205 + 206
205 - Mấy ngày sau
'Nữ hoàng tai ách và sợ hãi... Đây không phải là Nữ thần sao? Cũng đúng, tai nạn bao hàm vận rủi, là một phần của vận mệnh, Nữ thần có quyền hành tương ứng, tất nhiên có thể đưa ra lời đáp lại... Will Auceptin đưa ra đề nghị này, có phải đã nói rằng, ở trong mắt Thần, mình vẫn nghi ngờ là bề tôi của Đêm Tối mà bản thân không hề phát giác ra hay không, cũng giống như lần trước trả lời làm thế nào để có được phối phương ma dược danh sách cao con đường "Thầy Bói" vậy... Trải qua chuyện Giáo đường Thánh Samuel, Thần hẳn là càng xác định...' Klein đầu tiên là ngẩn ra, chợt giật mình.
Anh giống như lẩm bẩm nói:
"Nếu là khẩn cầu về phía Nữ thần, vậy mặc kệ tôi lựa chọn phù hiệu tượng trưng như thế nào, thành phẩm cuối cùng hiệu quả hẳn đều sẽ thiên hướng lĩnh vực vận rủi."
"Đây là thường thức!" Đứa bé bọc tơ lụa màu bạc bập bẹ nói.
Klein được xác nhận trong lòng chắc chắc một ít, chuyển cười nói:
"Ừm... ngài bây giờ còn gọi là Will Auceptin không?"
Anh rất tò mò đối phương sau khi sinh ra có đổi một cái tên khác hay không.
"Anh nếu thích, cũng có thể tiếp tục xem là như vậy, nhưng tên đầy đủ của tôi đã biến thành Will Ceres." Đứa trẻ không hề để ý hồi đáp.
Klein ngẫm nghĩ, lại thử thăm dò hỏi:
"Nếu tôi muốn đối phó với người nắm giữ '0-08', ngài có đề nghị gì không?"
"Tôi không phải muốn hiểu thêm tư liệu về '0-08', chỉ hy vọng biết ngài có đề nghị gì hay không."
Đứa trẻ cứ nhìn anh, miệng đột nhiên nhếch ra, phát ra tiếng khóc vang dội:
"Oa!"
"..." Klein khóe miệng khẽ nhúc nhích, mắt thấy hầu nữ sắp tỉnh lại, liền lui ra phía sau vài bước, mang theo hai con rối, biến mất khỏi phòng.
...
Hải vực Rorsted, trên "Tàu Tương Lai" ngừng ở cảng tư nhân quân phản kháng Bayam.
"Thượng Tướng Ánh Sao" đang cử hành nghi thức, Cattleya thấy trong cửa lớn hư ảo hình thành từ ánh nến bay ra một giọt máu màu bạc.
Cô chỉ nhìn một chút, đã vội nhắm hai mắt lại, chẳng sợ bản thân đã mang mắt kính dày nặng.
Giờ khắc này, trong đầu cô giống như có từng vòng tròn siêu nhiên thần bí đang chuyển động, kết nối thành một con rắn màu bạc đầu đuôi nối nhau.
Điều này làm cho cô không ngừng lặp lại suy nghĩ trong đầu, liên tục cảm tạ ngài "Kẻ Khờ" 12 lần mới khôi phục lại bình thường.
"Quả nhiên là máu của sinh vật thần thoại lĩnh vực 'Vận Mệnh', hơn nữa cấp bậc còn cao hơn Thiên sứ bình thường..." Cattleya vui mừng chấm dứt nghi thức, lấy ra dụng cụ đã sớm chuẩn bị từ trước, chứa giọt máu bạc vào.
Cô từ chỗ "Nữ Vương Thần Bí" nắm giữ một ít chuyện về con đường "Quái Vật", từ chỗ ngài "Kẻ Khờ" biết được "Thiên Sứ Vận Mệnh" Ouroboros tồn tại, rất nhanh đã có suy đoán nhất định đối với chủ nhân của giọt máu này:
"Có lẽ là vị Học phái Sinh Mệnh kia, cũng có lẽ còn có Thiên sứ danh sách 1 khác... Mặc kệ thế nào, số lượng Thiên sứ mà ngài Kẻ Khờ có thể vận dụng ở thế giới hiện thực có ít nhất là hai vị, thêm 'Tà Vật Cổ Đại' khó có thể xác định kia, ngoại trừ độ chênh lệch về phương diện vật phong ấn, thế lực thờ phụng ngài Kẻ Khờ đã có thể so sánh cùng giáo hội chính thần, cho dù là Yếu Tố Bình Minh hay Hội Khổ Tu Moses, cũng không đạt được đến trình độ này..."
