Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 75


Khi cô đến nơi, mồ hôi nhễ nhại, Jimin cảm thấy tự trách bản thân vô cùng. Anh bước tới gần, giọng đầy lo lắng.

"Em ổn không?" anh hỏi, ánh mắt không giấu nổi sự lo lắng.

Ga Eun cố gắng cười, trả lời anh qua loa, "Ừ, tôi ổn."

Jimin không đáp ngay, anh thay đổi vẻ mặt thành nghiêm nghị. "Cuộc thi ổn chứ? Chắc em đã có thời gian vui vẻ cùng Dea Hyun nhỉ?" anh hỏi, đồng thời đưa cho cô xem những hình ảnh được chụp lại.

Ga Eun trố mắt nhìn anh, tay muốn chụp lấy điện thoại anh nhưng anh nhanh hơn, xoay người đi, làm cho cô ngã nhào về phía trước. Ga Eun hoảng hốt, sợ bản thân té ngã, nhưng may mắn Jimin kịp nắm tay kéo lại. Vì lực kéo mạnh, cô ôm tay kêu đau.

"Em có sao không?" Jimin hỏi, giọng đầy lo lắng.

Jimin vô tình nhìn thấy băng y tế trong cánh tay cô và băng cá nhân trong lòng bàn tay cô. Tại sao lại có nhiều vết thương như thế?" anh hỏi, giọng trầm ngâm.

Ga Eun cố gắng đè nén cơn đau, trả lời anh, "Không có gì, chỉ là vài vết thương nhỏ thôi."

Thấy tình hình không ổn, Jimin quyết định không làm khó cô thêm nữa. "Em về lớp đi, trưa nay gặp anh ở sân bóng rổ," anh nói, ánh mắt vẫn không rời khỏi những vết thương của cô.

Ga Eun gật đầu, chậm rãi bước về lớp, lòng đầy lo lắng cho cuộc gặp gỡ tiếp theo. Jimin nhìn theo bóng dáng cô, lòng đầy xót xa và tự trách. Anh biết rằng mình phải nhanh chóng thực hiện kế hoạch để giúp cô thoát khỏi tình cảnh này.

Buổi trưa sau khi hoàn thành công việc của mình, Ga Eun đến sân bóng rổ theo lời hẹn của Jimin. Cô không hề hay biết rằng người bạn thân của mình, Ji Young, đang âm thầm theo dõi cô.

Jimin nhìn cô, bước tới gần, tay cầm một túi thuốc. " Cầm lấy chăm sóc vết thương của mình. Đây là thuốc và băng gạc, dùng để băng bó lại," anh nói, ánh mắt đầy lo lắng nhưng gương mặt tỏ ra lạnh lùng.

Ga Eun ngạc nhiên nhìn Jimin, "Anh... tại sao anh lại làm thế này? Anh đang lo lắng cho tôi sao?"

Jimin mỉm cười, "Tôi không thể để con mồi mình bị người khác bắt nạt như vậy được. Tôi sẽ tạm thời để chuyện của em và Dea Hyun sang một bên, tôi sẽ xử lý em về chuyện đó sao. Nhưng trước tiên, tôi cần đảm bảo vết thương của em sẽ hồi phục nhanh nên từ ngày mai tôi sẽ đến đón em"

Ga Eun hốt hoảng lắc đầu, "Không được. Nếu mẹ tôi biết chuyện này, thì tôi không biết chuyện kinh khủng nào có thể xảy ra với tôi. Anh biết rõ chuyện này tôi không thể nào đáp ứng yêu cầu của anh mà. Tôi có thể đi xe buýt đến trường."

Jimin mỉm cười " Bây giờ em có hai lựa chọn, một là làm theo lời tôi, hai tôi nói chuyện em và Dea Hyun cùng nhau đến Seoul vào tuần trước."

Nghe vậy, Ga Eun chỉ đành chọn con đường sống duy nhất của bản thân "Được, nhưng tôi hi vọng anh sẽ không để chuyện này lộ ra ngoài"

Jimin mỉm cười trấn an cô "Tôi biết nên làm gì để tốt cho hai chúng ta. Tôi cũng sẽ bị ảnh hưởng nếu chuyện đón em đi học bị lộ ra ngoài."

Cô thở phào nhẹ nhõm, nhưng lại không biết những gì cả hai nói với nhau đều đã bị người thứ ba nghe hết. Ji Young, từ xa, đã nhếch mép cười và rời đi ngay sau khi nghe được toàn bộ cuộc trò chuyện.

Nhanh chóng, Ji Young tìm gặp Jang Mi và kể lại toàn bộ câu chuyện cho cô ta nghe.

"Jimin sẽ lén lút Jimin đón Ga Eun đi học hàng ngày cho đến khi vết thương của cậu ấy lành."" Ji Young nói, giọng đầy kích động.

Jang Mi nhếch mép cười, ánh mắt lóe lên sự tính toán. "Tốt lắm, Ji Young. Chúng ta nên thực hiện kế hoạch cho cuộc đi săn đầu tiên của mình" cô ta nói, giọng đầy quyết tâm.

Ji Young nhìn cô ta, "Vậy chị sẽ thực hiện việc này đúng không?"

Cô ta cười vui vẻ gật đầu. Cô ta vui vẻ vì mọi chuyện bắt đầu quá dễ dàng.

