Không thể như vậy
Mỹ Linh không biết tại sao mọi chuyện lại biến thành thế này?
Ngày hôm qua chân tướng bị bại lộ, hôm nay Quảng Linh Linh lại khởi binh đến đây hỏi tội nàng.
Nàng cứ nghĩ sau vụ việc ở Ôn tuyền, cùng lắm nàng cúi đầu nhận sai là xong rồi chứ.
Không biết phải phản ứng thế nào, đến khi nàng lấy lại được tinh thần thì phát hiện mình đã dựa hẳn lên ghế lớn, váy dài bị kéo lên, chiếc khố nhỏ bị ném qua một bên. Ngón tay thô dài xâm nhập vào hoa huy*t, từng chút từng chút dùng sức chui ra chui vào.
Nàng cố gắng nhịn để không phát ra tiếng kêu, đầu ốc mơ màng, không rõ đã xảy ra chuyện gì.
Nàng chỉ nhớ còn chưa kịp nói gì, Quảng Linh Linh đã chen vào trong người nàng.
Ghế lớn rộng rãi, đủ để hai người chen chúc lên đó, thân thể dính chặt, còn kịch liệt ma sát nhau. Một bàn tay của Quảng Linh Linh bắt lấy eo nàng, tay còn lại vuốt ve khắp nơi.
Trần Mỹ Linh bị sờ soạng toàn thân nóng lên, tâm trí mơ hồ, áo yếm bên trong bị kéo xuống.
Quảng Linh Linh ôm nàng đặt lên đùi mình, bàn tay to luồng từ dưới luồng lên, xâm nhập vào trong quần áo, xoa nắn bầu ngực tròn của nàng đến mềm nhũn.
Vừa âu yếm, cô vừa dám sát bên tai nàng thì thầm điều gì đó, hơi thở nóng hỏi phà vào mang tai nhồn nhột, vành tai ửng đỏ còn bị cô ngậm lấy.
Trong nháy mắt, Quảng Linh Linh tinh ý nhận ra thiên hạ trong lòng cô run rẩy, thân thể càng nhũn ra, vô lực rũ xuống, vành tai càng đỏ hơn, hơi thở dồn dập.
Quảng Linh Linh kinh ngạc. Vành tai và cần cổ nàng thì ra chính là nơi mẫn cảm nhất, chỉ cần chạm nhẹ nàng sẽ có phản ứng ngay.
Cô thật hoài nghi, suốt ba năm qua, không biết rốt cuộc mình đã ngu đến mức nào. Một bảo vật ở ngay bên cạnh thế này mà cô lại không phát hiện ra! Nghĩ kĩ lại, đúng là cô chưa từng có động tác âu yếm nào với nàng, chỉ tuỳ tiện sờ soạng vài cái, liền thoát y trực tiếp làm tình.
Phát hiện này khiến cho Quảng Linh Linh hứng trí bừng bừng, rất muốn biết phu nhân của mình còn có bí mật nào chưa khám phá ra nữa không.
Cô hăng hái thăm dò từng tấc một trên da thịt của nàng. Tai, gáy là nơi mẫn cảm, hôn nhẹ sẽ đỏ ửng lên. Hai đóa hồng mau trước ngực cũng chỉ cần liếm hai ba cái sẽ căng cứng, dựng đứng. Điều khiến cô yêu thích hơn hết là cặp mông tròn trịa, vừa trắng lại vừa mềm, độ căng phồng của chúng thật là đàn hồi, cảm giác xoa nắn thật là đã tay.
Quảng Linh Linh say mê cặp bánh bao này, hết xoa nắn rồi lại hôn, đến khi Trần Mỹ Linh phục hồi tâm trí một lần nữa đã thấy mông của mình đầy nước miếng và những dấu hôn hồng hồng trên đó.
Nàng không thích bị đùa bỡn như vậy. Mông nàng bị chỉnh nhô cao, nơi riêng tư của nữ tử bị người phía sau nhìn thấy trần trụi. Mà thật ra nàng cũng không có thấy gì đâu, chỉ là tưởng tượng thôi, nhưng càng tưởng tượng thì xúc giác lại càng mẫn cảm.
Quảng Linh Linh khó lòng hình dung nổi tâm tình của bản thân lúc này. Trong trí nhớ của cô, phu nhân lúc trên giường thật sự rất máy móc, thân thể cứng ngắt, huyệt hẹp lại khô, biết mình không thiếu nữ nhân, cho nên chỉ làm qua loa cho xong.
Nhưng Trần Mỹ Linh trước mắt bây giờ, chỉ cần âu yếm một chút thì thân thể mềm nhũn. Lúc cô cởi khố nhỏ của nàng, giữa hai chân đã ướt dầm dề.