"Không hổ là cổ thần sống lại."
Cattleya càng thêm kính sợ hít vào một hơi, chuyển dời suy nghĩ đến chuyện của mình.
Sự chuẩn bị của cô rất thuận lợi, nếu không có chuyện ngoài ý muốn mà nói, đợi tầm hơn một tháng nữa, cô có thể thử tấn thăng danh sách 4, thu được thần tính!
...
Trời cao một mảng đen kịt, thỉnh thoảng có tia chớp trắng bạc xoẹt qua, chiếu sáng bình nguyên hoang vu tĩnh mịch cùng dòng sông không nước uốn lượn.
Mà ở trung tâm bình nguyên, chỗ dòng sông kéo nửa vòng, hình dáng màu đen lờ mờ, tầng tầng lớp lớp, nghiễm nhiên đó là một tòa thành thị không có sinh khí.
Trải qua nhiều ngày bôn ba, thủ lĩnh "Đoàn Nghị sự 6 người" thành Bạch Ngân, "Kẻ Săn Ma" Colin Iliad suất lĩnh tiểu đội thăm dò, rốt cuộc đã đến mục tiêu là thành Nois.
Tiểu đội này số người cũng không nhiều, ngoại trừ Colin, chỉ có bốn đội viên, phân biệt là trưởng lão "Đoàn Nghị sự 6 người", "Người Chăn Cừu" Lovia, hai "Người Thủ Hộ" danh sách 5, Legere và Gonlun, cùng với "Công Chứng Viên" danh sách 6, Derrick Berg, toàn thể thực lực có thể nói là không yếu hơn so tiểu đội thăm dò đầy đủ, thậm chí mạnh hơn không ít.
Dựa theo cách nói của Colin Iliad, cái này là vì quái vật thành phố Nois nhiều, cực kỳ nguy hiểm, "Kẻ Biến Hình" lại giỏi ngụy trang, thích lợi dụng sự tín nhiệm, cho nên, tiểu đội thăm dò ít người tốt hơn so với nhiều người, mà nếu ít người, thực lực phối hợp không hề nghi ngờ là rất cao.
Nhìn thành thị tràn ngập sương mù nhàn nhạt, ngay cả tia chớp cũng không thể chiếu sáng lên ở phía trước, "Kẻ Săn Ma" Colin lấy xuống hai thanh kiếm thẳng đeo trên lưng, không chút hoang mang không chút rối loạn bôi dầu màu xám bạc lên một cây, bôi chất lỏng màu hoàng kim lên cây còn lại.
Ông ta chợt mang hai thanh kiếm thẳng đều cắm ở trước mặt, từ trong ngăn ngầm của dây lưng bên hông lấy ra ba bình kim loại nhỏ, mở nút lọ, ừng ực uống cạn thuốc bên trong.
Cùng lúc đó, Legere cùng Gonlun cũng phân công chuẩn bị trước khi chiến đấu, Derrick Berg thì một tay cầm chùy, một tay mở ra, trang trọng nghiêm túc dùng tiếng Cự Nhân trầm thấp nói:
"Thần nói, hữu hiệu!"
Trong im lặng, đám người Colin Iliad chỉ cảm thấy thuốc vừa uống xong, ánh bình minh chế tạo ra, dầu bôi lên, đều mạnh thêm vài phần.
Ngay sau đó, một vòng ánh sáng ẩn chứa ấm áp đẩy ra, mang đến dũng khí cùng sức mạnh cho cả tiểu đội thăm dò.
Đợi sau khi Derrick dùng "Lời thề thần thánh" gia tăng sự nhanh nhẹn cho mình, Colin liếc mắt nhìn Lovia cầm theo đèn lồng da thú, trầm tĩnh đứng bên ngoài quan sát, quay đầu chỉ về phía khu vực hơn mười mét bên ngoài thành phố Nois, nói với cậu nhóc to xác kia:
"Dùng năng lực của cậu chiếu sáng con đường phía trước."
Sau khi nói xong, ông nhìn quanh một vòng, bổ sung:
"Một khi tiến vào thành phố Nois, tuyệt đối không thể tách ra."
