[LingNice] Cách thuần hóa Nice của cậu
https://archiveofourown.org/works/66066616
-
Đúng hai tuần trước, Lin Ling còn là một dân văn phòng bình thường, phải làm việc quần quật trong ngành quảng cáo cho các "người hùng" hàng đầu như Nice và Moon. Cuộc sống của cậu cứ trôi đi êm đềm như bất kỳ ai ở vị trí này – có đủ tiền trả hóa đơn, căn hộ tươm tất, và thi thoảng đủ tiền mua vài món đồ lưu niệm của Moon. Chắc chắn cũng có những ngày tồi tệ, khi phải làm thêm giờ đến kiệt sức, và có lẽ cuộc sống thiếu vắng đi những mối quan hệ thân thiết – dù là bạn bè, tình yêu hay gia đình – nhưng mọi thứ cũng không tệ đến mức đó.
Với tất cả những điều trên, nếu bạn hỏi Lin Ling của hai tuần trước xem hai tuần sau cậu sẽ ở đâu, câu trả lời sẽ rất rành mạch: vẫn làm việc ở công ty cũ, với những khách hàng cũ, sếp cũ, đồng nghiệp cũ "nghiện" cà phê miễn phí – tóm lại, mọi thứ vẫn sẽ y nguyên. Rốt cuộc thì có cái quái gì có thể thay đổi một cách đột ngột chỉ trong hai tuần cơ chứ?
Mọi thứ, có vẻ thế.
Bởi vì giờ đây cậu đang ở trong Tháp Anh Hùng – một nơi danh giá đến mức cậu từng chắc mẩm mình sẽ không bao giờ có thể đặt chân vào – trên đường đến tầng của Nice. Cậu thậm chí không còn tâm trí để ngắm cảnh từ thang máy hay nhìn mấy vị anh hùng đi qua ở sảnh, vì sự lo lắng đã chiếm lấy hoàn toàn lý trí. Cậu siết chặt chiếc điện thoại trong tay, dán mắt vào duy nhất một tin nhắn trên màn hình từ cô J.
Đã xảy ra chuyện rồi. Đi xử lý Nice đi.
Lin Ling ghét cái cảm giác mình ngay lập tức hiểu ý nghĩa của tin nhắn đó và việc mình phải làm. Rốt cuộc thì cậu chỉ mới biết Nice có hai tuần thôi, vậy mà chỉ sau khi đọc tin nhắn đó, cơ thể cậu đã tự động hành động. Chết tiệt, cậu thậm chí còn không phải alpha của Nice. Cậu ghét cái sự thật là mình đã phản ứng như thế này chỉ vì một tin nhắn cỏn con về một omega nào đó.
...Được rồi, không phải "một omega nào đó", đó là Nice. Nhưng sau hai tuần làm việc với người đàn ông này, có quá nhiều khoảnh khắc cậu chỉ muốn đẩy anh ta xuống cầu thang, bất chấp quy tắc "lịch sự" giữa alpha và omega.
Thang máy "đinh" một tiếng và dừng lại, báo hiệu cậu đã đến tầng của Nice. Lin Ling thở dài, bỏ điện thoại vào túi, nhìn cánh cửa thang máy tráng lệ trượt mở, để lộ ra bức tượng Nice chướng mắt, và ôi—
Đó là mùi hương thuần khiết, không pha tạp của một omega đang kỳ phát tình.
Một omega phát tình đầy khao khát, chưa được thỏa mãn và cần được chăm sóc.
Cậu có thể nhận biết điều đó chỉ từ mùi hương, nhờ vào chút vị đắng ẩn sâu mà cậu ngửi thấy từ Nice. Lin Ling hít một hơi thật sâu và lấy hết can đảm bước ra khỏi thang máy. Bằng cách nào đó, mùi hương càng trở nên nồng hơn, gần như khiến cậu quên đi bức tượng lố lăng của chính Nice đang được trưng bày ngay lối vào.
Đứng ở đó, cậu nhận ra mình chưa bao giờ thực sự ngửi thấy mùi của Nice. Thật ra, không nhiều người có cơ hội đó, vì Nice luôn được bao phủ bởi những chất ngăn mùi cực mạnh và dùng thuốc ức chế phát tình loại cao cấp nhất.
Bởi vì, đối với công chúng, Nice là một alpha.
Và không chỉ là một alpha bình thường, Nice được giới thiệu trước công chúng như một alpha kiểu mẫu của xã hội; anh là hình tượng mà các alpha khác khao khát trở thành. Thật ra, Treeman có thể chỉ cần biến Nice thành một beta, nhưng không. Họ không thể chấp nhận một Nice chỉ là beta mà phải biến anh ta thành alpha.
Sự thật đầy đủ là Nice là một omega đã liên tục dùng thuốc ức chế quá lâu, đến mức cơ thể anh đã bắt đầu đào thải những loại thuốc ức chế cao cấp nhất mà khoa học có thể cung cấp. Nói một cách đơn giản, cơ thể anh đã phản lại anh và giờ anh phải trải qua một kỳ phát tình với toàn bộ sức mạnh dồn nén của năm năm ức chế và suýt chút nữa là quá liều thuốc.
Suy nghĩ của Lin Ling bị cắt ngang bởi tiếng rên đứt quãng.
"Nghh..! Chết tiệt..!"
Cậu rón rén nhìn quanh góc và đứng sững lại. Hơi thở nghẹn lại, tim như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực, miệng há ra nhưng không thể phát ra tiếng. Có thể là do cậu đã say trong mùi hương thuần túy của một omega đang phát tình, hoặc có thể là vì đó là Nice – người từng dường như không thể chạm tới và quá xa vời với cậu – nhưng Lin Ling thề rằng cậu chưa bao giờ có phản ứng dữ dội đến thế trước một omega phát tình. Cậu luôn tự coi mình là người có thể kiểm soát bản năng, đôi khi đến mức nhiều người gặp cậu còn cho rằng cậu là một beta. Nhưng với Nice... đồng tử cậu giãn ra, hơi thở gấp gáp, cậu cảm thấy mình đang tiết nước bọt, và cậu thực sự phải tự ép mình đứng yên một chỗ bởi vì–
Bởi vì cảnh tượng Nice bày ra thật sự quá đỗi tuyệt vời. Anh trở nên sa đọa một cách mà Lin Ling không chắc liệu người như cậu có quyền được chứng kiến không. Sự gọn gàng thường thấy vì chứng ám ảnh sạch sẽ của anh dường như đã bị vứt bỏ hoàn toàn đối với omega tóc trắng đang phát tình này. Một vài chiếc gối bị ném lung tung xuống sàn, có ít nhất ba tuýp gel bôi trơn, và vô số đồ chơi tình dục đã qua sử dụng nằm rải rác trên giường, vẫn còn lấp lánh với dịch nhờn của anh.
