Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 304 - Phiên ngoại 34:Sau bữa tiệc-Trung(Triệu Quan LanxThẩm Trường Thanh)

Sau khi đi dự tiệc sinh nhật về, luật sư Triệu vẫn canh cánh trong lòng do cuộc thi nấu ăn còn chưa phân thắng bại.

Anh đặt hai cái áo sơ mi mà hai người vừa thay ra lên bàn chuẩn bị ủi phẳng chúng lại, vừa ủi áo cho Thẩm Trường Thanh vừa hỏi giữa làn hơi nước: "Trường Thanh, em thấy hôm nay ai nấu cơm ngon nhất?"

Thẩm Trường Thanh đang mặc một bộ đồ ở nhà cùng kiểu với Triệu Quan Lan, đi lại gần, trong làn hơi nóng toả ra từ cái bàn ủi, dịu dàng hôn lên khoé môi anh: "Đương nhiên là anh rồi."

Thẩm Trường Thanh rất thoả mãn với cuộc sống hiện tại.

Ánh mắt và vận may khi hẹn hò của cậu rất tệ, còn từng gặp phải tên biến thái. Lúc hẹn hò với người bạn trai đầu tiên, cậu còn ở trong nước. Đó là một cậu trai trẻ hơn cậu hai tuổi, còn nhỏ đã kén chọn, dính người lại còn ham chơi. 

Lúc mới quen đương nhiên là tốt tới không kể hết. Ngày nào cậu ta cũng lôi Thẩm Trường Thanh đi tới quán Bar nhảy.

Ban đầu đúng là đã làm cho Thẩm Trường Thanh nhẹ nhàng hướng nội mở mang tầm mắt.

Nhưng lâu dần, Thẩm Trường Thanh không chịu nổi nữa. Bản thân cậu là người vừa hiền vừa lười, thật sự không quen được lối sống ăn chơi thâu đêm đó.

Cậu chỉ thích coi một bộ phim văn nghệ với người yêu vào những lúc rảnh rỗi, hoặc là tay trong tay đi trượt băng, tản bộ, ngắm trăng trong một công viên yên tĩnh. Cậu đã nói chuyện đó với cậu ta vài lần, nhưng lần nào cậu ta cũng nói là muốn tôn trọng Thẩm Trường Thanh, cùng cậu làm những việc cậu thích. Nhưng cuối cùng vẫn chứng nào tật nấy, tro tàn lại cháy, khăng khăng lôi Thẩm Trường Thanh đi chơi đi quẩy. Thẩm Trường Thanh từ chối, cậu ta bèn la lối khóc lóc cãi cọ.

Thẩm Trường Thanh thấy tính cách hai người thật sự không hợp, đã định chia tay. Nhưng lúc này phiền phức thật sự mới bắt đầu. Sau một đêm không liên lạc được với đối phương, Thẩm Trường Thanh quyết định chia tay qua tin nhắn. 

Cậu bạn trai kia buổi chiều mới tỉnh rượu, khóc lóc gọi điện cho cậu trong giờ làm việc, nói: "Huhu, anh Thẩm, anh đừng làm lơ em mà, em sai rồi, anh tha thứ cho em lần này thôi, sau này em nhất định sẽ nghe lời anh mà."

Lúc đầu cậu ta còn nói chuyện bình thường. Nhưng sau khi nhận ra Thẩm Trường Thanh đã quyết tâm, cậu ta nín khóc ngay lập tức, giọng điều vừa nhẹ nhàng vừa dịu dàng nói: "Anh Thẩm, anh đừng bướng với em. Em đã tới dưới công ty anh rồi đây."

Thẩm Trường Thanh khó hiểu, trong lòng cũng hơi sợ hãi: "Em định làm gì?"

Cậu ta thủ thỉ: "Anh xuống đây gặp em, không thì em lên đó gặp anh."

"Anh nứng rồi đúng không? Nên mới kiếm chuyện giận dỗi với em?"

"Em tới nện anh đây, anh đừng có quậy nữa được không?"

Thẩm Trường Thanh bị tên biến thái đó quấn theo hơn nửa năm, cậu chật vật đủ đường để trốn thoát khỏi cậu ta nhưng cuối cùng vẫn chẳng hoàn toàn tách ra được, chỉ có thể nhân cơ hội một mình ra nước ngoài làm việc để chạy trốn.

Từ đó về sau, cậu đã nghĩ, muốn hẹn hò thì kiểu gì cũng phải tìm một người lớn tuổi chững chạc một chút.

Người ta nói thua keo này bày keo khác, nhưng số đã đen thì khó mà tránh được. Những điều cậu gặp phải sau đó, không đáng nhắc tới.

Nếu đau khổ trước đây là cái giá phải trả cho hạnh phúc hôm nay, tuy cậu chẳng biết ơn nhưng vẫn thấy đáng giá.

Triệu Quan Lan được khen thì vui như mở hội. Lúc anh định xếp quần áo vào tủ, đi ngang qua nhà bếp, bất ngờ thấy Hope đang kiễng chân, dễ dàng dùng răng mở hộp thức ăn họ mang về từ bữa tiệc, trắng trợn ăn vụng món trứng xào cà chua.

......Trứng xào cà chua.... chính là món duy nhất Trì Tiểu Trì làm trong bữa tiệc sinh nhật.

