TIỂU KỊCH TRƯỜNG
[20-08-24]
#ABO Nhân ngư đình trệ
#Nghĩ tới một cái tiểu kịch trường
Sở ca tuyến thể tiêu hao quá độ cho nên suy thoái, bị biến thành một chú sư tử trắng nhỏ không thể đi lại vững vàng, Lan Ba vì thế bắt đầu những ngày chăm sóc mèo con không biết tự chăm sóc mình, ghé vào bể cá nhìn chằm chằm tiểu Bạch ở trên giường đi đường, tiểu Bạch đứng lên hắn liền bị đẩy ngã, đứng lên liền lại bị đẩy ngã.
Bởi vì suy thoái rất nghiêm trọng thậm chí không ăn được gì, chỉ có thể uống sữa dê, Lan Ba ghé vào bể cá biên xem tiểu Bạch bẹp bẹp liếm sữa trong đĩa, sau đó tò mò mà duỗi tay ấn một chút đầu của hắn.
Lan Ba cũng dạy tiểu Bạch bơi lội, đem đáng thương miêu miêu bỏ vào bể cá của mình, nhìn nó sủi bọt chìm xuống đáy.
Ngày hôm sau hội trưởngliền đem tiểu Bạch tiếp đi, vì sợ cấp dưới của mình sẽ bị vợ đùa chết.
.
.
.
[20-9-11]
#Đến từ Nhân ngư đình trệ siêu thoại
#Một cái ngắn gọn Thất Tịch tiểu kịch trường
Khi có ít nhiệm vụ mọi người đều thực nhàn, liền chơi game mô phỏng.
Bộ phận kỹ thuật Đoạn Dương đã tạo ra một loại virus giải trí rất tuyệt vời, kết hợp giao diện vr giả lập với các trò chơi 3d thông thường. Nnói cách khác, bọn họ có thể thông qua thiết bị mô phỏng thực tế ảo tiến vào chiến trường trò chơi, tự mình sưu tập vật tư, sử dụng súng ống, địch nhân chính là đông đảo người chơi.
Tiểu Bạch mang Lan Ba đi vào chơi, thuận tiện thành lập được hai cái đồng đội qua đường. Cả hai đồng đội này đều là những người chơi trò chơi di động được nhóm lại thông qua chế độ kết hợp có sẵn trong trò chơi.
Bởi vì chỉ có hai loại cơ thể cho tạo hình nhân vật trong trò chơi, tiểu Bạch một người phụ nữ có thân hình nhỏ nhắn, linh hoạt một ít, Lan Ba chọn một người đàn ông da đen dữ tợn, cơ bắp bùng nổ.
Tiểu bạch: "Ngươi thay đổi!"
Lan Ba: "Ta thích."
Nhưng có những nhân vật có hai chân.
Lan Ba trước nay chưa tùng đi đường băng chân, gian nan mà bước ra chân trái, lại gian nan mà bước ra chân phải, chậm rì rì mà đi theo bên cạnh Bạch Sở Niên, cứng đờ mà nhặt lên một khẩu súng, nạp đạn.
Người qua đường đồng đội A: "Ha ha ha ha ha ha ha ha phù hợp với một người máy ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha đồ ăn ngon. Này đẳng cấp cư nhiên có thể phối hợp với người máy??"
Người qua đường đồng đội B: "Thảo, đây là một trò chơi đỉnh cao, đã trừ mất 50 điểm, Sao mình đen đủi thế này."
Bởi vì bọn họ dùng virus giải trí truy cập trực tiếp vào trò chơi, tiểu Bạch chọn những người chơi có tài thiện xạ rất cao vào hàng ngũ, ở đây này bọn họ không thể sử dụng năng lực phân hoá, chỉ có thể dùng đạo cụ và súng ống chuẩn bị trong trò chơi để so tài với những cao thủ đó.
Tuy rằng Lan Ba không thể đi bộ, di chuyển di chuyển mặt đất, nhưng khả năng thiện xạ sẽ không bị hạ thấp vì có thêm hai chân, hắn đang cầm một khẩu M16, nhạy bén phán đoán vị trí của kẻ địch thông qua kinh nghiệm.
Người qua đường đồng đội thấy: Một người đàn ông da đen dữ tợn ngớ ngẩn, đi từng bước của một như người máy, ngốc ngốc, đem khẩu súng ba phát như M16 thành khẩu hoàn toàn tự động bằng tốc độ tay, với một phát súng, một đội chơi đơn gồm bốn người đã bị giết.
Người qua đường đồng đội A: "Thảo, ngưu bức."
Người qua đường đồng đội B: "Thảo! Thất kính!"
Lan Ba: "Đồ ăn so."
Docduocxanh: này thì đồ ăn ngon này :v
Tiểu Bạch lái xe, chở theo ba đồng đội trên bản đồ tìm người để.giết, Lan Ba vẫn không kiểm soát được hai chân của mình, khi hắn ra đòn cơ bản không di chuyển, hoặc là di chuyển một cách ngớ ngẩn, nhưng bất đắc dĩ kỷ thuật bắn quá chính xác, toàn bộ đều headshot.
Còn lại một người cuối cùng, có lẽ đã xem thông báo giết.người trên màn hình cảm thấy mình đã gặp phải đại ca trong trò chơi này ( Hang on ), cho nên nằm nhoài trong nhà nhỏ không dám nhúc nhích.
Lan Ba chậm rì rì mà bước lên cầu thang để giết.người.
Hắn đi bộ trên mặt đất còn thấy gian nan, chứ đừng nói đến việc đi bộ lên cầu thang.
Người qua đường đồng đội thấy: Người đàn ông da đen dữ tợn ngốc nghếch bước đi từng bước như người máy, một cái bậc thang, một cái bậc thang hướng trên lầu đi.
