Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 6: Phần II


Cùng với Sai, Ino đi đến nơi cất giữ phế liệu ở ngoại ô thị trấn. Họ nấp sau một cái trống kim loại và bắt đầu quan sát tòa nhà hai tầng bằng gỗ nằm đối diện với họ trên con đường.

"Đó là một trong những nơi ẩn náu của phe Kido," Sai nói với cô. "Tớ nghĩ họ dùng nó như một nơi để trao đổi những chuyện bí mật hoặc dùng làm nơi giữ và nhốt người khác."

Sai đã lưu ý rằng trong quá trình quan sát Kido, người đàn ông này đã đến ngôi nhà này vài lần. Bản thân tòa nhà được bao quanh bởi hàng rào, với một người ở gần cổng đeo mặt nạ và áo khoác của Anbu canh chừng xung quanh.

"Ino, kiểm tra xem cậu có cảm nhận được chakra của Sakura trong đó không."

"Hiểu rồi." Ino chuyển sang chế độ dò tìm. Cô có thể cảm nhận được chakra của ba người bên trong. Nhưng không ai trong số họ là của Sakura. "Cô ấy không có ở đấy. Chakra của Sakura không có ở đó."

"Không có sao?" Sai thất vọng.

"Này, chúng ta sẽ đi kiểm tra từng nơi Kido đến như thế này à?" Ino tò mò hỏi.

Sai lắc đầu. "Điều đó sẽ mất quá nhiều thời gian. Và nếu Kido có những nơi ẩn náu khác mà tớ không biết thì cuộc tìm kiếm này sẽ không thu được gì."

"Vậy thì chúng ta sẽ làm gì?"

Trước khi đến đây, Sai đã nói rằng họ sẽ sử dụng một chút "cách thức hiệu quả" để làm mọi việc.

Anh chỉ vào người bảo vệ cổng. "May mắn thay, chỉ có một người canh gác. Chúng ta có thể hạ gục hắn."

"Hạ gục hắn ư? Ý cậu là, sẽ có một trận chiến ngay lúc này sao?"

"Chúng ta sẽ tấn công nhanh. Sử dụng Thuật Tâm chuyển thân của cậu và vào trong tâm trí anh ta. Sau đó cậu chỉ cần thoát ra ngay trước khi tớ tấn công là được."

Đó là một đòn kết hợp cơ bản, một đòn mà Ino-Shika-Cho thường làm. Cô ấy chưa bao giờ làm điều đó với Sai trước đây, nhưng chỉ có một kẻ thù và cô ấy tin tưởng vào kỹ năng của Sai.

"Hiểu rồi," cô trả lời, không do dự. Cô kết ấn và tập trung chakra của mình. "Được rồi, tớ làm đây." Ino vừa nói xong với Sai thì cô ấy đã nhảy ra từ phía sau chiếc trống. Đồng thời, cô thực hiện nhẫn thuật của mình về phía shinobi đang canh ở cổng.

Tâm chuyển thân chi thuật!

Nhẫn thuật của cô ấy thành công, Ino khiến tên lính canh phải đứng hình.

Sai tiếp cận tên đó, tay nắm chặt thành nắm đấm và tung ra một đòn duy nhất. Ngay trước khi Sai tơi, Ino hét lên "Giải!" và trốn thoát khỏi tâm trí của người canh gác.

Sau khi lấy lại được ý thức của bản thân, điều đầu tiên mà Shinobi đó nhìn thấy là Sai lao về phía anh ta.

Nắm đấm của Sai đấm thẳng vào người đàn ông kia. Sau đó Sai giáng một đòn mạnh vào gáy của anh ta bằng một bàn tay.

Người canh gác ngã xuống đất không một tiếng kêu. Sai vác tên đó qua vai trước khi nhanh chóng quay lại chỗ Ino đang đứng.

"Hãy hỏi anh chàng này về tất cả mọi thứ mà anh ta biết," Sai nói và đi tới chỗ Ino.

Khi họ đã vào bên trong nhà kho phế liệu, Sai ném người canh gác xuống đất. Xung quanh họ là đống phế liệu, một mảnh vải trong số đó dùng để làm một chiếc khăn bịt mắt.

Sai lấy ra một sợi dây thừng và trói tay người bảo vệ ra sau lưng trước khi buộc hai mắt cá chân của anh ta vào nhau. Sau đó, cậu vác người đàn ông vẫn đang bất tỉnh và đặt anh ta vào một đống tài liệu trước khi đánh thức anh ta dậy.

"Sai! Cậu-!"

"Im lặng," Sai nói, giọng bình tĩnh và tháo mặt nạ của lính canh ra.

Người đàn ông khoảng ba mươi tuổi. Hắn lần lượt lườm Sai và Ino với ánh mắt giận dữ.

"Tôi không muốn phải làm điều thô bạo như thế này với một Jounin cấp cao, nhưng chúng tôi không có thời gian để đùa giỡn. Anh sẽ trả lời câu hỏi của chúng tôi chứ."

Người đàn ông im lặng và rời mắt khỏi Sai

"Hôm qua anh đã bắt cóc ai đó đúng không?" Sai nói. "Anh đang giấu cô ấy ở đâu?"

Mặt vẫn quay đi, người đàn ông ngậm chặt miệng.

"Tôi biết rằng anh là thành viên của phe Tsumiki Kido. Anh giấu Haruno Sakura ở đâu vậy?"

Người đàn ông vẫn im lặng. Anh ta rõ ràng không có ý định khai ra.

"Nếu anh tiếp tục không nói gì, chúng tôi sẽ sử dụng các phương pháp mà tôi thực sự không muốn."

"Tra tấn?" người đàn ông hỏi. Miệng anh nhếch lên thành một nụ cười khinh bỉ đầy thách thức.

