Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

H ( chap có quặm cân nhắc khi đọc )

Cô nhắm mắt lại để Diệp Cẩn Ngôn dắt tay cô! Mùi hoa hồng thơm ngát lập tức bao trùm không gian nơi đây, hòa quyện với mùi gỗ thông trên cơ thể Diệp Cẩn Ngôn.

Cô nhắm chặt mắt cảm nhận xung quanh, hơi thở ấm áp của Diệp Cẩn Ngôn phả vào mặt cô, cô theo mùi hương cơ thể mà cọ mặt vào anh. Xung quanh im ắng đến mức cô có thể nghe thấy tiếng Diệp Cẩn Ngôn nuốt nước bọt và hơi thở gấp gáp, mạnh mẽ của anh.

Diệp Cẩn Ngôn ôm cô từ phía sau, thì thầm vào tai cô: "Tỏa Tỏa! mở mắt ra đi."

Cô từ từ mở mắt ra! Cô thực sự bị sốc trước cảnh tượng trước mắt.

Trong căn phòng rộng hơn 100m2, từ tường, mái, sàn cho đến rèm cửa đều được phủ kín bằng những bông hoa hồng đỏ tươi đang nở rộ. Trên mặt đất chỉ còn lại một lối đi rộng 1 mét, phần còn lại được phủ đầy hoa hồng.

Tất cả các bức tường đều được phủ một lớp hoa hồng dày, không phải chỉ một bông, mà là một lớp dày gồm nhiều bó hoa. Phần giữa của mỗi bông hoa hướng về phía trước. Dù nhìn từ góc độ nào, bạn cũng có thể thấy những bông hoa nở rộ. Ngay cả rèm cửa cũng được làm bằng hoa hồng.

Diệp Cẩn Ngôn thì thầm vào tai cô: "Tỏa Tỏa! Em có thích không?"

Cô vô cùng kinh ngạc trước cảnh tượng trước mắt: "Chồng à, có bao nhiêu bông hoa hồng vậy?"

Diệp Cẩn Ngôn ôm chặt cô, vùi đầu vào cổ cô: "Hơn mười vạn bông hoa!" Nhẹ nhàng dụi vào cổ cô "Tỏa Tỏa, em thích không?"

Cô ôm anh và nói: "Em thích lắm, em rất thích! Em thích tất cả mọi thứ anh làm cho em!"

Hơi thở của Diệp Cẩn Ngôn ngày càng dồn dập, tay bắt đầu di chuyển không ngừng trên cơ thể cô: "Tỏa Tỏa, cuối cùng anh cũng đợi được ngày này rồi." Diệp Cẩn Ngôn bá đạo phủ kín môi cô, cô vòng tay qua cổ anh và hôn anh thật sâu.

Đôi bàn tay to lớn của anh lướt trên tấm lưng mịn màng của cô, mỗi nơi đi qua anh để lại những nụ hôn sâu. Anh để đầu mình và đầu cô chạm vào nhau, nhìn vào mắt cô với niềm đam mê cháy bỏng. Ánh mắt thiêu đốt của anh khiến cơ thể cô như đi mất sức lực.

Diệp Cẩn Ngôn nhẹ nhàng hôn lên từng tấc da thịt của cô rồi từng chút một cởi bỏ váy cưới của cô. Toàn thân cô run rẩy vì lo lắng và nhắm mắt lại, để mặc anh muốn làm gì thì làm. Hơi thở của anh ngày càng gấp gáp, cuối cùng cô hoàn tỏa khỏa thân đứng trước mặt anh.

Diệp Cẩn Ngôn giữ chặt mặt cô, bá đạo nói: "Tỏa Tỏa, mở mắt ra! Nhìn anh!"

Cô run rẩy mở mắt, nhìn Diệp Cẩn Ngôn với ánh mắt e thẹn nhưng đầy trìu mến. Khi ánh mắt hai người chạm nhau, cô như bị tan chảy bởi ánh mắt như thiêu đốt vạn vật của Diệp Cẩn Ngôn, không khỏi nhẹ nhàng ngã vào vòng tay anh.

Diệp Cẩn Ngôn bá đạo ôm chặt cô, ép chặt cơ thể cô vào trong vòng tay anh. Toàn thân cô yếu đến nỗi không còn sức lực nào nữa. Cô nhìn anh với ánh mắt mệt mỏi: "Chồng à, em chịu không nổi nữa rồi!"