Chết tiệt. Dịch nhờn trên những món đồ chơi đó trông còn rất mới. Chúng vẫn còn lấp lánh và trông ướt đẫm. Cậu... cậu muốn nếm thử. Để xem Nice có vị ngon như mùi hương của anh không, để có được tinh túy của Nice ngay trên lưỡi mình.
Chỉ một lần thôi. Chỉ một lần thôi thì có sao đâu, đúng không?
Alpha tự tát vào hai bên má, cố gắng thoát khỏi những suy nghĩ dơ bẩn và tồi tệ đang vẩn vơ trong đầu.
Chết tiệt! Tỉnh lại đi, Lin Ling! Mày không được nuôi dạy như thế này!!!
Nice lại phát ra một âm thanh nghẹn ngào khác, nửa rên rỉ nửa nức nở. Anh đang quỳ bằng bốn chi trên giường, vầng trán ướt đẫm mồ hôi ép chặt vào chiếc gối bên dưới, một tay ra sức đẩy một dương vật giả ra vào bên trong "cô bé" của mình – và chết tiệt, nó thật hồng hào và xinh đẹp, mở rộng một cách dâm đãng, hoàn toàn không phù hợp với một người được biết đến là anh hùng và alpha hoàn hảo trước công chúng. Chết tiệt, nhìn cảnh này cứ như phạm pháp vậy. Nó thật sai trái.
Lin Ling tiếp tục dõi theo khi Nice rên lên một tiếng bực bội, ấn mặt sâu hơn vào chiếc gối – và những vết nước trên gối là mồ hôi hay nước mắt của anh vậy?
Lin Ling nắm chặt tay, cảm thấy những móng tay cùn của mình cắm sâu vào da. Vị anh hùng tóc trắng đã hoàn toàn mất kiểm soát – cậu chắc chắn Nice còn chưa nhận ra sự hiện diện của cậu trong phòng. Cậu thực sự nên đến giúp omega đó. Bản năng tự nhiên của cậu đang gào thét bảo cậu đến bên omega, nhưng...
Có lẽ, chỉ là có lẽ, cậu muốn xem Nice đau khổ một chút. Chỉ một chút thôi, chỉ thêm vài phút nữa để xem omega đó ngày càng trở nên bực tức khi anh ta tự chịch bằng dương vật giả, biết rằng thứ đó không thể nào so sánh được với sự thoải mái và khoái cảm mà một nút thắt thực sự có thể mang lại. Dù sao thì, chính trò hề của Nice đã đưa cậu vào tình cảnh này, khi cậu bị mắc kẹt với lựa chọn làm việc cho họ hoặc bị xóa trí nhớ.
Vậy nên, cậu có quyền được như thế, đúng không?
"Hngghh... làm ơn..." Cậu đứng sững lại, chân hoàn toàn bị đóng băng mặc dù não bảo cậu phải đến đó và làm gì đó.
Những âm thanh đó – những âm thanh của Nice – chắc chắn đã có tác dụng với cậu.
Cậu thở dài. Cậu đã cứng hơn cả đá vì nhìn Nice tự chịch mình một cách ngớ ngẩn. Cậu có hơi ghét bản thân vì điều đó, cậu cũng ghét Nice nữa.
Cậu bước một bước về phía trước.
"Nice tôi–"
Đôi mắt xanh lơ mờ mịt chợt hướng về phía cậu, và bằng cách nào đó, nếu điều đó là có thể, mùi hương phát tình trở nên nồng đến mức Lin Ling phải cố gắng kìm nén không nhăn mũi lại. Cậu thề là mình gần như có thể nếm được cái mùi chết tiệt của Nice trên đầu lưỡi và cậu không biết liệu điều đó khiến cậu muốn bỏ chạy và chà xát cơ thể đến chảy máu để loại bỏ thứ mùi đó hay khiến cậu muốn chui vào trong Nice đến mức không ai có thể phân biệt được mùi hương của cả hai nữa.
"Cậu..."
Lin Ling hít một hơi thật sâu và tiến lại gần giường bằng những bước chân chậm rãi. Cậu dừng lại bên cạnh giường, cảnh giác nhìn omega.
"Nice," Cậu cất lời một cách thận trọng. "Cô J đã gọi và bảo tôi đến giú–"
Một tiếng gầm gừ vang vọng từ lồng ngực của omega, lan khắp cả tầng.
Lin Ling đứng sững lại và nuốt nước bọt. Nice có còn tỉnh táo không? Nice có biết cô J đã phái cậu đến đây không? Hay anh ta chỉ coi cậu là một kẻ đột nhập?
Trước khi cậu kịp nói thêm điều gì, một bàn tay tái nhợt đã tóm lấy cổ áo cậu, kéo cậu xuống, và một cái mũi đang hít ngửi bên cổ cậu — được rồi, điều đó thật thô lỗ. Alpha trong người Lin Ling gần như tái mặt khi bị đối xử như vậy, vì lẽ ra vị trí này phải ngược lại chứ? Cậu mới là người nên vui vẻ hít ngửi chứ? Hay đó là một suy nghĩ đầy thành kiến trong thời đại này rồi?
Khi Nice đang hít ngửi cổ cậu, cậu cảm thấy một chiếc răng nanh cùn chạm vào tuyến mùi hương của mình và ngay lập tức giật mình lùi lại, đẩy Nice trở lại chiếc giường màu xám. Mặc dù cậu chắc chắn là một alpha ôn hòa hơn so với những người khác, nhưng hành động đó thực sự khiến cậu mất bình tĩnh.
