Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 9

 [Học viện Theon giảng dạy năm chuyên ngành ma pháp chính, mỗi chuyên ngành bao gồm các lĩnh vực cụ thể. Hệ Thi triển có ba lĩnh vực: <Tái Tạo>, <Biến đổi>, và <Giả kim thuật>. Hệ Bùa chú gồm bốn lĩnh vực: <Phóng thích>, <Sở hữu nguyên tố>, <Siêu năng ngoại cảm>, và <Gia cố>. Hệ Triệu hồi bao gồm <Tinh linh>, <Golem>, <Quái thú>, và <Chiêu hồn>. Hệ Lời nguyền sở hữu sáu lĩnh vực: <Chiêm tinh>, <Mị thuật>, <Ảo giác>, <Dược học>, <Thuật phù thuỷ>, và <Bùa mê>. Cuối cùng là <Dị thuật>, hệ độc đáo không thuộc khuôn khổ thông thường, được truyền qua gia đình hoặc sáng tạo bởi cá nhân, và không có giáo sư hướng dẫn.

Trong một buổi học, giáo sư giới thiệu [Chớp Hoả], một ma thuật nguyên tố hoả cấp ba dựa trên lĩnh vực <Phóng Thích>. Công thức ma thuật xuất hiện trên bảng khi được truyền phép, cho thấy ma thuật này được xây dựng từ sáu yếu tố: gia nhiệt, đốt cháy, nén, gia tốc, giãn nở, và khuếch tán. Mặc dù chỉ là ma thuật cấp ba, việc sắp xếp chính xác sáu yếu tố là thách thức đáng kể, nhưng vẫn nằm trong khả năng của học sinh nếu có đủ thời gian luyện tập.]"

"Anh ta thật sự dạy thứ ma thuật mà mình nghiên cứu ra cho những học sinh một cách dễ dàng như thế à?" Sheridan thắc mắc. Cô ấy đã nghe về danh tiếng của Rudger Chelici ở học viện Theon. Những thứ mà anh ta sáng tạo, dù là cái nào cũng có thể khiến giới học thuật ma pháp chấn động, nhưng anh ta lại không quá bận tâm và cho rằng điều đó là bình thường.

"Tôi cá là thủ lĩnh không quan tâm đến điều đó." Belaruna nói. "Cảm giác như anh ta chỉ nghiên cứu ma pháp vì sở thích vậy."

'Chẳng phải cô cũng vậy sao? Dù cái sở thích của cô hơi điên rồ một chút...' Hans cạn lời khi nghe Belaruna nói, 'Vẫn may là sở thích của anh trai khá bình thường.'

Hans cũng không hiểu rõ lí do vì sao, nhưng anh trai thật sự cho rằng những phát minh của anh ta chỉ ở mức tạm được. Hình như là do người sư phụ mà anh ấy từng nhắc đến thì phải.

"Hôm nay là buổi học đầu tiên, vì vậy trước khi bắt đầu buổi học chính, ta sẽ dạy cho các trò một điều gì đó thú vị. Đó là một cách để phóng thích phép thuật nhanh hơn nhiều so với phương pháp thông thường."

Lần đầu tiên, sự tò mò nảy sinh trong tâm trí của các học sinh.

"Xem nào. Tốc độ có thể nói là nhanh gấp ba lần so với phương pháp hiện hành."

Đôi mắt của các học sinh mở to khi nghe được những lời "Giáo sư muốn rút ngắn thời gian thi triển à?"

"Có khả thi không vậy?"

"Giáo sư không đùa đấy chứ?"

"Đây là tiết học mà Giáo sư Rudger đã dạy [Mã nguồn] sao?" Giáo sư Bruno hứng thú.

"Một nghiên cứu tuyệt vời như thế mà thầy ấy lại không do dự dạy cho các học sinh. Thật kỳ lạ! " Giáo sư Merylda cảm thán.

Chris Bennimore cau khó, vẻ mặt khó chịu. Anh ta muốn xem, tên này rốt cuộc tài giỏi đến mức nào!