Người cuối cùng ngồi xổm trong góc mà không phát ra tiếng động, và đột ngột bị bắn khi Lan Ba ngây ngô bước vào phòng.
Lan Ba ngốc, phản ứng theo bản năng còn nhanh hơn đại não.
Mọi người đều không biết chuyện gì đã xảy ra, liền vẻ mặt sững sờ mà ăn gà.
Docduocxanh: "ăn gà" aka "ăn gà buổi tối" chỉ người chơi sống sót với vị trí đầu tiên
Xui xẻo trứng bị giết cuối cùng càng sững sờ, đã xem một chút loại bỏ phát lại.
Người đà ông da đen dữ tợn ngớ ngẩn, ngơ ngác bước vào theo tốc độ của người máy, quay đầu lại ngay lúc anh ta khai hỏa, đột nhiên mở cái miệng khổng lồ, một ngụm cắn rớt đầu của hắn.
Xui xẻo trứng: "Quải!Đây là quải!! Đây là tân quải! Cắn đầu quải!!!!!!!!!!!!!"
.
.
.
[21-5-3]
#Nhân ngư đình trệ siêu thoại
#Một cái ngắn gọn phiên ngoại ngày 5-1
Sau khi tiêm thuốc nguỵ trang Lan Ba có hai chân, ở trên mặt đất ngược lại càng thích đi bằng trạng thái con người hơn, bởi vì áp lực lên bề mặt tiếp xúc do trọng lực của trái đất, chạm đất bằng hai chân sẽ thoải mái hơn bằng một mẩu xương cá nhiều.
Sau khi đã quen chân, Lan Ba vẫn sẽ giữ nguyên hình dạng con người ngay cả khi tắm trong bồn, bởi vì như vậy là có thể ngâm nước ấm tắm, thoải mái (˙?˙)
Bất tri bất giác ngâm quá lâu, ngủ thiếp đi trong bồn tắm, rồi đột ngột trượt chân vào trong nước.
Bạch Sở Niên đi làm về liền nghe thấy tiếng động trong phòng tắm, vội chạy vào thì thấy, Lan Ba cả người ướt sũng ghé vào thành bồn tắm, liên tục ho dữ dội.
Bạch Sở Niên giật mình, vội vàng đem Lan Ba túm ra ngoài, vỗ nhẹ vào sau lưng hắn, giúp hắn ho ra nước sặc vào khí quản.
Lan Ba ho đến mặt đỏ bừng, không thể kiểm soát được trang thái ngụy trang, hai chân khôi phục thành đuôi cá.
Chờ đến Lan Ba bình tĩnh lại, Bạch Sở Niên khom người ôm lấy hắn, dở khóc dở cười: "Ngươi đúng là một cái đại bảo bối, ta thật không ngờ một con cá thế nhưng có thể chết đuối trong bồn tắm."
Lan Ba ôm cổ Bạch Sở Niên, chóp đuôi suy yếu mà cuốn lấy mắt cá chân của Bạch Sở Niên. Thời điểm hắn bị Bạch Sở Niên ôm ra phòng tắm, phẫn nộ mà liếc nhìn bồn tắm, tư tư phóng điện giật bồn tắm thành tro.
Bạch Sở Niên đem bà vợ ngoan trở lại phòng ngủ, lau khô thân thể, làm khô tóc. Thu thập xong hết thảy, hắn trở lại phòng tắm định cọ bồn tắm thì phát hiện bồn tắm đã biến mất, trên mặt đất chỉ còn lại một cống thoát nước bốc khói.
Lan Ba theo trần nhà bò vào, bò đến tủ giày, chóp đuôi nhòn nhọn câu lấy tay Bạch Sở Niên.
"Không có việc gì, đỡ phải cọ, dựa vào nhà chúng ta điều kiện một thứ rẻ tiền như bồn tắm khẳng định là đồ dùng một lần a, bà vợ của ta thật giỏi."
Docduocxanh: cưng chiều đến vô pháp vô thiên luôn rồi @@
.
.
.
[21-5-8]
Đương lúc nửa đêm cảm thấy, viết một đoạn ngắn về Cẩm Ngôn
Thời gian tuyến là một thời gian sau khi Cẩm ca rơi xuống biển còn sống trở về. ( Khi họ còn trẻ! )
——
Mặc dù Lục Thượng Cẩm đã trở lại, nhưng Ngôn Dật vẫn chưa thể dành cho hắn quá nhiều sắc mặt hoà nhã.
Đêm nay cũng vậy, Ngôn Dật đi ngủ sớm, đưa lưng về phía Lục Thượng Cẩm.
Một bàn tay chậm rãi đặt lên vòng eo mảnh khảnh của hắn, vuốt ve không mang theo tình.dục.
Ngôn Dậtmắt vẫn nhắm nhẹ giọng nói: "Muốn làm liền nhanh lên, động tĩnh nhỏ chút, Cầu Cầu đang ngủ, đừng đánh thức nó."
"Ta không muốn làm."
Alpha khàn giọng trả lời.
Ngôn Dật quay đầu lại liếc nhìn hắn một cái, thấy mí mắt Lục Thượng Cẩm phiếm hồng, đang chắm chú nhìn hắn.
"Ngươi nhìn ta làm gì?"
"Ta không có nhìn ngươi, ta đang nhìn tuyến thể của ngươi."
Tuyến thể của Ngôn Dật sạch sẽ non nớt và ửng hổng, tản ra nhàn nhạt hương kẹo sữa.
"Nguyên lai đây là cao cấp ỷ lại, không có đánh dấu, ta đối với ngươi mà nói có cũng được không có cũng không sao." Lục Thượng Cẩm dùng ngón tay nhẹ nhàng miêu tả theo chỗ da hơi nhô lên trên cổ Ngôn Dật, lẩm bẩm tự nói, "Dáng vẻ lạnh lùng như bây giờ mới thật sự là ngươi đi."
