Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

556-560

Chương 556: Đá Xoay Chuyển


Hạ Úc Huân theo bản năng mà ngẩng đầu nhìn về phía phát ra thanh âm.

Chỉ thấy đối diện trước nhà hàng Senna Pháp cô cùng Triệu Tu Viễn gặp mặt dùng cơm, một người đàn ông thân hình cao lớn tay đấm chân đá một cô gái trói gà không chặt, vừa đánh vừa dùng lời lẽ không sạch sẽ mà hùng hùng hổ hổ......

Hạ Úc Huân lúc ấy tính tình nóng nảy liền bùng phát, đem túi xách và di động trong tay ném cho Lương Khiêm bên cạnh, nói: "Giúp tôi giữ một chút!"

Sau đó liền như hỏa tiễn phóng ra giày cao gót mười hai centimet hấp tấp mà bay qua, sau khi chạy tới, trực tiếp một cái xoay chuyển đá bay qua, người đàn ông vạm vỡ 1 mét 8 trong nháy mắt ầm ầm ngã xuống đất, kêu thảm thiết như giết heo lăn lộn trên mặt đất......

Cả sự việc lúc bắt đầu phát sinh từ đầu tới đuôi chưa đến mười giây đồng hồ.

Lương Khiêm: "......"

Lãnh Tư Thần: "......"

Lương Khiêm cách đó không xa hoàn toàn không kịp phản ứng trơ mắt nhìn một màn bất thình lình kia, gian nan mà nuốt nước bọt, sau đó thật cẩn thận liếc mắt nhìn ông chủ trong xe một cái.

Lãnh Tư Thần day day thái dương, hướng bảo tiêu hai bên đang nghẹn họng nhìn trân trối phất phất tay.

Hai người lúc này mới phản ứng lại, đồng loạt chạy lên hỗ trợ đem người đàn ông ý đồ muốn bò dậy ấn ở trên mặt đất.

Hạ Úc Huân nhanh chóng đem cô gái bị khi dễ nâng dậy, thấy quần áo cô đều bị người kia xé hỏng rồi, trực tiếp từ một người bảo tiêu trong đó lôi áo khoác ra, sau đó khoác trên người cô gái kia.

Bảo tiêu bị lột quần áo trên người chỉ mặc một chiếc áo body đen, cứng đờ thân mình, thật cẩn thận mà xem xét BOSS nhà mình sắc mặt đang âm trầm một cái, sợ tới mức sắp khóc ra.

BOSS, quần áo là cô ấy cướp đi, đây hình như không phải tôi sai đi? Tôi cũng là người bị hại a a a......

"Tiểu thư, cô không sao chứ? Có cần đưa cô đi bệnh viện hay không?" Hạ Úc Huân quan tâm hỏi.

Cô đời này ghét nhất chính là đàn ông đánh phụ nữ!

"Không có việc gì, cám ơn cô." Cô gái ngẩng đầu, vẻ mặt cảm kích, ngay sau đó thần sắc khẽ giật mình.

Vừa rồi cô gái vẫn luôn sợ hãi cúi đầu nhìn không rõ diện mạo, lúc này Hạ Úc Huân mới thấy rõ mặt cô, vẻ mặt không nhịn được cũng sửng sốt.

Khuôn mặt kia tương tự khuôn mặt mình năm đó, so với chính cô còn giống hơn, cô cho dù chỉ nhìn qua một lần cũng tuyệt đối không thể nào quên.

Sao lại trùng hợp như vậy?

Không nghĩ tới cô gái này cư nhiên là Lâm Tuyết lần trước cùng Lãnh Tư Thần đi dạo phố gặp phải, Lâm Tuyết kia nghe đồn là tình nhân của Lãnh Tư Thần, Lâm Tuyết kia quả nhiên là người duy nhất cùng Lãnh Tư Thần truyền ra tai tiếng mà Triệu luật sư nói...

