Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương_338: Khai chiến, vả mặt

Trước mắt bao người.

Chỉ thấy mỹ thiếu niên giống như quý tộc hút máu, tay để trong túi quần, đi về phía Tu Nhị.

Lạnh băng, thị huyết như vậy, giống như từ kẻ từ trong bóng đêm đi ra để báo thù.

“Cái kia Tần Mạc?”. Phó Cửu nghiêng đầu, ánh mắt rét lạnh: “Anh xứng xưng hô như vậy với anh tôi sao?”

Tu Nhị không những không có bực, nhưng thật ra cảm thấy máu đều nóng lên: “Phát hỏa đúng hay không? Phát hỏa liền tự mình lên đấu.”

“Tự mình lên đấu ……” Phó Cửu dừng một chút, cong môi cười: “Tôi càng không lên, thành thật giảng giải cho anh, loại người này tôi gặp được nhiều rồi, anh dựa vào cái gì muốn cho tôi và anh đấu, tôi phải cùng anh đấu? Chiến đội Anh Chi Lưu là thổ phỉ sao, còn cưỡng bách người khác tham gia thi đấu?”

Phong Thượng:…… 

Thần tượng, anh tin tưởng tôi, không có ai nhìn qua giống thổ phỉ như anh!

Phó Cửu nói đoạn này là dùng khẩu âm Đông Kinh, lập tức dẫn đến một mảnh ồn ào.

Người đại diện của đối phương chạy nhanh đi tới nói: “Không, tôi cũng không có ý tứ kia.”

“Không có ý tứ kia,vậy thì đội viên các người nên câm miệng, hảo hảo thi đấu?”. Phó Cửu người này bênh vực người của mình, hơn nữa cô cảm nhận đại thần chính là người duy nhất làm cô bận tâm, đối phương nói đại thần không tốt, đó không khác là đi tìm chết.

Tần Mạc nhưng thật ra không có đoán trước đến phản ứng của thiếu niên sẽ lớn như vậy.

Tuy rằng thời cơ không đúng.

Nhưng là nhìn bộ dáng thiếu niên hung hãn, hắn tâm tình không ngọn nguồn tốt hơn, dạo bước đi đến, xoa đầu thiếu niên: “Tốt rồi, trở về đi, nhớ kỹ, đừng xoa mắt.”

Phó Cửu:……

Đại thần rốt cuộc làm được như thế nào mà lúc này vẫn không quên cảnh cáo cô.

Hiện tại Tu Nhị đã bị khí trong lồng ngực làm cho quay cuồng.

Hiện giờ trong đầu hắn, chỉ có một ý niệm, đoàn diệt đối phương, làm thiếu niên hối hận vì lời nói vừa rồi!

Nghĩ đến đây, hắn quay đầu đi, việc thứ nhất ngồi ở trước máy tính, ngón tay với lấy, rồi mang lên tai nghe chỉ có mà đen màu đen.

Người đại diện cuối cùng là thở dài nhẹ nhõm một hơi, phải biết rằng hắn chính là quản không được Tu Nhị.

Các đồng đội Anh Chi Lưu bên này, đều không có nói chuyện.

Bọn họ rất rõ ràng Tu Nhị là dạng tuyển thủ nào.

Đối phương cho rằng âm ái ở đây muốn chọc giận hắn, lại không biết lửa giận của Tu Nhị càng vượng, người này càng hung tàn!

Tu Nhị đằng đằng sát khí thì Tần Thần bên này có thể nói là tự phụ, không chút để ý, ngón tay của hắn thon dài lướt qua tai nghe, lấy một loại tư thế phi thường xinh đẹp cầm con chuột.

Không hiểu sao khiến cho người ta cảm thấy trên tay hắn nắm không phải con chuột, mà là quân cờ.

Mà trước mắt hắn chính là một bàn cờ cục.

Công tử như ngọc.

Không nghĩ tới ở hiện đại cũng có thể nhìn đến dạng người không thể xâm phạm này.

Ở trong thính phòng, người trong nhóm đệ nhất ý tưởng của đối phương.

Đệ nhị ý tưởng, đương nhiên chính là muốn cho Tu Nhị nhanh lên đem bọn họ toàn bộ đều giết chết!

Nhưng mà ngược lại lại với người bên này.

Ngồi gần ở chỗ chiến đội Đế Minh bên này, có hai fan, trong đó, một người đã cảm thấy máu chính mình sôi trào!

Một năm!

Suốt một năm, Tần Thần không có nhiềi lần đánh chức liên đội, tuy rằng chỉ là thi đấu hữu nghị, có thể nhìn đến hiện trường, rốt cuộc có bao nhiêu phấn chấn, chỉ có những người chơi trò chơi mới biết nhân tài!

Răng rắc!

Ân thanh báo hiệu Trò chơi vang lên!

Hình ảnh chính thức tiến vào!

Toàn bộ người tới thi đấu tràng trên màn hình lớn!

“Tới!”

Hai cái phóng viên phân biệt giơ lên camera.

Ngay cả người giải thích nhóm cũng không biết vì cái gì, lúc này đây thế nhưng cảm thấy xưa nay chưa từng có khẩn trương.

Càng miễn bàn khuôn mặt ngồi ở trước máy tính là Tiết Dao Dao.

Cô chỉ cảm thấy lòng bàn tay đều ở đổ mồ hôi.

Ánh mắt lại kiên định.

Đây là trận chiến đầu tiên, đây là cô như vậy chứng minh chính mình trong trận chiến đầu tiên!

“Khởi xướng tiến công.”

Tần Mạc nhẹ nhàng bâng quơ bốn chữ, lại mang theo khác lực độ.

Chiến sự chạm vào là nổ ngay!