Diệp Cẩn Ngôn lộ ra nụ cười gian tà, giúp cô cởi giày cao gót, anh để hai tay cô lên cúc áo mịn: "Tỏa Tỏa, giúp anh!"

Với đôi tay run rẩy, cô cởi cúc bộ vest của anh và giúp anh cởi ra. Đôi bàn tay to lớn của anh di chuyển lên xuống, những nụ hôn nhỏ rơi xuống cổ, ngực và miệng cô. Cơ thể cô bắt đầu run rẩy không kiểm soát, phần dưới cơ thể ướt đẫm và trơn trượt, hai chân đứng không vững, cô ôm chặt lấy vai anh: "Chồng, em không chịu được nữa~"

Diệp Cẩn Ngôn đột nhiên bế cô lên, nhẹ nhàng đặt cô lên chiếc giường trải đầy cánh hoa hồng dày. Làn da trần của cô tiếp xúc gần với những cánh hoa mỏng manh, và hương thơm lan tỏa khắp nơi. Anh đè cô xuống dưới người mình, kéo tay cô đặt vào cúc áo sơ mi của anh: "Tỏa Tỏa, giúp anh!"

Cô nhìn anh bằng ánh mắt quyến rũ, gương mặt lạnh lùng và đẹp trai của anh tràn đầy ham muốn cháy bỏng, đôi mắt sáng như ngọn lửa. Vẻ mặt này của anh khiến cô vô cùng thích thú. Niềm khao khát khiến tay cô run rẩy, sự khao khát càng mãnh liệt lại  càng khiến cô lo lắng.

Diệp Cẩn Ngôn nhìn cô, mỉm cười dịu dàng. Anh cởi từng nút áo sơ mi ra.

Bộ ngực trần rắn chắc chứa đựng hơi ấm nóng bỏng của Diệp Cẩn Ngôn. Cô đặt tay lên bộ ngực rắn chắc, đen nhánh của anh và xoa lên xuống một cách ngẫu nhiên.

Diệp Cẩn Ngôn thấy buồn cười vì sự ngượng ngùng của cô, tiếng cười nhẹ nhàng của anh như trêu đùa trái tim cô. Cô ôm chặt anh muốn giữ anh lại. Hai tay của cô bị Diệp Cẩn Ngôn đặt trên đầu, cô không thể kéo anh lại được. Cô nói một cách điệu đà, không hài lòng: "Chồng ơi, ôm em đi! Ôm em!"

Diệp Cẩn Ngôn nở một cười đầy ma mãnh : "Tỏa Tỏa, em gấp đến vậy sao?"

Cô vặn vẹo cơ thể dưới thân anh, bĩu môi và kêu lên một cách bất mãn: "Chồng~"

Diệp Cẩn Ngôn dịu dàng nhìn cô, kéo tay cô che phần dưới cơ thể anh: "Tỏa Tỏa"

Nhìn vào vật dựng bên dưới anh, cô cọ nó qua lớp quần. Diệp Cẩn Ngôn đặt tay tôi lên thắt lưng: "Tỏa Tỏa, chỗ này nữa!"

Cô vụng về cởi cúc quần anh, cô ngại ngùng quay đầu đi. Diệp Cẩn Ngôn ép chặt cô dưới thân mình, khít chặt không để lại bất kỳ khe hở nào.

Cô không thể thở được vì áp lực của anh, nhưng trong lòng cô lại cảm thấy rất thỏa mãn. Hơi ấm từ thân dưới của anh áp vào bên trong đùi cô, khiến cô không tự chủ được mà liên tục cọ xát vào đó.

Anh cọ xát cái phần thân dưới cương cứng của mình vào cô xuyên qua lớp quần, như bị kích thích bởi sự đụng chạm đến mức cô phải kẹp chặt hai chân lại: "Chồng, đau~"

Diệp Cẩn Ngôn dùng lực tay, quần lót của cô rơi ra như một tờ giấy. Anh vùi đầu vào vùng kín của cô dùng đầu lưỡi nhẹ nhàng nếm thử mật ngọt nơi cửa hang. Chỗ nhạy cảm bị trêu chọc như thế, khiến cơ thể cô không ngừng vặn vẹo eo và hông, miệng cô rên rỉ "Ừmm".

Diệp Cẩn Ngôn càng ngày càng hưng phấn vì tiếng rên rỉ đó, mạnh mẽ mút lấy: "Tỏa Tỏa, em thích không?"