'Một sáng tạo hay ho, tuy chỉ giới hạn ở ma thuật cấp 3, nhưng điều này thực sự có thể ứng dụng trong thực chiến rất hiệu quả.' Elisa nghĩ.

Các kỵ sĩ có vẻ hứng thú với chuyện này. Nếu các ma pháp sư có thể thi triển ma pháp chiến đấu một cách nhanh chóng, hiển nhiên sức mạnh của họ sẽ tăng lên gấp bội phần, vì nó đã khắc phục điểm yếu chí mạng của ma pháp sư.

Terina trầm ngâm. ' Một pháp sư tài ba, giỏi ngụy trang, hơn nữa khả năng cao là kiếm thuật của anh ta cũng ở trình độ của các hiệp sĩ bóng đêm. Và cả thời gian biến mất...Liệu anh ta có liên quan đến kẻ đó không?'

Ôi trời, xem ra cô ta sắp tóm được con cá lớn rồi. Ánh mắt cô lướt qua Elisa, không nhịn được mà nhíu mày, cái con người này sẽ là cản trở lớn đây.

[Học sinh năm hai, với kinh nghiệm của mình, hoài nghi lời Rudger nói về việc tăng tốc thi triển ma pháp ngay trong buổi học đầu tiên. Bởi tốc độ thi triển luôn là yếu tố sống còn với các pháp sư, đặc biệt là khi phải đối mặt với những nguy hiểm vẫn còn tồn tại dù khoa học đã phát triển. Lời Rudger không chỉ khơi gợi sự tò mò mà còn kích thích sự phấn khích trong các học sinh.]

Cheryl quay ra hỏi người bạn thân của mình.

"Flora, điều giáo sư nói có khả thi không?"

"Hừ! Từ trước đến nay đã có biện pháp rút ngắn thời gian thi triển nào thực dụng đâu?"

[Mặc dù có một số cách để giảm thời gian thi triển, như ma pháp cuộn hay [Hồi Vọng Ký ức], nhưng chúng đều có nhược điểm. Cải thiện kỹ thuật cơ bản cũng khó khả thi, vì ma pháp hiện tại đã được tối ưu hóa qua hàng trăm ngàn năm. Ngay cả những thiên tài như Flora Lumos cũng phải công nhận điều này. Thay đổi cấu trúc ma pháp đồng nghĩa với việc đánh đổi các yếu tố khác như uy lực, phạm vi hay độ chính xác, biến nó thành một ma pháp hoàn toàn mới.]

'Nếu giáo sư thực sự muốn tăng tốc độ thi triển dựa trên những gì em đã nghĩ ra.'

Ánh mắt của Flora nheo lại trong gang tấc.

'Em sẽ thất vọng lắm giáo sư ạ.'

Không. Flora ước gì Rudger sẽ làm y như vậy, như thế cô có thể hành động dễ dàng hơn.

'Mình nghĩ vị công chúa kia cũng cảm thấy thế.'

Tam công chúa sở hữu vẻ đẹp khác lạ với mái tóc bồng bềnh như những sợi chỉ vàng.

Trái ngược với phía Flora, ngay cả đối với một người thích vẻ ngoài ngay thẳng và đàng hoàng như công chúa, lúc này ánh nhìn của cô ấy về Rudger đã hơi thay đổi.

Khuôn mặt công chúa đã lạnh xuống.

Flora cúi mặt không dám nhìn mình trên màn hình. Cheryl cố gắng an ủi cô bạn. "Không sao đâu, Flora. Lúc đó có ai tin thầy Rudger làm được đâu. Dù sao đó cũng là một kỹ thuật hoàn toàn mới mà, nên cậu nghĩ thế cũng bình thường thôi."

Thực ra thì ai cũng biết tính nết Flora như nào rồi nên cũng không quá mới lạ. Mọi người đều vờ như làm ngơ không ai chú ý đến Flora tránh để cô học sinh quá mức xấu hổ.