Ngôn Dật xoay trở về, nhắm mắt lại không nói lời nào.
Lục Thượng Cẩm dán lại đây, lồng ngực ấm áp kề sát vào lưng Ngôn Dật, cánh tay gắt gao ôm lấy thân thể mảnh mai của Omega, chóp mũi áp vào gáy Ngôn Dật.
Cảm nhận được sự giãy giụa rất nhở của Ngôn Dật, Lục Thượng Cẩm đột nhiên không thoải mái, giọng nói mang theo nghẹn ngào: "Trước kia ta muốn đánh dấu ngươi lại không thể đánh dấu ( trước vì sợ Lục Lẫm truy được hành tung của Ngôn Dật, sau là vì Ngôn Dật bị Thiệu Văn Cảnh đánh dấu), hiện tại ta muốn đánh dấu ngươi nhưng lại không dám đánh dấu, tại sao ta luôn luôn không chiếm được ngươi, Ngôn Ngôn, ngươi nói cho ta, vì cái gì ta luôn là làm sai, ta rất cẩn thận, thật sự rất cẩn thận, mỗi một bước vẫn đều là đi nhầm, ngươi có biết ta tuyệt vọng đến thế nào không."
Ngôn Dật đột nhiên tách ra khỏi tay hắn, xoay người túm lấy cổ áo hắn, tức giận mà trừng mắt nhìn hắn: "Ngươi muốn ta nói với ngươi cái gì? Mười năm trước, ngươi biết rõ ta quan tâm đến ngươi nhất, nhưng vẫn đẩy ta ra từ bên người một cách tuỳ tiện. Hai năm trước, Ngươi lại giả nhân giả nghĩa mà tự chủ trương buông tay. Ngươi muốn ta nói với ngươi cái gì? Ngươi xem ta là gì?"
Alpha mà hắn thích không nên là cái dạng này, biết rõ chính mình có bao nhiêu quan tâm hắn, nhưng sau khi may mắn sống sót lại chậm chạp không xuất hiện. Lục Thượng Cẩm biết rõ, mấy năm nay mình có bao nhiêu thống khổ khi không có tin tức của hắn. Hắn lại cố tình đứng ở nơi xa nhìn, cũng chỉ vì tự tôn của A3 Alpha. Hắn luôn là như vậy tự đại, mọi việc đều làm theo ý mình, không bao giờ chịu bàn bạc với người khác.
Lục Thượng Cẩm thấy mi mắt của Ngôn Dật đỏ lên, giọt nước mắt lớn đọng ở lông mi chấn động rớt xuống, tựa hồ nước mắt tích góp nhiều năm liền trào ra ngay lúc này, hắn giống như một con thỏ trắng to lớn với đôi mắt đỏ hoe, chóp mũi đỏ bừng hơi run vì căng thẳng cảm xúc.
Lục Thượng Cẩm ngẩn người, nhanh chóng đem hắn ôm vào trong lòng: "Đột nhiên làm sao vậy, ngươi đừng khóc a."
Ngôn Dật dùng sức đấm hắn một quyền: "Ngươi khinh thường con thỏ sao! Cái gì cao cấp ỷ lại ta không có cao cấp ỷ lại ta không có...... Độ phù hợp thấp như vậy ngươi kêu ta ỷ lại cái gì a......"
Một đấm nhỏ từ siêu cao cấp S4 Omega thực sự vượt quá sức người thường có thể trụ được, cho dù là Lục Thượng Cẩm cũng bị đánh đến tức ngực suýt nôn ra máu.
Ngôn Dật uỷ khuất khóc nức nở như chọc vào trái tim Lục Thượng Cẩm, hắn vừa mừng như điên lại vừa đau lòng, chân tay luống cuống mà ôm lấy Ngôn Dật, ở ban công đi tới đi lui mà hống.
"Thực xin lỗi." Lục Thượng Cẩm môi có chút run run, "Thực xin lỗi lão bà."
Ngôn Dật vùi đầu vào hõm vai hắn, nghẹn ngào oán giận những chuyện vụn vặt trong quá khứ, Lục Thượng Cẩm lắng nghe từng cái một, cẩn thận mà an ủi.
Cảnh biển ngoài bancông dần dần tối sầm đi, bờ biển bên kia ánh đèn lập loè trong đêm, nếu có aiđó từ cửa sổ nhìn qua cửa sổ, sẽ thấy một Peregrine Falcon Alpha (hình như chỗnày tác giả nhầm thì phải, là ứng Kestrel mới đúng, vì lúc này đổi tuyến thể rồi) quẩn quanh ở ban công, trong lòng ngựcôm một con thỏ trắng tai cụp to lớn với đôi mắt đỏ hoe, vẻ mặt dịu dàng và kiênnhẫn thì thầm dỗ dành.
.
.
.
[21-5-8]
Hôm nay tôi không cập nhật để viết cho mọi người một đoạn ngắn con cá cho mèo ăn.
——
Phim trường, đạo diễn cầm kịch bản giảng diễn cho các diễn viên, lần này hai diễn viên chính một cái là danh tiếng bùng nổ trong và ngoài nước ảnh đế Lan Ba, nghe nói kỹ năng diễn xuất rất tốt tướng mạo lại rất đẹp thuần tự nhiên, nhưng tính tình kém, rất thích giở trò bệnh ngôi sao.
Diễn viên chính còn lại là một cái tân tiểu thịt tươi Bạch Sở Niên, chưa có tác phẩm nào, lần này có thể trộn lẫn cùng ảnh đế diễn hoàn toàn là bởi vì hắn rót vốn vào đoàn, bởi vì cha nuôi Lục Thượng Cẩm là chủ đầu tư.