Cậu nghe Nice thở dài và lùi lại một chút. Má của omega vẫn còn đỏ ửng, ánh mắt mông lung, và khi Lin Ling nhìn xuống, cậu có thể thấy "cô bé" sưng húp của Nice đang làm bẩn ga trải giường, dính thêm những vệt dịch nhờn ẩm ướt.
"Mụ già đó phái cậu đến, phải không? Chắc cậu cũng ổn thôi." Nice lầm bầm.
Trời ơi, Lin Ling đôi khi chỉ muốn đấm anh một cái. Nhưng anh trông quá đẹp, quá đẹp.
Tại sao mọi phần của Nice lại đẹp đến thế chứ?
Điều đó thật không công bằng. Bản năng của Lin Ling đang gào thét trong đầu.
Chạm vào anh ấy.
Hủy hoại anh ấy.
Anh ấy là của mày rồi. Mày đang làm gì vậy?
Lin Ling do dự và tiến lại gần giường. Cậu ghét cái cách Nice vẫn khiến cậu lo lắng đến thế. Đây thậm chí không phải lần đầu tiên cậu giúp một omega chưa có bạn đời đang phát tình. Tại sao cậu lại hành động như một alpha còn trinh trắng vậy? Mắt cậu lướt quanh giường, nhìn chằm chằm vào những chai gel bôi trơn và đồ chơi nằm rải rác, đánh giá xem cậu có thể dùng cái gì và nên tiếp cận Nice như thế nào. Cậu ngồi đối diện Nice, cẩn thận không làm xáo trộn bố cục của cái ổ ấm, vì các omega có thể khá nhạy cảm với điều đó.
"Nice?" Cậu nói, giọng nói nhẹ nhàng và dịu dàng như một bạn tình hoàn hảo mà cậu được lệnh phải trở thành. "Omega–"
"Đừng." Mặt Nice cứng lại, và mùi hương trong phòng trở nên chua chát. "Đừng gọi tôi như thế."
Được rồi. Chắc chắn không phải từ đó.
Mắt Lin Ling giật giật. Nice bằng cách nào đó vẫn còn giữ sự chanh chua đến vậy mặc dù đang trong cơn phát tình có lẽ là mãnh liệt nhất trong đời. Anh thậm chí không có bất kỳ món đồ nào có mùi của một alpha và thứ duy nhất anh có thể dùng để tự thỏa mãn trước khi Lin Ling đến là một dương vật giả có nút thắt đang cắm chặt vào "cô bé", một cách mà Lin Ling tin rằng sẽ không thể làm một omega thỏa mãn.
Nice thở dài và đảo mắt. "Thôi bỏ đi. Cậu thực sự là alpha không đấy? Cậu cứ do dự và nhút nhát xung quanh một omega đang phát tình..." Vị anh hùng ngả người ra sau và tách chân, mở rộng cơ thể, gần như thể anh đang tự dâng mình cho alpha trước mặt. Hơi thở của Nice nghẹn lại khi anh chạm vào gốc của dương vật giả vẫn đang cắm chặt vào "cô bé" của mình. Anh nắm lấy đầu của dương vật giả và nhẹ nhàng rút món đồ chơi silicon giả đó ra chỉ bằng một động tác, những nếp thịt màu hồng của anh hé mở khi món đồ chơi trượt ra. Ánh mắt của anh không hề nao núng, anh duy trì giao tiếp bằng mắt với Lin Ling như muốn nói với cậu rằng anh không phải là một omega bình thường đang khao khát một alpha.
"Nghh..."
Lin Ling nhìn món đồ chơi silicon được rút ra. Trong vài giây, mọi thứ dường như diễn ra rất chậm. Cái cách đôi môi hồng hào sưng húp hé mở và cách dịch nhờn rỉ ra từ "cô bé" của anh, làm ướt ga giường. "Cô bé" của Nice mở rộng theo một cách quá đỗi mời gọi, quá hấp dẫn đến mức cậu không thể không muốn ở bên trong anh, chôn mình sâu vào con người anh đến mức không thể quay đầu lại.
Trước khi Lin Ling kịp trấn tĩnh lại suy nghĩ, một bàn tay đã nắm lấy tóc cậu và kéo cậu về phía trước. Cậu bị đặt vào một tư thế khá nhạy cảm khi mặt cậu gần như đối diện với một "cô bé" xinh xắn, ngọt ngào màu hồng — "cô bé" của Nice.
"Nào, cậu có phải alpha không đấy? Chứng tỏ cho tôi thấy cậu hữu dụng hơn mấy thứ... đồ chơi này đi." Nice nói khi anh liếc nhìn những món đồ chơi tình dục đã qua sử dụng và bị vứt bỏ nằm rải rác quanh giường. Ánh mắt của anh lại gặp ánh mắt của Lin Ling, và Lin Ling thề rằng một omega say vì phát tình không nên còn sự dẻo dai và chanh chua đến thế. Nice sau đó nở một nụ cười kỳ lạ không hề chạm đến mắt. "Dù sao thì, cũng là lỗi của cậu mà tôi mới ở trong tình cảnh này."
Trước khi não Lin Ling kịp đuổi kịp và xử lý xem cái quái gì mà anh ta vừa nói, Nice đã giật mạnh tóc cậu, kéo cậu đến ngay trước "cô bé" đang đập và rỉ nước. Lin Ling thề cậu đang chóng mặt vì mùi hương thuần khiết, không pha tạp của Nice đang trực tiếp tỏa ra từ nguồn. Miệng cậu bị ép chặt vào nếp gấp của Nice, và mũi cậu chạm vào những sợi lông mu trắng được tỉa tót gọn gàng.
Nice nhìn chằm chằm vào cậu. "Ăn tôi đi. Nếu cậu làm tôi ra được, tôi sẽ cho cậu chịch tôi."
Lin Ling lùi lại một chút, vừa đủ để đối diện với ánh mắt mãnh liệt của omega. Không phải chuyện này hoạt động như thế! Tại sao Nice lại hành động như thể việc cho cậu chịch anh — thắt nút để xoa dịu cơn phát tình — là một kiểu phần thưởng vậy? Cậu mới là người nên nắm quyền kiểm soát chứ! Cậu muốn cãi lại, đưa ra một lời đáp trả sắc bén cho omega đó, thậm chí cậu còn muốn lùi lại hoàn toàn và sau đó nhìn Nice đau khổ trải qua cơn phát tình một mình. Nhưng thay vào đó, cậu quyết định làm người lớn hơn và giật tay Nice ra khỏi tóc mình rồi cúi xuống ăn anh ta như một kẻ chết đói.
