Chap 2
Bae Suzy biết các trưởng bối có tốc độ lan truyền tin tức rất nhanh, nhưng lần này vẫn cảm thấy có chút ngạc nhiên, sao lại có thể nhanh như tên lửa vậy?
Có hai phút sao? Trên đầu Bae Suzy xuất hiện dấu hỏi chấm to đùng.
Nhưng nàng lộ ra những suy nghĩ này, trên mặt nàng vẫn như cũ không nhìn ra chút cảm xúc nào, hơn nữa cũng chỉ là dừng chân bước một chút, liền tiếp tục đi phía trước đi.
Không trả lời câu hỏi của Chaeyoung.
Park Chaeyoung ý cười trên khóe môi chậm rãi thu trở về, cứ như vậy bị Bae Suzy lướt qua, cô cũng không ngờ tới.
Nhưng cũng không ngạc nhiên, cũng không cảm thấy buồn bực.
Nghĩ như vậy, Park Chaeyoung đuổi kịp theo bước chân Suzy, hơn nữa còn cùng Suzy nhất quán tiết tấu, giữ cho vai hai người duy trì khoảng cách hai nắm tay.
Hai người đi có chút chậm, khoảng cách giữa họ và đoàn dần dần bị kéo ra.
Một giọng nữ vang lên trong loa phát thanh trong sân bay, để thông báo chuyến bay đã đến.
Nàng hô hấp vững vàng đều đều, cùng Park Chaeyoung nửa điểm giao lưu cũng không có, nàng cũng một đường mắt nhìn thẳng.
Nàng biết trên thế giới có người chủ động một ít, ví dụ như vị Chaeyoung đây, sau khi nghe nói nàng cũng "Thích" đàn ông lớn tuổi, liền chờ nàng vị "Đồng loại" này.
Cũng giống như Kim Anna.
Nàng nghĩ tới lần đầu tiên mình gặp Kim Anna.
Lúc ấy nàng ở quán bar uống rượu, có một chàng trai muốn xin IG của nàng, nàng bất kham này nhiễu, liên tục từ chối nhưng không có kết quả, Kim Anna đi ngang qua đúng lúc nhìn thấy, liền đi tới giúp nàng giải vây.
Đây cũng là một loại chủ động.
Bae Suzy ánh mắt ảm ảm.
Như vậy thì đến bao giờ nàng mới có thể thoát khỏi những vướng bận của người cũ?
Nàng không biết.
Thời điểm yêu đương nàng cũng chẳng muốn nhớ lại, hiện tại chia tay rồi, những hình ảnh ấy cứ tự nhiên hiện ra
Mỗi lời nói, mỗi ánh mắt mỗi lần giao lưu đều như một vết dao vô hình khiến nàng càng thêm đau càng thêm rỉ máu.
Thời gian 6 năm thật sự có thể đem hết thảy phai nhạt dần sao?
Nàng không khỏi tự hỏi.
Một lát sau, khi đi tới chỗ băng chuyền hành lý, ánh mắt Suzy vô thần, liền nhìn chằm chằm băng chuyền trước mắt.
Nàng đứng ở bên ngoài đội ngũ, tai nghe được không ít âm thanh, mọi người mồm năm miệng mười đều đang nói điều gì đó, nhưng nàng một chữ cũng không nghe lọt vào tai.
Sau hai phút chờ đợi, những chiếc vali hành lý lần lượt được đưa lên băng chuyền, hướng dẫn du lịch dặn dò mọi người đừng lấy sai hành lý.
Các cô chú đáp lại hai tiếng, sau đó cẩn thận kiểm tra hành lý có đúng không, nhưng đồng thời cũng lơ đãng trò chuyện, trên khuôn mặt nở một nụ cười rạng rỡ.
Suzy cười không nổi, nhưng nếu đang ở một tuần trước, nàng cũng có thể tươi cười như vậy.
Nàng lẳng lặng chờ vali hành lý của mình.
Chiếc vali hành lý còn rất mới, hơn nữa rất bắt mắt - là màu lục ánh huỳnh quang.
Chờ vali chuyển tới bên nàng, vẻ mặt nàng mới thả lỏng hơn một chút, nàng bước đến cầm chiếc vali bắt mắt trước mặt mình.
Màu lục là một màu rất đẹp, nhưng hiện tại mọi người đều biết đến nó với một tầng ý nghĩa khác, mà các đoàn du lịch không có thể cấp cho chiếc mũ xanh lè.