Sau khi đạo diễn giảng diễn cho hai diễn viên chính, ảnh đế Lan Ba lạnh nhạt gật gật đầu, Bạch Sở Niên khẩn trương đến mức vẫn luôn đổ mồ hôi tay.
Bạch Sở Niên dựa theo kịch bản nói trôi chảy trình tự lời kịch, trước đó còn thuận lợi không như thế nào NG, nhưng cảnh sau là cảnh hắn định tự tay xử lý đứa con mà Lan Ba đang mang, tình tiết này quá thô bạo, Bạch Sở Niên mất nửa ngày mới tìm được tí xíu cảm giác mà kịch bản yêu cầu.
Đạo diễn hô action, Bạch Sở Niên một phen từ phía sau ôm lấy bụng Lan Ba, nói những câu thoại tức giận đã định sẵn trong kịch bản, trong lòng lại suy nghĩ, eo của hắn thật nhỏ thật mềm, thân thể còn hương hương.
Lan Ba không cần người khác chỉ đạo diễn xuất, hắn thống khổ mà ngã trên mặt đất, bóp vỡ túi máu giấu ở bên dưới quần áo, cả người giống như một đóa bồ công anh rách nát, Bạch Sở Niên xem đến vô cùng đau lòng.
Đạo diễn rất tán thưởng đoạn này, một lần thông qua.
Ngay khi âm thanh vang lên, Bạch Sở Niên lập tức chạy qua, đem Lan Ba từ trên mặt đất bế lên, không nhịn được mà thả ra trấn an tin tức tố. Phim trường có rất nhiều người, mọi người đều ngửi thấy thấy được này cổ trấn an khí vị, trộm cười rộ lên, quả nhiên vẫn là cái tuổi trẻ tiểu hài tử, nhập diễn quá sâu, cư nhiên còn đau lòng cho ảnh đế.
Lan Ba bị Bạch Sở Niên bế lên, có chút bất ngờ mà nhướng mi liếc hắn, bắt gặp ánh mắt dịu dàng đau khổ của đứa trẻ, khóe miệng nhếch lên.
Sau một ngày quay chụp, Bạch Sở Niên chạy tới đưa nước trái cây cho ảnh đế tiền bối, nhưng Lan Ba đã được trợ lý của anh hỗ trợ trên xe bảo mẫu.
Bạch Sở Niên có điểm thất vọng, nhưng trong xe bỗng nhiên vươn một bàn tay, giữa ngón tay kẹp một mẫu thông tin liên lạc vừa viết đưa tới trước mặt hắn.
Bạch Sở Niên sững sờ ngẩng đầu lên, nhìn thấy Lan Ba ngồi ở trong xe nhàn nhạt đỡ lấy đầu, tinh nghịch mà đối với hắn ra hiệu: "call me."
Mặt Bạch Sở Niên có điểm hồng, đem thông tin liên lạc cất vào túi, sau khi về khách sạn, khẩn trương thêm WeChat ảnh đế tiền bối.
Mười phút sau, bạn tốt được chấp nhận.
Bạch Sở Niên liếm môi suy nghĩ xem nên nói cái gì để không có vẻ cố ý, đột nhiên, đối phương gửi đến một tin nhắn.
"Cách Lục Thượng Cẩm xa một chút, ta sẽ bao dưỡng ngươi."
Docduocxanh: thật bá đạo.
Bạch Sở Niên ôm di động ngây người.
Tiền bối dường như đã hiểu lầm điều gì đó.
————
Vài ngày sau, Lục Thượng Cẩm đắc ý nhận được đoạn clip do đạo diễn gửi tới, xem xong liền nổi cơn thịnh nộ: Ta muốn rút vốn! Người viết kịch bản viết cốt truyện kinh khủng gì! Này không phải cố ý dạy hư con trai lớn sao!
Ngôn Dật đem tức giậnđến dậm chân Lục Thượng Cẩm tiếp đi.
.
.
.
[21-5-29]
#Nhân ngư đình trệ siêu thoại
#Một cái ngắn gọn 520 phiên ngoại
Triển lãm Vật nuôi Quốc tế được tổ chức tại Trung tâm Triển lãm Quốc tế ở Nha Trùng thị, chỉ một số khách hàng đủ tiêu chuẩn mới được gửi thư mời.
Lan Ba cũng được mời tham gia, thản nhiên mặc vest, chậm rãi đi dạo giữa các gian hàng mèo nổi tiếng.
Ở gian hàng đầu tiên là một con mèo Maine Coon với vẻ mặt lạnh lùng, bộ lông sau dày và mượt, đang liếm chân của nó một cách cao quý.
Lan Ba chống cằm nhìn trong chốc lát, lắc đầu.
Không đủ ngọt ngào, trông quá hung.
Đi đến gian hàng tiếp theo, được trưng bày là một con mèo Ragdoll có đôi mắt xanh lam, khuôn mặt đối xứng hoàn hảo, đôi mắt màu lam như bầu trời đầy sao, bộ lông mượt mà, điều quan trọng nhất là ngoan ngoãn và nghe lời, tiếng kêu mềm mại làm cho người ta thích.
Lan Ba dừng lại nhìn nó một lúc, rồi lắc đầu.
Ngọt ngào cũng đủ ngọt ngào, chính là không đủ soái, có điểm dịu dàng nữ tính.
Lan Ba đi một vòng quanh các gian hàng, đi hết một buổi sáng, chân đều mỏi mà vẫn chưa gặp được con mèo mình thích.
Một người bán đã chú ý Lan Ba từ lâu, cảm thấy đây là vị đại kim chủ, ánh mắt quá cao, mặt hàng bình thường không lọt vào được mắt hắn, vì thế chạy tới lôi kéo Lan Ba: "Ngài hãy đến đây xem, chỗ của ta có một con đặc biệt."
