4.Sầu
-Duy mở cửa eyy, Duy ớiii tao có mua đồ ăn cho mày nè-Giọng kêu của Hoàng Long vang vọng ngoài phòng của Đức Duy, giọng nó còn lớn hơn cả loa phát thanh nữa.
Cạch
Đằng sau cánh cửa là một Hoàng Đức Duy bơ phờ mệt mỏi, đầu bù tóc rối, mắt thì sưng húp, thâm quầng...nói chung là em bây giờ trông rất rất thảm.
-Cảm ơn Long ha...khụ..khụ
-Trời đất ơi mày mới đội đất chui lên hả..đợi xíu tao kêu anh em tới tâm sự với mày liền đây!
—————
-Vãi lồz..thảm dữ vậy em-Công Hiếu sốc không nói nên lời khi thấy em trai nhỏ hằng ngày trên trường lạc quan yêu đời giờ lại thế này.
-Haizz, yêu trúng phải trapboy chi cho khổ rồi luỵ, thôi đừng buồn bỏ thằng đấy đi em
-Đức Trí nói đúng đó, thôi giờ mày lên đại confession trường nhắm mắt chọn đại một đứa kiếm người yêu để làm quen đi cho nó nhanh-Thanh Nhi lắc đầu ngao ngán.
-Khụ..Nhưng mà em..k-không bỏ anh ấy được, em thích ảnh nhiều lắm-Đôi mắt của em long lanh, chẳng biết là do ánh đèn chói hay lệ em đã rơi?
-Thôi dưỡng sức mai còn đi học em nha, anh phải về học rồi-Xuân Trường vỗ vai em rồi cùng Ngọc Chương ra về.
-Giữ sức đi bạn, tao phải đi công việc đã có chuyện gì cứ alo tao về ngay nhe-Hoàng Long và mọi người cũng lần lượt về.
—————
Captain_0603:
2.211 lượt xem
Captain_0603 yeu duoc, bo duoc...em khong lam duoc^^
Xem tất cả 122 bình luận
Yunbray110: Sao nay sầu dữ vậy e?
—>Captain_0603: Vài ngày nữa chắc là ổn ạ..
Karik.koniz_: Ổn k nhóc, có cần anh qua thăm không?
—>Captain_0603: Thôi em bth mà..bạn em vừa qua thăm rồi..
Nguoihaihuoctrongtimdayvetxuoc: Anh sao zậy:(((
—>Rhycapisdabest: Lo cho anh bé vãii
Xem 2 câu trả lời khác
Ncnmc12: Nhìn anh mệt mỏi z, lo cho anh qa:(
Soicodon: Anh bé ổn khummm, luỵ ai hả:0
—————
rhyder.dgh—>captain_0603:
23:00
rhyder.dgh:
Lúc nãy a mới thấy em đăng tus nhìn tâm trạng qa, có chuyện gì buồn hả
captain_0603:
Khum sao, em hơi mệt thôi ạ
rhyder.dgh:
Vậy đợi anh chút
captain_0603:
Là sao ạ?? Anh??
/seen/
—————
"Alo Duy à, anh đứng trước cửa nhà em rồi, mở cửa được không?"
"Hả?? Anh đứng trước nhà em á"
Đức Duy hoang mang tỉnh hết cả ngủ, Quang Anh đến nhà thăm em khi thấy em than mệt á!? Nhưng mà thôi kệ cứ ra mở cửa chứ chẳng lẽ để ảnh ở ngoài thì kì lắm..
-A..anh Quang Anh, anh..đến..khụ..khụ c-có chuyện gì ạ?-Đức Duy cố gắng ngăn cơn ho nhưng chẳng thể, cảm giác như cổ họng cậu sắp rách toạc ra vậy.
-Nghe em bảo mệt nên đến thăm, nhìn em trông bơ phờ chưa kìa..để anh vào làm trà mật ong cho em được chứ?-Anh xoa xoa đầu em rồi cùng em vào nhà.
-Ha..phiền anh nhiều rồi -Em ngại ngùng vò gấu áo của mình.
—————
.
.
.
.
-Ngày mai để anh chở đi học nhé, sẵn tiện chở em đi ăn sáng cũng được
-Có phiền quá không ạ?
-Có sao đâu nè, cần gì nói anh nhé giờ trễ rồi anh về trước ha, nhớ chăm sóc bản thân đấy.
-Em cảm ơn, em..có thể ôm anh trước khi anh về được chứ?
-À..đương nhiên là có rồi
Người của em vừa ấm ấm lại còn thơm thơm khiến cho Quang Anh phải nói thẳng là muốn nghiện luôn. Bỗng anh nghe được tiếng nấc nghẹn của em, Đức Duy đang khóc chăng?
- Hử? Sao vậy, sao em..lại khóc? Có chuyện gì sao?
-Hức..d..dạ không..em cũng chẳng hiểu nữa..h..hức-mắt em..nó cứ..hức..tự chảy nước mắt ý- Chắc là vì trong lòng em không thể ngừng nhớ nhung về anh nên mắt bỗng ướt lệ?
-Ngoan..đừng khóc nữa nào Duy-Quang Anh giờ bỗng biến thành một cậu bảo mẫu phải chăm sóc "em bé nhỏ" Đức Duy đang oà khóc nức nở trong vòng tay mình.
.
.
.
.
Sau một hồi thì em ngủ thiếp đi, anh nhẹ nhàng bế em đặt lên giường, đắp chăn lại và đi về..
Và anh cũng có để lại cho em một tờ giấy note:
"Chúc em ngủ ngon và mau hết bệnh để mai anh chở đi học nhé, byee"
-End chap 4-
12/11/2023
Chao xìnn, dạo này toi đăng truyện thấy flop làm nản quá:((( Nhưng do canh đựt livestream của Captain với có thêm hint nên lại có hứng viết thế nên t mới dành ra 4 tiếng viết cái chap này, ủng hộ cho tuôi nhée, yêu mọi ngườii🥰
Bình chọn cho tui nhe⭐️
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com