"Quả thật không ai nghĩ là sẽ có một kĩ thuật hiệu quả như thế." Hiệu trưởng nhận xét.

'Hơn nữa xem ra anh ta vẫn còn giấu nhiều thứ thú vị hơn nữa.'

Aidan nói. "Thầy ấy có lẽ yêu thích ma pháp rất nhiều."

"Thật sự [Mã khởi nguồn] rất ấn tượng!" Tracy đồng tình.

Erendir có chút ngượng ngùng, khuôn mặt của mình lúc đó trông như thế sao?

Cô công chúa trẻ đưa tay sờ khuôn mặt xinh đẹp của mình. Có khi nào là do mình luôn bày ra cái mặt như thế nên mới không có bạn chăng?

Renei có cảm thấy cô khó gần không?

"Hmmm"

Lần sau cô phải thử luyện tập dáng vẻ thân thiện hơn mới được.

Khoảnh khắc bầu không khí trong lớp dần bắt đầu sôi động một cách kỳ lạ, Rudger vỗ tay để ổn định tình hình.

"Trật tự. Hãy tạm kết thúc cuộc thảo luận của các trò lại."

Tất cả học sinh đều ngậm miệng, nhưng bầu không khí vẫn không thay đổi. Rudger nói như thể không nhận thức được điều đó.

"Có vẻ như các trò có rất nhiều câu hỏi. Tốt thôi. Trước khi ta cho các trò xem, ta có thể giải đáp một số thắc mắc của các trò."

Ngay lúc đó, các học sinh lập tức giơ tay.

Rudger chỉ vào học sinh đầu tiên phát biểu:

"Trò hỏi đi."

"Tên em là Alex Salane, em là học sinh năm hai. Thưa giáo sư, thầy nói rằng sẽ rút ngắn thời gian thi triển ma pháp. Chính xác thì thầy muốn rút ngắn thứ gì ạ?"

"Ta sẽ rút ngắn thời gian thi triển theo đúng nghĩa đen. Lần sau trò hãy đặt câu hỏi khôn ngoan hơn. Người kế tiếp."

"Em là Dahlia, năm hai. Việc rút ngắn thời gian thi triển của giáo sư có phải là thầy muốn cải tiến câu thần chú đó không?"

"Không. Ta sẽ giữ nguyên nó, nhưng sẽ sử dụng nó nhanh hơn."

Nghe những lời đó, tiếng nghị luận vang lên khắp nơi.

"Giáo sư nói thực sự có thể tăng tốc độ thi triển của câu thần chú?"

"Điều đó là không thể. Đó là thứ cho đến hiện tại chưa có pháp sư nào làm được."

"Thật vô lý. Không thể nào có chuyện đó được."

Flora cũng có cùng suy nghĩ. Làm thế nào có thể tăng tốc độ thi triển mà không sửa đổi hoặc cải thiện câu thần chú được?

Chắc không phải là nâng cao trình độ thông qua vô số lần tập luyện đấy chứ? Nhưng nhìn vẻ mặt nghiêm túc của giáo sư Rudger, Flora liền loại bỏ ý nghĩ này.

"Điều đó là bất khả thi." Flora không thể chịu đựng được và mở miệng.

Một ánh mắt băng giá bay tới và dán chặt vào cô bé. Flora cảm thấy lòng tự trọng của mình hơi bị tổn thương.

Hans rất muốn nói " Cô bé à! Thực ra anh ta nhìn ai cũng trông như thế thôi."

"Lúc nào trông anh ta cũng lạnh như băng vậy." Violeta nhún vai.

"Tuy đứa trẻ này khá kiêu ngạo, nhưng cô bé có kiến thức rất tốt so với độ tuổi của mình." Alex nhận xét. Flora Lumos không phải vô duyên vô cơ gây sự với giáo sư, cô ấy thực sự tự tin vào kiến thức và tài năng ma pháp của mình. Bằng chứng là cô ấy đã suy nghĩ cân nhắc kĩ lưỡng trước khi phản bác lời nói của thủ lĩnh.

