Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 246-247

Nghĩ vậy, tôi thở dài , nhìn Qủy Vương ngoắc ngoắc tay, nhẹ nhàng nói : "Anh ra ngoài với tôi , tôi có chuyện muốn nói riêng với anh."

Lúc nói những lời này , trong lòng tôi một chút căng thẳng cũng không có , ở đây là Minh điện , ngoại trừ Thanh Minh và Hắc huynh thì còn có không ít vong hồn lượn lờ quanh đây . Nếu như anh không nghe lời của tôi thì thật sự là rất mất mặt .

Anh nếu thật như vậy , thôi cũng được ! Vừa đúng lúc có thể chứng minh được anh quan tâm đứa trẻ trong bụng tôi nên mới đối với tôi tốt , thật ra trong lòng anh căn bản không thích tôi , cũng không phải chỉ có một mình tôi . Anh nếu như là loại người như vậy thì dứt khoát nên từ bỏ .

Quỷ Vương trầm giọng nói : " Không đi , ở đây nói . "

Nghe giọng điệu này , giống như có thể xoay chuyển được , tôi không được tự nhiên nói : "Ở đây nhiều người như vậy , làm sao nói được ! Đi sang bên kia nói đi ! "

Tôi cúi thấp đầu , sợ Quỷ Vương lại cự tuyệt lần nữa , không dám nhìn vào mắt anh . Đợi một lúc , áo bào phất qua , anh đi qua người tôi rồi .

Thở nhẹ một hơi , tôi khẽ cười , tung tăng đuổi theo anh , nhẹ nhàng kéo tay áo anh , làm nũng nói : " Hôm nay , là em sai rồi ! Sau này đảm bảo sẽ không tái phạm nữa , anh bỏ qua cho Hắc huynh đi được không ? Cậu ấy đối tốt với em như vậy , em không muốn để cậu ấy chết ! Anh à , anh nghĩ xem nếu như Hắc huynh chết , thì Bạch huynh làm sao sống đây ! Bọn họ vì anh tận tâm tận lực , trung thành như vậy phải không? Anh bỏ qua cho cậu ấy đi , được không? Em đảm bảo sau này sẽ ngoan ngoãn . "

Quỷ Vương vẫn lạnh lùng chắp tay sau lưng đứng ở đó , không lên tiếng . Tôi gấp gáp đến mức sốt ruột luôn rồi : " Chồng à , anh đáp ứng em một lần này thôi , một lần thôi được không ? " Tôi đã gọi anh là chồng rồi , anh vẫn đứng ở đó không lên tiếng , đây thật sự không muốn đáp ứng với tôi rồi ! Làm người sao có thể vô tình vô nghĩa , thờ ơ như thế chứ ? Trong lòng tôi bắt đầu muốn nổi nóng rồi , tôi đã bỏ qua ranh giới của mình mà làm nũng với anh rồi , anh còn muốn như thế nào nữa ?

Nếu như mềm không ăn , không đả động được anh , vậy thì dứt khoát ăn cứng đi , cùng lắm thì Nhất phách lưỡng tán thôi , ai sợ ai !

Nghĩ như vậy , tôi không muốn để cho mình chịu thiệt nữa , đang lúc chuẩn bị tức giận vì Hắc huynh thì thấy tên kia lại cười , ở dưới lớp mặt nạ ấy lại nghe thấy tiếng cười ngắn ngủi của anh , tôi thật sự không có nghe lầm .

Có gì vui chứ , đây là việc rất nghiêm trọng , cười gì chứ !

Tôi nhếch miệng , mắt trợn tròn , đang muốn phát tác , Qủy Vương trầm giọng nói : " Nương tử không phải không muốn vi phu đừng xem em giống với những người phụ nữ khác à ? Haha , vi phu đã nói rồi , thiên hạ này phụ nữ đều giống nhau , nũng nịu đã là thiên tính rồi . "

" Anh ! "

Vừa mới không muốn nói , chính là vì việc này , thật đáng ghét ! Mặt đỏ đến tận mang tai , con mẹ nó tôi thật là quá đơn thuần , bị tên khốn kiếp này lừa rồi .

