Đây là nơi mình sẽ review các bộ đam mỹ tu chân. Mình nghĩ mình là người đọc khó tính, bởi vì gặp truyện lời văn trẻ trâu hay sảng sảng thì mình ngưng ngay không đọc nữa. Cho nên list đam mỹ này là những truyện mình đã đọc mà mình cảm thấy hay, hoặc có những lỗi nhỏ có thể bỏ qua. Mình review theo cảm nghĩ nên hay dở chỗ nào mình sẽ nói ra hết. Các bạn nhớ ủng hộ mình bằng cách vote và cmt nhé.
Hán Việt: Đa trấp đích ác độc tiểu mỹ nhân 【 khoái xuyên / hệ thống 】Tác giả: Tạ Nhân Huyên | Tình trạng bản gốc: Tác giả đã dropEdit: Trầm Lăng | Tình trạng bản edit: đang bòThể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại, OE, Tình cảm, H văn, Hệ thống, Xuyên nhanh, Song tính, NP, Chủ thụ, Sảng văn, Sản nhũ, Nhược thụ, Vạn nhân mê…
Tên truyện: 《危险游戏:总裁十恶不赦》 | Trò chơi nguy hiểm: Tổng tài tội ác tày trời.Tác giả: 殷寻 | Ân Tầm.Nguồn convert: Tangthuvien.Thể loại: Cường thủ hào đoạt, Hào môn thế gia, Hắc bang tình cừu, Trước ngược sau sủng (Ngược nhẹ, và sủng không phải để đền bù), Cấm luân chi luyến, HE.Rating: 18+.Độ dài: 7 hồi.Cặp đôi: Lôi Dận x Mạch Khê.Biên tập và Chỉnh dịch: Jins | Đơn Dương | Trangmuki.Nguồn: http://nguyenla.wordpress.com/tro-choi- ... m-muc-luc/Một số lưu ý: - Chúng tôi giữ nguyên các cụm từ: Lôi thị, Lôi gia, tiên sinh, tiểu thư, thiếu gia và một số từ "nha đầu", "tiểu nha đầu." Giới thiệu (Văn án)Là ma quỷ, muốn giữ lấy người, hắn chỉ biết dùng cách thức của bản thân.Trong giới giải trí, cô là ngôi sao ca nhạc được chú ý nhất, và đằng sau, cũng là một con chim được một sợi dây vàng trói buộc, mãi mãi không thoát khỏi bàn tay hắn.Tám tuổi, cô được đưa đến Bạc Tuyết viên xinh đẹp.Biệt thự mộng ảo, người hầu đếm không xuể, duy chỉ thiếu nam chủ nhân thần bí--cha nuôi trên danh nghĩa của cô...Nghe nói, hắn là người đàn ông tàn khốc nhất, tội ác tày trời, một tay che trời; đồng thời lại là gã si tình, triền miên nguy hiểm nhất...Mười năm, cô thoát kén hóa bướm, và trong bóng đêm đôi ngươi ám liệt ấy vẫn chăm chú quan sát.Lễ thành nhân năm mười tám tuổi, người cha nuôi thần bí cuối cùng cũng xuất hiện...Truyền thuyết trở thành sự thật cũng là lúc ác mộng của cô bắt đầu...Đêm tân hôn của cô, tập trung rất nhiều ngôi sao, chú rể chết vô cớ, động phòng cũng là người đàn ông…
Khánh lười biếng ngả đầu vào vai tôi, mái tóc mềm mại của nó cọ khẽ vào cổ khiến tôi thấy hơi nhồn nhột. Tôi hơi hích vai muốn đẩy nó ra, nhưng có vẻ như cái hành động biểu thị sự phản đối của tôi càng khiến nó thêm thích thú, và đầu nó thì vẫn chẳng suy suyển lấy một centimet nào trên vai tôi cả. Khoang mũi tôi tràn ngập mùi dầu gội và mùi nước xả vải nhẹ nhàng tỏa ra từ trên người nó. Thơm quá. Tôi sẽ bị nghiện mùi của nó mất."Châu Anh..." Khánh lơ đãng lên tiếng "Mày thích người như thế nào?""Hả?" Tôi giả vờ chưa nghe thấy câu hỏi của nó, hai tay vẫn bận rộn bấm máy tính giải đề Vật Lý."Ý tao là" Khánh vươn tay cướp lấy máy tính của tôi, ép tôi phải tập trung vào câu chuyện của nó "Gu của mày là gì?"Tôi bất lực tựa người vào thành ghế, qua loa trả lời:"Chắc là một người dịu dàng, chững chạc và trưởng thành... quan trọng là phải giỏi hơn tao."Khánh nhăn mặt trả lại máy tính cho tôi, nó nằm ườn ra bàn, bĩu môi nói:"Sao chẳng giống tao chút nào thế?"Dù đang làm cái hành động trẻ con chết đi được kia thì trông nó vẫn đẹp trai y như diễn viên Hàn Quốc ấy. Cuộc đời đúng là bất công mà.Tôi khúc khích cười xoa rối mái tóc mềm mại của nó."Nhưng mà..." Khánh nghiêng đầu nhìn tôi, mỉm cười "Mày thì đúng gu tao đấy.""À... tao cảm ơn." Tôi hơi bối rối thu tay lại, cố làm ra vẻ bình tĩnh tiếp tục giải đề."Không có gì."Khánh lại nở nụ cười tỏa nắng quen thuộc, và tim tôi lại không kìm được mà loạn nhịp.-------------------(1/3/2022)Bìa: Mật Ly tặng…
Vì để hoàn thành di nguyện của mẹ, cô buộc phải lấy người đàn ông đứng đầu giới tài chính - Nam Cung Nghiêu, đằng sau giấc mộng khiến cả thế giới phải ghen tị đó là nổi đau và sự nhục nhã không bao giờ chấm dứt.Anh yêu sâu đậm người con gái khác mà anh không cách nào có được, nhưng lại bá đạo độc chiếm cô. Chỉ cần có bất cứ người đàn ông nào khác đến gần cô, ghen tuông cùng tức giận trong người anh bắt đầu trổi dậy.Cô đau lòng bỏ đi, bảy năm sau trở về nước, bên cạnh cô lại có thêm một tiểu bảo bối thông minh lém lĩnh ai gặp cũng đều yêu mến. Anh chặn đường cướp người: "Nhóc con, ba là ba của con!" Cô bất lực ôm lấy đầu con mình: "Anh ta thực sự không phải!" Dưới dáng vẻ lạnh lùng của anh hiện lên một nụ cười xấu xa: "Con chính là con của ba! Em, là của tôi!"…