Quảng Linh Linh phấn khởi tràn trề, ngón tay đâm vào trong huyệt ẩm ướt của nàng đào móc, vừa đùa bỡn vừa nói:
-" Phu nhân, sao cái miệng nhỏ này nhiều nước thế? Trước kia giấu đi đâu hết vậy? "
Trần Mỹ Linh toàn thân phiếm hồng, trong lòng tràn đầy xấu hổ.
Nàng cũng muốn biết tại sao lại như vậy đó!!! Trước kia, lúc hai người làm tình, đau thì đau đó, nhưng chưa từng có loại cảm giác mất khống chế như vậy, cứ nhẫn nại một chút rồi cũng xong. Nhưng bắt đầu từ cuộc hoan ái trong ôn tuyền hôm qua thì sự việc đã không còn trong tầm kiểm soát của nàng nữa.
Trước khi xuất giá, mama trong cung từng dạy dỗ nàng chuyện giường chiếu, nhưng nàng không phải là cung phi, nên chỉ được dạy dỗ như những công chúa bình thường. Công chúa thì không cần phải lấy lòng phu quân trên giường, cho nên những thủ thuật giường chiếu, mama chỉ nói sơ qua.
Gả vào Chiêu Hầu phủ, Quảng Linh Linh đối với nàng lại không có mấy tính (*) thú, Mỹ Linh vẫn cho rằng chuyện giường chiếu của bọn họ cũng sẽ chỉ như vậy.
(*) Tính ở đây là tình dục, đừng ai đọc thành thú tính nha ~~~
* Thú: hứng thú, hưng phấn
Nào ngờ đâu sự tình phát sinh trong hai ngày này đã hoàn toàn làm thay đổi nhận thức của nàng.
Sao chỉ cần cô hôn nhẹ, sờ soạng một chút là thân thể nàng lại kì quái thế này? Sau lưng truyền đến cảm giác tê dại, thân thể khó nhịn vặn vẹo, hoa huy*t bị xoa nắn đến vừa nhoi nhói vừa ê ẩm, thuỷ dịch đầm đìa.
Quảng Linh Linh nhìn bộ dạng xuân tình bộc phát của nàng, hoả dục bên trong bùng cháy mạnh mẽ, lại thấy cánh hoa non mềm của nàng ướt đến không thể ướt hơn, bèn rút ngón tay ra, cúi đầu dán môi mình lên đó, khẽ liếm.
Trần Mỹ Linh " Á" một tiếng ngắn ngủn, cảm xúc kì lạ khiến đầu nàng choáng váng. Tiếp đó, nàng cảm nhận hai cánh hoa nóng lên, lại bị cắn. Đầu lưỡi nóng ẩm nào đó tham lam tiến vào, phác hoạ khắp nơi, quấy đến khi dâm dịch tràn lan, còn ngậm lấy nhuỵ hoa, dùng sức khẽ mút.
- " A... A... A" - Trần Mỹ Linh kêu to, chỉ cảm thấy hồn mình bị rút đi, hai chân run rẩy cực hạn.
Nàng đã ý thức được chuyện gì đang xảy ra, ý thức được thứ gì đang hoành hành giữa hai chân nàng.
Lý trí của nàng nhất thời nổi dậy, nàng liều mạng xoay lắc thân thể, né tránh môi lưỡi của Quảng Linh Linh, miệng hoảng loạn kêu lên:
-" Quảng Hầu gia, không được, không thể như vậy..."
Mỹ vị đã đến miệng lại muốn chạy mất? Quảng Linh Linh bất mãn, dúng sức giằng lấy mông nàng, áp chế eo nàng, lần nữa áp môi lên da thịt nàng, miệng lẩm bẩm:
-" Cái gì mà không được? Bản Hầu nói được là được.!"
Trước kia đều là các mỹ nhân hầu hạ, lần đầu tiên cô có hứng trí làm cho nữ nhân này, nàng lại dám trốn tránh?
Một lần nữa cắn lên cánh hoa ươn ướt, lần này lại khiến cho Trần Mỹ Linh không ngừng kêu " ư ư". Cô đẩy đầu lưỡi vào, được vài lần, một đợt thuỷ dịch nóng ẩm lại tuôn trào ra. Khoé mắt Trần Mỹ Linh ngấn nước, đôi tay gắt gao chống trên ghế lớn, vẫn cố gắng vùng vẫy.
-"....Hầu gia, bẩn... "
Sao cô ta có thể dùng miệng ăn chỗ kia của nàng? Sao có thể hôn nơi đó...?
Quảng Linh Linh liếm thủy dịch nàng vừa tiết, cô vốn cũng cho rằng mình sẽ ngại bẩn, nhưng sau khi thử mới phát hiện, cô tuyệt đối không cảm thấy nơi này của nàng bẩn tí nào, ngược lại còn cảm thấy nó cực kì xinh đẹp. Cái loại hương vị kích thích đặc thù này, vừa ngửi vào dục vọng liền nổi dậy réo khắp người.