Không thể thốt ra lời nào, chỉ có những tiếng rên rỉ phát ra. Diệp Cẩn Ngôn đưa một ngón tay vào lỗ mật của cô khuấy động, tay kia phủ lên bộ ngực mềm mại: "Tỏa Tỏa, mềm quá~" rồi anh ngậm hạt đậu đỏ cứng vào miệng và mút mạnh.

Cô hét lên vì ngạc nhiên và cảm thấy bụng dưới căng phồng. Cơ thể cô càng khao khát muốn được anh ôm chặt: "Chồng ơi, ôm... ôm em đi..."

Diệp Cẩn Ngôn che môi cô lại, ôm cô vào lòng, nhẹ nhàng dùng ngón tay xoa xoa phần thân dưới của cô. Nước mắt lưng tròng, cô áp chặt người vào anh, vùi đầu vào vòng tay anh: "Chồng, em khó chịu quá~"

Diệp Cẩn Ngôn nhẹ nhàng hôn cô: "Tỏa Tỏa, bên dưới của em chặt quá! Đừng sợ, thả lỏng~"

Cô ôm chặt anh và gọi: "Chồng ơi, chồng ơi~". Diệp Cẩn Ngôn luồn hai ngón tay dọc theo chỗ ẩm ướt, cô liền cảm thấy có cảm giác đau rát: "Chồng, đau quá! Đau quá!"

Diệp Cẩn Ngôn vội vàng dừng lại việc tiến vào sâu hơn, nhẹ nhàng hôn cô: "Tỏa Tỏa, em thấy khá hơn chưa?"

Cảm nhận những ngón tay trong cơ thể mình, chúng không cử động còn khó chịu hơn là lúc cử động: "Chồng ơi, khó chịu quá..."

Diệp Cẩn Ngôn cười khẽ bên tai cô, ngón tay anh bắt đầu khám phá bên trong cơ thể cô. Khi ngón tay anh đi sâu hơn, tiếng rên rỉ nhỏ bé của tôi biến thành tiếng kêu bị kìm nén: "Ahhh~" sự khoái cảm khiến cô không khống chế giọng mình.

Diệp Cẩn Ngôn thì thầm vào tai cô: "Tỏa Tỏa, em có thoải mái không?"

Cô hét lên "Ahhh" nhưng không thể đáp lại. Cô nắm chặt vai anh và cơ thể cô không thể kiểm soát được mà phản ứng lại với những hành động của anh.

Cảm nhận được sự co thắt và run rẩy ở phần dưới cơ thể cô, Diệp Cận Ngôn rút tay ra, : "Tỏa Tỏa, em chuẩn bị sẵn sàng chưa?"

Cảm nhận được sự nóng bỏng của anh đang cọ xát vào cửa hang của mình, cô run rẩy nói: "Chồng ơi, nhẹ chút!"

Như thể cảm nhận được nỗi sợ hãi của cô,  Diệp Cẩn Ngôn nhẹ nhàng cọ xát phần thân dưới vào cô: "Tỏa Tỏa, đừng sợ!"

Cô nắm chặt ga trải giường, gật đầu, tỏ vẻ sẵn sàng hy sinh bản thân: "Chồng à, đến đây nào!"

Diệp Cẩn Ngôn bị bộ dạng của cô chọc buồn cười, nên nhẹ nhàng hôn lên mặt cô. Anh nhấc chân cô đặt lên vai anh, rồi dùng một tay đưa vào bên trong. Chỉ một lúc sau, mồ hôi túa ra trên trán anh dữ dội.

Cô kêu lên đau đớn vì cảm giác đau nhói từ bên dưới: "Đau quá~ Đau quá~"

Giọng nói của Diệp Cẩn Ngôn có chút khàn khàn: "Tỏa Tỏa, thả lỏng một chút, em căng thẳng quá!" đôi bàn tay to lớn của anh xoa bóp, bóp nắn ngực cô, cơ thể cô trở nên mềm mại dưới sự vuốt ve của đôi bàn tay to lớn của anh.

Diệp Cẩn Ngôn đẩy eo về phía trước, mạnh mẽ đâm vào. Cô cong người lên vì đau, nước mắt lăn dài trên má. Cơn đau xé rách khiến cô nắm chặt tấm ga trải giường thành một cục.

