Chương 31 - 32 - 33
Chương 31
"Đi tắt voice chat trước đi!" Trương Bác Văn không nhịn được đạp Vương Cảnh Ngôn một phát.
Vương Cảnh Ngôn cười cười hôn chụt một cái lên miệng Trương Bác Văn, lúc này mới đứng dậy tắt khung chat của Trương Bác Văn với từ minh. Lập tức, tiếng kêu gào của người nào đó cũng im bặt.
Trương Bác Văn đỏ mặt nhìn Vương Cảnh Ngôn chậm rãi đi tới, trong lòng khẩn trương muốn chết. Thời gian trước khi hai người thẳng thắn với nhau cũng không làm những chuyện thiếu nhi không nên làm, Trương Bác Văn không có ý chủ động, mà Vương Cảnh Ngôn, cũng không biết vì nguyên nhân gì.
Thế là, Trương Bác Văn nhẫn nhịn đã lâu tỏ vẻ, thời gian này thật sự không thể nào sống được!
Đối với chuyện này, thực ra Trương Bác Văn cũng có vài câu oán hận, dù sao lúc trước khi hai người chưa có gì, mà anh ta đã... Hiện tại hai người sống cùng nhau, lâu như vậy mà anh ta lại không hề đụng đến Trương Bác Văn, điều này khiến Trương Bác Văn cảm thấy không bình thường.
Chuyện này cậu nghĩ rất lâu, cũng nghĩ rất nhiều lần, nhưng hỏi thẳng hay ngầm gợi ý cậu đều không mở miệng được, cho nên chỉ có thể thuận theo tự nhiên.
Giờ Vương Cảnh Ngôn đột nhiên động dục, Trương Bác Văn lập tức cũng trở nên động tình.
Cậu thở dài vài tiếng rồi nhắm mắt, nhanh chóng tự cởi quần áo của mình, sau đó nằm ngửa ra giường, bày ra bộ dạng mặc quân làm gì thiếp cũng không phản kháng.
Một lát sau, không có động tĩnh.
"..." Trương Bác Văn mở mắt, hai người nhìn nhau câm nín.
Người nào đó tự lột mình trơn bóng co giật khóe miệng: "Anh... Còn không làm?"
Vương Cảnh Ngôn nhíu mày: "Em chủ động như vậy, đột nhiên anh thấy hơi khó ra tay."
Trương Bác Văn: "..."
Vương Cảnh Ngôn: "..."
Trương Bác Văn không nhịn được gầm lên: "Mẹ nhà nó! Nếu anh không làm thì tôi tự mình làm!" Nói rồi bật người dậy dựa lưng vào đầu giường, ngón tay lần đến phía dưới của mình, ngửa đầu làm ra vẻ rất hưởng thụ. Nói thật, lúc làm động tác này trước mặt Vương Cảnh Ngôn cậu vẫn rất ngại, nhưng nhìn Vương Cảnh Ngôn vẫn luôn nhìn chòng chọc vào mình không hề có động tác gì, bèn mặc kệ nắm lấy thằng em đã hơi cương của mình.
Vừa muốn động đã thấy Vương Cảnh Ngôn nói: "Năm đó em cũng dùng vẻ mặt thế này quyến rũ anh."
Trương Bác Văn: "..." Đệt, lúc trước khi anh thừa dịp tôi ngủ mà chơi tôi, mẹ nó ai mà biết anh chứ!
Vương Cảnh Ngôn khẽ thở dài: "Mặc kệ anh có thân phận gì, em đều yêu anh chứ?"
Trương Bác Văn sững sờ, nháy mắt mấy cái: "Anh... Có thân phận gì?"
Vương Cảnh Ngôn im lặng một lát rồi lắc đầu, không nói gì liền đứng lên, xem ra là muốn đi WC. Vừa đi vài bước chợt nghe Trương Bác Văn nói: "Anh dính líu đến chuyện xấu gì sao? Ví dụ như đốt giết cướp linh tinh gì ấy..."
Vương Cảnh Ngôn đưa lưng về Trương Bác Văn lắc đầu.
Trương Bác Văn lại hỏi: "Vậy là anh dụ dỗ gian dâm ai à? Có phải... Không đúng, == anh dụ dỗ gian dâm tôi."