Cậu nhét hai ngón tay vào "cô bé" ướt sũng của omega và dùng tay còn lại để tìm mũ âm vật, để lộ ra những bó dây thần kinh nhạy cảm. Lin Ling thở ra rồi dán môi vào và mút lấy âm vật của omega.
"Ahh..!!"
Đó là một phản ứng tức thời.
Phía trên cậu, Nice giật mình. Đầu anh ngửa ra sau, và hai chân theo bản năng khép chặt lại, kẹp chặt Lin Ling ở giữa. Nice chửi thề và đặt cả hai tay lên đầu Lin Ling, nắm chặt lấy mái tóc nâu của cậu một lần nữa, những móng tay nhẹ nhàng cắm vào da đầu của alpha.
"Cậu bé ngoan," anh rít lên, vẫn tự tin đến thế đối với một người lẽ ra phải say vì phát tình và mất kiểm soát. Mắt Lin Ling nheo lại, và cậu hừ mũi. Cậu đối diện với ánh mắt đầy lửa của omega đối diện và tinh quái lướt nhẹ đầu răng nanh của mình trên âm vật của anh – không đủ để làm đau, chắc chắn không phải là cắn, nhưng đủ để gây ra phản ứng từ người đàn ông kia.
Nice lại giật mạnh tóc cậu một lần nữa, ép mặt cậu sâu hơn vào "cô bé" của anh. "Ugh..! Cẩn thận đấy, cậu!"
Như để trêu tức anh, Lin Ling vòng môi quanh âm vật của anh và mút với sự hăng hái mới, đồng thời uốn cong những ngón tay vẫn đang vuốt ve bên trong "cô bé" của Nice.
"Hnggff..!! Này...!"
Tay của Nice vội vã đưa lên miệng một cách vô ích để cố gắng che đi những âm thanh không đứng đắn mà anh đang tạo ra – anh không muốn cho alpha đó cái sự thỏa mãn khi nghe thấy những âm thanh của mình. Anh không thể tin nổi. Thật sự, một người hùng đã sa ngã như thế nào. Anh đang nằm đó, với một alpha "đồ tể" đầy tự tin mà anh mới gặp hai tuần trước đang ở giữa hai chân mình. Một alpha đáng thương đã cả gan "cứu" anh!
Thật đáng xấu hổ.
Quá nhiều rồi!
Không đủ...
Đầu Nice quay cuồng, anh chỉ muốn bất tỉnh và tỉnh dậy khi cơn phát tình kết thúc. Mọi thứ đều mờ nhạt, những cảm giác đang lấn át cơ thể anh theo một cách chưa bao giờ xảy ra. Tại sao anh lại cho phép một alpha ngu ngốc chạm vào anh – làm "ô uế" anh – như thế này? Rốt cuộc thì... nếu cậu nhóc ngu ngốc này cứ để anh yên và cho anh nhảy khỏi tòa nhà vào ngày hôm đó, anh đã không–
"AH! Chết tiệt...!!"
Chỉ cần Lin Ling nhẹ nhàng ấn ngón cái vào âm vật của Nice là anh ta đã buông xuôi và bắn ra khắp mặt alpha tóc nâu, làm bắn tung tóe lên miệng cậu. Nice run rẩy và nhắm mắt lại. Mọi thứ dường như quá sức, cơ thể anh cảm thấy như sắp xoay tròn khỏi giường. Anh thậm chí không muốn nghĩ đến sự thật rằng đó là lần đầu tiên có người làm anh bắn ra như thế. Hay việc anh đã làm điều đó lên mặt một ai đó – tệ hơn nữa, đó là alpha mà anh đã gặp hai tuần trước, khi anh chuẩn bị nhảy khỏi một tòa nhà. Anh bắt đầu nhận ra tình cảnh này thật đáng xấu hổ đến mức nào. Nice rên rỉ và thở ra một hơi cuối cùng trước khi anh để cơ thể mình buông lỏng trên giường.
Trong khi đó, Lin Ling vẫn ở đó, bị kẹp giữa hai chân mảnh khảnh của Nice, hoàn toàn sững sờ. Mùi hương của omega giờ đây đã bao trùm lấy cậu, nhưng vị đắng ẩn sâu đã tan biến từ lâu. Giờ đây... Nice có mùi của sương mai. Lin Ling nghĩ, điều đó rất phù hợp. Nice luôn giống như mặt trời đối với nhiều người. Lin Ling rút các ngón tay của mình ra và có được niềm vui khi nhìn "cô bé" xinh đẹp của omega co lại thêm vài lần nữa khi cậu rút ngón tay ra. Cậu nhận ra mình thích nhìn "cô bé" của Nice rỉ nước.
Lin Ling ngồi dậy và liếm môi, nếm thử sự giải tỏa của omega trên chính mình.
"Cậu..."
Bắn ra.
Nó thật nóng bỏng và khiến tôi phát điên.
Tôi cảm thấy đáng lẽ cậu phải là alpha ở đây, và mối quan hệ này thực sự làm tôi bối rối.
Nice rên rỉ và ngồi dậy để vươn vai. Anh dường như đã lấy lại được sự tỉnh táo sau khi đạt cực khoái và được xoa dịu bởi sự hiện diện của một alpha. Tuy nhiên, đó không phải là một nút thắt và cả hai đều biết rằng sự giải tỏa tạm thời này sẽ không kéo dài. Lin Ling liếc nhìn xung quanh, mắt đảo khắp nơi tìm thứ gì đó để lau cho cả hai. Cậu nhìn thấy một chiếc khăn ở mép giường và với lấy nó. Khi cầm lấy, cậu vô thức nhận ra nó có mùi của Nice và phải cố gắng kìm lại không đưa nó lên mũi để ngửi. Sau một thoáng do dự ngắn ngủi, cậu tiến lại gần nice – nhẹ nhàng, chậm rãi, không đủ để kích hoạt bản năng chiến đấu hay bỏ chạy của một omega đang trong cơn hạnh phúc – và bắt đầu lau cho anh. Cậu bắt đầu từ mồ hôi trên trán, đến cổ, và nhẹ nhàng đi xuống, lau cơ thể anh từng chút một.