"A, là cô sao, tôi nhớ cô rồi, cô là chăm sóc đặc biệt của Lãnh tiên sinh, chúng ta lần trước gặp qua!" Lâm Tuyết vẻ mặt cảm kích, đồng thời cũng có chút quẫn bách, nói: "Hôm nay...... Cám ơn cô...... Tôi cũng không biết cô tên là gì?"

"Không cần cảm ơn, Hạ Như Hoa." Hạ Úc Huân đơn giản đáp.

"Hạ Như Hoa...... Cô cũng họ Hạ......" Lâm Tuyết như suy tư gì lẩm bẩm, sau đó lại một lần nói lời cảm ơn: "Hạ tiểu thư, vẫn là phải cảm ơn cô! Thật sự vô cùng cảm ơn!"

"Người này xử lý như thế nào? Muốn đem hắn đưa đến cục cảnh sát không?" Hạ Úc Huân hỏi.

Vừa dứt lời, người đàn ông đang bị hai bảo tiêu gắt gao ấn trên mặt đất không thể động đậy đột nhiên kích động mà lớn tiếng ồn ào: "Lâm Tuyết cô dám! Tiện nhân! Cô sau lưng tôi ở bên ngoài cùng người đàn ông khác lêu lổng, cho tôi đội nón xanh, cư nhiên còn đưa tôi đi cục cảnh sát! Tôi thật sự muốn xem chuyện ầm ĩ ra rốt cuộc là ai không còn mặt mũi!"

Lâm Tuyết vẻ mặt khó xử lắc đầu, nói: "Không cần, anh ấy...... Anh ấy là vị hôn phu của tôi......"
 Chương 557: Đây Cũng Xem Là Đàn Ông?



Hạ Úc Huân nghe vậy mặt lộ vẻ kinh ngạc, bất quá đây là chuyện nhà người khác, cô cũng không nhúng tay, cô đây ốc còn không mang nổi mình ốc nữa là.


"Tiện nhân, muốn người không biết trừ phi mình đừng làm, cô cho rằng cô cùng Lãnh Tư Thần sau lưng làm những chuyện gì tôi thật sự cái gì cũng không biết sao?"




Nghe được tên Lãnh Tư Thần, Hạ Úc Huân trong lòng lộp bộp một chút, vốn dĩ đã chuẩn bị chạy lấy người, lại theo bản năng mà dừng bước chân.

Chỉ nghe được người đàn ông kia tiếp tục tàn nhẫn mà hét lên: "Cô con gái riêng của một cô đào, lúc trước Lâm gia êm đẹp vì cái gì đột nhiên phải đón cô trở về?

Hợp đồng lớn như vậy, ai đi cũng không đàm phán được, vì cái gì cố tình cô đi liền thành? Các người tối hôm đó rốt cuộc làm cái gì?

Hai người các người lén lút là quan hệ gì? Thật cho tất cả mọi người là mù sao?"

"Trình Tuấn Lương! Anh đừng khinh người quá đáng! Tôi cùng Lãnh tiên sinh thanh thanh bạch bạch, căn bản là không có những chuyện như anh nói! Anh nói tôi thì có thể, nhưng không cần hắt nước bẩn lên người Lãnh tiên sinh!" Lâm Tuyết kích động phản bác nói.

"Nha, tôi vừa mới nói như thế thôi, liền đau lòng rồi sao! Vậy mà còn nói thanh thanh bạch bạch, nói ra ai tin chứ? Cô xem có người tin sao? Chuyện hư hỏng của các người, thành phố A ai chẳng biết?

Tiện nhân không biết xấu hổ! Cô đừng kiêu ngạo, đừng tưởng rằng có Lãnh Tư Thần chống lưng tôi liền sợ cô!

Ép tôi liền nói cho mọi người, để mọi người phân xử công bằng, câu dẫn vị hôn thê người khác mà còn có lý!"

Vừa dứt lời, cách đó không xa trong xe một người chậm rãi được đẩy xuống.

Lúc xe lăn từ trong bóng tôi dần dần bị đẩy ra ánh sáng, Trình Tuấn Lương thấy rõ mặt người trên xe lăn, tức khắc cả khuôn mặt đều bởi vì kinh ngạc cùng sợ hãi mà nhăn nhó, toàn thân run rẩy......

