi đọc đến đấy mình buồn man mác, vì bọn họ không chỉ là bạn học bình thường thôi đâu, bọn họ là bạn cùng kí túc xá, bạn cùng tập luyện dầm mưa dãi nắng tháng này qua tháng khác, đã cùng nhau kinh qua biết bao nhiêu chuyện mà giờ lại phải xa nhau😞
Thêm nữa là, mình như thấy bản thân trong một tương lai gần vậy. Mình cũng bằng tuổi các bạn ấy thế nên là cái vibe kết truyện làm mình xao xuyến lắm!
Chính bọn họ đã truyền cho mình động lực để vượt qua sự chán nản chẳng biết ở đâu ra gần đây của mình. Cảm ơn 8 người nhé💖
Những chi tiết làm mình ấn tượng sâu sắc trong truyện🫶🏻
Mạch là kẻ hay khóc
Công trong 77499981 truyện: ngầu, lạnh lùng, trời lạnh rồi cho X thị phá sản thôi,...
Mạch:
- Nói nặng lời với crush tưởng crush dỗi mình -> khóc một mình trong phòng thiết bị.
- Thấy crush nói chuyện với đứa cố tán crush -> khóc, nước mắt to như hạt đậu lăn dài.
- Bị tách trường với ngiu -> vành mắt đỏ hoe.
- Vào ngày thành niên muốn làm nhưng ngiu đi ngủ trước, lỡ tay vả vào mặt -> khóc, tủi thân đi ra phòng khách ngồi.
- Chọc nhầm bạn ngiu rồi bị nó đuổi -> khóc rưng rức (tác giả viết vậy không biết thật không =))) )
Mình buồn cười vãi =)))) Mấy cái lần cha này khóc, rồi sợ ma, sợ côn trùng, mèo cũng sợ :)) làm mình thấy thiết lập nhân vật hay hơn nhiều lắm, kiểu rất đáng yêu ấy. Lần nào Mạch khóc hầu như mình cũng cười hết, vừa cười vừa thấy cưng quá luôn🥰
Những chi tiết khiến mình rung động💗
- Rủ đánh nhau nhưng Mạch không muốn ra tay với bạn Ngọc xíu nào.
- Chưa là gì của nhau cả nhưng Mạch dỗ bạn Ngọc vui vẻ
- Mạch chăm bạn Ngọc lắm.
- Mạch tỏ tình với bạn Ngọc, bảo bạn không cần trả lời ngay đâu, nhưng nào biết bạn gấp lắm rồi😋
- Hai người họ hôn nhau dưới tuyết.
- Hai người họ đánh đàn với nhau.
- Mạch khóc, tủi thân khi thấy bạn Ngọc một mình nói chuyện với cái tên theo đuổi bạn ấy. Mạch bộc lộ với bạn, nhưng lần nào khóc Mạch cũng cuống hết lên, nói không có đầu đuôi gì hết.
- Bạn Ngọc khẳng định Mạch là bạn trai mình.
- Bạn Ngọc hát cho Mạch nghe.
- Mạch cụng trán bạn Ngọc, cổ vũ cho bạn khi hai người tham gia đấu đôi quốc gia.
- Khi giành quán quân, Ngọc là người đầu tiên phản ứng, bạn nhảy ngay vào lòng Mạch một cách sung sướng.
. . .
Và rất nhiều, rất nhiều nữa, vì Mạch là người rất hay thể hiện tình cảm của mình cho bạn Ngọc biết mình yêu bạn đến nhường nào.
Những chi tiết khiến mình đau lòng
- Ngọc bị đưa vào viện điều trị bằng điện một mình khi mới 12 tuổi.
- Ngọc như một đứa trẻ không có gia đình vậy.
- Mạch mất ba vì ba đã cứu Tang Hiến, sau đó Tang Hiến lại liên tục xuất hiện trước mặt Mạch.
- Bạn Ngọc từng nhìn thấy cha dượng thực hiện hành vi đồi bại, nhưng mẹ bạn không tin lời con ruột mình.
- Mạch chọn tennis ban đầu không phải vì thích.
- Sau khi bị kích điện vào đầu, bạn Ngọc rất yếu, bạn không ăn mấy mà nôn khan suốt thôi, nhưng bạn lại dùng hết sức lực để hỏi Mạch xem Nhiễm Thuật đã có tin tức gì chưa.
- Hình ảnh bạn Ngọc và Nhiễm Thuật ôm nhau.
- Trí nhớ bạn Ngọc suy giảm rất nhiều, bạn từ hạng nhất đã xuống 57 khi đi thi khối.
- Bạn Ngọc học ngày đêm để đậu Thanh Hoa với Mạch. Đến khi Mạch bực vì bạn không biết trân trọng sức khoẻ của mình, bạn đã nghẹn ngào:
. . .