Những bông hồng đỏ tươi bị nhuộm màu bởi những cánh hoa rụng, lan rộng trên tấm ga trải giường trắng như tuyết.

Diệp Cẩn Ngôn rên rỉ dừng lại, ôm chặt cô, hôn tôi không ngớt: "Tỏa Tỏa, anh xin lỗi! Kiên nhẫn một chút, sẽ không đau nữa!"

Nhìn những giọt mồ hôi trên trán Diệp Cẩn Ngôn và đôi mắt hơi áy náy của anh, cô ôm chặt anh, ủy khuất nói: "Chồng à, đau quá! Đau quá!"

Diệp Cẩn Ngôn hôn cô một cách âu yếm, giọng khàn khàn và cẩn thận hỏi cô: "Tỏa Tỏa, em có muốn anh ra ngoài không?"

Cô lắc đầu tuyệt vọng: "Không, không, chồng ơi, ôm em đi!"

Câu nói này đã phá vỡ chút lý trí duy nhất trong đầu Diệp Cẩn Ngôn. Anh ôm đầu và hét lên: "Tỏa Tỏa" Anh dùng lực nắm chặt vào eo cô, đâm sâu vào cơ thể cô.

Phần thân dưới của cô hoàn toàn được anh lấp đầy, cơn đau khiến cô nắm chặt vai Diệp Cẩn Ngôn, móng tay bấu chặt vào da thịt anh.

Môi Diệp Cẩn Ngôn lướt qua gò má mềm mại, cổ và ngực cô, bàn tay to lớn không ngừng vuốt ve cơ thể cô: "Tỏa Tỏa, thả lỏng một chút, em chặt quá, anh không nhúc nhích được!"

Khi Diệp Cẩn Ngôn vuốt ve cô, một chút ham muốn dâng trào trong lòng cô. Cô đặt tay lên tấm lưng rộng của anh và vuốt ve nó từ trên xuống dưới, trong khi hai chân cô kẹp chặt quanh eo anh và xoắn lại.

Cảm nhận được sự thay đổi của cô , Diệp Cẩn Ngôn bắt đầu tiến về phía trước từng đợt. Anh đẩy cô như một chiếc thuyền nhỏ giữa sóng gió. Chỉ có ôm chặt anh thì cô mới tránh được việc bị chết đuối.

Diệp Cẩn Ngôn cưỡi trên người cô, lúc nhẹ nhàng, lúc lại dữ dội. Cô đã bị đánh bại bởi những đợt tấn công của anh, cô kiệt sức và cầu xin lòng thương xót.

Anh phớt lờ mọi lời cầu xin thương xót của cô và những đòi hỏi của anh ngày càng nhiều hơn. Cơ thể cô không ngừng co giật và run rẩy, cơn co thắt ở đó khiến ý thức của cô trở nên mờ nhạt.

Cô bị cơn đau từ cú va chạm mạnh mẽ của anh đánh thức, ôm chặt lấy anh, nước mắt không ngừng rơi: "Diệp Cẩn Ngôn, em không chịu được nữa, em không chịu được nữa!"

Diệp Cẩn Ngôn hai mắt đỏ hoe, thở hổn hển: "Tỏa Tỏa, không đủ, không đủ! Cho anh, Tỏa Tỏa, cho anh!" Mỗi lần anh nói như vậy, anh lại đẩy mạnh hơn, cô không nhịn được mà hét lớn.

Diệp Cẩn Ngôn bế cô lên, ấn cô xuống giường: "Tỏa Tỏa, chúng ta đổi tư thế đi!"

Toàn thân cô đau nhức nhưng cô để anh muốn làm gì thì làm. Diệp Cẩn Ngôn đột nhiên tiến vào từ phía sau, cô kinh ngạc kêu lên: "Chồng, không được, sâu quá!" KHÔNG"

Trong lúc Diệp Cẩn Ngôn đang thúc nhanh, anh hôn lưng cô liên tục kêu tên cô " Tỏa Tỏa!!!" Tiếng va chạm nhanh chóng của hai cơ thể tạo ra tiếng như tiếng nổ lách tách trong phòng.

Trong lúc Diệp Cẩn Ngôn đang tiến về phía trước, anh đã vỗ mạnh vào mông cô hai cái. Cô bị kích thích bởi cú đánh bất ngờ và toàn thân run rẩy. Cơ thể cô không thể không co lại, ngày càng siết chặt hơn. Diệp Cẩn Ngôn hưng phấn vỗ mông cô. Cô cảm thấy nóng và đau, những đợt khoái cảm thể xác ập đến. Cảm giác đau đớn và hạnh phúc này khiến cô không thể dừng lại.

