Văn Án: Một tinh anh trên thương trường, một nữ tiếp viên hàng không ưu tú. Duyên muộn, tình muộn. Em không có cách nào chống lại sự cám dỗ của chị, cũng không biết có đủ dũng khí yêu chị hay không. Em chưa bao giờ động tâm, nên không biết phải làm sao với người khiến trái tim em loạn nhịp. Đây là tình bạn hay là ái tình? Chỉ có thể đi đến cuối cùng, chúng ta mới biết được đáp án.…
- Hoàng thượng. Hôm nay Kỳ nương nương gây sự với An Đáp ứng - Phế An Đáp ứng đi. Còn nữa đừng để người ta bàn tán .....-Hoàng thượng Kỳ nương nương phóng hỏa Ngự hoa viên....- Kỳ nương nương đã đập phá hết đồ do Người ban thưởng ....- Kỳ nương nương...- Đừng để người khác bàn tán để tránh nàng buộc trẫm phế nàng A! Ai mà có thể tung hoành hậu cung mà chẳng ai dám nói gì? Ai có thể khiến Hoàng thượng lạnh như băng vạn năm không tan mà cũng có thể cười ...Au viết truyện còn chưa có kinh nghiệm. Mn ủng hộ nha♡♡♡…
Thể loại: Cổ đại; Trọng sinh; Xuyên không, HEĐộ dài: 171 chươngNguồn: thuvienngontinh.comChuyển ngữ: Tặc Gia, Tiểu Sên, Ying, Trang Tử và một số bạn khácBiên tập: Tặc Gia, Tiểu Sên Công Tôn Dương là mưu sĩ trong phủ của Yên Hầu, lúc đầu y còn khuyên hắn hãy cưới nữ nhi của kẻ thù: " "Ở Đông quận thì ba đời Kiều gia đã đóng quân ở đây, tuy nhiên bây giờ đã suy thoái nhưng côn trùng trăm chân đến chết vẫn giãy thôi, dù gì cũng được cái tiếng thơm. Nay Kiều gia cầu hòa với chúa công, chúa công còn ngại gì mà không xem nữ nhi Kiều gia như ngựa cái, cứ lấy đánh xe cũng được chăng? "[1] Nước Yên: Thời Chu, ngày nay thuộc phía bắc Hà Bắc và phía Nam Liêu Ninh.Sau đó... Tiểu Kiều ngất xỉu, Ngụy Thiệu bấm vào nhân trung của nàng, một lúc lâu nàng mới dần tỉnh lại."Chịu đựng thêm chút nữa, vi phu sắp xong rồi..." Ngụy Thiệu dịu dàng dụ dỗ ở bên tai."Rốt cuộc, còn... bao lâu nữa?"Lại qua một lúc lâu, Tiểu Kiều không chịu thêm được nữa, nàng hỏi, giọng nói cũng vỡ tan trong run rẩy dịu dàng, mang theo tiếng khóc nghẹn ngào nức nở."Sắp rồi, đợi đến hừng đông vi phu phải dẫn binh đi rồi".Hai mắt của Tiểu Kiều trợn ngược, lần thứ hai bất tỉnh....Có một câu nói rằng:Ngụy Thiệu: "Trẫm là một cầm thú, biết không?Tiểu Kiều: "Hừ, súc sinh mới đúng!"...Đây là câu chuyện không tưởng mô phỏng lại bối cảnh những năm cuối thời kỳ Đông Hán. Ngoài ra Tiểu Kiều này không phải là Tiểu Kiều trong Tam Quốc, chẳng qua tôi chỉ thấy dễ nghe nên mượn nó mà thôi.…
Tác giả: Kiều Gia Tiểu KiềuThể loại: Cổ đại, Điều tra, Quan trường, Sủng, Sạch, HESố chương: 161 chương + 3 ngoại truyệnBìa: designed by Sườn Xào Chua NgọtNgười đăng convert: idflower ở Wiki dịchĐề cử: Nhà Tâm toàn ConvertSở Dao là thiên kim phủ Thượng thư tài sắc vẹn toàn, cùng ca ca song sinh Sở Tiêu có một bí mật không muốn người biết -- mỗi khi ca ca nhìn thấy máu sẽ ngất xỉu, linh hồn của nàng sẽ bám vào thể xác của ca ca, thay ca ca giành được danh hiệu đệ nhất tài tử của kinh thành. Cũng bởi vì bí mật này mà dẫn đến vô số hiểu lầm, khiến đôi huynh muội song sinh vướng vào một trận phong ba đầy rẫy những âm mưu quỷ quyệt . . .Đây là một bộ ngôn tình kết hợp với yếu tố phá án giúp mọi người động não, tình tiết chặt chẽ, ngôn ngữ khôi hài. Nam chính luôn cho ra những giả thiết kỳ quặc thú vị, giao tiếp với nữ chính lâu ngày sinh tình, hai người nắm tay nhau đập tan mọi âm mưu, xua tan mây mù nhìn thấy ánh bình minh tươi sáng.Truyện còn được đăng ở gocnhabacom.wordpress.com…
Nịch ÁiTác giả: Giai NhânThể loại: Trọng sinh, cung đình, sinh tử vănVăn án:Lâm Nhất Phàm cảm thấy lục phủ ngũ tạng của mình vỡ vụn, hắn hẳn là sắp không còn chống cự được nữa rồi, hắn đứng dậy chậm rãi bước xuống, một đường hướng thẳng tới phía tiểu hòa thượng kia nắm lấy tay của y cùng nhau bước về long ỷ:"Ngươi tên là gì?"Tiểu hòa thượng được hắn nắm tay dường như rất căng thẳng, xem gương mặt xấu hổ kia của y, trong lòng hắn bắt đầu cảm thấy có điểm không nỡ, trách thời gian của hắn không còn nhiều nếu không để hắn phát hiện ra một tiểu hòa thượng xinh đẹp như vậy, hắn nhất định sẽ cho y tiến cung."Ta là Tá Dịch, pháp hiệu Không Niệm"Lại thêm một ngụm máu đen nữa ứa ra từ trong miệng của Lâm Nhất Phàm, hắn cảm thấy cả người mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, tầm mắt phía trước cũng trở nên mơ hồ. Lâm Nhất Phàm cuối cùng cũng có thể nắm lấy tay của tiểu hòa thượng này lên ngồi ở trên long ỷ:"Từ giờ khắc này ngươi chính là nam hậu của trẫm, nếu như có kiếp sau, trẫm nhất định sẽ bồi thường cho ngươi thật tốt"*Lưu ý: Follow tôi nha, đến lúc đó tôi để chế độ không công khai thì lại không đọc được…