Sau Group Chat U23, tui lại viết về bọn nó, vẫn là tiếp tục với bình là mới và rượu thì đã cũ, mong mọi người vẫn sẽ ủng hộ tui.Với những bạn là độc giả mới, lần đầu tiên đến với Chanh thì xin lưu ý, đây là season 2 của "Group Chat U23", nên nếu chưa đọc "Group Chat U23" thì nhiệt liệt đề cử đọc nó trước rồi hãy đọc "Something Just Like U23" nha :3…
Tác giả: Tiểu Bạch Liên Nhất Bách QuânEditor: BtNguytThng (Trăng)Beta: firstloveyhNguồn: WikidichTình trạng gốc: 110c (đã hoàn)Tình trạng editor: đã hoànBản edit phi thương mại vui lòng không reup, không chuyển ver.Tag: 1v1, HE, linh dị, vô hạn lưu, đam mỹ, hiện đại, ngọt sủng, chủ thụ, xuyên nhanh.Văn án:Tiếu Trần là người bình thường, nhưng thế giới cậu sinh sống vĩnh viễn không bình thường, đủ các loại sự kiện án mạng kỳ lạ, sự kiện tâm linh luôn xảy ra bên cạnh cậu! Vô số người xuyên việt đổ xô đến, ánh mắt họ nhìn cậu vĩnh viễn như đang nhìn một người chết và luôn mang theo sự thương hại. Người xuyên việt giai đoạn đầu: Tôi nhớ cậu Tiếu Trần này chết rất thảm, khi chết balabalabalabala, và balabalabala... Người xuyên việt giai đoạn giữa:? Tại sao Tiếu Trần còn chưa chết??? Người xuyên việt giai đoạn cuối: What?? Boss sao lại có một chân với Tiếu Trần???Tiếu Trần: ????? #Tại sao ánh mắt những người xung quanh cậu nhìn cậu như nhìn một người đã chết? # #Tại sao mỗi buổi sáng thức dậy lại đau lưng, đau eo? Đặc biệt là trên cổ có các loại dấu vết hồng hồng đo đỏ?# # Cậu nên làm gì nếu bị quỷ ám? Tìm kiếm trực tuyến, khẩn cấp # Một câu ngắn gọn: Anh ghét thế giới này, nhưng anh yêu em.Từ khóa tìm kiếm: nhân vật chính: Tiếu Trần Trần ✏ Nhân vật phụ: Tiếp theo phải mở tweet: tất cả boss hoang tưởng đều là bạn trai của tôi┃ khác: bệnh hoạn, khủng bố, tình yêu độc đáo.…
Hán Việt: Nãi trà vị đích nhĩ.Tác giả: Diệp Thượng Xu.Tình trạng: Hoàn 99 chương + 2 phiên ngoại.Nguồn: https://wikidich.com/truyen/tra-sua-vi-nguoi-XcZPtVS4CHOIF8YD. Edit: [email protected]ể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại , HE , Tình yêu đích thực , Ngọt sủng , Vườn trường , Chủ thụ , Nhẹ nhàng , 1v1.Vai chính: Thiệu Nhất, Lê Dương.Văn án:Lần đầu tiên gặp mặt, Thiệu Nhất tặng Lê Dương ba cốc trà sữa;Lần thứ hai gặp mặt, Thiệu Nhất tặng Lê Dương hai viên kẹo trái cây;Lần thứ ba gặp mặt, Thiệu Nhất tặng Lê Dương một em cá koi;......Lần thứ n gặp mặt, Lê Dương tặng Thiệu Nhất chính bản thân mình....... Bánh quy là vị chocolate, kẹo là vị quýt, còn em là vị trà sữa sao? -- Thiệu · boy chân chất sến súa · Nhất.Không sai, là em, cho anh đó, khẩn trương, một chữ thôi, lấy hay không? -- Lê · boy mặt lạnh · Dương.…
Thể loại: Trọng sinh, điềm văn, mỹ thực, HEĐộ dài: 75 chươngBản gốc: hoàn Bản edit: hoànNguồn: https://moguka.wordpress.com/2012/05/18/trong-sinh-chi-to-than-dich-hanh-phuc-sinh-hoat-gioi-thieu/Tô Thần - một đời trước nhận đủ đau thương, do mình cũng có, do người cũng có. Khi mất đi tất cả, trời lại cho cậu một cơ hội. Quay về năm 17 tuổi, khi tất cả những hối tiếc, những sai lầm chưa tới, cậu phải nắm chặt lấy vận may này.Dùng bàn tay vàng của mình chăm lo cho cha già tàn tậtDùng kí ức một đời trước kiếm tiền xây dựng sự nghiệp cho mìnhLại vì thiện lương và tài năng mà có được tình yêu thực sựĐây quả thực là món quà trời cao tặng cho niềm lạc quan của cậu.Vậy thì, vui vẻ mà sống, mà hiếu thuận, mà nấu ăn kiếm tiền và yêu đương đi ...…
Thể loại: Cổ đại; Trọng sinh; Xuyên không, HEĐộ dài: 171 chươngNguồn: thuvienngontinh.comChuyển ngữ: Tặc Gia, Tiểu Sên, Ying, Trang Tử và một số bạn khácBiên tập: Tặc Gia, Tiểu Sên Công Tôn Dương là mưu sĩ trong phủ của Yên Hầu, lúc đầu y còn khuyên hắn hãy cưới nữ nhi của kẻ thù: " "Ở Đông quận thì ba đời Kiều gia đã đóng quân ở đây, tuy nhiên bây giờ đã suy thoái nhưng côn trùng trăm chân đến chết vẫn giãy thôi, dù gì cũng được cái tiếng thơm. Nay Kiều gia cầu hòa với chúa công, chúa công còn ngại gì mà không xem nữ nhi Kiều gia như ngựa cái, cứ lấy đánh xe cũng được chăng? "[1] Nước Yên: Thời Chu, ngày nay thuộc phía bắc Hà Bắc và phía Nam Liêu Ninh.Sau đó... Tiểu Kiều ngất xỉu, Ngụy Thiệu bấm vào nhân trung của nàng, một lúc lâu nàng mới dần tỉnh lại."Chịu đựng thêm chút nữa, vi phu sắp xong rồi..." Ngụy Thiệu dịu dàng dụ dỗ ở bên tai."Rốt cuộc, còn... bao lâu nữa?"Lại qua một lúc lâu, Tiểu Kiều không chịu thêm được nữa, nàng hỏi, giọng nói cũng vỡ tan trong run rẩy dịu dàng, mang theo tiếng khóc nghẹn ngào nức nở."Sắp rồi, đợi đến hừng đông vi phu phải dẫn binh đi rồi".Hai mắt của Tiểu Kiều trợn ngược, lần thứ hai bất tỉnh....Có một câu nói rằng:Ngụy Thiệu: "Trẫm là một cầm thú, biết không?Tiểu Kiều: "Hừ, súc sinh mới đúng!"...Đây là câu chuyện không tưởng mô phỏng lại bối cảnh những năm cuối thời kỳ Đông Hán. Ngoài ra Tiểu Kiều này không phải là Tiểu Kiều trong Tam Quốc, chẳng qua tôi chỉ thấy dễ nghe nên mượn nó mà thôi.…