Edit từ bản QT của RubyRuan_69.Mình edit theo ý hiểu của mình, nên chỗ nào không hiểu thì mình chịu :vCó gì các bạn hãy góp ý để mình chỉnh sửa cho hoàn chỉnh hơn nha.Thể loại: Bách hợp, Nữ phụ, Xuyên thư, Ngọt, HE.Tiến độ: Đã hoàn thành.Tốc độ ra chương hên xui nha.…
Đam mỹ, đế vương chiếm dục công x thái y cường thụ, ngược tâm, ngược thân, sinh tử văn, có H, 1x1, HEMột người vì muốn chiếm giữ một người đến điên cuồng mà việc gì cũng có thể làm.Người kia lại chỉ muốn có một cuộc sống yên ổn như chính cái tên của mình thế nhưng không thể nào thực hiện được.Kẻ ngược và người bị ngược, ai đáng thương hơn ?Dày vò về thể xác cùng sự thống khổ của tinh thần, suy cho cùng cái nào mới thực đáng sợ?Lưu ý: mình không đồng ý chuyển ver truyện !…
Tác phẩm: Đã là thời đại nào rồi (都什么年代了啊)Tác giả: Thất Tiểu Hoàng Thúc (七小皇叔)Nhân vật chính: Kỷ Minh Tranh (纪鸣橙), Bành Hướng Chi (彭姠之)Thể loại: hỗ công, ngọt sủng, HEEdit: phuong_bchii…
Lưu ý: Bạn nào tinh thần yếu thì không nên đọc bộ này. Vì NGƯỢC nặng nên đọc sẽ tức lắm nhé. Số chương: >300 chương + ngoại truyện.Thể loại : Ngược sủng đan xen, hiện đại, có H, nữ cường, nam máu chó. Tình trạng : vẫn đang sáng tác .Chúc các bạn đọc vui. ..........................Cô phải làm sao để trốn khỏi sự truy lùng của người đàn ông giàu có này?Đêm tối ma mị, hơi thở nóng rực dồn dập, Nam Cung Kình Hiên hung hăn ngăn cản cô gái dưới thân, đôi mắt ánh lên dục niệm, giận giữ quát: "Cô đủ rồi! Dụ Thiên Tuyết, cô còn dám dãy giụa nữa đi! Cô có biết bao nhiêu người liều mạng để leo lên giường tôi không, cô có cơ hội lại còn phản kháng cái gì?""Cút!" Dụ Thiên Tuyết thét lên như muốn điếc tai, nước máy nóng hổi chảy dài khiến tiếng kêu gào thên phần run rẩy: "Anh không phải là người, anh không có nhân tính, tôi đã sai lầm nghi nghĩ anh sẽ cứu Thiên Nhu, tôi điên nên mới để cho mình như một kẻ ti tiện, phó mặc cho anh định đoạt! Anh đủ rồi! Buông tôi ra!"Nam Cung Kình Hiên ngừng thở, sắc mặt xanh mét, chứng tỏ anh đang giận dữ.Một tay đè cổ tay cô, giọng nói của anh khàn khàn như từ địa ngục vọng tới:"Tốt.....Để tôi nhìn xem cô có bao nhiêu kiêu ngạo!"Giữ chặt gáy cô, anh cúi đầu hung hăng ngăn lại đôi môi đỏ tươi của cô.*****5 năm sau, không trốn tránh nữa, cô trở về.....Cho là tất cả đều đã trở thành quá khứ, nghĩ rằng một đoạn kích tình kia đã bị anh quên lãng.…