Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

CHƯƠNG 4: CÓ TỰ DO NÀO KHÔNG ĐAU

Cánh cửa kim loại mở ra, Rin bước vào.
Hắn nhìn Isagi, ánh mắt lạnh lùng như mọi khi.

"Tao sẽ cho mày ra khỏi đây năm phút."
"Không được nói. Không được chạy. Không được nhìn tao."

Isagi gật đầu.
Tay vẫn bị còng, nhưng trái tim cậu đập mạnh hơn mọi nhịp đập trong mấy tuần qua.

Cậu bước ra ngoài.
Hành lang dài, kín, trống rỗng. Mỗi bước chân vang vọng như tiếng vỡ của niềm tin cũ.

Nhưng rồi Isagi quay lại.
Mắt cậu liếc nhìn Rin – rất nhanh thôi, như phản xạ.
Chỉ là muốn biết người đang giữ mình còn đứng đó không.

Chỉ một ánh nhìn.

Và Rin tiến tới.
Nhanh. Lặng. Không cảnh báo.

Bốp.
Một cú đấm thẳng vào bụng. Isagi gập người lại, đầu gối va xuống sàn đá.
Cậu thở dốc, không kịp hét lên.

"Tao đã nói không được nhìn."
Giọng Rin vẫn đều đặn, như thể hắn vừa sửa lại một chi tiết thừa trong bản kế hoạch.

Isagi không khóc.
Không phải vì cậu mạnh mẽ.
Mà vì nỗi sợ đã khô nước mắt.

Rin kéo cậu dậy.
Đẩy cậu về phòng, mạnh nhưng không ném.
Rồi cúi xuống, cởi còng tay.

"Đau không?" – hắn hỏi, bất ngờ nhẹ giọng.

Isagi không trả lời.
Rin đặt tay lên gáy cậu, chạm nhẹ – nơi chưa từng bị thương. Một sự dịu dàng giả tạo.

"Tốt. Đau là được. Để mày nhớ bài lâu hơn."

Đêm đó, Isagi nằm cuộn người, hơi thở ngắt quãng.
Không phải vì cú đấm – mà vì trong đầu cậu, tay Rin vẫn đang đặt lên gáy.

"Nếu mày ngoan, tao sẽ cho mày tựa vào người tao ba phút lần sau."

Câu đó Rin không hề nói.
Nhưng Isagi nghe thấy rõ ràng.


"Cậu đánh mình... mà mình lại mong cậu quay lại sớm hơn."
"Mình đang điên. Hay đây là cách yêu của những kẻ bị giam cầ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com