"Cậu không cần phải làm điều này, biết không."
"Đây là phép lịch sự. Chúng ta có thể không phải bạn đời, nhưng dù sao thì, nếu tôi thậm chí không bận tâm làm điều này thì sẽ nói lên điều gì về tôi chứ?"
"...Vậy thì làm những gì cậu muốn đi, đồ alpha... bướng bỉnh."
Lin Ling chớp mắt. "Anh đã do dự ở đoạn cuối đấy. Anh cũng nghi ngờ tôi là alpha à?" Không phải cậu sẽ trách Nice, nhiều người đã từng nghi ngờ thân phận alpha của cậu, đơn giản vì cậu quá "không giống alpha". Than ôi, tất cả các xét nghiệm đều cho thấy cậu là một alpha, mặc dù là một người rất ôn hòa, có thể dễ dàng bị nhầm là beta.
"Tôi biết cậu là alpha, tôi đã thấy hồ sơ của cậu khi cô J thuê cậu. Chỉ là cậu quá... không giống alpha chút nào. Các alpha bình thường sẽ nhảy bổ vào tôi ngay khi họ bước vào căn phòng này. Nhưng cậu, cậu hoàn toàn không bị ảnh hưởng. Điều đó gần như khiến tôi tự hỏi liệu tôi có mất đi sức quyến rũ của một omega sau khi giả dạng alpha quá lâu rồi không."
Lin Ling lắc đầu. "Không đúng chút nào. Tôi đã rất bị ảnh hưởng khi bước vào đây, và vẫn đang bị đây." Bằng chứng là "cậu nhỏ" vẫn đang nổi bật của cậu. "Tôi chỉ kiểm soát bản thân tốt hơn hầu hết mọi người thôi, tôi nghĩ vậy. Anh cũng nên tự tin một chút. Anh đã giả dạng alpha cực kỳ tốt. Nếu tôi không bị dính líu đến anh, cô J và Treeman, tôi có lẽ sẽ luôn tin rằng anh là một alpha."
"Ha, tôi ước gì," Nice lầm bầm.
"Lần tới, có lẽ tôi sẽ cho anh chơi tôi từ phía sau." Lin Ling vô thức nói khi cậu lau xong cho Nice.
À, chết tiệt. Cậu có nói điều đó ra thành tiếng không?
Tư thế của Nice ngay lập tức thẳng tắp. Đôi mắt anh gặp mắt Lin Ling và cả hai đều trông như những con nai bị đèn pha chiếu. Nice có nghe đúng không? Lin Ling sẽ... Một alpha sẽ... Không, Lin Ling sẽ cho một omega nằm trên cậu ta? Những điều như thế không bao giờ xảy ra. Các alpha vốn kiêu hãnh và có tính chiếm hữu bẩm sinh, thà chết chứ không để một omega làm điều đó với họ.
"T-t-tôi... Ý tôi là– Quên đi!!!" Lin Ling hét lên, mặt giờ đỏ bừng. Cậu trông như thể muốn mặt đất mở ra và nuốt chửng mình. Ánh mắt của Nice lướt xuống, và có thể là do cơn phát tình, hoặc có thể anh ta đang phát điên, nhưng anh ta thề rằng "cậu nhỏ" của Lin Ling bằng cách nào đó vừa cứng hơn. "Tôi đi lấy nước cho chúng ta! Uống đủ nước trong cơn phát tình rất quan trọng!"
Vị anh hùng tóc trắng nhìn alpha kia bước đi, thở hổn hển, rõ ràng vẫn còn xấu hổ. Nice giờ đã hiểu tại sao cô J lại chọn phái Lin Ling đến đây để làm... bạn tình phát tình của anh, dù nói ra điều đó khiến anh đau lòng. Lin Ling là một alpha không chính thống, và Nice là một omega không chính thống, được xây dựng qua nhiều năm sống xung quanh các alpha, giả vờ làm alpha và từ chối một cách cưỡng chế mọi khía cạnh của một omega trong cuộc sống của mình.
Trái ngược với suy nghĩ của cô J, Nice biết cơ thể mình khá rõ. Anh biết từ vài tháng trước rằng cơ thể anh sẽ sớm đào thải thuốc ức chế, và anh đã lên kế hoạch kết thúc mọi chuyện trước khi điều đó xảy ra. Nó sẽ là một công đôi việc. Anh sẽ không phải đối phó với gánh nặng của một anh hùng hàng đầu, và anh sẽ không cần phải trải qua cơn phát tình đáng sợ này với toàn bộ sức mạnh mà không có một alpha đáng tin cậy nào giúp đỡ. Đó là một điều có lợi cho anh.
Cho đến khi một alpha ngu ngốc, bướng bỉnh, dám làm anh hùng và cố gắng cứu anh bằng cách nhảy xuống cùng anh. Ban đầu anh rất tức giận, nhưng bây giờ, anh không còn chắc chắn nữa. Anh sẽ đánh giá lại quan điểm của mình về cậu nhóc này một khi cơn phát tình của anh qua đi. Anh thở dài và cuộn mình trong chăn.
Trong lúc đang chìm đắm trong suy nghĩ, một ly nước được đẩy đến trước mặt anh.
"Uống đi. Anh sẽ ngạc nhiên khi biết có bao nhiêu omega bị mất nước trong cơn phát tình mà không nhận ra điều đó."
"Tôi không biết cậu lại là một chuyên gia như thế."
"Tôi không tự nhận mình là chuyên gia, nhưng... Chà, anh thấy cách tôi phản ứng với anh rồi đấy – cách tôi không ngay lập tức nhảy bổ vào người anh và cố gắng chiếm hữu anh – nên tôi đã được tìm đến làm bạn tình phát tình đây đó. Tôi không còn làm nhiều nữa kể từ khi bắt đầu làm trong ngành quảng cáo, nhưng nó thực sự kiếm được khá nhiều tiền."