"Chồng à, em không chịu được nữa rồi, em không chịu được nữa rồi." Khi cô đang cầu xin tha thứ, Diệp Cẩn Ngôn đã đẩy cô xuống giường: "Tỏa Tỏa, chúng ta thử tư thế mới đi."

Anh nhấc một chân cô lên, cưỡi lên chân còn lại, móc chân cô giơ lên ​​vào lưng anh và đẩy mạnh. Tư thế ngượng ngùng này khiến ngực cô nảy lên như một chú thỏ nhỏ. Diệp Cẩn Ngôn dùng đôi bàn tay to lớn bắt lấy, xoa đi xoa lại nhiều lần. Cô không thể làm gì khác ngoài việc rên rỉ "ah ah".

Diệp Cẩn Ngôn nhìn cô, người mềm mại như bông tuyết, cười nói bên tai cô: "Tỏa Tỏa, không phải em đã nói là em thèm khát cơ thể anh từ lâu rồi sao?"

Cô nhìn anh với vẻ mặt ngơ ngác: "Chồng?"

Diệp Cẩn Ngôn bế cô lên, đặt cô ngồi lên người anh: "Tỏa Tỏa, lại đây!"

Diệp Cẩn Ngôn nằm đó, hai tay giữ chặt hông cô, dùng hết sức lực đẩy eo cô lên trên. Cô cảm thấy như mình sắp sụp đổ vì anh: "Chồng ơi, em không chịu được nữa, em không chịu được nữa."

Diệp Cẩn Ngôn dùng sức đẩy, thở hổn hển nói: "Tỏa Tỏa, anh đem thân thể của anh giao cho em, em không muốn sao?"

Cô bị lời nói của anh khiêu khích: "Diệp Cẩn Ngôn! Đồ biến thái! Không! là đồ lưu manh!"

Diệp Cẩn Ngôn cười cười, dùng sức đẩy về phía trước: "Tỏa Tỏa, em thích không?"

Cô áp hai tay vào ngực anh, lắc lư cơ thể: "Em thích, em thích! Em thích!"

Nhìn thấy Diệp Cẩn Ngôn đang rên rỉ thỏa mãn bên dưới mình, cô càng lúc càng thúc mạnh vào người anh. Diệp Cẩn Ngôn ôm eo cô, ép cô nằm xuống giường: "Tỏa Tỏa, anh không chịu được nữa!" Nói xong, anh  liền phát động một cú va chạm dữ dội vào cơ thể cô. Cô nắm chặt vai anh, phát ra một loạt âm thanh run rẩy, hai chân kẹp chặt eo anh, liên tục run rẩy.

Một dòng chảy ấm áp đột nhiên trào ra, cơ thể cô nóng bừng, phần thân dưới nhanh chóng co giật và co rút lại, cô ngã gục trong vòng tay của Diệp Cẩn Ngôn. Diệp Cẩn Ngôn nhẹ nhàng hôn cô: "Tỏa Tỏa, có em thật tốt!"

Cô nép vào lòng anh: "Chồng, anh có thích không?"

Diệp Cẩn Ngôn ôm chặt cô trong lòng: "Tỏa Tỏa, em thật sự khiến anh không thể dừng lại! Chỗ đó của em muốn hút cạn anh rồi!"

Cô chôn đầu vào lòng anh, thân dưới nóng rát đau đớn, cô hít mũi: "Chồng à, đau quá!"

Diệp Cẩn Ngôn đau lòng hôn cô: "Anh xin lỗi, Tỏa Tỏa ! Anh xin lỗi, anh không khống chế được mình!"

Cô nép vào lòng anh, than phiền: "Anh còn đánh vào mông em nữa... sưng hết cả lên rồi!"

Diệp Cẩn Ngôn ngượng ngùng sờ mũi mình: "Để anh xoa cho em..." Nói xong, anh đặt bàn tay to lớn lên mông cô, nhẹ nhàng vuốt ve cái mông sưng tấy của cô.

Bàn tay to lớn của anh khiến cô đỏ mặt, tim cô lại đập nhanh: "Ghét quá, anh đang lợi dụng em"

Bàn tay lớn của Diệp Cẩn Ngôn tăng thêm sức mạnh: "Lợi dụng? Anh chỉ đang tuyên bố chủ quyền của mình, Tỏa Tỏa, em là của anh, không có chuyện lợi dụng!"