"Tôi mấy ngày trước đã giới thiệu qua cho mọi người quái vật đến từ chỗ sâu trong bóng tối sinh hoạt ở bên trong cụ thể thế nào, mọi người hẳn đã rất rõ loại hành vi tách ra này tuyệt đối sẽ bị 'Kẻ Biến Hình' lợi dụng."
Gonlun là nữ chiến sĩ diện mạo thanh tú, thân cao tầm 2m4 đến 2m5, nghe vậy suy tư nói:
"Chúng ta có phải cũng có thể lợi dụng điểm ấy, săn bắn ngược lại 'Kẻ Biến Hình' hay không?"
"Tốt nhất là không nên làm như vậy, mức độ nguy hiểm thật sự rất cao, hơn nữa rất dễ dàng ngộ sát đồng đội, hoặc là vĩnh viễn bị lạc ở thành phố Nois." Colin Iliad tóc hoa râm hỗn độn nghiêm túc đáp lại.
Derrick nhìn thành thị bị sương mù nhàn nhạt bao phủ, tĩnh mịch không có một chút thanh âm nào truyền ra ở phía trước, theo bản năng hỏi:
"Ngài thủ lĩnh, tòa thành thị này cũng từng thuộc về 'Vương đình Cự Nhân' sao?"
"Đúng vậy, nhưng nó thật sự gần với quốc gia của một cổ thần khác cai trị hơn." "Kẻ Săn Ma" Colin rất kiên nhẫn hồi đáp.
Legere cầm theo hai gậy sắt đen, thân cao cũng đạt tới hơn 2m4 hơi cảm thấy tò mò hỏi lại:
"Là cổ thần nào?"
"Ma Sói Hủy Diệt Flegrea."
'Như vậy à...' Derrick nhớ kỹ lời thủ lĩnh giới thiệu, tiến lên một bước, vươn hai tay ra.
Ánh mặt trời thuần túy sáng lạn đột nhiên phụt ra từ trên người cậu, chiếu sáng kiến trúc hoặc sụp đổ hoặc mục nát, chiếu sáng con đường trải phiến đá xám trắng, chiếu sáng rìa thành thị yên tĩnh tới cực điểm.
Phía trên con đường, từng bóng người xuất hiện ở trong mắt đám người Derrick, có người khoác trường bào vải đay, có người mặc quần áo da thú, như là đang bận rộn tới lui.
Cảm nhận được ánh mặt trời chiếu rọi, bọn họ vẫn không có chút thanh âm nào đồng thời quay đầu qua, nhất thời đều nhìn về phía tiểu đội thăm dò thành Bạch Ngân.
...
Ban đêm ở cảng Bansy thỉnh thoảng có quạ đen hoặc là tiếng kêu của loài chim khác truyền ra, trợ giúp cho cả phế tích càng thêm âm trầm tĩnh mịch, ngay thanh âm sóng biển cũng không thể làm tán đi loại cảm giác này.
Là tín đồ của "Chúa Tể Bão Táp", là thuyền viên của tàu "Kẻ Báo Thù U Lam", đám thủy thủ có lá gan cũng không nhỏ, hơn nữa nghĩ đến trong kiến trúc sụp đổ có lẽ còn chôn giấu vàng, các vật đáng giá, trong lòng càng nóng bỏng, không chút sợ hãi, vừa đến nơi này, đều đã rời thuyền, hai ba người một tổ mở ra cuộc tìm kiếm.
Alger không đi cùng bọn họ, tự đi ở bên trong phế tích, tìm kiếm dấu vết mới xuất hiện sau khi cảng Bansy bị phá hủy.
Đi tới đi lui, anh tay đeo nhẫn "Roi Tinh Thần", thắt lưng mang "Dao Kịch Độc" đi tới trước một kiến trúc vách tường đã vỡ nát, cửa lớn chỉ còn mấy khối gỗ cháy đen sụp đổ.
"Nếu mình nhớ không lầm, nơi này nguyên bản hẳn là cục điện báo của cảng Bansy..." Alger gật đầu với biên độ rất nhỏ, đi qua đó, hơi quan sát.
Anh lập tức thấy bên trong đám gỗ đá nọ, có một khu vực trống trải, bề mặt cháy đen thành một mảng, có hai cái bóng đỏ như máu, giống như nơi đó từng có hai người nằm bị nghiền nát thành thịt vụn vậy.