Chẳng qua tôi thấy anh cười , như vậy chính là cho một con đường sống rồi , rèn sắt khi còn nóng , tôi cắn môi nói : " Thì sao , thì sao , anh coi như tôi đang làm nũng đi ! Hiện tại có thể đáp ứng tôi chưa ? "

Miệng thì nói vậy , trên mặt thì cười , chẳng qua tôi âm thầm hạ quyết tâm , nếu như anh dám nói không , tôi cũng sẽ liều mạng với anh . Đầu ngón tay thon dài chọc chọc ót tôi , Qủy Vương nghiêm túc nói : " Không có lần sau nữa ! Gần đến thời gian cũng nên trở về trần gian rồi , đi cùng với ta đến hồ Hoa Thanh . "

Cái gì ? Lại phải đi , có thể không đi được không ? Tôi do dự , hồ Hoa Thanh à , một nơi làm cho tôi sợ hãi , tôi không muốn đi , mỗi lần đến đó đều xảy ra chuyện không mong muốn , mỗi lần đều phải dùng tính mạng để viết ra ca khúc tình yêu , thật mệt chết đi được !

Đương nhiên , quyết định của Qủy Vương thật khó để cho người khác cự tuyệt , coi như là tôi kháng nghị , cũng không có hiệu quả , vì vậy , tôi đi đến chỗ của Thanh Minh và Hắc huynh : " Không sao rồi , hai người đi làm gì thì làm đi ! "

Hắc huynh còn đứng nguyên tại chỗ chưa hoàn hồn lại , Thanh Minh đã đi ra ngoài điện , anh ta dường như biết trước được kết quả là sẽ như vậy , một chút phản ứng cũng không có .

Tôi tưởng tượng người làm phán quan như anh ta , ở Quỷ giới chắc cũng là một nhân vật lão luyện , gần vua như gần cọp , có thể bên cạnh Quỷ Vương lâu như vậy , không có vài cái bàn chải cũng sống không lâu đi !

Đi theo Quỷ Vương đến hồ Hoa Thanh , tôi cố ý đi rất chậm , nhìn anh sau khi xuống nước mới chậm rãi cởi y phục ra , ngồi xuống mép hồ , hai chân đung đưa nước trong hồ , không dám làm động tác mạnh .

Nhìn quanh bốn phía , so với màu sắc ảm đạm ở những nơi khác của Qủy giới , thì sắc thái ở đây phong phú hơn nhiều .

Hương hoa tỏa ra trong không gian , đủ các loại hoa tuyệt thế vây quanh bờ hồ , sương mù tràn ngập, trông thật bắt mắt .

Nước trong hồ chảy xuống, tôi dựa vào bên hồ nhìn chằm chằm vào những loài hoa chưa bao giờ gặp kia mà rơi vào trầm tư .

Quỷ Vương đến phía sau tôi , dán chặt sau lưng tôi .Giả vờ không biết anh đang làm gì ,tôi nghiêm túc mà nghiên cứu những loài cây khác lạ kia .

Tên kia ở sau lưng tôi dường như nhìn ra được ý nghĩa của tôi, không cho tôi cơ hội giả vờ bất cứ thứ gì nữa mà trực tiếp mang tôi ra giữa hồ, chặt đứt đường lui của tôi .

" Làm gì vậy? "

Lúc này , Quỷ Vương tháo mặt nạ quỷ ra , vứt ra phía sau rơi vào trong bụi hoa , làm những cánh hoa bị rụng bay lên lả tả , tôi nhìn mà kinh hô, quay đầu định giận anh không nên phá hủy hoa lạ như vậy, thì lại đối mặt với một đôi mắt yêu mộ mê người.

Chỉ nghe anh nói: "Lần này ta tha cho em, lần sau không được đến chỗ đó nữa! Em thật sự là không cần mạng sống nữa, thậm chí địa ngục mà còn muốn xuống chơi, tôi cho em bao nhiêu mạng cũng không đủ để tra tấn em. Lúc đó là ai nói ngại mạng quá ngắn."

Nói thì nói chứ động thủ làm gì?

Rõ ràng cảm giác được một bộ phận nào đó trong thân thể anh thay đổi, tôi thực sự muốn nhổ vào mặt anh, chẳng qua tôi vẫn là không được tự nhiên nói: "Dài dòng chết đi được, đã nói sẽ không đi nữa rồi mà, anh cũng đừng lải nhải với tôi nữa! Nhanh đi thôi, rồi còn đưa tôi về nữa. Tôi còn muốn trở về chỗ của Trần Tú Tài nữa."

