Gặp anh giữa hàng vạn người- Tuyết Ảnh Sương Hồn
1. Cái gọi là duyên phận, chình là trong hàng vạn người gặp được người cần gặp là anh. Trong ngàn năm, giữa mênh mông hoang hải vô tận của thời gian, không sớm một bước cũng muộn một bước.
2. Gặp nhau là một loại ngẫu nhiên, gặp nhau tình cờ là một loại cơ duyên. Giữa biển người bao la, gặp được ai, quen được ai, có lúc thật sự là một chuyện vô cùng kì diệu.
3. Vốn tưởng lần viễn du này
Có thể quên đi đôi mắt xinh đẹp của em.
Có thể cắt đứt
Tình cảm ngàn sợi vấn vương
Nỗi ưu sầu gió thu cũng không thể thổi rơi
Ai cũng từng nghĩ
Đến cuối cùng
Núi sông như cũ
Tình cũng như xưa
Bóng hình em
Vừa ở sau lưng
Đã hiện ra trước mắt.
4. Khi một trái tim đem lòng yêu thương một trái tim khác,
một khối thân thể cũng sẽ yêu thương một khối thân thể khác.
Tình yêu nguyên bản là sự hợp nhất của linh hồn và thể xác.
5. Từ một vạn tệ ban đầu đến một vạn tệ cuối cùng, một tập nhân dân tệ dày nặng chính là
điểm khởi đầu cũng như điểm kết thúc cho tình yêu giữa Bạch Lộ và Chương Minh Viễn.
Khởi đầu bất đắc dĩ nhất cùng kết thúc bất đắc dĩ nhất.
6." Mặc dù em trốn rất xa, trốn đến tận chân trời góc bể , nhưng anh đã hạ quyết tâm phải tìm em, cuối cùng cũng tìm được."
Thời gian không phụ kẻ rong chơi, tình yêu tương tự cũng không phụ người có tâm .
7. Bởi vì cô sẽ không hối hận đã từng yêu anh , tình yêu của anh là một ngôi sao lấp lánh trong sinh mệnh của cô, mãi mãi tỏa sáng rạng rỡ trên bầu trời kí ức của cô.
8. Giữa hàng vạn người gặp anh- ánh nhìn chăm chú ấy, trong cái vòng sinh mệnh luẩn quẩn này,
duyên trời đã định anh và em....
End.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com