"Em là Flora Lumos."

Khi cô bé tự giới thiệu, tiếng ồn ào xung quanh ngày càng lớn hơn.

Flora lên tiếng rồi.

"Ha ha. Giáo sư xong đời rồi."

Ngay cả trong giới học sinh, danh tiếng của Flora cũng rất ấn tượng. Những học sinh mới bước vào lần này cũng vậy.

Một thiên tài năm hai. Vẫn giữ được danh hiệu thiên tài ở Theon, cô bé nổi tiếng với cả học sinh năm nhất.

"Ta không nhớ đã cho phép trò đặt câu hỏi, nhưng hãy bỏ qua lần này. Tại sao trò nói rằng điều đó là không thể?"

"Cách duy nhất để rút ngắn thời gian thi triển một câu thần chú mà không cần sửa đổi hay cải thiện nó là gia tăng độ thuần thục của bản thân."

"Tại sao trò nghĩ rằng không có cách nào khác?"

"Bởi vì chưa từng có ai làm được, kể cả những thiên tài trong lịch sử, những pháp sư cao cấp nhất cũng không thể làm nổi. Giáo sư nói thầy có thể làm được điều đó, em cảm thấy khó mà tin được."

Ngay cả bây giờ, vô số pháp sư trong Tòa Tháp vẫn đang tiếp tục nhiệm vụ của họ mỗi ngày, vắt óc tìm kiếm cách cải tiến. Tuy nhiên, không giống như trong quá khứ, có những lĩnh vực không thể cải tiến được nữa và việc rút ngắn thời gian thi triển ma pháp là một ví dụ điển hình.

Một giáo sư mới nói rằng thầy ấy đã làm được điều đó không chỉ đơn giản là một trò bịp bợm, nó gần giống như một sự xúc phạm chung đối với thế giới ma pháp.

Trước lời nói của Flora, mỗi học sinh đều gật đầu đồng ý.

Không học sinh nào tin Rudger hay đứng về phía hắn. Dần dần, bầu không khí trong lớp trở nên thù địch với Rudger.

Rudger không dao động, như thể không có áp lực bên ngoài nào có thể làm hắn chú ý.

"Không có ai làm được? Thật buồn cười. Ta nghĩ đúng hơn là không có ai dám thử cả."

"Cái gì?"

"Ma thuật dựa trên truyền thống và lịch sử. Nhưng nó đã bị đình trệ tại một thời điểm quá lâu. Bây giờ là thời đại khoa học đã phát triển, ma pháp đang bị đe dọa."

"......Ý giáo sư là khoa học vượt trội hơn ma pháp?"

"Ta chỉ nghĩ rằng ma pháp vẫn có thể phát triển hơn nữa, giống như khoa học. Cách nói 'không thể cải tiến nữa' là sai."

"Chưa từng có trường hợp như vậy."

"Bởi vì không có ai làm việc đó."

"Tất cả những người đã làm điều đó đều đã thất bại."

"Vậy thì ta sẽ là người đầu tiên thành công."

"... Giáo sư thực sự nghiêm túc đấy chứ?"

"Ta chẳng có lý do gì để nói dối các trò."

Flora ngây người. Giáo sư có biết là bản thân đang nói cái gì không?

Nhiều người ở đây cũng sững sờ, tuyên bố của Rudger quả thực chấn động và kiêu ngạo một cách vô lí.

'Chẳng lẽ thật sự ma pháp đã bị ép buộc vào khuôn khổ của truyền thống nên mới không thể phát triển? ' Những pháp sư ở đây tự hỏi.

Những lời nói của Giáo sư Rudger đã mở ra một lối suy nghĩ mới lạ cho những học sinh. Thực ra không ít thiên tài đã nỗ lực cải tiến ma pháp, nhưng chưa có thành tựu nào để lại dấu ấn sâu đậm.