Sắc mặt Quỷ Vương trong nháy mắt u ám đi, tôi vội vàng giải thích: "Đồ đạc của tôi đều ở chỗ của anh ta, không đi cầm về, sau này tôi sống như thế nào, đây là tiền tôi khổ cực mà kiếm được, bắt buộc phải lấy về. Tiền ở trong đó, còn có một phần của anh nữa, tôi không thể để lại đó được, vậy là quá tiện nghi cho anh ta rồi phải không?"

Tôi giải thích nửa ngày, sắc mặt của tên kia mới tốt lên vài phần. Nhìn thấy anh ta không có dị nghị nữa, tôi mới thở một hơi, đem người trong phòng đuổi hết đi, tôi cũng không ngại làm phiền Trần Tú Tài, muốn tìm túi của tôi trong đống hoang phế đó vẫn cần phải có năng lực nữa, trở về chắc chắn sẽ bận mấy ngày rồi.

Thật ra, tôi cảm thấy loại người như tôi có thể sống tốt ở cái thế giới này thì thật là hiếm có rồi! Trước kia khi sống cùng với bà nội, bà thường nói với tôi rằng nói loạn trước mặt người khác, sớm muộn cũng chết đi do chính miệng của mình, tôi lúc đó còn nhỏ không hiểu những lời này, hiện tại xem ra họa từ miệng mà ra là không có sai.

Nhận thức được điều này, sau này ở thế giới hỗn loạn này vẫn là nên vừa học vừa vừa xem mới được.

Mỗi một da thịt trên người tôi đều bị tên khốn kiếp kia sờ qua, làm cho tôi cảm thấy ngứa ngáy. Tôi thật là không muốn làm đâu, nhưng lại không thể cự tuyệt anh ta, ai ngờ sự nhẫn lại của tôi làm cho anh càng càn rỡ hơn, tay của anh càng ngày càng phóng đãng, căn bản không có ý tứ dừng lại.

Tôi đột nhiên nghĩ đến cái gì, nhịn không được mở miệng nói: "Tôi nhớ anh vừa mới đến tìm Nghiên phi, còn có Vương Phi nữa, cả ngày lẫn đêm đều ở trong ôn nhu hương, anh không mệt sao! Đàn ông làm nhiều không tốt cho thận đó biết không?"

Tôi đem suy nghĩ của mình nói toạc ra, vợ lớn rồi đến vợ nhỏ, giờ lại không buông tha cho tôi, sớm muộn thì thận cũng hư cho mà xem.

Qủy Vương cầm quai hàm tôi nói: "Đi rồi, thế nào? Đi rồi thì phải làm cái gì? Nương tử, suy nghĩ của em thật không trong sáng rồi."

Hừ, ai không trong sáng?

Khó mới gặp, đi mà không làm gì sao, giống như tôi vậy, một lời không hợp là đè lên giường, chẳng lẽ đối với các cô ấy không phải như vậy sao? "Đúng vậy, anh không phải như thế à?"

Con người tà mị hiện lên ý đùa, tên kia chạm vào chóp mũi tôi, nói: "Ta phải nói không có, em cũng nhất định không tin phải không?"

Tôi bỏ tay của anh ra, nói: "Đây không phải nói nhảm à? Không làm gì thì làm sao có thể nhìn thấy ngực của Vương Phi được."

Ngực của Vương Phi nhìn cũng là cúp D, thật là lớn, anh chỉ nhìn mà không làm, ai mà tin chứ.

Tên khốn kiếp kia hít mũi ngửi ngửi: "Ây da, không biết bình dấm nhà nào đổ ra, thật là chua."

Hừ, chỉ mới như vậy mà tôi sẽ ghen sao, vậy thì tôi sớm đã bị ngâm trong bình dấm rồi! "Đại ca, tôi nhìn giống người bán dâm lắm sao?"

Tên chết tiệt nhíu mày, giữ chặt vai tôi uy hiếp: "Em không ghen? Vậy em thật đúng là người phụ nữ máu lạnh vô tình!"

Ai ya, cái giọng điệu này là muốn nổi giận rồi? Nghĩ đến hậu quả lần trước chọc giận anh, lần này tôi sợ sẽ lại bị dìm trong nước nữa. Thế là trước khi anh hành động thì tôi đã giữ chặt cổ anh rồi, chết cũng không buông tay.

Tên nhóc, anh muốn dùng lại chiêu đó, vậy thì cùng nhau bị dìm dưới nước đi, dù sao đánh chết tôi cũng sẽ không buông tay.

