Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 12 🔞

Phòng 09 - Ngày 7 - 62 Điểm.

Riki cảm thấy việc anh bỗng mơ về quá khứ, nhất định là bị ảnh hưởng bởi hồi ức đột ngột của Santa. Tất nhiên việc nhớ nhà cũng có ảnh hưởng, nhưng từ hai tháng trước đã rất nhớ nhà rồi, mà lúc đó lại không hề nằm mơ.

Nếu bỏ qua bản nhạc nền kiểu Nam Mỹ mà não đang tự động phát, thì những giấc mơ của anh lại tĩnh lặng đến không ngờ, chỉ là trong đoạn hồi tưởng đó đã quên mất rất nhiều chuyện. Cảnh cuối trong giấc mơ là anh ngồi thất thần bên bờ biển lúc nửa đêm, nhìn về phía chân trời xa xăm là vầng trăng khổng lồ, nước biển lạnh buốt tràn qua chân rồi chầm chậm rút đi. Bản nhạc trong đầu đột nhiên dừng lại, bên tai chỉ còn lại tiếng sóng biển trập trùng.

Riki không biết phải nói gì. Anh từng nghe nói rằng những giấc mơ là phản ánh tâm tình — có lẽ anh muốn trở thành biển cả, trở nên bình lặng, ổn trọng, mạnh mẽ giống như biển được mọi người tán tụng, crazy như biển cuồng nộ trong cơn bão, cool như biển dưới cái nắng thiêu đốt vẫn mang đến cảm giác mát mẻ. Nhưng vầng trăng như phiến đá đè nặng cuối tầm nhìn, khiến lòng anh hoảng hốt mà chẳng rõ nguyên do, sau đó là cảm giác không trọng lượng đã quá quen thuộc kể từ khi anh bị giam cầm. Anh vô thức nắm lấy những hạt cát dưới thân, nhưng sau khi nắm chặt những hạt cát ngâm trong nước biển lại tựa như viên đá, khiến lòng bàn tay anh đau buốt, đành buông lơi bàn tay. Nước biển lại dâng cao, lần này một mạch tràn đến phía sau.

Cái lạnh dần lan tỏa khiến Riki bừng tỉnh khỏi giấc mộng. Tỉnh dậy anh mới phát hiện, hóa ra là Santa cuốn hết chăn bông. Kẻ đầu têu chẳng hề hay biết cứ thế ôm chăn thành một cục, liên tục ngáy khò khò, đôi chân duỗi dài chiếm hai phần ba cái giường. Riki hơi khó chịu, ngồi xuống mép giường nhìn cậu. Nhưng nhìn khuôn mặt đang đắm chìm trong giấc mộng đó một lúc lại khiến người ta cáu kỉnh, Riki thở dài, dứt khoát đứng lên.

Anh bất giác đến bên cửa sổ, mở một nửa tấm rèm, muốn xem xem màn hình hiển thị lúc nửa đêm sẽ thế nào.

Khi Riki nhìn thấy biển cả, nhìn thấy vầng trăng khổng lồ từng thấy trong giấc mộng hiển thị trên màn hình, anh nắm chặt rèm cửa ngây ngẩn đứng tại chỗ.

Một dự cảm không lành bỗng trỗi dậy: họ thực sự có thể rời khỏi căn phòng này sao? Cho dù thân thể có rời đi, sẽ có một mảnh trái tim vĩnh viễn không rời đi đúng không? Riki chợt nhớ đến căn phòng số 22 mà anh từng thấy trước đây, bên trong có hai người đã đợi chờ hơn bảy mươi ngày trời. Lúc đó không rõ thực hư, chỉ cảm thấy thấy sốc, giờ nghĩ lại mới thấy nó như một phép ẩn dụ ngầm.

🥨

Santa phát hiện mí mắt của Riki như đang đánh nhau, đã vài lần muốn khép lại.

"Rất buồn ngủ sao? Tối qua ngủ không ngon ạ?"

Riki nhìn cậu, nhưng không nói gì, chỉ lắc đầu.

Santa nhạy bén nhận ra có điều gì đó không ổn, đang định nghiêng người hỏi: "Là vấn đề của em sao?", Đột nhiên nhớ đến chủ đề tối nay lại lặng lẽ ngậm miệng. Giữ khoảng cách một chút là lựa chọn tốt nhất lúc này, cậu nghĩ. Cũng giống như việc sau khi làm xong chủ đề sẽ có một người chủ động bước vào phòng tắm, điều chỉnh tâm trạng bằng cách cho nhau thời gian riêng.

Sẽ từ từ khá hơn. Santa dựa vào thành giường nhìn đầu Riki đang bắt đầu lắc lư để kìm hãm ý muốn thúc giục anh đi ngủ. Riki khiến cậu yên tâm hơn những gì cậu tưởng, là một người anh đôi khi mơ màng nhưng luôn luôn kiên định. Những gì cậu cần làm là cố gắng hết sức để điều chỉnh bản thân, không để Riki phải bận lòng.

Santa hít một hơi thật sâu, liếc nhìn máy tính bảng dưới TV. Màn hình máy tính bảng hiển thị chủ đề.

Người tham gia A: Uno Santa

Người tham gia B: Chikada Rikimaru

Vui lòng chọn một trong các chủ đề sau. Nhấp vào chủ đề để tìm hiểu thêm về các yêu cầu chi tiết.

Chủ đề 1: A làm cho B xuất tinh mà không kích thích dương vật của B. Có thể sử dụng các đạo cụ được chỉ định.