Khi Nice đã uống hết nước, Lin Ling lấy chiếc ly rỗng từ tay anh và đặt sang một bên. Cậu ngồi lại trên giường bên cạnh Nice. "Chỉ để anh biết, tôi sẽ không rời đi cho đến khi cơn phát tình của anh qua đi."
"Xin lỗi?" Nice quay sang nhìn cậu, vẻ mặt thực sự bị sốc.
Mặt Lin Ling đỏ bừng, hơi nóng dồn lên má. "T-tôi là bạn tình phát tình của anh mà, không phải kiểu 'chịch xong là chạy'. Cô J về cơ bản đã giao phó anh cho tôi chăm sóc trong cơn phát tình này!" Cậu lầm bầm một cách ngại ngùng, theo một cách quá "không giống alpha" đến mức gần như dễ thương. "Và tôi cần thắt nút cho anh ít nhất một lần hôm nay để xoa dịu cơn phát tình của cậu. Tôi biết đầu anh giờ cảm thấy tỉnh táo hơn sau khi đạt cực khoái với sự hiện diện của một alpha, nhưng nó sẽ không kéo dài nếu không có một nút thắt, được chứ?"
Nice chớp mắt.
Tim Nice đã làm một việc mà anh chưa muốn thừa nhận.
Anh cười một cách miễn cưỡng và kéo Lin Ling về phía mình, mặt họ giờ chỉ cách nhau vài cm. "Cậu đã nói gì lúc nãy về việc tôi chơi cậu từ phía sau?"
Anh không để Lin Ling trả lời ngay. Thay vào đó, anh đẩy cậu nằm xuống nệm, tận hưởng sự hài lòng khi có một alpha bị đè dưới mình, dưới một omega. "Cậu khá táo bạo khi cho rằng sẽ có lần sau, biết không?"
"Đó là lỡ lời!"
"Nó không nhất thiết phải là như thế."
"Cái gì?"
"Tôi nói, 'Nó không nhất thiết phải là như thế.' Nó không cần chỉ là một lời lỡ lời. Lần sau, chúng ta có thể..." Nice ngập ngừng, mỉm cười và hơi đỏ mặt như thể anh đang tưởng tượng cảnh đó trong cái đầu xinh xắn của mình. "...Nhưng bây giờ," Anh đặt một tay lên ngực Lin Ling một cách tinh nghịch, ngón cái cố tình lướt qua một núm vú. Lin Ling rùng mình dưới cái chạm của anh.
"Cởi ra và đến thắt nút cho tôi đi, đồ alpha "đồ tể" ."
Lin Ling khúc khích. Cậu ngồi dậy một chút để cởi chiếc áo sơ mi của mình ra trong một động tác dứt khoát. Quần và quần lót của cậu nhanh chóng theo sau, và cậu vứt tất cả quần áo xuống sàn một cách vô tư. Nice căng thẳng và liếc nhìn đống quần áo bị vứt bỏ với vẻ khinh bỉ trong mắt, như thể Lin Ling vừa phạm một tội ác chống lại anh.
Mắt Lin Ling mở to. Phải rồi, chứng ám ảnh sạch sẽ của Nice. Anh chắc hẳn đang cảm thấy muốn chui ra khỏi da thịt mình ngay bây giờ khi nhận ra tình trạng bừa bộn trên giường và trên sàn với tất cả đồ chơi, quần áo và gối nằm vương vãi khắp nơi. Có lẽ họ nên dọn dẹp trước khi tiếp tục.
"À. Xin lỗi, tôi sẽ đi lấy–"
"Không, đừng. Không cần thiết." Nice ngắt lời.
Omega đẩy cậu trở lại nằm ngửa và đặt mình lên trên cậu – hầu hết các alpha sẽ bị mất hứng nghiêm trọng trong tư thế này khi một omega ở trên. Tuy nhiên, Lin Ling không bận tâm lắm. Trên thực tế, một phần nào đó sâu thẳm trong cậu thích điều đó hơn, nhưng cậu không nghĩ mình có thể thừa nhận điều đó.
"Đầu tôi vẫn còn hơi mờ mịt vì cơn phát tình và bản năng của tôi đang gào thét vì một nút thắt đến mức nó lấn át cả chứng ám ảnh sạch sẽ của tôi. Nhưng chúng ta vẫn nên dọn dẹp sau." Nice nói khi tay anh tìm đường đến "cậu nhỏ" của Lin Ling.
"Được rồi," Cậu đáp lại khi thả lỏng cơ thể. Cậu nhìn lên Nice, đôi mắt nâu của cậu gặp đôi mắt xanh của anh. Cậu cố gắng phân tích biểu cảm và ngôn ngữ cơ thể của Nice, cố gắng ghép nối lại mảnh ghép bí ẩn về vị anh hùng hạng 15 này. Anh trông... Vui vẻ? Không, không hẳn. Anh trông thư thái và bình tĩnh – thực sự thư thái và bình tĩnh.
Lần này, Nice trông có vẻ thanh thản.
Còn Lin Ling?
Lin Ling hơi tự hào về bản thân vì điều đó, bởi vì Nice đã nói nhiều lần rằng anh ta không thích cậu, và anh đã thể hiện rõ điều đó kể từ ngày Lin Ling "cứu" anh. Thật ra thì cậu không chắc liệu "cứu" có phải là từ đúng không. Đối với Nice, cậu có lẽ đã giam cầm anh ta. Khóa anh ta lại và nhốt anh ta một lần nữa trong một chiếc lồng vàng. Điểm khác biệt duy nhất lần này là Lin Ling cũng bị mắc kẹt với anh ta. Có lẽ, tình huống này sẽ là bước ngoặt mà cả hai cần để rèn giũa mối quan hệ của họ thành một cái gì đó bền chặt hơn. Hoặc có lẽ không, nó có thể chỉ là do cơn phát tình và pheromone tác động, và họ sẽ lại quay trở lại ghét nhau và buông những lời mỉa mai vào tuần tới.
Một cú búng trán kéo Lin Ling trở lại thực tại.
Lin Ling nhíu mày. "Đau!"
"Này, cậu có đang nghe không?"
"Có, có, cứ tiếp tục đi và– nghh!!"