Lan Ba không ôm hy vọng, lười biếng đi theo hắn.
Một con tuổi nhỏ bạch sư được đặt trên gian hàng với xích sắt còng vào cổ, nó đang gào rống dữ dội với nhiếp ảnh gia phía dưới, do còn quá nhỏ nên tiếng gầm thực yếu ớt, giống như một chú mèo con mà anh anh, bất quá khí thế thật dồi dào, nãi hung nãi hung.
Lan Ba đi đến gần nhìn kỹ hơn, tiểu bạch sư có bộ lông tuyết trắng, đôi mắt màu xanh ngọc bích, tiểu móng vuốt rắn chắc mở ra tới, lớp đệm chân là màu hồng nhạt.
Tiểu bạch sư ngửi thấy mùi hương trên người Lan Ba, đột nhiên nhừng hung dữ, xoay bụng lên lăn lộn cầu xoa.
Lan Ba lấy ra một tấm thẻ, kẹp giữa hai ngón tay: "Chính nó, quẹt thẻ."
Không cần lồng hay xích sắt, Lan Ba ôm tiểu bạch sư đang trên gian hàng đi. Người bán tặng Lan Ba một bình sữa dê đầy, dặn dò hắn uy nãi cho tiểu gia hỏa, đừng làm hắn đói bụng.
Nhưng tiểu bạch sư không chịu bú sữa, một hai phải mút mặt cùng ngón tay Lan Ba, trông rất ngoan ngoãn và nghe lời.
——
Triển lãm thỏ bên này xảy ra chút trục trặc.
Khi Tất Lãm Tinh bước vào hội trường, những con thỏ đang an tĩnh nhai cỏ khô lập tức sôi trào, chúng thành đàn chạy xuống gian hàng, vây quanh Tất Lãm Tinh, răng rắc răng rắc gặm ống quần Tất Lãm Tinh.
Trong đó có một con thỏ tai cụp cả người không pha tạp sắc đang nhảy sung sướng nhất. Tất Lãm Tinh đem nó bế lên, chú thỏ trắng ngay lập tức chui vào trong áo phông của Tất Lãm Tinh thò đầu ra, ngây ngây ngốc ngốc mà nhai áo Tất Lãm Tinh.
Tất Lãm Tinh không còn lựa chọn nào, đành phải mua con thỏ trắng này, tiêu hết tiền lương vừa lãnh trong tháng này.
——
Tại buổi triển lãm chó, Hàn bác sĩ đi thẳng đến gian hàng chó săn thỏ, vì đã đặt trước, do đó trực tiếp mang đi con chó săn thỏ Ý đã đặt hàng, hắn mang theo chiếc vòng cổ đặt làm riêng có ghi tên mình đeo vào cho nó. Con chó vui vẻ mà dùng sức vẫy đuôi, đánh trúng chân Hàn bác sĩ làm hắn bị đau.
"Ngoan, đi kiểm tra sức khoẻ." Hàn bác sĩ bế lên chú chó nhỏ, đặt vào ghế phụ.
Nhưng chú chó quá dính người, một hai phải nằm trên đùi Hàn bác sĩ.
Hàn bác sĩ còn muốn lái xe, đem con chó ôm xuống.
Chú cho lại lao lên, nằm trên đùi Hàn bác sĩ.
Hàn bác sĩ bất đắc dĩ, xoa xoa đầu chú chó, Gọi người đến lái thay.
——
Mặt khác của buổi triển lãm chó.
Hà Sở Vị ngồi xổm ở gian hàng của mình, trên gian hàng nằm hai chú sói con, Hà Sở Vị lớn giọng hét to: "Có người nhận nuôi chó sao! Tặng miễn phí! Tất cả đều thuần chủng, có chứng nhận đã tiêm vắc-xin! Cầu xin một người hảo tâm tới mang hai đứa nó đi!"
Có người nghe tiếng rao đến xem, cùng Hà Sở Vị hỏi: "Chúng là sói a, không phải chó, không nuôi được không nuôi được."
"Như thế nào không phải chó, phải a! Tuyệt đối phải! Giả một đền hai." Hà Sở Vị xách gáy của hai con sói con giơ lên.
Sói con đáng thươngvô cùng nghe lời lão cha rầm rì: "Uông...... Ô ô......"
.
.
.
[21-7-3]
#Tiết mục ngắn
Lục Thượng Cẩm lắc lắc ly rượu, cùng lão Tất đại Hạ nói, ta dạy các ngươi, một câu hỏi là có thể nhìn ra tài năng kinh doanh của bọn nhỏ.
Lão Tất cùng đại Hạ chăm chú lắng nghe.
Lục Thượng Cẩm dựa lưng vào sô pha, gọi tới Lục Ngôn cùng tiểu Bạch, hỏi: "Cho các ngươi mười triệu, các ngươi tính toán tiêu như thế nào?"
Lục Ngôn ( lo lắng ): " Nhà chúng ta đã khó khăn như vậy sao? Mười triệu còn phải cân nhắc tiêu như thế nào."
Tiểu bạch ( đập lòng bàn tay một cái): "Đi công viên hải dương mua cho Lan Ba mấy con sò biển lớn."
Lục Thượng Cẩm:...
Docduocxanh: vả mặt :v
Lão tất:...
Đại hạ:... ( nhẫn cười )
.
.
.
[21-9-12]
#Ưng Thỏ tiết mục ngắn
Gần đây khó được thanh nhàn, đến Câu lạc bộ sức khoẻ của đại Hạ ngồi.
Lục Thượng Cẩm đang nằm trên ghế tựa, trong tay cầm một ly rượu có đá độ cồn thấp, cùng bên người đại Hạ lão Tất chạm ly.