Vương Cảnh Ngôn: "..."
Trương Bác Văn cười nói: "Chỉ đùa chút thôi mà, anh đã không phải tội phạm đang lẩn trốn gì đó, cũng không phạm tội gì thì chẳng có gì đáng lo, nhìn dáng vẻ của anh, chẳng lẽ anh lại là một công tử nhà giàu? Sau đó cha mẹ anh không đồ ý tình yêu của anh, bắt anh lấy một cô gái anh không thích nên anh mới bỏ trốn đến chỗ của em? Ha ha ha, ừm... Kỳ thật không việc gì đâu, nếu anh không có tiền, em có, anh không muốn ra ngoài làm việc, em cũng có thể kiếm tiền nuôi gia đình á. Nói thế nào thì em cũng là đàn ông, cho nên anh còn có thể có thân phận gì nữa? Chỉ cần em chấp nhận anh, anh không phải là người yêu của tiểu gia em sao? Còn có thể là cái gì."
Vương Cảnh Ngôn: "... Em thực sự nghĩ như vậy?"
Trương Bác Văn gật đầu: "Thật."
Thế là Vương Cảnh Ngôn lập tức quay đầu, nhào lên đè Trương Bác Văn xuống.
"Cmn! Anh muốn làm gì! Nhanh xuống khỏi người tôi ngay! Anh đè chết tôi rồi!" Trương Bác Văn gào thét.
Vương Cảnh Ngôn liếm liếm khóe miệng, nói hai chữ đơn giản rõ ràng: "Làm em."
Trương Bác Văn: "..."
Chương 32:
"Khụ khụ" Trương Bác Văn đẩy Vương Cảnh Ngôn đang nằm sấp trên người mình ra, hỏi: "Anh tắm chưa?"
Vương Cảnh Ngôn: "..."
Trương Bác Văn: "..."
Vương Cảnh Ngôn nhíu mày: "Tắm rồi, không tin em ngửi đi." Nói rồi liền cúi đầu hôn lên cổ Trương Bác Văn một cái, ai biết còn chưa làm bước tiếp theo đã lại bị Trương Bác Văn đẩy ra, chỉ nghe thiếu niên dưới thân nhỏ giọng nói: "Em còn chưa tắm..."
Vương Cảnh Ngôn văng ra tiếng chửi tục lần đầu tiên trong đời: "... Đệt."
Vào phòng tắm Trương Bác Văn nhanh chóng tắm rửa toàn thân trên dưới thơm ngào ngạt, đặc biệt là chỗ riêng tư kia lại càng xoa nhẹ nhiều lần. Tắm rửa xong lại cảm thấy thấp thỏm không yên, lau cả buổi mới ra khỏi phòng tắm.
Vương Cảnh Ngôn nằm ườn trên giường đợi Trương Bác Văn đến sắp tắt hỏa rồi, kết quả thấy Trương Bác Văn từ phòng tắm bước ra, tóc ướt nhỏ tong tong, dùng bộ dạng chân tay luống cuống kia nhìn mình, lúc này lại hưng phấn lên.
Vương Cảnh Ngôn liếm liếm khóe miệng, đứng dậy kéo Trương Bác Văn qua hôn một cái, nói: "Không cần sợ hãi, lâu rồi không làm nhiều lắm chỉ đau lưng chút chút thôi. Hơn nữa anh sẽ rất cẩn thận, dù sao năm đó em cũng mãi không phát hiện..."
Trương Bác Văn: "..." Sao nghe những lời này lại muốn đánh người vầy chứ?
Trương Bác Văn ngập ngừng nói: "Cũng không phải sợ hãi, chỉ là..." Hơi ngượng. Đương nhiên, lời này chắc chắn cậu sẽ không nói ra, dù sao nói ra miệng sẽ càng thêm thẹn thùng có biết không!
Ngoài lần đầu tiên hai người gặp mặt (với bản thân Trương Bác Văn thì là lần đầu tiên), Trương Bác Văn cho tới giờ chưa từng tỉnh táo mà làm tình với đàn ông, nhưng hồi tưởng lại khi đó, hình như đúng là... Rất thoải mái...
┐(┘▽└)┌, GV quả không lừa ta.