Lâu dần, mọi người cũng tin rằng ma pháp đã hoàn thiện và không thể phát triển thêm nữa, thứ mà pháp sư cần tập trung trau dồi là kiến thức và kĩ năng ma pháp.

Điều mà Ma Tháp đau đầu nhiều năm lại được Rudger tự tin khẳng định bản thân sẽ là người tiên phong.

"Ầy... Khuôn mặt tự tin này của anh ta quả thực là trông rất .... khó ưa." Alex cố gắng nói một cách tế nhị.

"Nhưng vấn đề là anh ấy thực sự có năng lực đó. Anh ta có quyền kiêu ngạo."

Violeta nói.

"Phải chăng do anh ta đến từ một thế giới khác nên anh ta có một cách nhìn mới mới hơn những tên cổ hủ kia?" Công chúa Eileen xoa cằm, cô càng lúc càng muốn mời chào người này hơn nữa.

'Ở thế giới không phép thuật, khoa học phát triển, có lẽ điều này đã tác động đến suy nghĩ của người này về ma pháp.' Elisa nghĩ.

"Chà, có vẻ như trò không hiểu, vì vậy hãy bắt đầu ngay bây giờ. Trò tên là Flora nhỉ? Vậy, trò có biết trung bình mất bao lâu để thi triển thần chú [Chớp Hoả] mà ta vẽ trên bảng không?"

"......Tùy thuộc vào người thi triển. 10 giây cho một pháp sư vừa đạt cấp 3. Khi trở nên thành thạo hoặc đạt cấp cao hơn, thời gian sẽ ngắn đi, không quá năm giây."

"Tốt. Tuy nhiên, ta không thích những phương pháp phù phiếm để tăng tốc độ thi triển như kiểu tăng cấp bậc. Những gì ta đang nói phù hợp với trình độ của học sinh ở đây. Vì vậy chúng ta sẽ tính trung bình thời gian thi triển [Chớp Hoả) là năm giây."

"Với phương pháp của thầy?"

"Đúng vậy. Vì trò rất tự tin, trò có thể biển diễn cho chúng ta xem ngay bây giờ không?"

Flora không sợ hãi trước những lời khiêu khích.

"Tất nhiên em có thể."

Flora đi xuống khỏi băng ghế với những bước chân trang nghiêm và đứng trên đỉnh bục giảng. Cô bé giơ đũa phép của mình lên và ngay lập tức thi triển [Chớp Hoả].

Ma thuật bốc lên trong không khí ở dạng ngọn lửa đang rực cháy. Tốc độ của nó như một cơn lốc dữ dội, những học sinh ồ lên kinh ngạc.

Rudger kiểm tra chiếc đồng hồ bỏ túi bằng vàng trên tay.

"4,78 giây. Một tốc độ không giống học sinh năm hai và quá trình thi triển hoàn hảo. Không tệ."

"Thật là màn biểu diễn ấn tượng, em Flora Lumos." Elisa mỉm cười khen ngợi.

Tuy tính cách không tốt, nhưng ai cũng phải công nhận tài năng của cô gái này.

"Con gái nhà công tước Lumos à..." Eileen ngẫm nghĩ, nhớ đến việc công tước không quá yêu thích cô con gái này.

Eileen nhìn Flora với ánh mắt đầy hứng thú, trong lòng thầm đánh giá. 'Một tài năng sáng giá như thế này, lại bị những quan điểm cứng nhắc của lão già đó vùi dập, thật đáng tiếc.' Cô ta khinh thường nghĩ, rồi nảy ra một ý tưởng táo bạo. 'Có lẽ ta nên cân nhắc chiêu mộ vị thiên tài này.'

Công tước Lumos không nói ra thân phận con vợ lẽ của Flora, tuy không rõ lý do, nhưng dù sao đi nữa, cô ấy vẫn được công nhận là con gái chính thức nhà Lumos. Chỉ là không được cha coi trọng mà thôi. 'Nếu ta tỏ thiện ý và kéo cô ấy về phe mình, đó sẽ là một vụ đầu tư có lời cho tương lai.' Eileen thầm tính toán.