"Tôi tôi tôi...... Lãnh tổng...... Lãnh tổng tôi sai rồi! Tôi sai rồi! Anh coi như vừa rồi tôi đang nói láo đi!" Trình Tuấn Lương vừa rồi còn vẻ mặt chính khí lăng nhiên lớn tiếng ồn ào hiện tại không nói hai lời trực tiếp run rẩy hai chân quỳ bò trên mặt đất.

Hạ Úc Huân: "......"

Nhìn người đàn ông trước mặt thái độ quay ngoắt một trăm tám mươi độ, đột nhiên quỳ xuống đất cầu xin tha thứ, Hạ Úc Huân hết chỗ nói rồi, đây cũng xem là đàn ông sao?Bất quá, lúc này thằng nhãi Lãnh Tư Thần này nhìn hệt như ác quỷ từ trong địa ngục bò ra, thật đúng là rất đáng sợ......

A, kích động như vậy, là bởi vì nhìnthấy tiểu tình nhân bị khi dễ sao?

"Lãnh tiên sinh...... Ngài sao lại ở chỗ này......" Nhìn thấy Lãnh Tư Thần đột nhiên xuất hiện, Lâm Tuyết vẻ mặt kinh ngạc, hai má tức khắc đỏ lên, khẩn trương không thôi nói: "Thật ngại quá Lãnh tiên sinh, để ngài chê cười, lời anh ấy nói ngàn vạn đừng để trong lòng!"

Trình Tuấn Lương bên cạnh còn đang nước mũi nước mắt cầu xin tha thứ, Lãnh Tư Thần một ánh mắt cũng chưa bố thí cho hắn.

Cùng lúc đó, chung quanh đã tụ tập không ít người vây xem.

"Kia không phải con riêng Lâm gia sao?"

"Đây là tình huống gì vậy?"

"Còn có thể là tình huống gì? Anh hùng cứu mỹ nhân!"

"Bên cạnh còn có cô gái nữa là ai? Hai người sao dáng vẻ lại giống nh au thế?"

"Tiểu săn sóc đặc biệt của Lãnh Tư Thần a, nghe nói gần đây rất được cưng chiều, bất quá nhìn dáng vẻ vẫn là Lâm tiểu thư hơn một chút a!"

......

"Lại đây."

Lãnh Tư Thần mày nhíu chặt mà nhìn chằm chằm mắt cá chân Hạ Úc Huân, nếu anh không nhìn lầm, cô gái đáng chết này vừa rồi vung một chân ra chân còn lại trật, đi giay cao gót cao như vậy lại còn làm động tác có độ khó cao thế kia có thể không sái chân sao?

"Làm gì?" Hạ Úc Huân không tiến mà lùi, đề phòng mà nhìn đám người vây xem chung quanh, cô không muốn trở thành tiêu điểm của mọi người Chương 558: Giận Chó Đánh Mèo
Bộ dáng kia hận không thể cùng mình phủi sạch quan hệ khiến hàn ý trên mặt Lãnh Tư Thần càng nặng nề, ngay cả người cách hơn mười bước đều cảm giác quanh thân đổ mồ hôi, nhịn không được xoa nắn cánh tay.

Hạ Úc Huân cũng mặc kệ anh tức giận hay không, trực tiếp vòng qua Lương Khiêm lấy lại đồ vật của mình.





Lúc này, vừa lúc xe taxi cô gọi đã tới, vì thế trực tiếp chui vào trong xe, đi mất.

Nhìn bóng dáng cô gái kia tuyệt tình mà đi, Lãnh Tư Thần cảm thấy hai bên huyệt Thái Dương quả thực đau đến sắp nổ mạnh.

Vì thế, lửa giận này rõ ràng liền giận chó đánh mèo tới trên người của người nào đó còn đang sám hối nhận sai......

