6: Ly Hôn
Sáng hôm sau khi bước xuống sảnh đã thấy bác quản gia phờ phạc đi vào nhà .
" Bác đi hôm qua tới giờ sao? "
" Dạ "
" Ừ "
" Thiếu gia , cậu không quan tâm thiếu phu nhân một chút nào sao? " ông mắt đỏ hoe nhìn anh
" Đã tìm được chưa ?" anh nhàn nhạt hỏi
" Thiếu phu nhân hôn mê trong bệnh viện "
" Ừ "
Đã 7 ngày trôi qua Văn Toàn vẫn chưa có dấu hiệu tỉnh dậy , bác sĩ nói là ý thức của Cô không muốn tỉnh . Đã 7 ngày trôi qua nhưng Anh vẫn không vào thăm cô . Chỉ có ngày thứ 4 lúc 11h đêm anh có ghé đứng trước cửa phòng nhìn vào rồi đi và không ai biết anh đã đến
" Tòn Tòn con giận mẹ nên con không tỉnh lại phải không? " bà Quế nắm lấy tay cô , trên tay cô là chiếc nhẫn cưới được Anh đeo vào lúc lễ cưới
" ...."
" Tòn Tòn, ba mẹ con nhìn thấy con như thế này họ sẽ rất buồn ."
*Cạch * Ang đi vào hai tay đút vào túi quần nhìn Cô
" Con đến đây làm gì ? con về đi , mẹ đã biết hết rồi , hai đứa là không ngủ chung phòng , ngày ngày con lạnh nhạt với Văn Toàn, con còn dám bóp cổ con bé rồi quăng một chiếc thẻ vào mặt nó sao? "
sao? "
" Mẹ ..."
" Đừng nói nữa Ngọc Hải, mẹ rất thất vọng về con . Con là người đủ trưởng thành để nhìn thấy con bé nó tốt như thế nào ? nhưng mà mẹ sai rồi . Đợi đến khi Toàn nó tỉnh lại hai đứa sẽ ly hôn . Mẹ sẽ không để ai ức hϊếp nó ngay cả con cũng vậy "
"Ly hôn ư? "
" Đúng "
" Hôn nhân này là do mẹ quyết định , bây giờ ly hôn mẹ cũng muốn quyết luôn sao ?"
" Vậy con muốn mẹ trơ mắt nhìn con tệ bạc với Văn Toàn sao? "
" ....."
" Con đã làm gì con bé để nó trời khuya một mình chạy đến nghĩa trang , con nhìn đôi chân của Văn Toàn đi , bị chảy máu do không mang dép đó . Lỡ như lúc đó có người xấu hãm hại Văn Toàn thì như thế nào ? hậu quả con gánh được không hả "
" Con ..."
" Đi về đi , Từ nay con đừng xuất hiện trước mặt Văn Toàn nữa .Mẹ sẽ cho con bé đi ra nước ngoài sống ."
" Được . Tùy mẹ "
Anh nỗi giận đi ra ngoài ngồi vào ghế hàng lang . Khi nãy nhìn sắc mặt nhợt nhạt của cô rồi nhìn vào đôi chân băng bó của cô mà lòng anh nhói .
" Mình sao vậy ? Cô ta không xuất hiện trước mặt mình càng tốt "
Bỗng nhiên Anh thấy một đội bác sĩ đang gấp gáp chạy vào phòng của Cô . Y tá thì dìu bà Quế ra ngoài
" Có chuyện gì vậy? " anh chạy lại đỡ bà Quế
" Đại thiếu gia , khi nãy nhịp tim của thiếu phu nhân giảm mạnh "
" Tại sao ? "
" Thiếu phu nhân không có ý chí sống "
" Văn Toàn ơi con nhanh tỉnh đi nào, anh chị Nguyễn ở trển hãy phù hộ cho Văn Toàn nhà mình, đừng bắt con bé đi mà , tôi sẽ không để con biết chịu thiệt thòi nữa đâu " bà Quế khóc nức nỡ
*Cạch *
" Vợ tôi như thế nào rồi " Anh gấp gáp hỏi bác sĩ . Anh đã thừa nhận Cô không phải là vợ anh vậy mà giờ này lại ....
" Thiếu phu nhân ổn định rồi , có thể chiều nay sẽ tỉnh "
" Được "
Đến chiều Cô tỉnh lại thật . Ông bà Quế vui mừng khôn siết , khi nãy vừa nghe tin cô tỉnh lại thì ông Quế đã chạy vào .
" Ba mẹ " cô thiều thào nói
" Văn Toàn con tỉnh rồi , con tỉnh rồi " bà Quế xúc động nói
" Mẹ sao lại khóc, " cô đưa tay lau nước cho bà Quế
" Mẹ vui quá , con rốt cuộc cũng tỉnh rồi ,1 tuần qua mẹ rất lo cho con "
" Con không sao rồi " Cô nở nụ cười yếu ớt
Toàn cảnh này đều được Anh thu vào tầm mắt ,
" Văn Toàn khi con xuất viện sẽ về nhà chính sống với ba mẹ nha," Ông Quế nói
" Đúng rồi , khi con xuất viện sẽ về với mẹ , sau đó mẹ sẽ đăng kí cho con du học nước ngoài , khi con tốt nghiệp mẹ sẽ lấy lại Nguyễn Thị cho con " Bà Quế nói
" Ba mẹ , con cảm ơn hai người đã thương con " cô khóc
Anh không nói gì đứng lên ra về .