Không hề báo trước, Nice nâng mình lên và hạ xuống "cậu nhỏ" của cậu, bao bọc lấy cậu trong một sự ấm áp và mãnh liệt. Lin Ling rên lên một tiếng ú ớ, mắt đảo ngược lên khi cậu siết chặt lấy tấm ga trải giường màu xám dưới ngón tay.
Nice mỉm cười, đôi mắt xanh lấp lánh dưới ánh đèn mờ ảo của căn phòng. "Alpha ngoan," anh dịu dàng nói. Anh nhẹ nhàng nắm lấy tay Lin Ling và gỡ những ngón tay đang siết chặt ga trải giường của cậu ra. Từ từ, anh đưa cả hai tay của alpha lên eo của mình để cậu nắm lấy. "Đây, cậu có thể chạm."
Lin Ling quay mặt đi và siết chặt eo anh, những móng tay cùn của cậu cắm vào làn da nhợt nhạt và không tì vết. "Tôi không thích anh." Cậu rít lên giữa những tiếng rên rỉ.
Nice phát ra một âm thanh nhẹ nhàng – nó nằm giữa tiếng dỗ dành và tiếng khịt mũi. Anh cho rằng "Tôi không thích anh" là một bước tiến từ "Tôi ghét anh". Anh đặt cả hai tay lên ngực Lin Ling để giữ thăng bằng. "Tôi biết." Anh hít một hơi thật sâu và nâng mình lên, cảm nhận vài cm "cậu nhỏ" của alpha trượt ra khỏi anh trước khi để trọng lực chiếm lấy và hạ xuống.
"A-Ahh..!!" Lin Ling rên rỉ. Bàn tay trên eo Nice siết chặt đến mức Nice chắc chắn sẽ để lại những vết hằn ngón tay rõ ràng vào ngày mai. Nhưng Nice thích điều này. Anh thích có một alpha dưới mình và nằm trong sự kiểm soát của mình. Đó là một loại khoái cảm hoàn toàn khác, và đó là điều anh hiếm khi có được do bản chất chiếm hữu bản năng của các alpha.
Nice tiếp tục chuyển động này, lên và xuống lặp đi lặp lại khi Lin Ling rên rỉ dưới anh. Anh di chuyển chậm rãi, cố tình trêu chọc alpha và hút hết tất cả những phản ứng hài lòng và những biểu cảm nhỏ nhất từ cậu. Anh phát hiện ra mình khá thích khuôn mặt mà Lin Ling tạo ra khi anh chỉ để lại đầu "cậu nhỏ" ở bên trong trước khi hạ xuống một cách dứt khoát.
"Lin Ling," anh gọi, kéo Lin Ling ra khỏi cơn mê sảng khoái cảm.
"Gì vậy – ưmm – gì thế?" Đó là lần đầu tiên Nice gọi tên cậu kể từ khi cậu đến đây.
Nice – vẫn đang ở trên người cậu – vươn tay ra để nắm một lọn tóc nâu của cậu. "Cậu nên nhuộm một vài phần tóc trắng." Vị anh hùng nói một cách bình thản, xoắn một lọn tóc giữa các ngón tay khi anh trườn trên alpha.
"Cái gì?" Vì ngạc nhiên, Lin Ling giật mình ngóc đầu dậy một cách đột ngột, vô tình chôn mình sâu hơn vào Nice.
"Guh..!" Nice rên lên, ngã về phía trước về phía alpha tóc nâu. Lin Ling đỡ anh bằng vai và giữ trọng lượng cơ thể anh. Anh nhìn thẳng vào mắt Lin Ling, và mặt họ chỉ cách nhau vài cm. "Cậu – ahh – trông hơi giống tôi, biết không? Cậu nên nhuộm tóc trắng, có thể là vài lọn highlight."
Lin Ling lắc lư trong anh. "Ew. Tôi không muốn trông giống anh."
Nice tăng tốc độ, trườn trên alpha dưới mình nhanh hơn nữa. Những âm thanh tục tĩu của da thịt va chạm vang vọng khắp cả khu vực. "Ai mà biết được, có thể ở một vũ trụ khác, cậu đã không 'cứu tôi' và chiếm lấy vị trí của tôi như một Nice."
"Cái gì... Anh đang nói cái quái gì vậy? Điều đó sẽ hoạt động như thế nào?"
Nice chỉ khúc khích, nhắm mắt lại trong sự sung sướng thuần túy khi anh phớt lờ câu hỏi. Thôi kệ. Lin Ling đằng nào cũng không muốn nghĩ đến một điều kinh khủng như thế. Ở thế giới nào mà cậu có thể thay thế Nice chứ. Psshhh. Phải rồi. Cứ như thế.
Lin Ling nhìn chằm chằm vào Nice, mặt anh chỉ cách cậu vài cm. Cậu quan sát cách mặt anh nhăn lại trong sự sung sướng, cách anh cắn môi, cách anh cố gắng – và thất bại – che giấu những tiếng rên rỉ của mình. Sau đó, tốc độ của Nice chuyển sang một cái gì đó ít kiểm soát hơn, trở nên thất thường và bản năng hơn. Đầu anh ngả ra sau và mắt nhắm chặt khi anh tiếp tục chuyển động của mình.
Anh ấy sắp rồi.
Ơn Chúa vì tôi đã có thể xác nhận với cô J rằng Nice có dùng thuốc tránh thai...
Lin Ling cắn môi và rên lên trước một chuyển động đặc biệt thô bạo từ omega. À, cậu cũng sắp rồi.
"Bên trong nhé?" Lin Ling hỏi một cách nhẹ nhàng giữa những tiếng rên. Đó là một câu hỏi ngu ngốc, bởi vì đó chính xác là lý do cậu ở đây, để thắt nút cho Nice.
Dĩ nhiên, Nice nhìn cậu theo một cách truyền tải thông điệp: "Cậu là đồ ngốc à? Còn chỗ nào khác nữa?"
"Được rồi, được rồi, thôi mà, tôi hiểu rồi. Tôi sẽ bắn và thắt nút cho anh, sếp." Trước câu nói đó, Nice vẫn bằng cách nào đó ném cho cậu một cái nhìn khinh bỉ và phán xét ngay trước khi nó bị cắt ngang bởi một cái nhìn đầy sung sướng thuần túy mà chỉ một omega đang phát tình mới có thể đạt được.