Con đường tấn công có ba nhánh.

Chia ra bên trái, chính giữa và bên phải.

Năm người lúc này, ngoại trừ Tiết Dao Dao mỗi người đều là tay chuyên nghiệp.

Đội hình của đối phương càng không cần phải nói.

“ Sặc!!!”

“Tốc độ thật nhanh!”

“Ván này Anh Chi Lưu thắng chắc rồi!”

Bên ngoài sân, bất kể là kí giả hai bên, hay là các fan của những người trên sân khấu, đều có chung một nhận định.

Suy cho cùng thì chỉ cần từ trên màn hình xem liền biết, Anh Chi Lưu không chỉ là nhanh về tốc độ, mà trong đó còn có ba người chuyên tấn công ở chính giữa.

Mắt thấy đã đến thành bảo vệ của Thủy Tinh tháp, ba lần bốn lượt mạnh mẽ tiến công, hỏa lực vô cùng mạnh!

“Phá hủy, tháp phải bị công phá!”

Nhưng là phá huỷ thật sao?

Lập tức một người đột nhiên tăng tốc, trực tiếp vọt tới bên này!

Vốn dĩ ba người đội Anh Chi Lưu bọn họ cũng không có sợ.

Chính là không nghĩ tới, không biết từ đâu một người liền đánh cho hôn mê bất tỉnh. 

Tổ hợp của ba người bị đình trệ!

Người nọ tập trung sinh lực, đầu tiên là hung ác bắn chết một người, cuối cùng một người quay đầu lại đột ngột tấn công!

Vân Hổ đã giết hai mạng liên tiếp!

“Tôi đi! Người này là ai, lợi hại như vậy?”

Trên khán đài các fan có phần ngây dại.

Nhưng mà trừ Vân Hổ ra, cũng không có người nào nhìn thấy là ai đã giúp anh ta đánh giùm một đòn trí mạng kia.

Người của Đế Minh bên này cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.

Mặc dù chỉ là giết hai mạng liên tiếp, tình huống cũng không mấy khả quan.

Bởi vì!

Phía dưới bọn họ lại bị công kích rồi!

Hơn nữa!

Tu Nhị đã giết hai mạng liên tiếp!

Giết hai mạng liên tiếp?

Cũng có nghĩa là, Ân Vô Dược cùng Lâm Phong hai người đều không có ngăn hắn được? Toàn bộ đều bị Tu Nhị tiêu diệt!

Trái tim của mọi người trong chiến đội Đế Minh đều run lên, biểu tình của mỗi người theo đó mà càng thêm khẩn trương, đôi tay cũng đều nắm chặt lại!

Nhưng mà, cơ hồ là trong giây lát!

Tiết Dao Dao chỉ nhìn thấy trên màn hình trước mắt cô xuất hiện hàng chữ "Tuyến phòng ngự của tháp bên tôi đã bị phá hủy”!

“Thật là nhanh!” Người giải thích không khỏi dùng tiếng Đông Kinh cảm thán một câu: “Xem ra mấy ngày nay, tốc độ tay của Tu Nhị lại tăng không ít! Lực công kích cũng mạnh làm người ta ríu lưỡi, lúc này đây người của chiến đội Đế Minh, đã gặp phiền toái lớn.”

Lâm Phong cũng không có dự đoán được chính mình sẽ chết, hai tròng mắt đều trầm xuống, ở trên khung thoại đánh chữ: “Cháu trai này đánh lén phía sau, một người báo cáo, tốc độ phải nhanh, nếu không thì chúng ta thêm người cùng nhau xuống đánh.”

“Không cần.” Người nói chuyện là Tần Mạc, rõ ràng còn đang chém giết ở phía trước, không ai nghĩ đến hắn còn có thời gian rảnh lời nói qua lại: “Hai người các người một trước một sau, lục soát bụi cỏ đi.”

Lâm Phong ừ một tiếng ở trong thành phục hồi máu, sau đó mới cùng Ân Vô Dược tiếp tục đánh xuống.

“Không thấy Tu Nhị đâu.”

“Kỳ quái, trong bụi cỏ bên này cũng không có.”

Lúc này, cũng không biết ai hô một câu!

“Hắn ở con đường giữa!”

Tu Nhị xác thật đang ở con đường giữa, cố ý nhích tới gần hướng của Tần Mạc, muốn tìm cơ hội đánh lén anh!

Lâm Phong sao có thể để hắn ta thực hiện được, nhanh chóng tăng tốc, đao kiếm ra sức, quét ngang một cái!

“Mẹ kiếp, đánh không tới được!”

Đối phương quá nhanh, lại am hiểu đánh dã chiến, tựa như trên tư liệu có nói như vậy.

Hắn cùng Ân Vô Dược hai người phối hợp, nhiều nhất chỉ có thể đánh hạ mất một nửa máu của hắn thôi.

Ngay sau đó chỉ một lát Tu Nhị lại một lần nữa máu đã đầy rồi!

Sau đó lại là một cái quét ngang.

Ầm một tiếng.

Chấn động toàn trường!

Tu Nhị giết hai mạng liên tiếp!

Lại là giết hai mạng liên tiếp!?

Sắc mặt của mọi người trong Đế Minh đều thay đổi!

Bốn cái mạng, Lâm Phong cùng Ân Vô Dược đã chết hai lần!

Chết thêm lần nữa, hai người này liền bị trọng tài mời ra khỏi sân.

Như vậy cũng có nghĩa là trận 5V5 sẽ biến thành trận 3V5, ba người đối chiến năm người.

Đến lúc đó tình huống rất khó đánh!

Chẳng lẽ lần này…… Đế Minh thật sự phải thua……

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com