Mà sự việc rõ ràng đã đi qua lâu như vậy, hai dấu vết màu đỏ nọ vẫn tươi sáng, tựa như vẫn còn có lực sinh mệnh nhất định.
Alger thái dương nhảy một chút, cảm thấy mình mơ hồ có thể tưởng tượng ra sự tà dị của cảng Bansy trước khi bị hủy diệt.
Trong khi ánh mắt anh đảo qua, bỗng nhiên thấy bên cạnh hai dấu vết màu máu nọ, chỗ ánh trăng khó có thể chiếu đến, có một bức vẽ khắc họa ở trên vách tường sụp đổ.
Bức họa nọ rất đơn sơ, thậm chí không có màu sắc, chủ thể là một quái vật mặc khôi giáp, có đầu bạch tuộc, cầm trong tay cây đinh ba, thân nó đồng thời còn quấn thêm tia chớp, chân đạp sóng cuộn, sau lưng là áo choàng tạo thành từ lông giống như là lông chim!
Đồng tử Alger đột nhiên mở to, trong lòng nháy mắt có cuồng phong sóng lớn dâng lên.
Anh nhận ra được quái vật trong bức họa đại diện cho cái gì, bởi vì "Mặt Trời" từng triển lãm qua.
Đây là hình tượng vặn vẹo của "Tường Vi Cứu Rỗi" đối với "Chúa Tể Bão Táp"!
Mà bức bích họa này xuất hiện cũng nghĩa là, từng có thành viên của "Tường Vi Cứu Rỗi" đi vào cảng Bansy, hơn nữa là ngay sau khi kiến trúc sụp đổ, nếu không bức bích hoạ kia không có khả năng không có chút hư hại nào, vừa vặn giăng kín cả vách tường sụp đổ không trọn vẹn này!
"Đây chính là dấu vết mà 'Thế Giới' để cho mình tới cảng Bansy để tìm kiếm... Anh ta đang điều tra tổ chức bí ẩn 'Tường Vi Cứu Rỗi' này?" Alger tự nói không tiếng động, nâng tay phải lên.
Anh định trực tiếp hủy diệt bức bích họa nọ, nhưng ngẫm nghĩ, lại thu hồi cánh tay, vòng qua phế tích từ cục điện báo cảng Bansy, giống như không có phát hiện ra cái gì cả mà đi về nơi khác.
206 - Đặt bút
Phía trên sương mù xám vô biên vô hạn, trong cung điện xa xưa rộng lớn.
"Có phát hiện ra bức bích họa hình tượng 'Chúa Tể Bão Táp' bị vặn vẹo, nghi ngờ là thành viên của 'Tường Vi Cứu Rỗi' để lại... Ừm, 'Thiên Sứ Đỏ' Medici chính là một trong những người sáng lập ra 'Tường Vi Cứu Rỗi'..." Klein ngồi ở ghế dựa thuộc về "Kẻ Khờ", yên tĩnh nhìn ngôi sao đỏ thẫm đại biểu cho "Người Treo Ngược".
Mượn dùng phản hồi của đối phương, anh cơ bản có thể xác nhận nhập thể vào Ince Zangwill chính là ác linh "Thiên Sứ Đỏ" kia!
Trong yên tĩnh mãi mãi không thay đổi, Klein lặng lẽ ngồi ở trên cùng bàn dài loang lổ, giống như biến thành một pho tượng thần linh.
Không biết qua bao lâu, anh hơi gật đầu không thể nhận ra, thong thả thở hắt ra.
Bóng dáng của anh theo đó biến mất, về tới thế giới hiện thực, tiếp tục ngủ say, không suy nghĩ tới kế hoạch gì, cũng không suy xét chuyện gì có liên quan đến Ince Zangwill.
Vừa cảm giác đến bình minh, Klein xoay người xuống giường, lặp lại động tác theo thói quen ở những ngày qua, đi chân trần tới phía trước cửa sổ, kéo ra vải mành.
Trên con đường bên ngoài khách sạn, Danitz ăn mặc kiểu dân bản xứ Tây Balam lại khoác thêm cái áo choàng mang găng tay màu đen nhét vào trong lòng, vội vã bước về quảng trường phía bên phải, căn cứ theo báo cáo trước đó của hắn, Klein biết hắn hôm nay sẽ tiếp xúc cùng người nào đó của thế lực thống trị bản địa, hiểu biết thái độ của bọn họ ở trên giao dịch vũ khí quân đội.