Anh ấy sắp rồi...
Lin Ling lại trườn vào anh thêm một lần nữa, lần này mạnh hơn. Sau đó, Nice rên lên – một tiếng rên lớn, điều mà anh không thể kìm lại được nữa. Lin Ling nhìn, hoàn toàn kinh ngạc và không thể thở được trước cảnh tượng hiện ra trước mắt cậu, trước cảnh Nice đạt cực khoái khi anh giật mình trên "cậu nhỏ" của cậu. Lin Ling cũng không chậm hơn là bao; cảnh Nice tan chảy trên "cậu nhỏ" của cậu là quá đủ để đẩy cậu đến bờ vực.
"AHHH–!!"
Không suy nghĩ, cậu kéo Nice xuống bằng vai, ép vầng trán ướt đẫm của cả hai vào nhau, ngực cũng chạm vào nhau. Ở tư thế này, cậu có thể nhìn cận cảnh những biểu cảm nhỏ nhất của Nice khi cậu xuất tinh vào trong và khi nút thắt của cậu phình ra. Cậu khắc sâu hình ảnh này của Nice vào trí nhớ – cách anh nhắm mắt lại khi cảm thấy alpha tuôn trào bên trong mình, mỗi lần anh cắn môi khi nút thắt phình ra, và khi lông mày anh cau lại bất cứ khi nào một trong hai người di chuyển dù chỉ một chút.
Cả hai đều ổn định lại, và âm thanh của những hơi thở nặng nề tràn ngập căn phòng. Họ sẽ bị mắc kẹt như thế này ít nhất 30 phút nữa cho đến khi nút thắt của cậu xẹp xuống đủ để Nice có thể trượt ra. Đó không phải là một tư thế tệ để bị mắc kẹt, Lin Ling đang nằm ngửa và Nice đang nằm trên người cậu.
Nice thực sự rất đẹp khi ở trong trạng thái này. Lần này, anh thực sự giống một omega hơn là nhân cách alpha mà anh thường thể hiện trước công chúng. Bất kỳ alpha nào cũng sẽ may mắn khi có được Nice, nhưng liệu Nice có ban đặc ân đó cho bất kỳ alpha nào không? Một suy nghĩ ngớ ngẩn, thật đấy. Nice sẽ không bao giờ làm điều đó. Bản thân điều này đã là một điều hiếm có, một sự kiện "một phần triệu", có lẽ sẽ không bao giờ xảy ra nữa–
"Gì – gì thế?"
"Tôi đang vuốt ve cậu."
"Tôi thấy rồi." Lin Ling càng thêm bối rối vì chẳng phải mọi thứ nên diễn ra ngược lại sao? Alpha phải là người an ủi omega sau khi đạt cực khoái và tương tự thế chứ? Mối quan hệ kỳ lạ giữa hai người họ thực sự khiến cậu quay cuồng. "Nhưng sao anh lại vuốt ve tôi?"
Tay Nice dừng lại trong giây lát, và Lin Ling sẽ không bao giờ thừa nhận điều đó, nhưng cậu cảm thấy rất dễ chịu và muốn Nice tiếp tục.
"Trông cậu như thể cần được vỗ về," Nice đáp. Sau đó anh tiếp tục vuốt tóc Lin Ling. Điều này khiến cậu buồn ngủ và cảm thấy một thứ gì đó trong lồng ngực mà cậu không muốn nghĩ đến.
Lin Ling há miệng. Không một từ nào thoát ra. Bàn tay đang nhẹ nhàng gỡ những nút thắt trên tóc cậu từ từ trượt xuống – quá nhẹ nhàng – để ôm lấy má cậu. Ngón tay cái của Nice vuốt ve gương mặt cậu, và cậu thậm chí không muốn bắt đầu tháo gỡ ý nghĩa đằng sau hành động đó cho cả hai.
Sau đó, có lẽ là lần thứ một nghìn, đôi mắt xanh của Nice gặp đôi mắt nâu của cậu. Chỉ khác lần này, không ai trong cả hai nhìn nhau bằng ánh mắt khinh bỉ giấu giếm. Nice đang nhìn cậu như thể... như thể cậu là một thứ gì đó quý giá và đáng khao khát.
Một ngón tay cái nhẹ nhàng vuốt má cậu. "Cậu là một alpha tốt, Lin Ling."
Lin Ling... thậm chí còn không muốn thừa nhận trọng lượng và những lời chưa được nói ra sau câu nói đó. Ít nhất là chưa phải bây giờ. Trên thực tế, cậu nên gạt tay Nice ra khỏi mặt mình. Nhưng không, cậu sẽ không làm điều đó với một omega đang trong kỳ phát tình, kể cả khi đó là Nice.
"Anh đang kỳ quặc đấy," cậu lầm bầm. "Và anh nặng quá. Chân tôi bị chuột rút rồi."
Nice dường như trở lại trạng thái "gần-như-bình-thường" và tiếp tục vuốt ve đầu cậu. "Tiếc thật. Chúng ta bị mắc kẹt ở đây cho đến khi cái nút chết tiệt của cậu xẹp xuống."
"Này, chính cái nút chết tiệt này là lý do cơn phát tình của anh đã hạ nhiệt đấy."
Nice cười khúc khích. "Phải, đúng thế. Giờ thì tôi hoàn toàn hiểu tại sao cô J lại chọn gửi cậu, một người như cậu, lên đây làm bạn tình phát tình của tôi." Móng tay Nice gãi nhẹ vào một chỗ trên da đầu cậu và cậu theo bản năng nghiêng mình vào cái chạm đó, cảm thấy sự căng thẳng trong cơ thể tan biến. "Awww. Ngoan nào, alpha tốt."
Thôi bỏ đi. Nice lại kỳ quặc nữa rồi.
"Tôi không phải con chó. Dừng lại đi."
Nice chỉ đơn giản là nhếch mép cười, vẻ mặt luôn dễ chịu, cứ như thể anh vừa không bị một nút thắt "mập ú" chôn sâu trong "cô bé" "chịch cho tơi bời".
"Vậy, còn về chuyện lần sau..."
Một chiếc gối bị nhét vào mặt cậu.
"Tôi KHÔNG cho phép cậu chơi tôi từ phía sau!"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com