Đúng vậy, dù Flora kiêu ngạo, nhưng cô không phải là người cố chấp, không biết phân biệt đúng sai. Flora còn trẻ, thời gian và những trải nghiệm trong cuộc sống sẽ giúp cô bé biết cách kiềm chế bản thân và trưởng thành hơn.

Được hiệu trưởng khen ngợi làm Flora có chút ngại ngùng, nhưng trên khuôn mặt cô ấy vẫn hiện vẻ tự tin khiến Cheryl bên cạnh nhìn cô với đôi mắt ngưỡng mộ sáng lấp lánh.

Flora lịch sự cúi đầu cảm ơn hiệu trưởng. Cô ấy nghĩ đến lời dạy của Rudger.

[Hãy tìm mục đích sử dụng ma pháp khác ngoài khoe mẽ đi.]

Cô nắm chặt tay, đôi mắt dần kiên định. Một quyết tâm mới mẻ bừng lên trong ánh nhìn ấy. Đột nhiên, trong sâu thẳm tim cô gái trẻ, khao khát sự công nhận từ người cha lạnh lùng đó dần mờ nhạt đi.

Có lẽ cô ấy có thể tìm được mục tiêu sống thực sự cho mình ở nơi này.

"Không có vấn đề gì chứ, thưa giáo sư?"

"Nhưng vẫn còn chậm lắm."

Giọng nói lạnh lùng của Rudger bay đến chỗ Flora, người đang tự phụ.

"...Cái gì?"

"Kỷ lục sử dụng [Chớp Hỏa] nhanh nhất trong số các pháp sư cấp ba là 4,41 giây, nhưng kể cả như vậy, vẫn còn quá chậm."

"...Em có thể thi triển nhanh hơn nếu thuần thục."

"Ta nói, thậm chí 4,41 giây vẫn là quá chậm."

Mọi người đều sửng sốt trước tuyên bố của Rudger.

Lần này thì ngay cả Violeta cũng phải thừa nhận. "Thủ lĩnh trông có chút .... ngạo mạn."

Cô ấy dừng lại một chút rồi bổ sung, "Chỉ là trông giống thôi, tất nhiên là anh ta không phải là người như vậy."

Khi được quan sát kỹ lưỡng từng cử chỉ, lời nói của Rudger, mọi người có thể hiểu phần nào lý do vì sao Flora Lumos và Chris Benimore luôn khó chịu với anh.

Rudger Chelici, có lẽ là điển hình cho kiểu người dễ gây thù chuốc oán với người khác chỉ bằng thái độ và lời nói. Sự bình tĩnh quá mức, lời nói đôi khi đụng chạm đến lòng tự trọng của người khác, cùng với vẻ mặt lạnh lùng, xa cách của anh khiến người khác cảm thấy khó chịu và bị xem thường.

Rudger quyết định cho chúng thấy lý do tại sao. Đứng trên bục giảng, hắn bắt đầu tập trung ma pháp của mình.

"Nhìn cho kỹ. Đây là cách thi triển [Chớp Hoả]."

Lẩm bẩm điều gì đó, Rudger giơ một cây trượng nhỏ và chỉ nó lên không trung. Ma thuật chảy ra từ đầu cây đũa phép và bắt đầu hình thành một nghi thức, nhưng có gì đó rất lạ.

Những gì diễn ra sau đó không phải là giai đoạn đốt nóng và đốt cháy được cho là tạo thành [Chớp Hoả). Đó chỉ là một đường thẳng, một luồng ma lực không có ý nghĩa gì.

Không phải giáo sư đang thi triển [Chớp Hoả] sao?

Khi các học sinh nghĩ rằng ma pháp [Chớp Hoả] sẽ không xuất hiện. Ma thuật lập tức hoàn thiện và hình thành trong chớp mắt.

Toàn bộ lớp học tràn ngập những tiếng ồn ào.

Không ai nhìn thấy cách ma thuật hoàn thiện và xuất hiện ra sao.