Anderson không có đi theo, để tóc ngắn màu vàng rẽ 3/7 biến thành bù xù một chút, chậm rãi đi thong thả tới rìa quảng trường, tìm vị trí ngồi xuống, sau đó chụp lên tay trái đang mang găng tay màu đen hình một con búp bê hài hước, biểu diễn con rối cho những người dân qua lại.
Một người một "rối", thanh âm đều không giống nhau, lời nói vui nhộn, trào phúng lẫn nhau, tương đối hấp dẫn ánh mắt mọi người.
Vấn đề duy nhất ở chỗ, bọn họ dùng là tiếng Intis, mà không phải tiếng Dutan, không mấy ai có thể nghe hiểu, chỉ vây xem một chút, rồi đều tự tản đi.
Klein nhìn thợ săn mạnh nhất Biển Sương Mù này, vẻ mặt không có biến hóa, trong mắt không hiện vẻ trầm tư.
...
Đông Balam, văn phòng lâm thời của tiểu đội "Găng Tay Đỏ" Soest.
Cindy một đầu tóc màu rượu đỏ cầm mấy phong thư điện báo đi đến, hơi hưng phấn nói:
"Có phát hiện một ít đầu mối mới!"
"Manh mối gì?" Soest buông tách cà phê làm từ sứ trắng trong tay xuống, đám người Leonard cùng Daly cũng hướng ánh mắt về phía cửa.
Cindy vừa mang điện báo đưa cho đội trưởng, vừa mở miệng nói:
"Câu 'Phàm đi qua, tất lưu lại dấu vết' mà Đại đế Roselle nói thật sự rất có đạo lý, vài nơi đều tìm được người thấy qua Ince Zangwill, cái này cấu thành quỹ tích hành động đầy đủ."
"Từ trong đó có thể phát hiện, ý tưởng của Ince Zangwill hình như hơi mâu thuẫn, luôn đến gần đảo của thực dân Intis, nhưng sau khi dừng lại ngắn ngủi lại kéo ra khoảng cách, lại tới gần, lại rời xa, tựa như đang làm, đang làm..."
'Cái này không phải là ngôn ngữ, hành động trước sau không đồng nhất mà Klein đã nói sao?' Leonard trong lòng vui mừng, chủ động giúp Cindy suy nghĩ từ để hình dung:
"Vận động kiểu cuộn sóng."
"Đúng đúng đúng, cuộn sóng!" Cindy nhẹ nhàng thở ra, chuyển miêu tả, "Mặt khác, Ince Zangwill có giết chết vài gián điệp của quân đội Intis, hơn nữa còn mua nhiều phần vật liệu phi phàm, không biết hắn muốn làm cái gì."
'Cái này...' Leonard cân nhắc một chút rồi nói:
"Vật liệu phi phàm mà Ince Zangwill mua cụ thể là con đường nào?"
"Có con đường 'Chiến Sĩ', có con đường 'Thợ Săn', cũng có con đường 'Người Ca Tụng'." Cindy chỉ chỉ mấy phần điện báo đội trưởng Soest đang đọc.
'Quả nhiên có con đường "Thợ Săn"...' Leonard vẫn chưa tìm ra cớ, không thấy có cơ hội để nói cho đồng đội phải lưu ý manh mối liên quan tới "Thợ Săn", anh thở hắt ra không tiếng động, đối với suy đoán của Klein không còn nghi vấn nữa, cho rằng đó chính là sự thật!
'Kế tiếp phải làm thế nào để dẫn dắt mọi người biết chuyện Ince Zangwill bị ác linh con đường "Thợ Săn" nhập thể đây...' Leonard lâm vào trầm tư, cho đến khi Soest xem xong điện báo, đưa chúng cho đội viên còn lại, mới có chút ý tưởng, quyết định mạo hiểm thử một lần.
Trước khi mở miệng, anh theo bản năng liếc mắt nhìn Daly Simone một cái, chỉ thấy quý cô ăn mặc kiểu 'Người Thông Linh' này hơi áp bàn tay, ý bảo mình không nên gấp gáp, tạm thời đừng thử.