Sáng hôm sau, Jang Mi dậy sớm, quyết tâm theo dõi từng hành động của Ga Eun. Cô ta muốn bắt quả tang Ga Eun trái lời bà Ae Ri, nhưng sự hụt hẫng và thất vọng càng lúc càng lớn khi mọi chuyện dường như diễn ra bình thường.

Jang Mi nhanh chân theo Ga Eun, đứng từ xa, mắt chăm chú quan sát Ga Eun. Cô ta hy vọng sẽ thấy Jimin đến đón Ga Eun như kế hoạch, nhưng tất cả những gì cô ta thấy là Ga Eun bước lên một chiếc taxi đi học, không hề có bóng dáng của Jimin đâu. Ga Eun chỉ bước lên chiếc xe taxi và đi học, không có dấu hiệu nào của Jimin.

"Nó chỉ đi học bằng taxi thôi sao? Sao lại không có gì xảy ra vậy? Mình đã nghĩ chắc chắn Jimin sẽ đến đón nó. Jimin không phải là người nói suông" Jang Mi lẩm bẩm, ánh mắt lộ rõ sự thất vọng.

Jang Mi gọi điện cho Ji Young ngay lập tức. "Ji Young, em có chắc tin hôm qua em nghe đúng không? Chị không thấy Jimin đâu cả. Ga Eun chỉ đi học bằng taxi thôi!" cô ta nói, giọng đầy bực tức.

Ji Young bình tĩnh đáp lại. "Chị đừng lo, Jang Mi. Chúng ta chỉ mới bắt đầu thôi mà. Chắc chắn sẽ có cơ hội khác," cô nói, giọng điềm tĩnh.

"Được rồi. Chúng ta sẽ tiếp tục theo dõi và tìm cách khác," Jang Mi trả lời, cố gắng kiềm chế sự tức giận.

Đến trường Jimin cho xe chạy vào tận toàn nhà cô học, trước khi xuống xe anh còn đưa cho cô một ít đồ ăn sáng.

Suốt ngày hôm nay, Jang Mi vẫn không thể nào nguôi ngoai cơn giận. Cô ta bước vào phòng, đóng cửa lại và ngồi xuống ghế, mắt đăm chiêu suy nghĩ.

"Không thể nào để mọi chuyện diễn ra như thế này. Mình phải tìm cách khác để loại bỏ Ga Eun khỏi cuộc sống của mình và Jimin," cô ta tự nhủ.

Jang Mi quyết định gọi điện cho Ji Young để bàn bạc thêm về kế hoạch. "Chúng ta cần thêm thông tin và bằng chứng. Có lẽ nên tìm hiểu thêm về lịch trình của Ga Eun và Jimin. Chắc chắn họ sẽ gặp nhau ở đâu đó ngoài trường" cô ta nói, giọng đầy quyết tâm.

Ji Young đáp lại. "Có lẽ cậu ấy sẽ gặp anh ta ở nơi làm thêm của cậu ấy. Lần trước tôi đã thấy anh ta ở đó"

"Được rồi, chúng ta sẽ làm theo kế hoạch đó. Tôi sẽ tiếp tục theo dõi nó ở nhà vậy em hãy theo dõi Ga Eun ở chỗ làm." Jang Mi nói, ánh mắt lóe lên sự quyết tâm.

Jang Mi và Ji Young cùng nhau lên kế hoạch chi tiết để tiếp tục theo dõi và tìm kiếm bằng chứng. Họ quyết tâm không để bất kỳ sai sót nào xảy ra và sẽ làm mọi cách để loại bỏ Ga Eun khỏi cuộc sống của họ.

Ga Eun, trong khi đó, vẫn tiếp tục công việc của mình, không hề biết rằng những kẻ thù đang âm thầm bủa vây và lên kế hoạch chống lại cô. Cô không hề biết rằng mỗi bước đi của mình đều nằm trong tầm ngắm của Jang Mi và Ji Young.

Trong những ngày sau, tiếp xúc thường xuyên với Jimin đã khiến Ga Eun cảm nhận được sự quan tâm chân thành từ những nhỏ nhặt của anh. Ban đầu, cô còn dè dặt, nhưng dần dần, Ga Eun bắt đầu mở lòng và cảm thấy thoải mái hơn khi ở bên Jimin.

Mỗi buổi sáng, Jimin đều đón Ga Eun đi học, luôn mang theo cơm hộp cho cô. Tuy ban đầu Ga Eun có chút ngại ngùng nhưng hàng ngày anh đều chuẩn bị cơm cho cô nên cô dần cảm thấy thoải mái hơn.

Một buổi sáng, khi Ga Eun vừa bước lên xe, Jimin mỉm cười và đưa cho cô một hộp cơm.

"Em ăn đi. Tôi đã nhờ người làm cho để bổ sung chất giúp vết thương nhanh chóng hồi phục lại" Jimin nói, tuy giọng nói có hơi lạnh lùng nhưng ánh mắt đầy hy vọng Ga Eun nhận nó.

Ga Eun ngạc nhiên "Cảm ơn anh, nhưng tôi đã có cơm rồi"

"Hôm sau em không cần mang theo cơm, tôi sẽ mang cho em. Còn hôm nay, sáng em ăn phần của tôi đi, trưa thì ăn phần của em."

"Tôi biết rồi, cảm ơn anh" cô nói, lòng cảm thấy chút ấm áp.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com