Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

11. Trước khi đi cũng không quên báo :)))

Cậu bị hắn lôi thẳng lên xe, rồi còn phải ngồi ghế phụ mặc cho người bệnh nằm lăn lốc ở dưới ghế sau.

"Má tao nói là tao không muốn nhìn mặt mày nữa mà phải không, bộ còn mỗi việc này mày cũng không tôn trọng tao à", cậu tính mở cửa xe đi xuống ngồi với anh DT nhưng lại bị Q.Anh kéo tay lại, tay còn lại của hắn thì chốt cửa xe lại khiến cậu muốn đổi chỗ cũng không được.

"Cài dây an toàn vào, ta cần đưa DT đến bệnh viện trước đã", hắn muốn mắng lại cậu lắm nhưng thực sự thì người sai cũng là hắn người không kiềm chế được mà làm cậu ngày hôm đó cũng là hắn, dù cậu mắng hay chửi gì cũng được miễn đừng im lặng với hắn là được, đúng là điên mà, đúng là điên thật rồi.

Cậu thắt dây an toàn rồi cũng im lặng chẳng trả lời lại nhưng sâu trong thăm tâm cậu vẫn luôn thấy mình cũng có lỗi một chút gì đó trong chuyện này, cậu trầm mặt xuống nhìn tấm thảm dưới dò rồi tự trách bản thân. "Không phải vốn dỉ là mày không chịu nghe lời mà quay về sao, không phải vì mày mà hắn ta mới phải lặn lội đi tìm mày sao, khôn-", một câu nói ấm áp phát ra làm ngắt đi dòng suy nghĩ của cậu.

"Đừng nghĩ nhiều nữa, nếu như muốn mắng muốn đánh thì cứ nhắm vào anh này đừng tự nghĩ bản thân có lỗi, lỗi là ở anh không quan tâm em khiến em phải rơi vào hoàn cảnh như vậy, nếu chậm một tí nữa một tí nữa thôi thì em thì em cũn-".

"Được rồi, đừng nói nữa chúng ta cứ như vậy mà kết thúc chuyện này ở đây đi, anh..anh Quang Anh ạ", cậu ngượng ngùng khi phải kiu hắn bằng anh lại còn thêm cả tên thật nữa làm cậu đỏ hết cả mặt mũi.

"Nè em mà còn kiu anh như vậy nữa thì anh sẽ không kiềm được mà lại đè em ra đó".

"Địt cơ hội đến không biết nắm lấy chỉ biết ghẹo là giỏi tối bố cho mày ngủ ở ngoài hành lang và cũng đừng hòng ngủ ké nhà ai", cậu lúc này thật sự vừa ngại vừa giận với câu nói đó của hắn.

"Má thằng này ngu thế, hết cứu", thằng cha DT hoá ra là đang giả bộ ngất mọi người ạ.

"Mày nín, tao thả mày ở giữa đường cho biết", hắn cũng biết quê đó nên mấy nói mấy lời hù doạ con nít với DT.

"Muahahahaahah, tao biết được hết rồi bây chết", giọng anh lúc này khá íu nhưng vẫn ráng róng lên mà khịa được.

"500", cậu lên tiếng như muốn bịt miệng anh lại

"Khinh thường anh mày à"

"Thế em sẽ nói với chị Umie là-", cậu chưa kịp nói hết thì bị chặn họng.

"Rồi mày nhất, mày nhất tao thua rồi", anh giơ 2 tay lên với ý định đầu hàng chịu thua cái mỏ này.

"Thua là phải, em đây còn phải ngủ ở ngoài đường đây", hắn nói với giọng trêu chọc.