"Tôi đi, chỉ là cảm thấy anh có quá nhiều phụ nữ thôi, nói thật thì bình dấm này tôi có ăn đến tận Thái Bình Dương cũng chưa chắc đã hết. Nếu đã như vậy thì việc gì tôi phải so đo với bản thân chứ!"

Ghen thì chắc chắn là có nhưng tôi cũng chưa đến mức nói ra lời gì trái với lương tâm. Tức giận chỉ là nhất thời mà thôi, ngày tháng cũng vẫn trôi qua, không muốn làm khó mình thì hãy đối xử tử tế với bản thân, nghĩ quá nhiều sẽ phiền lòng, tốt nhất là không nghĩ gì nữa.

 Quỷ vương Dạ Quân nheo mắt nhìn tôi một hồi lâu rồi mới nghiêm túc nói: "Chê ta có nhiều phụ nữ, em là người đầu tiên đấy! Ta nói rồi, chỉ cần em bằng lòng theo ta thì ta sẽ thả cho những người phụ nữ kia đi đầu thai chuyển kiếp."

Nói giỡn thì không cần phải nghiêm túc vậy chứ, như vậy không vui chút nào!

Tôi bĩu môi nói: "Đừng nói những lời vô dụng đó, Nghiên Phi cũng đã có thai rồi, anh nỡ sao?! Ngoài Vương Phi ra những người phụ nữ khác tôi đều không quen. Nhưng nhìn Nghiên Phi và Vương Phi thôi cũng đủ biết những người phụ nữ của anh ai nấy cũng đều đẹp như tiên tử rồi, nếu tôi là đàn ông thì tôi cũng không nỡ thả họ đi! Hơn nữa bọn họ cũng đã theo anh một thời gian rồi, anh nói thả đi liền thả đi như vậy sẽ khiến người khác cho rằng anh là người đàn ông xấu xa không chịu trách nhiệm đó."

Quỷ vương Dạ Quân tiến lại gần tôi, cảm nhận được hơi thở của anh, tôi hơi cúi đầu che đi sự hoảng loạn trong lòng: "Thế này không được, thế kia cũng không xong, vậy em nói vi phu phải làm sao mới được? Ta có thể không cần đứa bé của Nghiên Phi, những người phụ nữ khác cũng không phải ta tự nguyện cưới về. Còn Vương Phi, đến nay ta cũng chưa từng thích nàng ấy, nếu như không phải có người ép buộc thì sao ta lại cưới nàng ấy chứ! Chỉ cần em gật đầu đồng ý, ta nhất định có thể vì em mà xử lý mọi chuyện, thả bọn họ đi."

Tôi ngây người nhìn tên chết tiệt, sao anh lại có thể nói chuyện này một cách vô tội như vậy chứ, những người phụ nữ đó đều là những người đi theo anh lâu rồi, sao có thể nói lạnh lùng như thế được, anh không có tim sao?

 "Tôi không có ý kiến gì cho nên anh cũng đừng ở trước mặt tôi tỏ ra mình tủi thân như vậy! Anh là Quỷ vương của Quỷ giới, nếu anh không muốn cưới những người phụ nữ đó thì làm gì có ai có thể ép được anh! Nếu anh không nguyện ý lại càng không có người nào ép anh phải lên giường với họ rồi để họ phải lớn bụng cả. Cho nên đừng nói nữa, tôi không muốn xem anh là loại người xấu, loại người này trong phim người ta gọi là hết vai diễn đấy."

Một hồi lâu sau, tôi nghe thấy tiếng thở dài, Quỷ vương Dạ Quân hôn lên cổ tôi rồi nói: "Đứa bé đó không phải con ta!"

Ặc!

Tên chết tiệt nói nhẹ nhàng như vậy nhưng tôi nghe vào tai lại thấy vô cùng khiếp sợ, không phải con anh, vậy có nghĩa là anh bị người khác cắm sừng sao? Mẹ nó, cái này cũng quá cẩu huyết rồi!

Tôi không thể nghĩ được rằng Quỷ vương Dạ Quân uy nghiêm cao cao tại thượng như vậy, những người phụ nữ kia thấy anh đều như chuột nhìn thấy mèo, sao lại có thể...

Trong nháy mắt, cơn oán giận của tôi liền bay đi hết và thay vào đó là sự đồng tình, thật sự có chút đáng thương cho anh. Đường đường là Quỷ vương quyền lực tối cao lại còn có vẻ bề ngoài ngon miệng như vậy mà lại phải nhẫn nhịn sự không trung thành của phụ nữ với anh, vờ như chưa xảy ra chuyện gì, vì sao lại vậy chứ? Vả lại, sao anh lại biết đứa bé không phải con anh, lẽ nào anh đã tìm được gian phu rồi?