Cảm giác được ánh mắt Lãnh Tư Thần dừng trên người mình, Trình Tuấn Lương sợ tè trong quần, hắn bất quá là thích nói miệng, nào biết đâu rằng Lãnh Tư Thần ở ngay gần đó!

Tưởng tượng đến lời nói vừa rồi bị anh nghe thấy được, vừa thấy Lãnh Tư Thần thủ đoạn tàn nhẫn trong lời đồn, hắn quả thực hận không thể tự sát, còn có thể thoải mái......

"Người đàn ông như vậy, cô còn gả sao?" Sau một hồi yên tĩnh khiến người ta sợ hãi, Lãnh Tư Thần vừa chỉnh cổ tay áo, vừa không nhanh không chậm hỏi một câu.

Lâm Tuyết cắn cắn môi, không nói lời nào.

"Tiểu tuyết cứu anh! Tiểu tuyết anh sai rồi! Cứu anh! Cứu anh a! Anh thề về sau nhất định sẽ đối tốt với em! Anh không bao giờ đụng chạm nữa!" Trình Tuấn Lương hoảng sợ mà bò qua phía Lâm Tuyết, bị hai bảo tiêu đè lại.

Trình Tuấn Lương biết rõ, một khi Lâm Tuyết nói không gả, hắn liền hoàn toàn xong rồi.

Lâm Tuyết sau một lúc lâu không mở miệng, trầm mặc đã là đáp án.

Lúc này cô bị đánh đến thương tích đầy mình, run rẩy sợ hãi mà đứng ở nơi đó, cho dù cô thấy chết mà không cứu, người vây xem cũng không có một ai trách mắng, mọi người đều biết, một khi hôm nay cô thả người này, chắc chắn sẽ bị trả thù thảm hại hơn.

Không ai đồng tình với Trình Tuấn Lương.

Bản thân một người đàn ông không có bản lĩnh, còn muốn đem lửa giận phát tiết trên người một cô gái, Trình gia cũng không được ít lợi lộc từ Lâm gia, mà lợi lộc của Lâm gia còn không phải do Thiên Úc cho.

Sát ý trong con ngươi Lãnh Tư Thần hiện lên, khiến người ta không rét mà run.Với thủ đoạn của Lãnh Tư Thần, muốn vô thanh vô tức mà làm một người biến mất có vô số cách, cho dù hôm nay trước mặt công chúng nhìn thấy bọn họ nổi lên xung đột, cũng có năng lực làm cho người ta tìm không ra bất cứ nhược điểm gì.

BOSS đêm nay tâm tình kém như vậy, người này chết chắc rồi!

Ngay lúc Lương Khiêm đang bi ai thay cho tên pháo hôi này, không nghĩ tới thế nhưng nghe được Lãnh Tư Thần mở miệng nói ——

"Tự ngươi cút, hay là ta giúp ngươi cút?"

"Tôi cút...... Tự tôi cút!" Trình Tuấn Lương cũng cho rằng mình chết chắc rồi, lại không nghĩ rằng cư nhiên còn một đường sinh cơ, đầu tiên là không thể tin nổi, tiếp theo thật sự tại chỗ lăn đi.

Đương nhiên, cái cút này không chỉ có ý nghĩa về mặt chữ, chỉ cần hắn còn tính thức thời, sáng mai, thành phố A liền không hề tồn tại Trình gia, trong phạm vi này Trình gia hoàn toàn bị xoá tên, cho dù bị đuổi tới nơi khác, đắc tội với Lãnh Tư Thần, chỉ sợ cũng không có thời gian xoay sở.

Nhưng liền tính là làm ăn mày, cũng coi như là kết quả tốt nhất rồi.

Lâm Tuyết bên cạnh trước sau vẫn đang hồi hộp thấy thế cũng nhẹ nhàng thở ra, nếu Trình Tuấn Lương chết, Lãnh Tư Thần tất nhiên không sợ, nhưng cô lại gặp phiền toái không nhỏ.