Bae Suzy mua chiếc vali như vậy đơn giản chính là muốn cho chính mình thanh tỉnh một chút ——
Là Kim Anna đã lừa dối nàng chứ không phải nàng có lỗi với Kim Anna.
Sự thất bại trong mối quan hệ của họ, cũng đều do chính Kim Anna gây ra.
Bae Suzy nắm tay hãm lực độ tăng lớn chút.
Đội ngũ còn chưa lấy đủ hành lý, nhưng những người lấy được đều tự giác lui ra sau một chút, cho những người khác không gian, để tránh chen chúc.
Nàng cũng không ngoại lệ, càng đứng ở bên cạnh đội ngũ, cứ như vậy, khoảng cách cùng Wonri cũng kéo ra xa.
Như vậy thật tốt, nàng không cần là "Đồng loại" của bất kỳ ai, nàng tới Tây thành chẳng qua là vì chính mình vẽ một dấu chấm.
Điện thoại lúc này lại rung lên, là Lee Hyeri trả lời tin nhắn của nàng.
Hyeri: 【Chơi vui vẻ!】Ngay sau đó Hyeri lại đã gửi một video khác.
Trong video là một con mèo đang ngủ trên giá, khi thấy người quay video nó liền cựa mình rồi lại nhắm mắt ngủ tiếp.
Sự chú ý của Suzy bị hấp dẫn đi qua một chút, trong mắt rốt cuộc cũng có ý cười nhàn nhạt, chỉ là vành nón có chút thấp nên không có người nào nhìn thấy.
Đây là con mèo của nàng.
Đại đa số mọi người khi đối mặt với thú cưng của họ đều sẽ không cầm lòng được mà thể hiện sự ôn nhu đặc biệt mà họ dành cho thú cưng của mình.
Hyeri lại nói: 【Cậu cứ việc chơi thỏa thích, mình sẽ chăm sóc cho Dam thật tốt.】
Dam là tên của con mèo, là Kim Anna đã đặt cho nó.
Suy nghĩ của nàng lại nhảy tới điều gì đó về Kim Anna, nàng nhìn Hyeri gửi tin nhắn đến, đầu ngón tay dừng lại, cuối cùng cũng phản hồi lại:
【Được, cảm ơn cậu.】
Cho dù thế nào, mèo cũng là vô tội.
Nàng mới vừa trả lời xong tin nhắn liền cất điện thoại đi, liền thấy một chiếc vali màu lục ánh huỳnh quang, còn có người mặc quần đen bó sát cùng ủng Martin Đứng trước mặt.
Là Park Chaeyoung.
Bae Suzy chậm rãi ngẩng đầu lên, bắt gặp ánh mắt của Chaeyoung, liền thấy Chaeyoung xốc xốc mí mắt:
"Cô lấy sai rồi."
"Chiếc vali hành lý này mới là của cô."
Suzy: "......"
"Của tôi có dán giấy." Park Chaeyoung lười biếng nói, mang theo một chút ủ rũ, cô hướng chiếc mũ đỏ trên một chút, để lộ vầng trắng nhẵn nhụi, cô nói rồi chỉ Suzy chiếc vali hành lý bên cạnh, "Cô nhìn xem, mặt trên có phải có miếng sticker hình con mèo hay không?"
Tiếng phổ thông của Park Chaeyoung quả thực rất tiêu chuẩn, nhưng âm cuối vẫn cứ có một chút cao, lộ ra chút chút cảm xúc sung sướng.
Suzy lông mi khẽ run, lại hơi hơi nghiêng đầu rũ mi mắt theo nhìn về một bên.
Đúng vậy, chiếc vali này có miếng sticker biểu tượng cảm xúc mèo ngay bên trên.
Bây giờ tâm tư của nàng hoàn toàn không ở thế giới bên ngoài, vì vậy nàng tự nhiên cũng không chú ý tới những chi tiết như vậy.
Hai chiếc vali này kỳ thật không phải giống nhau như đúc, nhưng chúng lại trông rất giống nhau
Nàng không nghĩ tới vali hành lý cũng như cùng lấy cớ thích đàn ông lớn tuổi giống nhau, cùng Park Chaeyoung đụng phải cái tám chín mười phần.
"Thật ngại quá." Nàng mở miệng, nếu không nói lời nào thì quá thất lễ, nàng đã từng bị người khác chơi một lần.
"Không sao."
Park Chaeyoung nghiêng người, đem vali hành lý của chính mình kéo đến trước mặt, sau đó đứng thẳng lên, lại nói ba chữ,
"Thật trùng hợp."
