Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

#11 🍀

"Yah. Yoon Bomi, mau dậy đi." - Chorong liên tục đá vào con người đang nằm dưới chân như thể đó là việc làm mỗi ngày của mình vậy.

"Unnie ahhhhhh~..." - Bomi kéo dài giọng còn ngái ngủ của mình.

"Dậy mau đi. Có muốn về nhà không thì bảo?" - Chorong gằn giọng.

"Về nhà? Chúng ta không luyện tập nữa sao?"

"Yah. Đồ ngốc này, công ty cho nghỉ lễ còn gì?"

"Lễ? Lễ gì?" - Bomi ngu ngơ.

"Là Trung Thu." - Chorong hất mặt.

(Trung Thu được coi là một trong những đại lễ của người Hàn. Họ được nghỉ 3 ngày, trước Trung Thu, Trung Thu, và sau Trung Thu.)

Bomi không trả lời mà liên tục gãi đầu gọi trí nhớ về với mình. Thời gian trôi qua nhanh đến vậy sao? Nhưng thay vì mong về nhà Bomi lại muốn ở lại luyện tập...

Bởi Bomi là người mới, nếu không cố gắng làm sao bằng được những người "lâu đời" như Chorong?

Về nhà thì đằng nào mẹ của Bomi cũng sẽ không đồng ý đóng cửa hàng để đi chơi cùng gia đình đâu, lại còn vào ngày lễ, khách sẽ đông hơn. Khó lòng mà thuyết phục được mẹ lắm.

Bomi quyết định ở lại!

"Yah. Còn ngồi thừ ra đó à? Mau dọn đồ đi chứ." - Chorong vừa nói vừa vỗ bồm bộp vào đống hành lí mình đã dọn xong từ sớm.

"Em không về nhà đâu unnie..."

"Điên sao con bé này? Có biết lâu lắm mới có cơ hội được nghỉ dưỡng dài ngày như thế không?"

"Em biết nhưng... " - Bomi gãi đầu.
"Unnie cứ về đi. Không phải lo cho em."

"Xì. Ai thèm lo?" - Chorong bỉu môi.

Bomi vừa nhe răng cười vừa mau lẹ xách đống đồ của Chorong ra ngoài vì nghe thấy tiếng xe đến.

"Unnie, nghỉ lễ vui vẻ nha."
"Đi đường cẩn thận."
"Unnie à. Nhớ giữ gìn sức khỏe."
"Hãy mua quà cho ba mẹ nhé."
"Unnie, cái này rất nặng. Hãy đeo nó trên vai."

Bomi liên tục dặn dò khiến Chorong vừa bực lại vừa buồn cười. Cái con người ngốc nghếch ham ăn này đến bản thân còn đểnh đoảng không lo nổi, nhưng cứ luôn quan tâm đến người khác như vậy đó.

"Yah. Cái con nhỏ rắc rối này." - Chorong hét để ngăn Bomi ngừng lèo nhèo lại.

Bomi tiu nghỉu ngưng nói ngay lập tức làm Chorong phì cười.

"Tôi biết rồi thưa cô." - Chorong đưa tay lên xoa đầu Bomi, ngay sau đó rụt lại lập tức vì nhận ra đứa khó tính khó chịu như mình vừa làm một động tác thật khó chấp nhận...

"Đi đây." - Chorong quay đi không để Bomi thấy gương mặt đỏ hoe vì ngượng của mình.

"Nê." - Bomi vẫy tay với theo bóng xe xa dần...

Quay vào nhà Bomi nằm thượt xuống chiếc giường êm ái mà Chorong độc chiếm.

"Aigoo. Thật là thoải mái mà."

"Mình phải đánh thêm một giấc nữa mới được."

Vừa nói xong tức thì 3' sau Bomi thả hồn vào giấc ngủ say...

***

Yoon Bomi trông ngốc nghếch như thế vậy mà toàn ranh mãnh để kiếm cớ hôn Chorong.

Lúc nào Chorong cũng phải đề phòng kẻ cuồng hôn lén này. Bởi vì mỗi khi quay V-live cùng nhau con người ngốc nghếch ấy chỉ toàn đọc những bình luận bảo hãy ppo ppo Chorong của fan đi mà thôi.

Bằng chứng là hôm cả hai cùng quay V-live trước buổi Fan meeting 6 nàng công chúa, nếu Chorong không nhanh mắt tinh ý thì xém chút nữa là lại bị hôn lén mất rồi...

Lúc thấy khuôn mặt gian xảo liếc qua mình của Bomi Chorong đã đưa tay lên miệng Bomi ngăn lại ngay lập tức.



Bomi khi đó chỉ biết cười lớn rồi đọc tiếp bình luận mà thôi.

...

Các thành viên Apink đều biết Chorong bị dị ứng với hôn. Nhưng Babomi thì vẫn bất chấp tất cả.

Lại còn up cả lên fancafe nữa cơ...

Và thật sự thì Chorong không cảm thấy khó chịu vì những nụ hôn ấy cho lắm.

Hahâhah, Park Chorong quả là mâu thuẫn với bản thân quá mà.

...

Babomi trông có vẻ như không hề sợ sệt Chorong như các thành viên khác, nhưng lại tôn trọng Chorong hơn bao giờ hết.


Bomi đã mời Chorong ngồi tận 2 lần cho đến khi Chorong bảo mình hãy ngồi xuống mới thôi.

Người ngoài nhìn vào khi không biết "độ real" của hai người thì toàn lầm tưởng Bomi không biết trên dưới trước sau với Chorong, nhưng con người ngốc nghếch tốt bụng ấy còn để tâm đến từng việc nhỏ nhặt về Chorong luôn cơ...

Điều ấy làm Chorong rất đỗi hài lòng. Babomi dù Chorong có làm bất cứ chuyện gì thì cũng vẫn chịu đựng mà ở bên thôi...

Tuy có lúc Bomi hơi trẻ con khiến Chorong khó chịu phải trách mắng, nhưng chưa đầy 5' sau thì lại cười hề hề rồi chọc Chorong cười như chưa hề có cuộc chỉnh đốn nào xảy ra.

"Đáng yêu như thế, ai mà ghét cho nổi." - Chorong ngại ngùng tự nói với bản thân.

***

Chorong ngoái nhìn bóng dáng Bomi cho đến khi xe khuất xa...

"Haizz. Con bé này không biết đang bày trò gì đây?"
"Tại sao lại không chịu về nhà cơ chứ?"
"Kí túc sẽ biến thành chuồng lợn mất."
"Đã nói là sẽ không luyện tập quá sức rồi cơ mà?"
"Thế thì ở lại làm gì kia chứ?"

Hàng ngàn hàng vạn câu hỏi đang chạy trong đầu Chorong.

"Aishh. Mình đã nói là sẽ không quan tâm rồi cơ mà."
"Sao lại thế này?"
"Yah Park Chorong. Tỉnh táo lại đi." - Chorong tự đánh vào đầu mình để xua đi những ý nghĩ về Bomi ngốc nghếch.

Sự háo hức khi được trở về nhà làm Chorong mỉm cười không ngừng. Đã nhiều tháng rồi Chorong chưa được về nhà...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com