Anh không về nhà mà cùng 2 bạn thân đi uống rượu
"Sao mặt mày nhìn khó coi vậy ?" Hoàng Hữu hỏi
" Mặt cậu ấy lúc nào không vậy , không hiểu sao vợ cậu ấy chịu được " Minh Hào
Hoàng Hữu và Minh Hào là con trai một của Hoàng gia và Minh gia là bạn thân của Anh từ thuở nhỏ ,hiện giờ là tổng tài .
" Hay là bạn gái cũ quay về muốn nối lại tình xưa" Hoàng Hữu trêu
" Nối vô đầu cậu " Anh liếc cậu bạn của mình
" Ây da đầu tôi trong sáng lắm , đâu thể nối tầm bậy được "
" Cậu im miệng đi "
"Phải công nhận vợ cậu rất xinh đẹp , mẹ cậu quả có mắt nhìn " Minh Hào nói
Anh nhếch môi cười
" Khi nào cậu không cần vợ mình nữa thì alo cho tôi , tôi đem về làm bảo bối nhỏ " Hoàng Hữu cười nói
" Vợ tôi không phải đồ chơi của các cậu "
" Ây Vợ tôi , trái tim cậu nhúc nhích rồi sao? " cả 2 cậu bạn đều cười to lên
Anh trút thẳng ly rượu vào cổ họng
"Sao ? mấy hôm trước Dương Khả Ái tìm cậu sao?"
" Ừ "
"Cậu tính sao ? "
Anh nhếch môi cười
" Nếu để tôi nhìn thấy cô ta xuất hiện trước mặt tôi thì ngày đó năm sau là ngày giỗ cô ta "
" Cậu tàn nhẫn thật đấy "
" Nghịch với tôi không có đường sống " anh hừ lạnh
Anh rời khỏi quán bar là 1h đêm , anh bảo tài xế chở anh đến bệnh viện
Anh loạng choạng đi hướng về phòng bệnh của Cô . Anh mở cửa dự đi vào thì thấy Cô đang đứng trước cửa sổ nhìn ra ngoài . Đã hơn 1h đêm cô vẫn không ngủ .Anh nhìn một lúc rồi đóng cửa lại đi ra về .
Ở bệnh viện 3 ngày thì Cô năn nĩ bà Quế cho xuất viện về nhà . Bác sĩ sẽ đến kiểm tra mõi ngày cho cô .
Ông bà Quế đồng ý và đưa cô về nhà chính chứ không phải Quế Gia . Anh không ngờ ba mẹ mình lại kiên quyết như vậy
" Văn Toàn lên phòng nghĩ ngơi đi con, mẹ sẽ cho người chuyển đồ con qua "
" Mẹ à , hay là cho con về Quế Gia đi, con..."
" Không . Mẹ đã hứa với ba mẹ con phải chăm sóc con rồi , con sẽ ở đây cho đến ngày đi du học "
" Dạ " cô buồn thiu
..... Anh về nhà thì quản gia thông báo là người bên nhà chính đã qua lấy đồ cho cô , còn lấy tất cả từ quần áo đến sách vở .
Ngày hôm sau Anh đi về nhà chính thì thấy cô đang ngồi xích đu ở ngoài vườn hoa .
Hôm nay Cô mặc đầm hai dây rộng dài chấm đất màu trắng , tóc xõa ra sau lưng . Anh đi lại giả vờ ho
khụ khụ khụ
Cô quay người lại thì thấy bóng dáng cao lớn của anh thì hơi giật mình
" Anh ...anh tới thăm ba mẹ sao? " cô giọng lí nhí
" Ừ "
" Ba mẹ bên trong nhà , nhà đang có khách "
" Ừ , cô đã khỏe hơn chưa ?"
" Em khỏe rồi , " Cô cười
" Tôi vào nhà " Anh nói rồi quay lưng đi
Cô nhìn theo bóng lưng của anh mà nước mắt chảy dài , giá như anh có yêu cô thì hay biết mấy
" Ba mẹ mời luật sự làm gì ? " Anh bước vào thì thấy ông bà Quế nói gì với luật sự Trình
"Con qua rất đúng lúc , ngồi đợi một chút rồi ký " Bà Quế nói
"Ký gì? " anh nhíu mài hỏi
" Đơn ly hôn " bà Quế nhẹ nhàng nói
" Mẹ , cuộc đời của con là trò đùa của mẹ sao? mẹ muốn con lấy thì con lấy , muốn con ly hôn là ly hôn sao ?" Anh đứng dậy kích động nói
" Vậy con muốn như thế nào ? " Ông Quế hỏi
Anh quay lưng sang hướng khác , anh bây giờ cũng không biết anh muốn như thế nào ?
" Con không muốn ly hôn , nhưng lại lạnh nhạt với con bé .Nếu con không mang hạnh phúc lại cho con bé thì hãy để người khác làm cho con bé hạnh phúc " Bà Quế từ tốn nói
" Được con sẽ ký , mẹ vừa lòng chưa "
Anh quay lưng định ra về thì bắt gặp hình dáng nhỏ bé đang đứng cách anh không xa , ánh mắt ngập nước đang nhìn anh
_____END CHAP_____
VOTE để mình có động lực nào mn
VOTE
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com