Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

CHƯƠNG 6: BẢN CHẤT KHÔNG CẦN GIẤU

Không khí trong phòng thay đổi.

Không ai nói ra, nhưng Rin đang "nới dây xích" – cậu ta không còng tay Isagi nữa.
Không còn gằn giọng mỗi lần bước vào.
Không còn rít câu "mày" mỗi khi gọi cậu.

Thay vào đó, Rin chỉ nhìn – lâu hơn – sâu hơn – như đang chờ Isagi tự dâng mình ra.

"Ngồi sát lại đây."
Rin chỉ xuống chỗ ngay cạnh hắn.

Isagi ngần ngừ.

"Tao không lặp lại."

Cậu bước tới.

Không chống cự. Không phòng vệ.

Chỉ là... rất ngoan.

Rin đưa tay lên.
Chạm nhẹ vào má Isagi – nơi từng sưng đỏ vì một cú tát.

Lần này... bàn tay lạnh đó vuốt qua rất chậm.

"Mày biết không?"
"Tao ghét những thứ ngoan quá... trừ mày."

Isagi cúi đầu.

Cậu không biết mình đang run vì sợ... hay vì thèm cảm giác ấy lặp lại.

Bản chất Isagi... vốn không nhu mì.

Cậu từng là người gầm gừ trên sân cỏ, hét tên đồng đội, giành bóng đến nghẹt thở.

Nhưng ở đây – nơi chỉ còn mỗi Rin –
Isagi lại thấy thú vị khi mình bị cậu ta nhào nặn.

"Mày đang đóng vai con cừu." – Rin nói, như thể đọc được suy nghĩ.
"Nhưng tao thấy hết rồi. Cái cách mày liếc trộm mỗi lần tao tới."
"Cái cách mày thở gấp khi tao nổi nóng."
"Mày thích thứ này... phải không?"

Isagi cắn môi.

Không trả lời.

Nhưng Rin cười – nụ cười đầu tiên.
Không hiền. Không ác.
Chỉ đơn giản là rất thật.

Đêm đó, Rin không rời đi.

Hắn nằm bên, không chạm, nhưng rất gần.

Và khi Isagi khẽ quay sang, chỉ một chút –
Cậu thấy Rin đang nhìn mình chăm chú, như thể chính hắn cũng không hiểu tại sao hắn không thể quay mặt đi.






Độc thoại – của Rin:

"Tao mang nó về để bẻ gãy."
"Nhưng giờ, mỗi khi nó lặng im, tao lại thấy khó thở."

Độc thoại – của Isagi:

"Tớ không sợ cậu nữa, Rin."
"Tớ chỉ sợ... nếu một ngày cậu rời đi mà không ngoảnh lại."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com