Cái trán bị ngón tay tên chết tiệt gõ đau điếng, tôi đập tay anh nén giận trừng mắt nhìn: "Sao lại gõ tôi!"

"Em đó, trong đầu không nghĩ được cái gì tốt đẹp cả! Chuyện của ta, em không cần phải lo, có chút bản lĩnh này vẫn nên lo lắng cho bản thân mình đi!"

Quỷ vương Dạ Quân như thể đang trắng trợn ghét bỏ tôi vậy. Nghĩ đến dáng vẻ Nghiên Phi, không tự giác mà cảm thấy người phụ nữ này muốn tìm đường chết có ngăn cũng không ngăn được. Bây giờ lão già đang nhịn nhưng sau này kết cục của người phụ nữ đó cũng sẽ không tốt hơn Ngu Cơ là bao! Đối với một người phụ nữ không trung thành mà vẫn có thể tươi cười tự nhiên như vậy, tôi đúng là không thể không bội phục sự nhẫn nại của lão già này.

Chuyện vạch trần nỗi đau của người khác tôi không làm được cũng không muốn nhắc lại, dù sao lão già cũng tự có cách giải quyết chuyện của mình. Nếu trong lòng anh đã rõ như gương thì cũng sẽ tự biết phải làm gì, tôi quan tâm nhiều quá cũng không hợp lý lắm, vậy nên cứ giả vờ như không biết gì là được rồi.

À.

Ngẫm lại câu nói vừa nãy của lão già, có người có thể đồng tình nhưng có người đến sự thương xót cũng không cần phải cho. Giống như Nghiên Phi, thật sự tôi vẫn không tìm ra lý do gì để giúp cả, cho dù cô ta có bị lão già giết thì đó cũng là do cô ta gieo gió gặt bão thôi! Ai bảo cô ta cả gan động đến người có quyền thế lớn, vừa vào cửa đã học cách vụng trộm, đây không phải là tự tìm chết sao!

Bộ phận mẫn cảm bị ngón tay tên chết tiệt lướt qua tôi mới giật mình tỉnh táo tinh thần, ngượng ngùng cúi thấp đầu. Chuyện như này đã trải qua vô số lần nhưng lần nào tôi cũng đều ngại ngùng đỏ mặt nhưng tôi cũng không phải kiểu người da mặt mỏng mà!

Vuốt ve cái bụng nhỏ hơi nhô lên, lo lắng anh mạnh bạo sẽ khiến đứa bé bị thương. Không khỏi thẹn thùng nói: "Đừng như vậy, sẽ làm tổn thương đến đứa bé"

Ở trường học tôi đã là một người chết nên về Nhân giới cũng không thể đi học được nữa! Bây giờ bụng đã có động tĩnh, sau này có lẽ sẽ còn lớn hơn nên cũng không thể tiếp tục sống ở đây, vẫn nên về thôn Ly thôi! Cho dù sau này có nghe được vài tin đồn thì cũng vẫn tốt hơn một mình lưu lạc bên ngoài!

 Những cái hôn lộn xộn rơi trên cổ, Quỷ vương Dạ Quân nhẹ nhàng nói bên tai tôi: "Không sao là tốt, đồ em rơi ở chỗ Trần Dương ta đã giúp em lấy rồi, về đến Nhân giới ta sẽ đưa về em về quê."

Anh tự mình giúp tôi đi lấy đồ sao? Thế chẳng phải là lại chạm mặt Trần Dương à, hai người họ vừa gặp là lại đánh nhau, lần này đi không biết sẽ làm loạn thành cái gì đây!

Trong lòng khó tránh khỏi lo lắng nhưng cũng không phản đối anh làm như vậy. Anh không thích tôi và Trần Dương lui tới với nhau, những chuyện khác chúng tôi đều có thể thương lượng nhưng chỉ có chuyện này thì không thể.

"Như thế cũng được, việc này không thể chậm trễ, vậy lên đường thôi!" Tôi đơn thuần gật đầu đồng ý.

"Gấp gì chứ! Chuyện vặt đã giải quyết xong, chuyện chính còn chưa làm nữa mà!"

Tôi bị anh nói đến mơ hồ, tôi và anh có chuyện chính gì chưa làm chứ?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com