"Thôi mày ngu mày chịu đi mày ơi, đừng so sánh anh với mày như thế"

Tám tám một hồi thì cũng đến bệnh viện, hắn cùng với một vài y tá ở đó xách anh qua băng ca rồi đẩy vào phòng hồi sức vì cơ thể đã quá mệt và tiều tụy nhìn như bị bỏ đói lâu ngày vậy. Sau một hồi hì hục đúc ống truyền dinh dưỡng lỏng vào cơ thể thì cũng được đẩy vào phòng vip của bệnh viện. Cậu đi theo anh, còn hắn đi làm thủ tục.

"Em đi trước có công việc anh ở đây với thằng cha kia nha", cậu vừa quay mặt chuẩn bị đi thì bị DT nắm lấy tay nói.

"Cẩn thận đó, tuy anh không biết là công việc của mày như nào nhưng anh vẫn khuyên mày một câu, đánh không lại 36 kế chạy là thượng sách", nghe anh nói vậy cậu bật cười vì độ dô tri của anh.

"Hahahha, em biết rồi anh yên tâm em sẽ đem cái thân nguyên vẹn về bên anh nhoá", nói rồi cậu không quên làm hạnh động thả tim cùng với cái nháy mắt khiến anh rùng mình.

Quay lại phía ả khi biết mình thất bại và biết là số phận của mình cũng sẽ như nào nên ả ta quyết định không chạy dù có chạy thì cũng bị ông chủ trừ khử thôi, cô quyết định 1 chọi 1 với cậu tại chính cái địa chỉ mà thằng nhóc trước khi biến mất để lại.

Cô quay vào phòng làm việc đem hết những gì mình đều tra được mà gửi đi qua cho gmail của ông chủ cùng với dòng tin nhắn, "tôi sẽ không còn sau khi ông nhận được cái mail này nhưng trước đó tôi sẽ để lại một thứ thú vị trên người 2 thằng nhóc đó mà sau này ông sẽ cần tới", cô nhắn gửi mail rồi quay người đi ra ngoài cắn mạnh vào ngón tay rồi nhỏ vào một cái chén nước đèn xì xì gì đấy dường như nó đã chuẩn bị cho ngày này từ rất lâu rồi.

Dùng ngón tay của mình ả khuấy đọng chén nước làm cho nó từ màu đen lại chuyển sang màu đỏ thẩm nó còn đỏ hơn cả máu cơ, cô ả lại tiếp tục dùng chính ngón tay đó của mình vẽ xuống sàn nhà một ấn chú đã bị cấm trong nghề này từ rất lâu rồi.

**Ấn chú khiến người sử dụng phải đánh đổi cả bằng tính mạng của mình để người dính ấn sẽ bị gán ghép cả đời một người mà người sử dụng muốn gán ghép. Nó sẽ khiến cho hai người như keo 502 vậy, nếu cách nhau quá 1km trong khoảng 24h sẽ khiến cho cả 2 rơi vào tình trạng mệt mỏi kéo dài phần dương khí sẽ bị hút qua lại đến khi kiệt quệ và mất đi. Ngoài ra, nếu người kia bị gì thì người nọ cũng sẽ nhận lại những gì mà kia bị, nhưng mà họ gây tổn thương nhau thì sẽ không sao:)))**

Khi bố trí xong ấn, ả ta dùng một acc ảo gửi một tấm hình của Captain như đang gặp nguy hiểm đã được edit sẵn để dụ Rhyder.

Bên Rhyder nhận được tin nhắn, hắn bấm vào xem xong thì hoảng loạn chạy khắp bệnh viện để tìm cậu nhưng khổ cái là cậu đã đi mất tiêu lúc nãy rồi. Không thấy em bé của mình đâu hoảng lại càng hoảng, hắn mở điện thoại lên lại để xem kỹ lại tin nhắn thì thấy có dòng địa chỉ được nhắn kèm với tấm hình chưa kịp chào tạm biệt DT thì hắn đã phóng xuống xe chạy mất.

Cậu đi trước nên đã có mặt tại địa chỉ đó trước hắn, cậu đi xung quanh dò xét ở ngoài trước rồi mới tiếng vào.