Ngẫm lại vẻ mặt sảng khoải của tiểu thụ trong GV, Trương Bác Văn ngày càng hưng phấn, phía dưới cũng chầm chậm đứng thẳng.
Vương Cảnh Ngôn mắt sắc phát hiện, thế là không muốn buông tha trực tiếp duỗi tay nắm chặt, tung ra các kiểu kỹ năng hầu hạ cho Trương Bác Văn thoải mái. Đến cuối cùng thậm chí còn trực tiếp dùng miệng cho Trương Bác Văn làm thêm một quả họng sâu.
Đợi sau khi Trương Bác Văn rên rỉ bắn hai lần, vẻ mặt mê ly Vương Cảnh Ngôn liền biết thời điểm đến rồi. Thế là rất tự nhiên quay Trương Bác Văn nằm ngang, giơ lên hai chân người nào đó. Trương Bác Văn mặt đỏ ửng híp mắt nhìn Vương Cảnh Ngôn, sau đó động tình, cố gắng thẳng người dậy hôn một cái lên khóe miệng Vương Cảnh Ngôn.
Tiền hí cho tới giờ đều là quan trọng nhất, Vương Cảnh Ngôn thực tế coi trọng điểm này. Cũng bởi vì sợ làm đau Trương Bác Văn, anh bôi gel trơn lên nếp uốn cúc hoa (~!~) của Trương Bác Văn, sau đó mới lựa theo gel trơn đút một ngón tay vào, chậm rãi đưa đẩy.
Thân thể đang lúc mẫn cảm làm Trương Bác Văn lập tức rên rỉ hai tiếng, xê dịch bờ mông đến gần Vương Cảnh Ngôn một chút.
Dần dần, thân thể Trương Bác Văn đã nhận ba ngón tay của Vương Cảnh Ngôn.
Mặc dù biết phía dưới của mình vừa thô vừa to hơn ba ngón tay rất nhiều, nhưng Vương Cảnh Ngôn nhìn bộ dáng phát tao của Trương Bác Văn thì không nhịn được nữa, vội đỡ lấy thứ to lớn cương cứng của mình chậm rãi chen vào trong thân thể Trương Bác Văn.
"A... Hơi đau chút." Trương Bác Văn nói.
"Ngoan." Vương Cảnh Ngôn chôn vào thân thể Trương Bác Văn, không dám cử động một chút, mãi đến khi Trương Bác Văn dần thích ứng mới chậm rãi ra vào.
Kiểu ra vào chầm chậm này dần biến thành động tác mạnh hơn, sức lớn như muốn hất Trương Bác Văn lên trời.
Trương Bác Văn tựa lưng vào đầu giường, hạ thể lơ lửng trên không, cả người đều dựa vào hai tay Vương Cảnh Ngôn cùng với chỗ kết giữa hai người. Mỗi lần Vương Cảnh Ngôn thúc một cái thân thể Trương Bác Văn lại thoáng hất lên một cái, trong miệng cũng không nhịn được rên một tiếng, kết hợp với tiếng hạ thể kết hợp "bộp bộp bộp", khung cảnh không thể nói là không dâm mỹ.
Chương 33:
Đến lúc Vương Cảnh Ngôn bắn vào cơ thể Trương Bác Văn thì cổ họng Trương Bác Văn cũng đã kêu khàn đặc. Toàn thân cậu đều ướt đẫm mồ hôi, khóe miệng hơi run rẩy, vẻ mặt cũng rất mê ly nhưng vẫn không quên ôm chặt Vương Cảnh Ngôn.
Nhẹ vỗ về Trương Bác Văn một lúc rồi Vương Cảnh Ngôn ôm người vào phòng tắm chuẩn bị vệ sinh, lại không ngờ khi ngón tay cắm vào hạ thể chuẩn bị lấy chất dịch kia ra, Trương Bác Văn lại động tình.
Trương Bác Văn lập tức đỏ bừng mặt, sau đó mới oán trách: "Ai bảo anh dùng kiểu... Cách gì đó này chọc vào chứ! Ngón tay còn nhích tới nhích lui! Không được đâm loạn biết chưa!"
Vương Cảnh Ngôn lập tức đồng ý: "Dạ dạ, nhưng... Còn muốn không?"