Lương Khiêm lúc này cũng đang khó hiểu, lại đột nhiên chú ý tới BOSS nhà mình đang xuất thần mà nhìn di động, lướt qua vừa thấy, trên màn hình di động của BOSS cư nhiên là hình ảnh ấm áp của Hạ Úc Huân cùng Tiểu Bạch ôm nhau ngủ......

Ưm, khó trách đột nhiên trở nên dịu dàng......

"Lên xe." Lãnh Tư Thần ném xuống một câu chuyển động xe lăn rời đi.

Lâm Tuyết do dự một chút liền đi theo.

"Cho tôi xuống giao lộ phía trước là đến nơi, tôi có thể gọi xe trở về." Lâm Tuyết thấp giọng nói.

"Đi vân gian thủy trang." Lãnh Tư Thần mở miệng.

Lương Khiêm sờ sờ cái mũi, BOSS muốn đem Lâm Tuyết về nhà? Đây là tình huống như thế nào a?


 Chương 559: Tin Giật Gân (1)


Đêm khuya.

Tiểu Bạch trợn tròn mắt nằm trên giường, con ngươi không có chút nào buồn ngủ.





Ngày thường cậu làm việc và nghỉ ngơi rất quy luật, đều chưa đến 10 giờ liền ngủ rồi, nhưng, bởi vì mẹ không ở bên cạnh, lúc này như thế nào cũng ngủ không được, rất nhớ cái ôm ấm áp của mẹ......

Hơn nữa, Tương Nhu cũng không biết làm cái gì, trễ như vậy còn chưa về......

Đang nằm ở trên giường lăn qua lộn lại, đột nhiên nghe thấy dưới lầu phát ra động tĩnh, có tiếng bước chân, hình như còn có tiếng phụ nữ nói......

Tiểu Bạch hai tròng mắt sáng ngời, tức khắc lăn long lóc bò dậy, nhanh chóng chạy xuống dưới lầu.

"Mẹ" chữ còn chưa kịp hô ra khỏi miệng, giây tiếp theo liền nhìn cô gái kia ngây ngẩn cả người, vốn dĩ khuôn mặt nhỏ tràn đầy vui sướng giờ chỉ còn lại tràn đầy thất vọng cùng một tia cảnh giác.

Lâm Tuyết nhìn cậu nhóc phấn điêu ngọc trác thịch thịch thịch đột nhiên từ trên lầu chạy xuống cũng cả kinh, ngay sau đó mặt đầy yêu thích nói: "Lãnh tiên sinh, đây là con trai anh sao? Thật đáng yêu! Khuôn mặt giống hệt ngài! Tôi còn tưởng rằng chỉ là lời đồn, thì ra......"

Thì ra đứa bé xuất hiện trong hôn lễ kia, thật sự là con trai Lãnh Tư Thần, hiện tại người đều đã ở trong nhà, tất nhiên không phải giả.

Chỉ là, không biết mẹ đứa nhỏ này rốt cuộc là ai......

Lúc này, trong đầu cô đột nhiên nghĩ đến một người, tiểu săn sóc đặc biệt kia, vài lần gặp mặt đều phát hiện thái độ của Lãnh Tư Thần đối với cô tựa hồ không bình thường.

"Mang Lâm tiểu thư vào phòng cho khách."

Lãnh Tư Thần tựa hồ hoàn toàn không có ý muốn cùng cô giới thiệu con trai và cũng không muốn giới thiệu cô với con trai, trực tiếp hướng bảo mẫu dặn dò một câu như vậy.

Sắc mặt Lâm Tuyết có chút xấu hổ, nhưng rất nhanh liền khôi phục vẻ tự nhiên, nói cảm ơn liền đi theo bảo mẫu, thấy cậu nhóc kia vẫn luôn nhìn mình, liền hướng cậu bé nở một nụ cười hòa hảo.Chỉ là, cậu nhóc kia tựa hồ ngay cả điểm lạnh nhạt cũng di truyền từ Lãnh Tư Thần, trước sau vẫn mặt không cảm xúc, giống như một con sói nhỏ cảnh giác, tuần tra sinh vật xâm lấn lãnh địa của mình......