Bước đầu tiên không phải là ma pháp của [Chớp Hoả]. Cách thức thi triển của ma pháp này hoàn toàn khác với phương pháp thông thường.

Tuy nhiên, kết quả lại giống hệt nhau. Ma pháp xuất hiện vẫn là [Chớp Hoả). Nó hoàn hảo, y hệt như trong sách giáo khoa.

Đôi mắt tinh tường của các giáo sư quan sát kĩ thuật Rudger thi triển trên màn hình.

"Thật sự ấn tượng." Giáo sư Merylda cảm thán.

'Anh ta thực sự tự mình tạo ra nó ư?' Chris Bennimore cắn môi. Ánh mắt vẫn dán chặt vào màn hình, cảm giác tức tối vẫn luôn dồn nén trong anh ta.

Casey nhìn chằm chằm vào Rudger. Cô ta cũng phải thừa nhận kĩ thuật này rất hoàn hảo, nhưng nghe nói nó bị giới hạn cấp độ, quả là điều đáng tiếc.

Làm sao mà giáo sư làm được vậy?

Chỉ có phần đầu và phần cuối tồn tại, còn phần giữa dường như đã bị cắt đứt và biến mất. Tốc độ nhanh đến kinh ngạc.

1 giây? Không. Chắc chỉ khoảng 0,3 giây.

Thật không thể hiểu nổi chính là tâm lý chung của học sinh lúc này.

"Các trò có thấy rõ không?"

Giọng của Rudger đều đều không có bất kỳ nốt cao hay nốt trầm nào. Dường như hắn không có cảm giác phấn khích với những gì vừa làm.

"Cái gì vừa xảy ra thế?"Ta sẽ cho các trò xem thêm một lần nữa."

Rudger nói xong liền phá bỏ thần chú hiện tại và lặp lại quy trình trước đó. Lần này chậm hơn, để mọi người có thể thấy rõ.

Các học sinh mở to mắt để xem liệu họ có bỏ sót điều gì không khi nhìn vào thao tác của Rudger.

Năng lượng ma thuật phun ra từ đầu cây đũa phép và nó lại diễn ra theo một cách kỳ lạ, giống như lần đầu tiên và ngay lập tức [Chớp Hoả] được hoàn thành.

"Thật điên rồ."

"Giáo sư làm được rồi kìa?"

"Giáo sư làm cách nào vậy?"

Thầy ấy đã không sử dụng Tái tạo của [Hồi Vọng Ký ức].

Dù nó có nhanh đến đâu thì quá trình vẫn phải tồn tại. Nhưng thầy ấy đã bỏ qua nó và chỉ hiển thị kết quả.

Mọi thứ đều phải có nhân quả. Nhưng cách của Rudger không giống như vậy chút nào. Hắn đã loại bỏ nguyên nhân nhưng kết quả vẫn tồn tai

vẫn tồn tại.

"Cái quái gì vậy......"

Ngay cả Flora, người đang theo dõi từ vị trí gần nhất, cũng không hiểu những gì Rudger đã làm.

Cuối cùng, ánh mắt của mọi người đã thay đổi.

ỰC.

Tiếng ai đó nuốt nước bọt vang vọng khắp phòng học. Ở mức độ nào đó, các học sinh đang cực kỳ tập trung vào những gì Rudger sẽ nói tiếp theo.

"Ta sử dụng [Chớp Hoả] mất 0,24 giây. Nó rất khác so với cách thi triển truyền thống. Bởi vì ma pháp đầu tiên không phải là [Chớp Hoả]."

"Ta đã sử dụng một ma pháp thay thế nó. Ma pháp đó nhằm mục đích tăng tốc."

"Tăng tốc?"

"Loại ma pháp nào có thể tăng tốc chứ?"

"Nhìn lại bản thân ngơ ngác lúc đó thật là..." Tracy cười trừ, gãi đầu xấu hổ.

Aidan vỗ vai cô bạn, an ủi: "Không sao đâu! Ai cũng như thế mà!"