Sai gật đầu dễ dàng. "Đúng. Dù sao thì tôi cũng là cựu thành viên Anbu mà. Tôi biết rất nhiều cách để khiến một người mở miệng."

"Vậy thì tốt, phải không?" người đàn ông nói. "Tôi cũng là Anbu và tôi biết cách chịu đựng sự tra hỏi đó của cậu."

"Anh có nghĩ rằng những thứ đó sẽ hữu ích không?" Sai hỏi, rút thanh kunai ra. Sau đó, không do dự, cậu xé toạc quần áo của người đàn ông, khiến anh ta gần như trần truồng từ thắt lưng trở lên. Nhưng người đàn ông này không phải là loại người mất bình tĩnh trước những chuyện như thế.

Ino bắt đầu lo lắng. Cô đã từng chứng kiến ​​các cuộc thẩm vấn trong các nhiệm vụ. Tại những nơi đó, cô đã nghe thấy những tiếng gầm giận dữ và những lời đe dọa nhiều lần, nhưng không lần nào trong số đó biến thành tra tấn.

Cô chuẩn bị tinh thần cho bất kỳ cảnh tượng đẫm máu nào mà cô sắp phải đối mặt.

Sai đã chuẩn bị sẵn chiếc bút vẽ mà cậu ấy đã sử dụng cho Nhẫn pháp: Siêu thú ngụy họa của mình. "Ino, cậu không nên xem cái này."

Cậu ấy đã định làm gì? Cậu ấy sẽ vẽ gì? Sai sẽ thực hiện một cuộc tấn công bằng những con hổ? Hoặc có thể là một con rắn khổng lồ sẽ siết chặt cơ thể của người đàn ông? Hoặc có thể...

Hết hình ảnh khủng khiếp này đến hình ảnh khủng khiếp khác lướt qua tâm trí cô, và không cần suy nghĩ, cô nói, "Này, Sai, đừng làm gì—"

Khủng khiếp quá, cô ấy đã định nói tiếp nhưng Sai đã di chuyển chiếc bút lông của mình.

Bíu bíu, bíu bíu...

"Pftah! Ha ha ha!" Người đàn ông bắt đầu cười to.

"Đó là cách tra tấn của cậu sao?!" Ino hét lên.

"Khi cậu không có thời gian thì đây cách này hiệu quả nhất," Sai nói với khuôn mặt thẳng thắn.

"Thật sao?"

"Đúng vậy. Tớ đã đọc được nó trong một cuốn sách." Trong toàn bộ cuộc trao đổi này, Sai tiếp tục cù lét người đàn ông bằng bút lông của mình.

Người đàn ông vừa vặn người vừa cười, uốn éo và vặn vẹo, cho đến khi nước bọt bắt đầu chảy ra từ khóe miệng.

Sau khoảng thời gian mà Sai cho là đủ, cậu ấy ngừng cử động và hỏi, "Bây giờ anh sẽ nói cho chúng tôi nghe chứ?"

"...Đúng." Khuôn mặt và giọng nói của người đàn ông chán nản; không có dấu hiệu nào của Anbu đáng sợ còn lại trong anh ta.

Ở rìa phía đông bắc của ngôi làng, có một nhà kho bằng gạch, người đàn ông Anbu nói với họ là Sakura đang ở đó.

Sai nhanh chóng vẽ một con chim bằng Nhẫn pháp: Siêu thú ngụy họa của mình, cậu và Ino nhảy lên và tiến thẳng đến nhà kho.

Đây không phải là lần đầu tiên cô cưỡi trên một trong những con chim của Sai vẽ, nhưng đã lâu rồi nên Ino bắt đầu mất thăng bằng.

"Nếu cậu sợ thì hãy bám vào tớ" Sai nói, mắt vẫn hướng về phía trước.

Ino cảm thấy một cảm giác ấm áp nảy nở trong tim, nhưng cô nhanh chóng rũ bỏ nó. "Tớ không sao."

Con chim di chuyển khá nhanh. Những con đường của thị trấn bên dưới biến thành màu xanh của rừng và cánh đồng trước mắt cô. Họ đi ngang qua những con diều hâu đen hoang dã.

"Tớ thấy nó rồi!" Sai hét lên, chỉ vào hướng hai giờ của họ.

Bên kia lùm cây là một khoảnh đất trống với một tòa nhà bằng gạch. Con chim dần dần tiến lại gần nó.

Ngay khi con chim bắt đầu bay chậm lại, một số người đeo mặt nạ Anbu nhảy ra khỏi nhà kho.

Có lẽ họ đã thiết lập một kết giới trong một khu vực nhất định xung quan nhà kho để đảm bảo họ sẽ biết về những kẻ xâm nhập. Và con chim có lẽ đã bị kết giới này phát hiện.

Các Anbu bước ra khỏi nhà kho đồng loạt phóng các thanh kunai. Sai khéo léo điều khiển con chim để tránh vô số kunai đang lao về phía họ.

Con chim lượn một vòng lớn trên bầu trời trước khi tiếp cận nhà kho một lần nữa.

"Sakuraaaaaaa!" Ino hét lên. "Chúng tớ tới cứu cậu đây!"

Đúng lúc đó, đột nhiên có thứ gì đó xuyên thủng mái nhà kho và phóng vụt lên trời.

Một hình người với nắm đấm tung lên không trung - thứ vừa vụt lên chính là Sakura, toàn bộ cơ thể cô ấy bao phủ bởi chakra.

"Sakura?" Ino hét lên điên cuồng từ phía sau con chim

Sai chớp mắt "Thậtkỳ quặc. Đáng lẽ là chúng ta ở đây để cứu cô ấy."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com