Lãnh Tư Thần nhìn Tiểu Bạch cách đó không xa, ngữ khí mang theo vài phần men say, lười biếng nói:"Con trai, lại đây."

"Đuổi không kịp mẹ con liền tìm người thế thân thấp kém, con không có người ba vô dụng như vậy!" Cậu nhóc nói xong quay đầu, xoay người rời đi.

Lương Khiêm không nỡ nhìn thẳng mà rũ đầu, mồ hôi, tiểu thiếu gia thật khí phách!

BOSS đây là cái gì cũng có thể thử khi tuyệt vọng sao? Ầm ĩ như vậy chẳng lẽ sẽ không biến khéo thành vụng sao? Làm không tốt sẽ đắc tội với cả vợ lẫn con trai!

Lãnh Tư Thần chống đầu, bất đắc dĩ mà cười nhẹ một tiếng.

Con trai, một ngày nào đó con sẽ biết, người lợi hại cũng sẽ có điểm uy hiếp.

-

Hôm sau.

Đầu đề các báo chí tạp chí lớn và trên Weibo tất cả đều là tin giật gân đêm qua Lãnh Tư Thần anh hùng cứu mỹ nhân cùng với đêm khuya chở Lâm Tuyết về biệt thự.

Trong khoảng thời gian ngắn, tiểu săn sóc đặc biệt phù dung sớm nở tối tàn kia rất nhanh đã bị người quên mất, tất cả mọi người đều điên cuồng khai quật tư liệu có quan hệ đến Lâm Tuyết, rất nhiều ảnh chụp trước đây của Lâm Tuyết cùng Lãnh Tư Thần ăn cơm bàn chuyện công việc, thậm chí chỉ cần là ảnh chụp một người xuất hiện cũng đều bị lục ra, phối hợp với những lời lẽ ái muội và thu hút sự chú ý mọi người.

Thời gian ngắn ngủi một đêm, chuyện càng ngày càng nghiêm trọng, cuối cùng ngay cả Weibo của Lâm Tuyết cũng bị bới móc ra.

Hành văn của Lâm Tuyết cũng không hoa lệ, nhưng lại giản dị tươi mát, mỗi một cái đều ứng nghiệm với câu "Tình cảm thiếu nữ luôn là thơ", câu câu chữ chữ đều đúng với chàng trai cô yên mến được xưng là quân C, mà quân C là ai, không cần nói cũng biết......


 Chương 560: Tin Giật Gân (2)


Đối với việc này, tập thể quan hệ xã hội của tập đoàn Thiên Úc im tiếng, tựa hồ hoàn toàn không có ý muốn áp chế ngôn luận trên mạng và bài trừ lời đồn, dường như là cam chịu những việc này, dẫn tới sự tò mò của cư dân mạng càng sâu.

Nhân viên phía dưới Thiên Úc tiếng kêu than dậy trời đất, đều sắp sửa bị bình luận nổ tung, tất cả đều là tiếng kêu rên của vợ tiểu thiếp tình nhân của ông xã quốc dân Lãnh Tư Thần.





Weibo cá nhân của Lãnh Tư Thần cũng không có chút phản ứng, một tin cuối cùng post lên Weibo vẫn là hình chụp 5 năm trước ngày cắt băng thành lập tập đoàn Thiên Úc, cao ngất trong mây cao ốc đỉnh, bốn chữ to rạng rỡ tập đoàn Thiên Úc lấp lánh dưới ánh mặt trời rực rỡ......

-

Hạnh Hoa Thôn.

Âu Minh Hiên cùng như điểm mão mới sáng sớm liền chạy tới, trong tay còn cầm vài tờ báo chí, mặt trên tất cả đều là ảnh chụp bắt mắt Lãnh Tư Thần cùng Lâm Tuyết đi về tổ ấm tình yêu đêm khuya.

Báo tòa soạn chính quy còn tốt hơn chút, tiêu đề và hình ảnh của một vài tờ báo lá cải nhỏ càng thêm khó coi......