Những chi tiết khiến mình rơi nước mắt
<1> Khi bạn Ngọc bị bố Nhiễm Thuật đệ đơn lên rằng cậu bị bệnh hưng cảm, vậy thì thành tích thi đấu cấp quốc gia của bạn và Mạch chắc chắn sẽ bị huỷ, bạn Ngọc đã làm mọi cách để chứng minh mình xứng đáng. Bạn đánh đơn với Lưu Mặc, mặc dù bạn không quá cứng về mảng đó. Bạn tiếp nhận điều trị bằng điện, còn là dẫn điện trực tiếp vào đầu - cái mà bạn sợ nhất, nó là nỗi ám ảnh trong lòng bạn. Sở dĩ bạn đồng ý quyết liệt đến vậy là vì nếu không có bạn bên cạnh, Mạch sẽ không đi thi quốc tế, bạn toàn nghĩ cho Mạch thôi😭
Khi lần đầu bạn Ngọc được đưa vào phòng điều trị, Mạch đã hỏi rất cặn kẽ bác sĩ cách để chăm sóc bạn vì phương pháp này sẽ dẫn đến suy giảm trí nhớ ngắn hạn, buồn nôn, suy nhược đến cơ thể bạn. Mạch thậm chí không ngủ, ngồi cả đêm nhìn chăm chăm bạn Ngọc. Bạn nằm nhắm mắt cả ngày, hoá ra bạn không dám mở mắt vì sợ bệnh viện. Khi tỉnh dậy bạn cũng chỉ quay sang hỏi Mạch về tin tức của Nhiễm Thuật.
Khi được đưa vào phòng điều trị lần hai, bạn dáo dác đảo mắt tìm Mạch, nhưng đến khi nhìn thấy gương mặt của Mạch rồi, bạn lại nhíu mày lại và im lặng vì không thể nhớ ra nổi mình định nói gì với Mạch. Lúc đấy mình đã xúc động nhiều lắm rồi, nhưng ngay sau đó là:
Đây là lần Mạch rơi nước mắt mà mình không thể cười nổi. Lúc đó mình đang nằm đọc truyện mà nước mắt chảy ngang, mình khóc rưng rức luôn. Thực sự mình thương 2 bạn lắm, mình thương vô cùng luôn ấy😭
Chính cảnh này thôi mà ngày hôm sau nhớ lại, đọc lại, nhắc đến nó, mình đã khóc tới ba lần, ngay cả khi viết những dòng này mình cũng suýt khóc đến nơi😞
<2> Có một chi tiết sau đó mấy chương: Khi Nhiễm Thuật quay lại phòng bệnh, bạn Ngọc đặt đồ ăn cho mọi người. Bạn đang đặt đồ quán này, lại chuyển sang quán khác, rồi lại ấn quay trở về quán này, thành ra đồ ăn đến từ hai quán khác nhau. Nhìn đống đồ ăn trước mặt mình mà bạn Ngọc đã lặng im, không nói được lời nào.
Chi tiết này tưởng chừng không có gì, cũng chẳng ai thả buồn hay cmt gì cả, chính tác giả cũng chỉ viết là sau đó Mạch giải vây, rồi mọi người ngồi ăn uống với nhau thôi, mà tại cái đầu của mình tự dưng cứ nghĩ nhiều vch nên mình lại nằm khóc tiếp.
Mình đã nghĩ: Ước gì lúc đó bạn Ngọc ích kỉ một chút, đừng nghĩ đến ai cả, kể cả Mạch, không cần giải thì bạn vẫn vào Thanh Bắc, dù sao đối với bạn, tennis cũng chỉ là một bộ môn phụ thôi, nhưng vì Mạch mà bạn sẵn sàng hi sinh nhiều đến vậy. Bạn vốn là một người kiêu ngạo, lại có tính thích hơn thua với người khác, vậy mà bỗng chốc bạn lại trở thành người đặt đồ ăn cũng nhầm được. Mình thực sự rất muốn biết lúc đó trong lòng bạn thế nào, có phải rất bất lực và chán chường không?😭
Cảm xúc của mình sau khi đọc truyện:
Mình đọc xong mà tiếc ngẩn tiếc ngơ. Lâu lắm mới có bộ nào khiến mình thấy đáng bỏ thời gian và tình cảm ra đến vậy, đặc biệt nó lại là thanh xuân vườn trường, hai bạn lại còn cùng tuổi mình nữa chứ.
Mình rất yêu hai bạn Ngọc và Mạch rất nhiều🫶🏻🥰 Mình yêu hai bạn ấy đến mức không muốn coi hai bạn ấy là nhân vật trong truyện, mình gọi Hầu Mạch với tên của bạn, và Tuỳ Hầu Ngọc là "bạn Ngọc", thậm chí khi kể với người khác mình cũng nói như vậy luôn, vì câu chuyện tình yêu của hai bạn xứng đáng được biết đến mà nhỉ💞
Hẹn gặp lại Mạch và bạn Ngọc sau khi mình thi xong nhé! Nhất định sau đó mình sẽ học tiếng Trung và mua truyện về đọc😽
- - -
Bài này rất dài, suýt 3.5k từ, và mình viết cũng hơn 2 tiếng vì truyện để lại trong mình nhiều cảm xúc quá!
Truyện edit rất hay, có mấy câu trêu đùa cợt nhả của Mạch nghe xàm lắm nhưng mình quên chụp =))))
Buồn cười lắm, mình cười miết thôi =))))))
Cảm ơn tác giả Mặc Tây Kha và nhà Nấm edit đã mang đến một bộ truyện đáng yêu và hay đến vậy!!! Không gì diễn tả được trọn vẹn cảm xúc của mình khi đọc từ đầu đến cuối bộ này cả.
(Bật mí là truyện hay đến mức cả tuần vừa rồi hầu như mỗi ngày mình ngủ có 3-4 tiếng để dành thời gian đọc truyện🥹 Thế nên để dành Tang Hiến x Nhiễm Thuật đọc sau vậy.)
Rate: top1 vườn trường of mine right fck now!
Đọc xong: 16/4/2023 (17:31)
*Tất cả chỉ là quan điểm và cảm nhận cá nhân*
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com