'Ý của Daly là, còn chưa đến lúc, cần chờ đợi cơ hội tốt hơn?' Leonard đang chần chờ, thấy Daly quơ quơ điện báo cầm trong tay, nhìn quanh một vòng nói:
"Tôi có một ý tưởng."
"Ý tưởng gì?" Soest dò hỏi.
Daly cười cười:
"Tôi hoài nghi Ince Zangwill bị ác linh nhập."
'Lời nói, lời nói này... sẽ bị hoài nghi!' Leonard bị dọa giật mình.
Không đợi đám người Soest, Cindy đưa ra nghi vấn, Daly như tự nói:
"Ince Zangwill từng là 'Người Gác Cửa', hiện tại là 'Kẻ Gác Đêm', có thể cất chứa ác linh ở trong cơ thể, mượn sức mạnh của chúng, hơn nữa, hắn còn có '0-08' trợ giúp, nếu tôi là hắn, khẳng định cũng sẽ mượn cái này tìm kiếm ác linh mạnh mẽ hơn, tăng lên thực lực của bản thân đến trình độ lớn nhất."
"Như vậy, khi ác linh chưa bị khống chế hoàn toàn, khi xuất hiện phản phệ, Ince Zangwill sẽ biểu hiện ra cử chỉ mâu thuẫn, cái này có thể giải thích cho vấn đề trên điện báo."
"Mặt khác, chúng ta không phải vẫn nghi hoặc Ince Zangwill vì sao phải liên lạc với thành viên quan trọng của Linh Giáo Đoàn, đối với cái này có đủ loại suy đoán hay sao? Mời bọn họ hỗ trợ thanh trừ, tịnh hóa hoặc là khống chế hoàn toàn ác linh, có lẽ chính là mục đích của hắn!"
Soest suy tư một hồi, cân nhắc ngôn ngữ nói:
"Không loại trừ khả năng như vậy, nhưng cái này cơ bản đều là từ suy đoán chủ quan của cô... Cô sao lại nghĩ đến điểm ấy? Chi tiết nào cho cô linh cảm?"
Leonard khẩn trương không hiểu, Daly thì haha cười nói:
"Đây là giác quan thứ sáu của phụ nữ, tựa như tôi biết anh, cùng với mọi người, thời điểm nào đó ý tưởng giống nhau."
"Hơn nữa, nếu là thảo luận cùng phân tích, chúng ta phải bày ra các loại khả năng, sau đó căn cứ vào kết quả điều tra thực tế tiến hành loại trừ, như vậy mới có lợi cho việc tìm được đáp án chính xác, cho nên, chúng ta phải phát tán tư duy, mặc kệ ý tưởng có vớ vẩn tới cỡ nào, cũng phải có gan mà đưa ra!"
"Từ các loại chi tiết phản hồi ở hiện tại mà thấy, tôi cho rằng suy đoán này của tôi có khả năng là đúng."
'Quý cô Daly thực sự có thể nói, ít nhất mình cũng bị thuyết phục... Cô ta chủ động đưa ra suy đoán ác linh nhập thể, là vì bảo vệ mình có bí mật, mang mạo hiểm dẫn lên trên người bản thân? Chuyện về Ince Zangwill này, cô ta tựa như rất nguyện ý gánh vác tất cả...' Leonard hơi giật mình, cảm thấy cảm khái.
Nghe xong câu trả lời của Daly, Soest khẽ gật đầu:
"Quả thật, nếu là thảo luận, sẽ không thể để bản thân hạn chế tư duy."
"Khả năng ác linh nhập thể thật sự không nhỏ, tôi sẽ báo cáo với ngài 'Mắt Nữ thần', từ nhóm Tổng Giám mục cùng chấp sự cấp cao đến sắp xếp điều tra tiếp sau, dù sao chúng ta biết quá ít đối với '0-08'."
..
"Tiểu đội 'Găng Tay Đỏ' do Soest cầm đầu từ trong điện báo tới từ các nơi đưa về lại phát hiện ra Ince Zangwill có điều dị thường, Daly Simone mượn cái này đưa ra giả thiết ác linh nhập thể, thu được sự tán đồng tương đối đồng nhất."
"Cô ta tự xưng là suy đoán hợp lý, nhưng thực tế đã có hiểu biết từ chỗ 'Kẻ Ký Sinh' trong Leonard Mitchell, mà tình báo của Leonard Mitchell đến từ lá thư của Reinette Tinekerr đưa tới, người gửi thư sẽ là ai đây?"