Âu Minh Hiên vẻ mặt vô ngữ, nói: "Tôi nói, bảo bối, em có thể nói cho anh biết, thời gian chỉ một buổi tối mà thôi, rốt cuộc đã xảy ra cái gì hay không?

Buổi sáng Triệu Tu Viễn gọi điện thoại lại đây nói em không thưa kiện nữa là thế nào?

Luật sư khác anh không dám nói, nhưng Triệu Tu Viễn ra quân, ít nhất có hơn 50% nắm chắc! Đang tốt đẹp em vì cái gì lại không đánh?"

"Vậy anh biết anh ta kiến nghị em dùng thủ đoạn đặc thù là cái gì sao?" Hạ Úc Huân trong miệng cắn bánh bao, sâu kín mà hỏi lại.

Âu Minh Hiên ho nhẹ một tiếng, nói: "Biết sơ sơ, cậu ta dùng biện pháp này thành công giúp một nữ nghệ sĩ giành quyền nuôi con mà, em thật sự không suy xét xem sao?"

Âu Minh Hiên nói được một nửa không được nữa, thỏa hiệp mà vỗ vỗ đầu, nói: "Được rồi được rồi...... Anh biết theo cá tính của em khẳng định sẽ không dùng, nghe Triệu Tu Viễn nói cậu ta kiến nghị em cùng Lãnh Tư Thần lén giải hòa, ngày hôm qua em rốt cuộc cùng Lãnh Tư Thần nói như thế nào? Sáng sớm hôm nay bên ngoài liền ẫm ĩ như vậy!"

"Còn có thể nói như thế nào? Chính là khuyên anh ta buông tay, mỗi người tìm kiếm hạnh phúc của mình, nói với anh ta sau này còn có thể làm bạn bè, đại khái chính là ý này......" Hạ Úc Huân lẩm bẩm trả lời.Âu Minh Hiên khóe miệng nhếch lên: "Khó trách......"

"Khó trách cái gì? Em bất quá là nói một câu làm bạn bè mà thôi, em thật sự không hiểu phản ứng anh ta sao lại lớn như vậy!" Hạ Úc Huân bực mình nói.

Âu Minh Hiên tặc tặc lưỡi, một bộ liền biết em không hiểu, nói: "Những lời này thoạt nhìn là không có gì, nhưng người đàn ông đều chịu không nổi, đặc biệt, đối với người đàn ông đó lại thật sự yêu em......"

Hạ Úc Huân nhớ lại lời nói lúc ấy của Lãnh Tư Thần, trầm mặc không nói.

"Vậy sau đó thì sao?" Âu Minh Hiên hỏi tiếp.

"Sau đó anh ta nói sẽ thử tiếp thu cô gái khác, nói nếu thành công liền buông tay......"

"Em tin?" Âu Minh Hiên đỡ trán.

"Bằng không thì sao?"

Âu Minh Hiên vẻ mặt suy sụp, nói:"Loại hứa hẹn hư vô mờ mịt này mà em cũng tin? Em biết anh ta là thật lòng hay là đang lạt mềm buộc chặt? Nếu anh ta cả đời đều không thành công thì sao?

Anh có thể minh xác nói cho em biết, mọi chuyện bây giờ anh ta đang làm đều là biết không có biện pháp bắt em, cho nên kéo dài thời gian, mục tiêu cuối cùng là kéo em cả đời!

Kết quả tệ nhất hai người các ngươi cứ như vậy không rõ ràng dây dưa cả đời, nếu là vận khí tốt mà nói, không chừng ngày nào đó em đột nhiên cảm động, hoặc là vì con cái liền thỏa hiệp cùng anh ta ở bên nhau!"

Hạ Úc Huân nghe mà đau cả đầu, cực lực xem nhẹ lời Âu Minh Hiên, nói: "Ít nhất tình huống hiện tại chứng minh anh ta vẫn rất có thành ý không phải sao?"

Có lẽ, ngân phiếu khống thật sự có ngày nào đó được thực hiện không phải sao......

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com