Triệu Quan Lan: "....." Điều này có nghĩa là Trì Tiểu Trì thắng sao?

Hope liếc thấy bóng Triệu Quan Lan lập tức ỉu xỉu, tai cũng cụp xuống, ngoan ngoãn khoanh chân ngồi xuống tại chỗ, rên ư ử làm nũng xin tha thứ..... với cái mỏ còn dính sốt cà chua.

Thẩm Trường Thanh đứng một bên đã thấy hết mọi chuyện, chút trẻ con mà thỉnh thoảng người này để lộ luôn làm Thẩm Trường Thanh bật cười.

Cậu còn nhớ năm ngoái, cậu đưa anh về nước. Tên biến thái ngày xưa đã bán nhà cửa lấy tiền ăn chơi, chẳng biết nghe được ở đâu mà biết cậu có tiền, bèn cười tít mắt chạy tới nịnh nọt, nói bóng nói gió đòi tiền. Nếu không sẽ đăng ảnh cậu cởi trần thay đồ ngày xưa cậu ta chụp được lúc còn hẹn hò lên mạng, để cho người ta biết ngài Thẩm Trường Thanh thật ra là một kẻ phóng đãng với đàn ông.

Thẩm Trường Thanh tức muốn chết.

Triệu Quan Lan biết được thì rất bình tĩnh, kêu cậu cứ giao tiền đều đều. Tên kia được voi đòi tiên, đòi hẳn hai tỷ. Triệu Quan Lan vẫn bảo Thẩm Trường Thanh ngoan ngoãn gửi tiền.

Lúc xác nhận chuyển khoản xong, Triệu Quan Lan ngay lập tức báo cảnh sát, có người đe doạ đòi tiền, số tiền rất lớn, sau đó liền trở tay đi kiện tên kia. Đòi tiền lại, tiễn người đi. Mấy hôm sau, phán quyết của toà được đưa ra.

Nghe nói tên bạn trai cũ của cậu được hưởng 10 năm tù, khóc đứt ruột đứt gan giữa toàn, đáng tiếc không ai quan tâm. Nghe tin này, Triệu Quan Lan cũng chỉ lạnh nhạt trề môi như kiểu thế này là còn nhẹ đấy, rồi viết kết quả báo cáo bỏ vào hồ sợ làm việc.

Thường ngày, Triệu Quan Lan là người chững chạc, tỉnh táo, lạnh lùng, thậm chí có thể nói là gian xảo. Nhưng Thẩm Trường Thanh biết, anh chỉ như thế với người ngoài. Còn anh ấu trĩ và thích làm nũng này chỉ thuộc về một mình Thẩm Trường Thanh.

Cậu chủ động giúp Triệu Quan Lan đang giận dỗi tháo mắt kính, khiến tầm nhìn của anh mờ đi, rồi gấp gọng kính lại, đeo lên trước ngực mình. Cậu đưa tay kéo áo ngủ của anh: "Ôm một cái có làm anh vui lên không nè?"

Trước sự an ủi nhẹ nhàng và ấm áp của người trước mắt, Triệu Quan Lan không thèm nhìn Hope nữa, trong lòng cũng thoải mái hơn nhiều.

Anh cúi người hôn lên giữa chân mày Thẩm Trường Thanh, rồi úp mặt lên vai cậu, ôm lấy eo cậu khiến cả người cậu lắc lư theo mình. Thẩm Trường Thanh nhẹ nhàng vuốt tai anh: "Mệt à?"

"Không mệt, muốn ôm thôi." Triệu Quan Lan nhẹ giọng hỏi, "Ngày mai có kế hoạch gì không?"

Thẩm Trường Thanh nhỏ giọng thì thầm: "Có, muốn nằm một chỗ với anh."

"Xem một bộ phim nhé?"

"Được."

"Em chọn phim đi, anh đi làm ít bỏng ngô..... Em muốn có màu không? Anh nghe nói dùng kẹo trái cây sẽ làm được bỏng ngô màu cầu vồng đó."

Thẩm Trường Thanh dịu dàng cười: "Được."

___________

1465 chữ, 14 giờ 02 phút ngày 16 tháng 7 năm 2024

Mình thật sự rất rất thích cách họ nhẹ nhàng âu yếm nhau như vậy, H thì cũng nóng bỏng đó nhưng mình vẫn luôn dễ dàng rung động trước những nụ hôn họ dành cho nhau hơn.

Bạn có để ý chi tiết hôn giữa chân mày không? Khi mình tìm hiểu thì chẳng thấy một ý nghĩa cụ thể nào dành cho nó cả, nhưng đó là vị trí giữa trán và mí mắt, kết hợp ý nghĩ của hai cái trên thì nụ hôn đó có nghĩa là, anh muốn yêu em một cách thật dịu dàng, anh muốn trân trọng em như người thân lẫn người yêu.

Thật sự rất hợp với họ, Trì Tiểu Trì là người cứu chú cừu nhỏ ra khỏi răng sói nhưng chính luật sư Triệu là người đã ở bên, chăm sóc và cứu rỗi chú cừu nhỏ đó khi nó bị thương, giúp bé ấy một lần nữa tin vào tình yêu, anh như người thân và cũng là người yêu của em ấy.



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com