Leo bổ sung, giọng nói bình tĩnh đến lạ thường: "Nơi này sẽ chiếu cả tương lai và quá khứ, nên tôi nghĩ rằng mọi người ở đây đều sẽ bị đưa lên màn hình kia thôi." Cậu ta nói ra điều này với một vẻ thản nhiên đáng kinh ngạc, như thể đã chấp nhận số phận. Thực chất, trong lòng Leo đang dậy sóng, chàng trai trẻ nhìn những người bạn của mình, cậu ta chờ đợi khoảnh khắc bản thân bị hành quyết, khi mọi bí mật cậu ta là gián điệp bị bại lộ, có lẽ tình bạn này sẽ chấm dứt.

"Sao cơ!" Nhóm học sinh nghe lời của Leo, đồng loạt hét lên kinh hãi.

"Ai mà chẳng có những bí mật khó nói..." Cheryl lẩm bẩm, giọng nói run rẩy, "Nếu bị vạch trần ở đây thì..."

Họ tưởng tượng đến cảnh những bí mật thầm kín của mình bị phơi bày trước mọi người, cảm thấy xấu hổ và lo sợ. Nhưng họ không thể làm gì được. Ngay cả thầy Rudger cũng không thoát khỏi số phận thì những đứa học sinh như bọn họ biết phải làm sao đây?

Những người khác cũng cau mày, thật khó nói trước là những chuyện của họ có bị chiếu lên ở đây hay không, chẳng may thứ này đổi mục tiêu lấy góc nhìn của người khác cũng không phải là chuyện không thể xảy ra. Đám học sinh thì chỉ lo lắng mấy chuyện xấu hổ mà thôi, nhưng người trưởng thành như họ thì khác, ở đây có hoàng tộc, kỵ sỹ, giáo sư, và đủ các loại người hỗn tạp, có mấy ai có thể đảm bảo bản thân trong sạch liêm khiết hay không?

Eileen sắc mặt lạnh hẳn đi, chống cằm suy tư. Trong trường hợp tệ nhất, cô ta vẫn có thể bắt tất cả người ở đây im miệng mãi mãi. Nhưng chuyện đó chắc chắn sẽ để lại hậu quả to lớn. Nhưng tình hình vẫn chưa thể xác định rõ ràng, trước tiên cứ theo dõi rồi tính tiếp.

Sedina biết rõ điều đó, cũng biết được kết cục của mình, nhưng tâm trí cô đã bị chuyện khác chiếm trọn. Cô chỉ quan tâm là rốt cuộc người đó mang tâm trạng gì khi lừa dối cô ấy? Những hành động đó.... chỉ là diễn kịch thôi sao?

Những học sinh đang lẩm bẩm với nhau lại ngậm miệng khi Rudger nói tiếp.

"Ta gọi nó là [Mã nguồn]."

Grander nghiêng đầu, cố gắng nhớ lại. Hình như tên nhóc đó từng đưa cho cô xem thứ này rồi thì phải. Nó khá thú vị, nhưng với một người đã sống qua nhiều thời đại như cô ta, thì nó không gây được nhiều hứng thú.

Mà, rốt cuộc là tên nhóc đó đã chạy đi đâu?

Dù nơi này đã phong ấn toàn bộ năng lực chiến đấu của mọi người, nhưng với một kẻ lão luyện như cô vẫn có một vài chiêu trò để thăm dò. Cô hoàn toàn không cảm nhận được tên đệ tử đáng ghét nhà mình ở nơi này.

Nó đã bị đưa khỏi đây sao?

Đôi mày tinh xảo vô thức cau lại. Chợt, cô ta giật mình, phủi đi mấy lo âu trong đầu 'Ta mà đi lo cho tên nhóc kia á? Hừ.'

*********

Mấy ní thấy dư lào, chứ tui thấy tui viết tệ quớ, cứ ủ không dám đăng.

Chứ thật ra tui viết xong từ đời nào rồi :)))))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com