"Tới rồi thì vào đi đừng thập thò ở ngoài nữa", nói với giọng khinh thường nhưng cũng không khiến cậu mất cảnh giác.

"Được thôi, nhưng lỡ cô gài gì tôi thì sao"

"Sợ thì nói đi nhóc, vào đây mà nói chuyện 1vs1 với nhau", cậu khó chịu vì cứ bị thách thức, máu liều nhiều hơn máu não cậu bước thẳng chân vào lãnh địa của ả nơi mà có cái ấn chú đang ẩn trên nền nhà.

Cậu vừa bước vào thì hoàn toàn không nhúc nhích được mềm nhũn cả cơ thể, cậu bất giác bị kéo quỳ xuống. Lúc này, cậu cũng nhận ra rồi đây không phải chú thuật cấm sao, cậu hét lớn vào mặt ả

"Mày khùng à, dùng cả tính mạng để làm tới thế này sao!!!!???"

"Sao bất ngờ không nhóc, bây giờ thì mày trong tay tao rồi không thoát nổi đâu"

"Tao lại sợ mày quá", cậu cố giữ bình tĩnh để nói thách khiến ả sơ hở.

"Đừng cố đánh trống lảng, tao đã chuẩn bị đều này từ trước rồi, mày sẽ bất ngờ với cái người sẽ được ghép với mày đấy", nói dứt câu thì hắn cũng đã phóng xe đến.

"Địt, đỡ hộ đừng ghép như thế chứ bà chị tha em, tại sao lại là hắn chứ!????", "Ưmm" cô ả quơ tay khiến cậu câm lặng và ngữa người ra đằng sau như bị nhập.

Hắn từ ngoài nhìn vào đã thấy cậu quỳ xuống đất người ngã khiến hắn ta lo lắng mà đi thẳng vào trong nhà không kịp nghĩ gì.

Cậu tính lên tiếng như đã bị ả khoá hoàn toàn.

Hắn vừa bước vào thì cũng y như cậu không tài nào nhúc nhích được, "này nhóc nói gì đi đừng có ngã ngữa như vậy chứ", cậu nghe hắn hỏi thì cũng vùng vẫy nhẹ nhưng rồi cũng không tài nào trả lời được.

"Dễ dụ thật, chỉ là tắm hình photoshop thôi mà cũng dụ được cậu nhỉ"

"Ý mày là sao", hắn khó hiểu hỏi.

"Rồi mày sẽ biết", nói rồi cô ta bắt đầu niệm chú khiến cái vòng chú ấn nổi sáng lên thì lúc này hắn nhận ra cũng quá trễ, cả hai người bây giờ như hai con chuột đang dính bẫy keo mà không thể nhúc nhích được, nghe nhục nhã thật khi cậu thuộc dạng kinh nghiệm đầy người như lại bị dụ dễ như vậy.

Xong một khoảng thời gian dài ả ta cũng đã niệm chú xong và giờ là khoảnh khắc quang trọng, ả ta nuốt một một sợi dây xuống bụng cùng với chén máu mà lúc nãy còn rồi lại dùng con dao sắc bén đã được viết đầy bùa chú ở trên đó, cô dùng sức đâm thẳng vào bụng rạch một đường lớn rồi móc sợi dây ra đứng dậy lết cái thân đẫm máu của mình tiến lại dùng sợi dây buộc lấy tay 2 người lại với nhau.

Kết thúc rồi, đúng vậy đời trai của cậu kết thúc tại đây rồi, cùng lúc ấy sấm chớp cũng nổ lên đánh xuống thẳng vào người ả ta khiến ả tan biến và rồi nghi thức cũng thành công, cả cuộc đời của cậu sẽ phải ráng ghép với cái tên khốn này.

__________________________________
Ê kỉu chap này tao nghĩ gì ghi đó luôn tại ko biết, ko rành về mấy cái nì nhưng vẫn mún viết hhihi🫶🫶

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com

Tags: #rhycap