"Anh..." cô đã kiệt sức sau hơn một giờ bị anh hành hạ, giờ đây càng tức giận hơn vì những lời nói vô liêm sỉ của anh. Cô nằm lên người anh và đảo mắt.

Diệp Cẩn Ngôn nhẹ nhàng ôm cô: "Tỏa Tỏa, em mệt không? Đi tắm rồi ngủ một giấc nhé?"

Cô nép mình vào vòng tay anh và không muốn cử động, nhưng cô cảm thấy hơi khó chịu ở phía dưới. Sau khi vật lộn với lý trí một hồi, cô gật đầu và muốn đi tắm. Ai mà biết rằng ngay khi cô ngồi dậy, cô đã phải cau mày vì đau đớn. Cô lao tới chỗ Diệp Cẩn Ngôn, đấm vào ngực anh: "Ghét quá, đều là lỗi của anh, đau quá!"

Diệp Cẩn Ngôn đau lòng ôm chặt cô vào lòng, dùng cằm xoa xoa cổ cô: "Tỏa Tỏa, anh xin lỗi, anh xin lỗi! Bàn tay to xoa nhẹ bụng dưới của cô: "Chỗ này có đau không?"

Cô lắc đầu: "Em chỉ thấy chỗ này sưng thôi, nhưng không đau!"

"Được! Nếu đau thì nói cho anh biết, được không?"

Cô ngoan ngoãn gật đầu, Diệp Cẩn Ngôn nhẹ nhàng bế cô vào phòng tắm, đưa tay sờ mũi cô, mỉm cười: "Muốn anh giúp em tắm không?"

"Đồ biến thái! Ra ngoài!"

Diệp Cẩn Ngôn cười nói: "Ai chặn anh ở phòng vệ sinh ở Thụy Sĩ vậy? Tỏa Tỏa, ai là tên biến thái vậy? Chúng ta nói chuyện đi."

"Anh..." Mặt cô đỏ như quả cà chua. Nói về sự vô liêm sỉ, Diệp Cẩn Ngôn giống như một kẻ gian lận qua mặt cả thầy giáo của mình...

Thấy cô ngượng ngùng, Diệp Cẩn Ngôn không trêu chọc cô nữa, chỉ nhẹ nhàng ôm cô vào lòng, thì thầm vào tai cô bằng lời nói đầy dịu dàng: "Tỏa Tỏa, cuối cùng em cũng hoàn toàn thuộc về anh rồi!"

Cô dựa vào anh và nói: "Chồng, em yêu anh nhiều lắm!"

Diệp Cẩn Ngôn ôm chặt cô, thấp giọng nói: "Tỏa Tỏa, anh thật ích kỷ! Mặc dù biết mình không phải là đối tượng phù hợp với em, nhưng anh vẫn muốn dựa vào tình yêu của em, cố gắng hết sức để giữ em bên cạnh anh, trở thành vợ chồng với em! Mặc dù biết sau này không thể cùng em già đi, nhưng anh vẫn muốn giữ em bên cạnh vì dục vọng ích kỷ của bản thân. Tỏa Tỏa, anh cũng thích em! Lần đầu tiên anh yêu một người đến mức mất lý trí, từ bỏ thế giới này!"

"Chồng!" Cô ôm anh trong cảm xúc. Cô biết rằng Diệp Cẩn Ngôn sẽ phải chịu đựng nhiều hơn khi ở bên cô. Cô cũng đã run rẩy vì sợ hãi như thể cô đang đi trên băng mỏng, cô cũng đã từng do dự vì sợ được mất, và cô cũng đã từng sợ cảm giác có rồi lại mất. Chính Diệp Cẩn Ngôn đã ôm cô trong vòng tay hết lần này đến lần khác, cho cô can đảm và khiến cô cảm thấy thoải mái theo cách riêng của anh.

Quay lại ôm chặt anh: "Chồng ơi, cảm ơn anh! Cảm ơn anh vì đã muốn em! Cảm ơn anh vì đã yêu em!" Trán cô và Diệp Cẩn Ngôn chạm vào nhau, cô thấy nước mắt chảy dài xuống khóe mắt anh.

"Tỏa Tỏa" Diệp Cẩn Ngôn ôm chặt cô vào lòng !

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com