Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 9

Chiếc xe ngựa của Shade cùng với con thỏ ngọc lam đang dần tiến vào động cóc quỷ. Đồng nghĩa với việc đang tiến dần vào cái cạm bẫy ở ngay phía trước.


" Sao ở đây nồng nặc sát khí thế này ? "



Rein, nàng ngửi thấy mùi nồng độc. Nơi này lại bốc lên nghi ngút sát khí đen nhẻm. Ể, dưới rặng tre kia còn có cả chục cái đầu lâu sọ người kìa! Nàng sợ, nàng túm lấy áo Shade.



" Này, ngươi quay đầu xe lại đi, ta cảm thấy nơi này không được bình thuờng "



" Ngươi điên! Đi đến đây chẳng lẽ lại quay đầu lại "


Shade khó chịu. Con thỏ bông này chẳng bền chí chút nào cả. Lúc nào cũng vậy, trong đầu chàng luôn luôn bền vững một chân lý sống là " Tiến lên về phía trước, không bao giờ lùi bước ". Nãy giờ chứng kiến bao nhiêu cái đầu lâu sọ người rồi mà chàng có sợ đâu, ngay cả khi nghe thấy tiếng sói hú, một chút lung lay cũng không có.



Đi đến một con suối nhỏ, ánh trăng chiếu xuống in bóng cả mặt nước.



Nơi đây yên tĩnh đến lạ, mà càng yên tĩnh thì những tiếng động nhỏ càng lớn.




" Sột xoạt !! "


Tiếng bước chân! Ai thế? Rein giật mình. Trên đằng trước bỗng xuất hiện một cô gái nhỏ diện cả y phục màu đen. Vải đen che đi nữa khuôn mặt. Cô gái đó chỉ cầm một cái đèn dầu nhỏ nhoi đi trong bóng tối.




Rein thấy lạ, trời khuya thế này, nơi rừng sâu hun hút lại có người sao?



Xe ngựa của chàng đi ngang qua, không biết tại sao con ngựa lại không chịu đi nữa. Càng lạ, con ngựa dừng ngay chỗ cô gái đó đang đứng.





" Công.... công tử à, có thể cho tôi đi nhờ ngựa một quãng được không. Chẳng qua tôi bị lạc đường nên... "



Cô gái đó ấp úng rụt rè nói. Cô ngước mặt lên nhìn chàng trai trước mặt, miếng vải che mặt rơi xuống... Rein thoáng chốc ngạc nhiên, trời ơi, thế gian này lại có người xinh như hoa thế à. Còn xinh hơn cả Rein nữa, cơ mà, từ khuôn mặt sắc xảo ấy lại toát lên cho người nhìn cảm giác nó rợn rợn....




Shade liếc nhìn cô gái đó chưa đầy 1 giây. Chàng quay ngoắc, giựt dây ngựa một cái, buông cho cô gái đó 1 câu lạnh ngắt.


" Lên đi "



Cô gái đó vui mừng leo lên xe ngựa đi cùng. Rein ngồi kế cô ta mà cảm giác rợn người càng mãnh liệt. Từ người cô gái ấy toát ra độc khí đen kịt, mắt thuờng không nhìn thấy, nhưng nàng thì nhìn thấy rất rõ.



Nàng thấy ngờ ngợ, giữa rừng sâu nước đọng, lại ban đêm ban khuya mà có người dám đi lại? Gan dữ!! Cô ta còn diện y phục màu đen nữa. Có quá là kỳ lạ không?


" Con thỏ xanh ngọc này... " cô gái ấy ấp úng nói, nhìn con thỏ với ánh mắt long lanh. Có vẻ cô ta " khoái " con thỏ rồi.



" Là thú cưng của tôi " giọng nói lạnh băng vang lên. Mắt anh cũng không thèm nhìn cô ả, tay vẫn nắm lấy cương ngựa.


" A.... công... công tử cho tôi sờ nó một chút nhé "


Phải nói, bộ dạng lúng tung của cô ta rất đáng yêu luôn.



Cô ta ôm lấy con thỏ trong tay. Nhẹ nhàng vuốt ve nó. Con thỏ giật nảy, sao dám ôm nàng hả?


" Công tử có con thỏ dễ thuơng quá "


Con thỏ có bộ lông xanh biển đẹp tuyệt vời luôn, cô ta thích lắm, cứ vuốt ve nó hoài. Con thỏ được khen dễ thuơng, nó sướng, ngoan ngoãn cho cô ta ôm luôn.




Cô gái ấy hơi nhút nhát, nhưng vừa xinh đẹp lại đáng yêu nữa. Reinn lập tức mất cảnh giác. 1 tiếng đồng hồ trôi qua, trời càng khuya, Rein thiếp đi.



" Thỏ này.... "



Cô gái ấy gọi, lay nhẹ người nàng. Ô, ngủ rồi sao? Tiếc là rein lại không kịp nhìn thấy nụ cười nham hiểm ẩn hiện trên môi cô ta.



Nhìn đắng trước, chàng trai tóc tím ấy vẫn mải mê cưỡi ngựa, chẳng để ý cô ta. Con yêu tinh đó hiện hình lập tức. Khuôn mặt thiếu nữ ngoan hiền biến mất, trở về vẻ mặt sắc xảo đáng sợ của độc xà tinh!