Cô trực tiếp bỏ qua cánh hoa bên ngoài, liếm thẳng vào trung tâm nhuỵ hoa. Lần này không nhẹ nhàng như lần trước, hết mút lại cắn, hàm răng cọ lấy thịt mềm nõn nà hồng hào của nàng, lưu lại dấu răng mờ nhạt trên chỗ thịt non bí ẩn kia.
Sau đó thế nào Trần Mỹ Linh cũng không còn nhớ nỗi nữa. Bị Quảng Linh Linh liếm láp chỗ tư mật như thế, nàng không còn suy nghĩ được gì nữa, mơ mơ màng màng, chỉ có bản năng theo động tác của cô mà rên rỉ.
Quảng Linh Linh chưa bao giờ biết, làm một nữ nhân chìm trong khoái cảm đê mê lại khiến cô có cảm giác thoả mãn đến thế. Hơn nữa, nữ nhân này lại là phu nhân cao quý của mình. Ham muốn đùa bỡn một quý phụ đoan trang, biến nàng thành một dâm phụ dưới thân mình... có lẽ chẳng có người nào lại không có dục vọng chinh phục này.
Dục vọng giữa hai chân căng phồng, nhô cao đến mức muốn xé toạc tiết khố, kêu gào đòi ra ngoài. Cô thuận theo ham muốn, cởi mảnh vải cuối cùng trên người mình, áp chế eo nàng, nâng cặp mông nàng cao lên, để huyệt mềm ướt át lộ ra ngoài.
Chọc chọc hai cái, xác định nàng có thể hoàn toàn tiếp nhận, liền đỡ lấy phân thân của mình, động một lần vào thẳng bên trong nhờ chất dịch trơn ướt.
Trần Mỹ Linh nhói đau kêu lên một tiếng cánh tay mềm mại bấm lấy lưng ghế.
Quảng Linh Linh tiến vào thật sự rất thuận lợi, dù thế nàng vẫn thấy hơi đau, tuy rằng hoa huy*t bị nhét căng trướng vô cùng, nhưng nhục huyệt lại không ngừng co rút, liều mạng mút lấy côn th*t.
Quảng Linh Linh bị nàng kẹp chặt đến hít khí. " Bốp" một tiếng đánh vào mông của nàng, thịt mông không ngừng lay động. Trần Mỹ Linh chịu đựng sự kích thích này, hoa huy*t càng siết lại.
-" Đúng là cái miệng nhỏ ham ăn mà, ăn thế nào cũng không no! "
Quảng Linh Linh hơi hơi thích ứng, vừa chậm rãi rút ra cắm vào, vừa duỗi tay đến phía trước, đẩy hai bên cỏ thơm ra, bóp nặn hạt châu chính giữa hai cánh hoa.
Mỹ Linh khẽ kêu một tiếng, dòng nước chảy ra càng dữ tợn.
Hai cánh tay gắt gao bám lấy lưng ghế dựa, lông mày cau chặt, nhẫn nhịn hưởng thụ từng đợt từng đợt khoái cảm đánh úp lại.
Cho đến khi Quảng Linh Linh nắm lấy hoa châu, bỗng nhiên thay đổi nhịp điệu, vừa cắm vừa làm càng nhanh càng mạnh, va chạm đến mức khiến nàng hoảng loạn, ngón tay đè trên hoa châu cũng đung sức vặn vẹo.
- " Á... A a ư... a" - Trần Mỹ Linh ngửa đầu, không khống chế nổi kêu ra tiếng.
Trước sau đồng thời nhận lấy kích thích, một chút thời gian chuẩn bị tinh thần cũng không có. Nàng không nhịn nổi xuất thuỷ một lần.
Trong cơn cao trào, tiểu huyệt mút càng chặt, vách thịt đien cuồng siết lại, Quảng Linh Linh chẳng những không ân cần hơn một chút khi nàng đang cực hạn, ngược lại gia tăng tốc độ, thừa cơ hội nghiền nát hoa tâm của nàng.
Mà động thái này lại mang Trần Mỹ Linh đến một cao trào mạnh mẽ hơn. Thân thể nàng co quắp trên ghế lớn, hồn phách được Quảng Linh Linh đưa lên thiên đàng.
_________________________
Có ý kiến gì thì cmt ạ, đừng có báo cáo tội nghiệp bé :(( để " trưởng thành" thì một số người không đọc được, mà không để thì bị báo cáo, đau khổ lắm.
Còn ai thíc thì cmt, vote cho bé với ạ, đang vô ca mà ngồi đăng chap nè =)))
Với lại truyện cổ trang, nếu mà để tên bình thường sẽ hong hợp hoàn cảnh lắm, nên cứ lấy tên Hán Việt vị đi he <3
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com