Tất duệ cạnh thở dài: "Công ty ta còn một đống việc đâu, tiểu bại gia tử cứ phải lôi ta ra ngoài chơi, ai nha, hắn muốn ra đảo chơi, ta không có thời gian, ngâm mình trong bể bơi là được rồi."
Vừa nói hắn vừa nhìn Đàm Mộng mặc chiếc quần bơi nhỏ đang chạy nhảy bên cạnh bể bơi chơi bóng, râu bướm trên đỉnh đầu tiểu Omega theo hắn chạy nhảy mà đung đưa.
Tất Duệ Cạnh hô lớn một tiếng: "Nhóc con đem quần kéo lên! Đều rớt xuống tận đùi rồi!"
Vừa dứt lời hắn liền bị Đàm Mộng ném một chiếc dép vào người.
"Nhóc con thúi này." Tất Duệ Cạnh bất đắc dĩ cười cười.
"Không biết đủ...... Ngôn Dật luôn luôn bận rộn, không khiêng căn bản không thể mang ra ngoài." Lục Thượng Cẩm thở dài, "Ta tròng bao tải hắn mới đem hắn túm ra được, Vì hắn bận rộn như vậy, không phải hơn hai năm toàn yêu cầu cùng ta phân phòng ngủ?"
"Không biết đủ......" Hạ Bằng Thiên cau mày, "Tài Băng hai ngày nay giải phẫu sắp xếp đến đầy, ta trùm bao tải đều không mang ra được, chỉ cần hắn giải phẫu xếp đầy, ta liền trở thành độc thân a, điện thoại không nghe máy, người cũng không thấy, đừng hỏi, hỏi chính là đang ở phòng giải phẫu."
Chỉ nghe thấy cạnh bể bơi có tiếng nước bắn ra, Ngôn Dật bơi vào bờ, vịn lan can đi lên.
Mái tóc màu xám khi bị ướt màu sắc trở nên đậm hơn, lông thỏ ướt dính vào tai, hắn tuy gầy, hình thể lại lại săn chắc cân đối, một giọt nước từ cằm nhỏ xuống, dọc theo cổ men theo cơ ngực cùng cơ bụng, rồi rơi xuống rốn, đuôi thỏ bên ngoài quần bơi ướt đẫm biến thành một cục nhỏ, lộ ra làn da màu hồng nhạt.
Ngôn Dật xoay người ngồi bên bể bơi, sau lưng là một dấu ấn con chim ưng Peregrine sắc bén đang sải cánh bay, bá đạo mà chứng tỏ Omega này đã có chủ.
Ở bên bể bơi chơi bóng Đàm Mộng, trên người cũng có dấu ấn dây leo của Tiễn độc mộc uốn lượn.
Đối với một omega đã kết hôn, Alpha của họ đánh dấu sẽ phát ra mùi tinh tứ tố, khiến các Alpha mang ý xấu khác tránh xa.
Nhưng nay đã khác xưa, các Alpha đã không còn coi những dấu vết mà họ cắn vào vợ là vốn khoe ra.
"Nhìn này." Tất Duệ Cạnh vén áo trên, vỗ lên tay cánh tay phải, bắp tay mạnh mẽ bừng bừng phấn chấn như cũ không thua gì khi huấn luyện trong quân đội năm đó.
Một dấu ấn hình con bướm màu xanh trên trên vai hắn.
"Nhìn thấy chưa, Venus Morpho." Tất Duệ Cạnh hung hăng vỗ cánh tay nói, "Lúc ánh sáng mạnh là đẹp nhất, sẽ sáng lên."
Hạ Bằng Thiên cười: "Đừng làm đại tẩu khó chịu, hắn tức giận sẽ cắn ngươi một cái đi. Đến nhìn ta này."
Hạ Bằng Thiên nâng đùi lên, xốc lên ống quần đùi đem bắp đùi lộ ra, bên trong đùi in một cành cây thường xuân dịu dàng.
"Chậc chậc, hiểu được đều hiểu đi?" Hạ Bằng Thiên kiêu ngạo mà nhất chân lên, "Tìm người nhỏ tuổi hơn mình có cái gì hảo a? Có thể biết đau người?"
"Ngươi liền nhỏ hơn Tài Băng không được nửa tuổi, giả bộ non nớt cái gì, Tài Băng có phải hay không còn kêu ngươi ca đâu, có nghĩa là ngươi đã lớn tuổi rồi."
"Hắn kêu ta ca, hắn," Hạ Bằng Thiên một nghẹn, "Tôi không lại cho hắn......"
Nhưng khi họ gặp nhau thân phận khác nhau quá lớn, một người là sinh viên y khoa vừa đi du học về, một người là đại thiếu gia của An Hồng Diệp, tiếng ca là từ địa vị xã hội địa, sau này ở bên nhau lại đơn giản cũng thuận miệng kêu.
Lục Thượng Cẩm không tham gia tranh luận, lười biếng đứng lên.
Khi hắn rời đi ghế tựa, Tất Duệ Cạnh cùng Hạ Bằng Thiên ánh mắt đều dõi theo dán tới trên người Lục Thượng Cẩm.
Lục Thượng Cẩm cởi bỏ nút áo, lộ ra sau cổ cạnh tuyến thể một dấu ấn đầu thỏ trắng, áo khoác tuột khỏi người, lộ rõ đầu vai cùng trên cánh tay hắn cùng cũng có dấu ấn đầu thỏ.
Ngoài ra, Các dấu đầu tỏ tương tự cũng xuất hiện bên trong cổ tay và một bên cơ ngực của hắn.
Cả hai người đều sửng sốt, ngượng ngùng mặc lại áo khoác.