Chiều cao của hai người cũng không chênh lệch là bao, nhưng là Suzy hơi rũ đầu xuống, vành nón cũng ép xuống thấp.
Bây giờ Park Chaeyoung chỉ có thể thấy chiếc cằm hơi nhọn của nàng.
Nàng nắm lấy vali hành lý của mình, kêu "Ừm" một tiếng.
Hai sự trùng hợp liên tiếp khiến nàng có chút ngốc.
Nhưng nàng chắc chắn bản thân chưa từng gặp Chaeyoung này bao giờ.
Và ngay cả khi đã gặp qua, sự trùng hợp ngẫu nhiên như vậy cũng chỉ có thể được giải thích bằng huyền học.
Hướng dẫn viên du lịch bắt đầu tổ chức đội ngũ để đi ra ngoài: "Mọi người thu dọn hành lý, xe buýt của chúng ta đã đến bến đỗ, bây giờ hãy đi theo tôi......"
Đầu tiên là máy bay sau lại là xe buýt, mới có thể đến nơi.
Tây Thành là thành phố du lịch nổi tiếng cả nước, ngành du lịch ở đây rất phát triển và toàn diện, mỗi năm lưu lượng khách đến đều rất lớn.
Quy hoạch và xây dựng thành phố rất tốt, hiện tại là đầu xuân tháng ba, hoa cỏ cây cối ven đường giống như cô nương chào đón ở cửa khách sạn, gặp người liền nói
"Hoan nghênh quang lâm".
Bae Suzy đem cất vali hành lý và lên xe buýt.
Chiếc xe buýt này tổng cộng có 22 chỗ ngồi bao gồm luôn cả tài xế, bên trái là hai hàng ghế nối, bên phải là một hàng ghế đơn.
Nàng là người lên xe cuối cùng, nàng nhìn thoáng qua, chỉ có một chỗ ngồi duy nhất thích hợp với nàng.
Nhưng Park Chaeyoung đang ngồi phía trước chiếc ghế đó, lối đi nhỏ bên cạnh còn lại là dì Han cùng với dì Lee.
Mạc danh có loại ảo giác chính mình bị sài lang hổ báo vây quanh, Bae Suzy đi qua ngồi xuống, đem cửa sổ mở ra một chút.
Ánh mặt trời có chút ấm áp hơn so với lần đầu đến, nàng lại kéo rèm qua để che bớt.
Hai vị hướng dẫn viên du lịch cười lên xe, một người ngồi ở ghế phụ lái, một người đứng ở trước, trong tay cầm thêm một cái microphone, bên cạnh là một cái loa.
Nàng mày nhíu lại, đang do dự có nên mang tai nghe cho thanh tịnh, hướng dẫn viên du lịch cầm microphone nở một nụ cười rạng rỡ:
"Xe buýt của chúng ta đã xuất phát, bây giờ sẽ đi đến khu homestay, đầu tiên tôi xin chính thức tự giới thiệu, tôi tên Kim Xiang, các cô chú trong đoàn có thể gọi tôi là Tiểu Kim......"
"Không đúng, vừa rồi tôi nói có chút không đúng, ở đây còn có hai vị là bạn cùng lứa tuổi, nhưng cũng có thể gọi tôi là Tiểu Kim......"
Xe buýt đang chạy trên đường, giọng nói của Kim Xiang vọng ra ngoài cửa sổ, lẫn vào trong gió.
Bae Suzy thỉnh thoảng bị ánh nắng chiếu vào mặt vuốt ve, lại có chút buồn ngủ, dứt khoát đem vành nón lại áp xuống, đeo tai nghe lên. Sân bay ở Tây Thành ở vùng ngoại thành, cách xa trung tâm thành phố một quãng.
Xe buýt chạy một đường, Kim Xiang giới thiệu xong về địa điểm ở Tây Thành địa điểm và kế hoạch của chuyến hành trình này, rồi mới ngồi xuống.
Bên trong xe cuối cùng cũng an tĩnh, Bae Suzy thở phào nhẹ nhõm.
Nàng chưa từng tham gia đoàn du lịch bao giờ, cũng đã từng xem qua ở phim truyền hình về một Liễu Thành như thế nào, sau khi trải nghiệm, nàng cảm thấy còn không bằng tự tới một mình.
Hướng dẫn viên du lịch dựa vào nói chuyện để kiếm cơm, nhưng như vậy là quá nhiều.
Suzy nhíu hạ giữa mày, điều chỉnh tư thế một chút, lại cố gắng ngủ.