Ả nhoẻn miệng cười, bàn tay trắng muốt bỗng nhiên xòe ra bộ móng đỏ dài thòn thọn.



" Hâyyyyyyyyyy "


Ả hét lên, đưa bộ móng vuốt nhọn hoắt giơ lên cao. Toang cào cho chàng trai trước mặt một nhát.



Nghe tiếng động, shade quay lưng lại thì thấy một yêu tinh nửa người nửa rắn sắp cào mình. Chàng ngửa người, né cái bàn tay móng vuốt đó.




Con độc xà tinh đó thoáng ngạc nhiên, sao hắn ta có thể né được đòn của ả? Tốc độ hắn né còn nhanh hơn cả vận tốc ánh sáng. Mỗi lần ả ra đòn là chàng đều né được.



Shade lấy ra cây kiếm ngọc bính do tiên đế để lại ra tiếp chiêu với con yêu tinh độc xà này.




Có kiếm trong tay, việc giao đấu sẽ thuận hơn, chàng tự tin chém nó một nhát vào cổ tay. Ngay lúc đó Shade nhếch mép, chiêu mèo quào này mà làm gì được ta.


Ai dè... không phải vậy! Cái vết thương lúc nãy chàng vừa chém vào cổ tay con yêu tinh đó, bỗng bây giờ nó lành lại không còn một dấu tích.





Shade đơ người, trong lúc lơ là, con độc xà tinh đó thừa cơ phun độc.



" Khè "


Nó nhe răng, cái lưỡi dài lòi ra, phun hết độc trong người vào người chàng. May sao, độc đó chỉ dính vào bàn tay của chàng thôi. Shade nghiến răng.



" Chết tiệt! "



Bàn tay chàng ta tối sầm lại, chắc chắn độc của con rắn này không bình thường rồi. Sao tay chàng cứng đến tê dại vậy nè?





Cây kiếm của chàng rơi xuống đất. Tạo thành tiếng động mạnh, vô tình đánh thức con thỏ dậy.





Rein lim dim mở mắt, sao ồn ào vậy nhỉ?




Bỗng đôi mắt nàng mở to. Shade đang gục xuống, kia là ai? Cô ả răng nhọn lè ra, ể? Nhìn quen quen, hình như ả ta Rein từng thấy qua rồi....



Á, đúng.... đúng rồi. Chẳng phải ả ta là độc xà tinh ngàn năm hay sao?



Bà nguyệt với ông tơ từng kể qua con yêu tinh này cho nàng nghe một lần. Nó chuyên đi ăn thịt, hút tinh khí con người ấy. Không... không xong rồi, Shade, chàng vừa bị nó đánh gục sao?




Con xà tinh kia nhe răng, chuẩn bị cắn vào cổ Shade, kết thúc cuộc đời chàng ta thì....





Ngay khi con yêu xà đó lao đến toang cắn chàng. Rein tròn mắt.... không.... không được. Rein nhanh chóng biến thân thành một cô nương trẻ. Nàng bất chấp tính mạng nhào tới.



" Phập!! "


Là tiếng cắn. Hàm răng nhọn đã cắm vào chiếc cổ trắng ngần kia. Không, không phải cổ của chàng trai tóc tím, mà là của cô gái khác.




Là thiếu nữ tóc xanh!!




Máu từ cổ nàng tuôn ra không dứt. Giọt máu đỏ rơi vịn xuống cổ nàng... ướt ướt.




Từ xưa tới nay giới yêu tinh đã có luật. Yêu tinh làm hại con người, thuợng đế cho phép. Nhưng thiên thần thì khác, thuợng đế ưu ái loài thiên thần hơn nên người đã sớm vạch ra một luật lệ:



Nếu như yêu tinh dám làm hại thiên thần thì sẽ bị trừ hết cả ngàn năm tu luyện.





Sau khi con độc xà đó cắn Rein một phát. Lập tức, nó bị trừ hết 500 năm công lực. Con yêu xà bỗng ói ra máu. Sao... sao lại thế này?



Từ 1 con thỏ lại biến thành 1 cô nương. Chẳng... chẳng lẽ con nhỏ đó là thiên thần hay sao?




Yêu xà đôi mắt căm hờn nhìn Rein, như phừng lên tia lửa. 500 năm công lực của ả như đổ sông đổ biển. Ta hận!!




" Thiên thần nhà người, chờ đó, ta không để cho ngươi yên đâu "



Nói rồi con yêu xà biến thành dòng khói đen rồi bay đi.




Shade lúc đó không quan tâm ả ta là yêu tinh hay người. Chàng hốt hoảng chạy đến chỗ nàng thiên thần nhỏ đang nằm bê bết.




Rein bị cắn 1 cái, nộc độc phát tán ra cả khắp cơ thể. Quay trờ về hình hài một con thỏ.




Chàng đến, ôm lấy con thỏ, miệng lắp bắp, vẻ lo lắng tột đỉnh.




" Thỏ.... thỏ... ngươi tỉnh lại đi !! "



_________________________________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com