Lục Thượng Cẩm ném áo khoác, tiêu sái đi đường, tới bên cạnh bể bơi, cúi người nói với Ngôn Dật: "Đi, chúng ta đi ăn một chút gì."
Khi cúi người còn lơ đãng lộ ra dấu vết đầu thỏ.
Ngôn Dật ngẩng đầu lên: "Thật sự đói, đi thôi."
Lục Thượng Cẩm đưa tay cho hắn, kéo Ngôn Dật dậy, dẫn hắn đi đến phòng thay đồ.
Ngôn Dật ngồi trên ghế trong phòng thay đồ, Lục Thượng Cẩm cầm một cái khăn tắm lớn lau đầu cho hắn, kiểm tra tai thỏ có bị nước vào hay không, làm cho Ngôn Dật có chút ngứa.
"Cẩm ca, ngày hôm qua phát tình, ta cắn ngươi có chút tàn nhẫn, ngươi còn đau không?"
Lục Thượng Cẩm khẽ cong khóe môi, sau đó cách khăn tắm đem Ngôn Dật ôm đến trong lòng ngực, ủy ủy khuất khuất oán trách: "Đều cắn ta đến chảy máu, có thể không đau sao."
Ngôn Dật đã sớm nghe ra Alpha đang giả bộ đáng thương, nghĩ nghĩ, kéo tay Lục Thượng Cẩm, đặt lên đuôi của mình.
"Sờ đi, cho ngươi nhận lỗi." Hắn biết Cẩm ca không chống được điều này.
Quả nhiên Lục Thượng Cẩm suýt chút nữa không kiềm được, nhéo nhéo cái đuôi nhỏ ướt đẫm, thực đáng yêu, lại càng không kiềm được.
"Lão bà, ta tưởng......"
"Cái gì?" Ngôn Dật ngẩng đầu nhìn hắn.
Lục Thượng Cẩm không khỏi phải cẩn thận nhìn kỹ gương mặt này, ngày thường Omega được bọc trong âu phục nghiêm túc lại đoan trang, làm người muốn trực tiếp lột hắn sạch sẽ trong văn phòng.
"Làm ngươi." Lục ThượngCẩm Trả lời bằng một giọng khản đặc.
.
.
.
[21-9-21]
#Một số câu chuyện siêu ngắn mà tôi nghĩ đến ngày hôm qua
1. Lan Ba thích đầu mèo của Bạch miêu, thích mềm mại thỏ Cầu cùng Ngôn Ngôn, duy nhất ghim Cẩm ca, nguyên nhân chuyện này phải truy ngược lại, trên mặt biển sẽ có rất nhiều chim biển và hải âu, Lan Ba chính là biển rộng, kia chim biển thì ở trên biển ị phân, tương đương với liên luỵ (dịch sát nghĩa là đi ia đoá :v) trên người Lan Ba...... Cho nên Lan Ba không thể nào thích chim......
2. Tiểu Bạch biến thành sư tử trắng chỉ số thông minh sẽ -10086, lúc này chỉ số thông minh của hắn chính là chỉ số thông minh của sư tử trắng, hắn biết rõ Lan Ba là lão bà của hắn, nhưng chỉ có thế. Vì vậy vào lúc này ở trong mắt tiểu Bạch, lão bà = người tí hon rất đáng yêu, chính mình = quái vật to lớn. Cho nên thường xuyên ngậm lão bà nơi nơi khuân vác, để chỗ nào cũng cảm thấy không an toàn.
3. Sau khi sư tử trắng khôi phục thành tiểu Bạch thì không nhớ được chi tiết cụ thể về trạng thái sư tử trắng, vì vậy hắn không quá xã giao, nhưng thỏ Cầu sẽ chạy đến nói cho hắn: "Ngươi ở PBB căn cứ cọ xát dưới đài quan sát làm trò trước thao trường đầy binh ca ca, ta còn ghi lại nữa!"
Tiểu Bạch lấy miếng bánh kem cuối cùng hối lộ thỏ Cầu để xóa video, phủi tay vừa lòng về nhà, phát hiện Lan Ba đã đăng bức ảnh hắn liếm jio ( móng vuốt ) có độ nét cao mà phát lên vòng bạn bè.
4. Eris phải uống dầu máy hàng ngày để bảo dưỡng, bảo hộ bánh răng linh kiện bên trong không bị rỉ sắt. Nhưng một ngày cái vít phía dưới của hắn bị lỏng, nứt ra cái khe, dầu máy bị rò rỉ. Hắn không biết còn nơi nơi đi bộ trong lâu đài Bạch Tuyết. Kết quả là dầu động cơ bốc cháy, gây ra hỏa hoạn. Thực nghiệm thể nhãi con nhóm mỗi người bị hun thành những khuôn mặt nhỏ màu đen. Kỳ Sinh Cốt cái đuôi khổng tước bị thiêu trọc, khí điên trực tiếp bỏ nhà đi bụi. Người múa rối chỉ tay mắng Eris đang ngồi xổm trên mặt đất.
Rốt cuộc chú sử như thường lệ xui xẻo, tổ chức Bạch Tuyết lựa chọn ngủ đông hai mươi năm, hai mươi năm này họ phải nỗ lực bảo đảm không bị tiêu diệt bởi chính người nhà của mình.
5. Quản ngục (quản giáo) trưởng kỳ thật cũng thích lông xù xù, nhưng bất đắc dĩ chính mình là miêu không nghe thấy thể chất, trên đường đụng tới mèo hoang cũng nhịn không được đi sờ sờ, nhưng mèo hoang sẽ cào hắn, hắn nghĩ tại mình không mang thức ăn, ngày hôm sau mua giăm bông đi xem nó, con mèo vui vẻ ăn xong giăm bông, sau đó tinh lực dư thừa mà cào hắn, quản ngục trường chỉ có thể thở dài về nhà.