Chờ xe tới khu trọ, nàng vẫn như cũ không thể ngủ được.
Bắt đầu xuống xe, các cô chú trong đoàn lại sôi nổi lên.
Nàng muốn cùng đội ngũ duy trì khoảng cách, là một người minh bạch và muốn là người cuối cùng xuống xe.
Nhưng bà Han chưa cho nàng cơ hội, lúc sau đứng dậy liền kéo cổ tay của nàng, vẫn cứ nhiệt tình nói: "Suzy, đi thôi, xuống xe."
Suzy:......
Thôi.
Nàng bất đắc dĩ đứng dậy.
Lấy hành lý xong, Kim Xiang đếm số người, liền dẫn theo mọi người tiến vào đại sảnh khu homestay.
Hai mươi cá nhân thực sự có chút nhiều, còn có vali hành lý cùng các loại túi lớn túi nhỏ, đều chen chúc lẫn nhau.
"Suzy." Thực rõ ràng Han Hyo đối với chuyện Suzy thích đàn ông lớn tuổi còn có chút không thể tin nổi, sắc mặt của bà lại trở nên phức tạp, "Dì còn là không hiểu lắm về trào lưu của người trẻ tuổi hiện nay."
"Hyo, bà không hiểu được điều này đâu, hiện tại người trẻ tuổi a, đều nói là tuổi tác không phải là vấn đề." Bà Lee liền đứng ở một bên, như là đã nghĩ thông suốt, "Tôi còn vừa mới hỏi Chaeyoung, hỏi cô ấy đang vẽ cái gì a, cô ấy nói là người Tu đã già, và người Tu không tắm rửa."
"Đây không phải là lời thoại trong phim truyền hình sao?"
"Tôi không nghĩ rằng Park Shin Dong trong phim truyền hình đó lại già như vậy"
"Cũng phải."
Bae Suzy nghe hai người nói chuyện với nhau như đang nói chuyện phiếm, dần dần có chút ý cười, nhưng sau đó lại kìm nén lại.
Ánh mắt nàng tùy ý tìm tòi, chỉ thấy Chaeyoung đang ở phía trước cùng một dì khác đang nói chuyện phiếm, nàng chớp chớp mắt, đối phương dường như cũng cảm nhận được ánh mắt đang nhìn lại đây.
Bae Suzy vừa vặn bị bắt được, nhưng cũng không có biểu hiện ra bộ dạng hoảng loạn, vẫn duy trì bình tĩnh, lại đem ánh mắt dịch sang nơi khác.
Lúc này vừa vặn hướng dẫn viên du lịch bắt đầu phân phát thẻ phòng, Bae Suzy đã nói trước với Kim Xiang rằng mình muốn một phòng đơn có giường đôi.
Nơi này đều là người xa lạ, nàng cũng không nghĩ sẽ cùng người khác ở chung một phòng.
Sau khi nhận thẻ phòng, từng người lần lượt về phòng.
Tiếng vang của vali hành lý lăn trên mặt đất hợp lại liền có chút ồn, nàng đi về phòng với vẻ mặt thất thần.
Cắm thẻ và mở cửa.
Nàng vừa muốn đi vào, phía sau vang lên một giọng nữ: "Này."
Nàng đối với âm thanh tương đối mẫn cảm, cho nên vừa nghe liền biết chủ nhân là ai, dù chỉ có một chữ.
Nàng không muốn để ý tới Park Chaeyoung, nàng liền nhấc chân bước vào phòng.
"Cô vừa mới nhìn lén tôi làm gì?" Park Chaeyoung hạ giọng nói, cố ý hỏi, nói lại hướng Bae Suzy hơi nhích người, dựa lưng vào tường, nghiêng đầu nhìn sườn mặt nàng.
Park Chaeyoung đã đem mũ đỏ gỡ xuống, khí chất nổi bật của cô càng thêm nổi bật.
Khuôn mặt của cô tươi sáng và hơi hung dữ.
Tóc của cô rất nhiều, còn uốn xoăn gợn sóng, mang phong cách của nữ minh tinh Hong Kong thế kỷ trước.
Nói tóm lại, nữ nhân này rất đẹp.
Nhưng Bae Suzy lại ngửi được một tia nguy hiểm, bởi vì đối phương quá chủ động.
Bae Suzy nhấp môi, nhìn khuôn mặt không tùy vết của đối phương, không nhẹ không nặng mà nói một câu: "Có phải cô muốn lên giường với tôi không?"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com