"Đồng thời, Leonard Mitchell cùng Daly Simone đã hoài nghi, ác linh nhập thể vào Ince Zangwill thuộc con đường 'Thợ Săn'..."
Một cây bút lông chim cổ điển không dính mực giống như đang bị bàn tay vô hình cầm, viết rất nhanh ở trên một quyển bút ký phổ thông.
Đột nhiên, một bàn tay hơi tái nhợt đưa lại, cầm cây bút lông chim này.
Chủ nhân bàn tay nọ tóc màu vàng sậm, ngũ quan khắc sâu giống như pho tượng cổ điển, một con mắt lam sậm gần với đen, một con mắt giăng đầy mạch máu thật nhỏ mà rõ ràng.
Cổ tay hắn hạ xuống, tiếp tục viết:
"Nhưng đây là chân tướng của sự việc sao? Tất cả sẽ phát triển giống như Daly Simone, Leonard Mitchell, giống như tiểu đội 'Găng Tay Đỏ' Soest dự đoán sao?"
...
Nơi bị thần bỏ rơi, thành phố Nois nơi tia chớp không thể chiếu sáng.
Khi những bóng dáng không phát ra âm thanh nọ nhất tề nhìn lại đây, Derrick bị dọa giật mình, suýt nữa ngừng chiếu sáng, tránh né sang chỗ khác.
Nhưng sự luyện tập từ nhỏ cho đến lớn cùng trải qua một năm trước đó làm cho cậu không còn bối rối, không vội chấm dứt, mạnh mẽ kiềm chế nỗi sợ hãi, chờ thủ lĩnh đưa ra mệnh lệnh.
Trong mắt Colin Iliad, hai cái phù hiệu phức tạp màu xanh đen hiện ra, mang những cái bóng ở trên đường có sương mù mỏng manh nhìn như bình thường lại không tạo ra chút động tĩnh nào thu vào mắt.
Đột nhiên, ông hừ một tiếng, một gối quỳ xuống, hai tay cầm chặt hai thanh kiếm cắm thẳng xuống mặt đất.
Phía sau cổ ông ta, da thịt màu xanh đen bành trướng một chút, phù hiệu thần bí phức tạp khó có thể miêu tả hiện ra, nửa hư ảo nửa chân thật, lan tràn ra những nơi càng cao hơn hoặc càng thấp hơn.
Mà cùng lúc đó, "Người Chăn Cừu" Lovia cũng phát ra tiếng rên, nâng hai tay lên, ôm đầu, hộc ra vài đám máu thịt ngọ nguậy.
Bàn tay của bà ta, bên ngoài thân của bà ta, khôi giáp màu bạc như có như không quỷ dị hiện lên, xấp xỉ trùng điệp với cô ta.
"Ngưng." "Kẻ Săn Ma" Colin cách một giây mới khàn khàn ra tiếng.
Derrick vội vàng chấm dứt chiếu sáng, tùy ý để sương mù mỏng manh che lấp những bóng dáng nọ, tùy ý để sự yên tĩnh tĩnh mịch một lần nữa bao phủ lấy thành phố Nois cổ xưa.
Tất cả rất nhanh khôi phục lại bộ dáng lúc trước, Colin Iliad chậm rãi đứng dậy, ánh mắt trầm ngưng nhìn về phía tháp cao, giáo đường cùng kiến trúc khác mơ hồ lộ ra ở trong đám sương mù.
"Nơi này không quá giống với khi tôi thăm dò lúc trước, tôi cũng không rõ cho lắm vì sao lại có biến hóa như vậy." "Kẻ Săn Ma" Colin thu hồi ánh mắt, nhìn nhóm đội viên một vòng rồi nói, "Mọi người có ý kiến hay ý tưởng gì không?"
"Người Chăn Cừu" Lovia đã ngồi xuống nhặt lên mấy đám máu thịt trước đó rơi xuống, nhưng không vội nhét chúng vào trong miệng, nhai nuốt vào, chủ động mở miệng nói:
"Chúng ta có thể đổi một hướng khác, thăm dò cửa vào khác của thành phố Nois, có lẽ sẽ phát hiện ra chút gì đó."
Bà ta một đường vẫn duy trì thái độ trầm tĩnh quan sát tất cả, đây là lần đầu tiên biểu đạt lên suy nghĩ của mình, đề xuất ý kiến của bản thân.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com