Trương Bác Văn không nói lời nào.
Thế là hai người cùng chung nhận thức, lại làm lần nữa trong phòng tắm.
Đợi đến lúc làm xong đi ra Trương Bác Văn chẳng muốn động một đầu ngón tay. Vương Cảnh Ngôn thỏa mãn đặt Trương Bác Văn lên giường, sau đó bật máy tính lên, động tác không nhanh không chậm đăng nhập tài khoản game. Sau tầng sương mù trùng trùng điệp điệp, một acc nam im lặng đứng giữa giao diện, trên cột thông tin acc góc trên bên phải, ID lóng lánh kim quang: Bạch Cảnh Tịch.
Click xác nhận, đăng nhập. Nhìn hình ảnh quen thuộc, lại suy nghĩ một lúc lâu Vương Cảnh Ngôn mới chậm chạp phát một tin tức lên thế giới.
【 thế giới 】 Bạch Cảnh Tịch: hai tuần lễ sau, tôi với bé ngốc nghếch kết hôn, hi vọng bạn bè của bé ngốc nghếch có thể tới chung vui.
【 thế giới 】 Khách Đến Từ Phương Xa: thu đồng thau, có MMMMMM.
【 thế giới 】 Sao Sao Đát: ... Là tôi nhìn nhầm sao? Nhất định là hôm nay cách vào game của tôi không đúng.
【 thế giới 】 Hành Mặc Chỉ Thủy: không đúng! Vấn đề này sao tui không biết!
Nhìn cảnh lộn xộn trên kênh thế giới, Vương Cảnh Ngôn xoa xoa cằm.
Hành Mặc Chỉ Thủy này anh biết, trước kia còn dẫn cậu ta đi thăng cấp, dường như là bạn tốt của Trương Bác Văn, thế là anh trả lời lại.
【 thế giới 】 Bạch Cảnh Tịch: cậu ấy còn đang ngủ, vừa rồi làm có hơi mạnh, chuyện này cũng là tôi tự ý quyết định, nhưng chắc cậu ấy sẽ không phản đối.
【 thế giới 】 Hành Mặc Chỉ Thủy: ...
【 thế giới 】 Sao Sao Đát: ... Làm... Có hơi mạnh...
【 thế giới 】 Người Qua Đường A: ...
【 thế giới 】 An Hiểu Văn: đại thần anh thắng QAQ, thương của anh đâm vào tim một đám loli bọn em. QAQ
【 thế giới 】 Bạch Cảnh Tịch: tôi thích đàn ông.
【 thế giới 】 Phong Diệp: ha ha, chả trách hồi đó lại giúp Bé Ngốc Nghếch giả tạo video chứng cứ. Mọi người có thể chưa biết, đoạn video hồi đó nhất định là giả tạo. Bởi vì trong đoàn đều là người của bọn tôi, quen biết lẫn nhau nên biết đối phương không phải Bạch đại thần. Acc từ ngoài vào chỉ có một mình Bé Ngốc Nghếch, Bé Ngốc Nghếch cần gì phải dùng acc của Bạch đại thần để rửa oan.
【 thế giới 】 Người Qua Đường A: em gái Phong Diệp đã đủ chưa, sao càng ngày càng không thấy liêm sỉ vậy, tôi thà tin tưởng Bé Ngốc Nghếch manh thụ không muốn tốn sức làm rõ mọi chuyện, Bạch đại thần bá đạo công không muốn người yêu thụ nhà mình bị bắt nạt, cho nên nổi giận đùng đùng vì lam nhan.
【 thế giới 】 Bạch Cảnh Tịch: Người Qua Đường A GJ.
【 thế giới 】 Người Qua Đường A: a a a, Bạch đại thần kỳ thật em là fan hâm mộ của anh cầu xăm tên!
【 thế giới 】 An Hiểu Văn: ... Cùng cầu xăm tên!
Vương Cảnh Ngôn chuyển mắt về phía Trương Bác Văn đang ngủ ngon lành trên giường, khóe miệng khẽ nhếch một nụ cười ôn hòa.
Cho nên, tiếp theo, chính là thời điểm Vương Cảnh Ngôn thẳng thắn.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com