Báo đen hôm nay tiêu hao hết thể lực thoái hóa về bản thể nghỉ ngơi, bởi vì quản ngục trưởng không ở đó nên nó ngủ rất thư thái, nằm ngửa ở trên thảm ngủ, quản ngục Trường sau khi trở về nhìn thấy con mèo đen lông xù xù ngứa ngáy khó nhịn, ngồi trên thảm sờ soạng bụng béo đen.
Đột nhiên bốn mắt nhìn nhau.
Tay quản ngục trưởng bị ôm lấy hung hăng cắn một ngụm thêmchân sau đá xoáy, tay bị cắn toàn là máu, báo đen lười biếng rời đi.
.
.
.
[21-10-29]
Một đoạn văn ngắn
Sau khi Bạch Sở Niên trở về, phát hiện thỏ Cầu đã bị đại đồ đệ Lãm Tinh của mình ăn sạch sẽ, ngốc thỏ Cầu bị làm đến lộ đều đi không được, chạy đi tìm tiểu Bạch cáo trạng, mấu chốt là Lãm Tinh nội tâm ẩn giấu đến thâm sâu, đem Lục Thượng Cẩm Ngôn Dật đều lừa đi.
Đâu thể thế được! Bạch Sở Niên phải cho Lãm Tinh một bài học, dạy thỏ Cầu nhất chiêu.
Vì vậy một đêm không trăng gió lớn, thỏ Cầu từ sau cánh cửa ám toán Lãm Tinh, một chiêu khóa cổ và đầu gối, không nói hai lời Lãm Tinh trực tiếp bị hạ gục. Chiến thuật ban Lãm Tinh căn bản không phải đối thủ của Đấu vật ban thỏ Cầu Đấu, bị trói tới trên ghế.
Thỏ Cầu bắt đầu phóngthích tin tức tố, khiến cho thân thể Lãm Tinh mọc dây leo khắp nơi, còn nở rộ rấtnhiều hoa màu đỏ, thỏ Cầu nhếch mép, đem mỗi một đóa đều bắn một phát nổ đầu.
.
.
.
[21-10-31]
Lại một đoạn văn ngắn
Khi Bạch Sở Niên trở về từ chuyến du lịch vòng quanh thế giới, tiểu Xuyên lại bắt đầu năn nỉ Sở ca viết thư giới thiệu cho mình, muốn đến Nha Trùng đảo để tham gia khóa huấn luyện đặc biệt, ôm đùi Sở ca không buông.
Bạch Sở Niên nói, "Muốn viết đơn giới thiệu, được, ngươi về tìm cha mẹ ký tên vào văn bản đồng ý cho ngươi đến Nha Trùng đảo." Tiểu Xuyên ủ rũ, bắt đầu đường cong cứu quốc, đi tìm Lan Ba cầu cứu.
Lan Ba không có quyền giới thiệu học viên, nhưng đây chính là một con tiểu mèo con, hắn làm sao nhẫn tâm từ chối, liền tự mình dẫn tiểu Xuyên đến bên ngoài Nha Trùng đảo du ngoạn một vòng.
Thủy hóa cương ca nô đậu ở phụ cận Nha Trùng đảo, cánh tay Lan Ba đạt trên mạn thuyền, dáng ngồi của một đại lão, giơ tay giới thiệu: "Randido, tất cả những gì ngươi thấy đều là vương quốc của ta, nghĩ muốn cái gì, tự mình đi vớt, vớt lên tới liền tặng cho ngươi."
Tiểu Xuyên rất vui vẻ, chui vào bong bóng Lan Ba thổi hướng biển lặn xuống.
Mèo con còn rất có thiên phú trục vớt, lần đầu tiên lặn xuống liền mang lên một cái vương miện vàng cẩn ruby của thế kỷ 17.
Lan Ba hào phóng phất tay: "Tiện nghi, thưởng cho ngươi."
Tiểu Xuyên lại nhảy xuống biển, lần thứ hai vớt được một chuỗi dây chuyền Hổ phách lửa châu Âu.
Lan Ba: "Có thể, thưởng cho ngươi."
Lần thứ ba vớt lên một cái đao rỉ sắt thời Chiến Quốc.
Lan Ba: "Không đáng bao nhiêu, thưởng cho ngươi."
Lần thứ tư mang lên một một viên trân châu lớn màu trắng hồng lên, vì quá to nên phải dùng hai tay nâng lên.
Lan Ba: "Thưởng......... Chờ đã, cái này không thể cho ngươi, mau thả lại đi."
docduocxanh: A Xuyên là khắc tinh của Ái Ái thì phải :v
.
.
.
[21-12-12]
#Quan sát nhật ký [2021.12.10]
Người quan sát: Dr.lin
Khu vực hoạt động của nó là ở vùng nước nông quanh Nha Trùng đảo, chưa tính đuôi, cở thể có kích thước tương đương đĩa ăn kiểu phương Tây dài 9 tấc (khoảng 20cm), da trắng và bóng loáng. Trước mắt nó còn chưa xuất hiện ngụy trang, chỉ phát ra ý thức kêu "daimi" cùng "daima". Năng lực rất yếu, có thể thả ra một chút điện lưu màu tím hồng, chỉ đủ chiên chín hai con cá nhỏ cho mình ăn. Nhưng nó có một khả năng tấn công mới, từ trong nước bất ngờ nhảy lên dán ở trên mặt đối thủ, gọi tắt "Ôm mặt.giết".
Ái Ái vào thời kỳ này sử dụng kỹ năng bảo hộ chính mình không bị Mỹ Châu sư tấn công.
狗怂本从心
Ái Ái aka Bạch Ái Tinh ^^
Còn một số truyện do fan viết.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com