Chủ đề 2: B dùng đinh tạo ra lỗ thủng ở lòng bàn tay A.

Đến đi. Giống như lên sàn đấu, một đấm giành thắng lợi.

🥨

Riki vẫn còn chút nghi hoặc. Tại sao phải thiết lập những chủ đề như vậy? Cho dù chủ đề trước có bao nhiêu quá đáng, chỉ cần kẻ thử nghiệm hạ quyết tâm, thì đều có thể tạo ra; Nhưng chủ đề thứ nhất này, nếu như anh không thể xuất tinh, thì phải làm sao đây? Hoặc là phải làm chủ đề hai cho đến khi thấy máu, hoặc là phải cố gắng không ngừng làm chủ đề một. Riki nghiêm túc tưởng tượng lần lượt hai tình huống, tưởng tượng đến mức bản thân phát run.

Tại sao?

Khoan đã, tại sao lại có thiết lập nhân vật như vậy? Tại sao người bị bỡn cợt thân thể luôn là anh? Và Santa luôn là người bị tổn thương? Đó là do kẻ thử nghiệm cố ý, hay đơn thuần chỉ là sự sắp xếp ngẫu nhiên?

Những câu hỏi chưa từng được suy xét cẩn thận trước đó đột nhiên bật ra, rối bời trong đầu thành một nùi.

Nhìn Riki đột nhiên ngồi trên ghế bành sau khi tập các bài hát trong góc một lúc, Santa chẳng cần nghĩ liền có thể kết luận rằng anh lại thất thần rồi. Nếu là trước đây, cậu nhất định sẽ không nhịn được mà trêu chọc một chút, nhất là trong những lúc nhàm chán, nhất định phải hỏi Riki đang suy nghĩ gì — Riki luôn có những cách nhìn kỳ lạ khiến người ta dở khóc dở cười, từ trước đến nay chưa từng làm cậu thất vọng. Nhưng hôm nay cậu hạ quyết tâm, nhìn người cách đó vài bước, bờ môi run lên, cuối cùng vẫn là mím môi cúi đầu, bắt đầu nhẩm lời lần thứ năm.

Có lẽ vậy. Nếu bản thân là kẻ thử nghiệm, có lẽ cũng sẽ làm như vậy. Riki suy nghĩ rối bời. Anh so với Santa giống người dễ bỡn cợt hơn, đúng không? Nhưng anh rất ghét ý nghĩ này. Chán ghét kẻ thử nghiệm cố tình thiết kế theo cách này, thậm chí bắt đầu chán ghét bản thân khi tự nhiên lại suy diễn ra ý nghĩ này.

Anh không thích điều đó, nhưng không ai trong căn phòng nghe thấy lời anh nói. Santa sẽ lắng nghe, nhưng đối với Santa thì vấn đề là anh không thể nói chuyện với cậu vào lúc này. Nếu như bản thân nói "Không thích", vậy cậu nhất định sẽ không chấp nhận chủ đề một rồi, dù thế nào những yêu cầu làm tổn thương cũng do cậu gánh chịu mà. Làm bậy, thế nào cũng sẽ làm bậy mất.

Trong dòng suy nghĩ hỗn độn, Riki chợt nghĩ đến cảnh biển trong giấc mộng. Khung cảnh buồn bã đó cũng được, đừng là không gian giống như hình hộp vuông vức này. Anh không khỏi quay đầu nhìn về phía màn hình hiển thị — mặt trời trên màn hình hiển thị chói chang đến mức làm người ta đau mắt. Ánh sáng chói lọi đột ngột kéo Riki ra khỏi dòng suy nghĩ hỗn độn, thay vào đó là một đốm sáng hình hộp in sâu vào tâm trí anh.

🥨

Santa không ngờ phòng trao đổi đã trực tiếp gửi đến một hộp "đạo cụ". Dù đã chuẩn bị tinh thần nhưng cậu vẫn bị sốc. Chỉ riêng máy mát xa — nên được gọi là dương vật giả thì đúng hơn — có tận năm đến sáu loại, tất cả đều có hình dạng và màu sắc khác nhau, mặt ngoài còn có những vết sần và kết cấu kỳ lạ. Có vài thứ mà họ đều đã quen thuộc — Hừ, đều từng gặp — mấy món đồ bịt mắt, gông miệng, kẹp ngực, còng tay. Những thứ họ chưa từng thấy còn nhiều hơn: một chuỗi bi thép được nối với nhau, một mũi khoan mảnh dài trơn nhẵn, còn có sợi dây thừng xù xì và roi da. Kỳ quái nhất chính là một cái rọ lưới bằng kim loại, họ đã nghiên cứu rất lâu trước khi nhận ra đó là chiếc khóa trinh tiết nhằm hạn chế xuất tinh.

Những thứ này và việc kích thích xuất tinh có liên quan sao? Santa đau đầu, đem những đạo cụ có hình thù kỳ quặc đó ra khỏi tầm mắt — nếu cứ tiếp tục nhìn chằm chằm, cậu sẽ không nhịn được mà tưởng tượng những thứ đó trông thế nào khi ở trên người Riki mất, tuyệt đối không được.

Riki cứ thế ngây người. Anh vô thức siết chặt áo choàng tắm trên thân, lắp bắp nói: "Những, những thứ này, đều phải dùng sao?"

Santa vội xua tay: "Không, không phải đâu! Dùng cái nào thì chọn cái đó là được. Ví dụ như — cái này?"

Cũng may Santa có thể tìm thấy thứ này từ trong hộp đạo cụ — một cái phích cắm hậu môn bằng silicon không có gì nổi bật, phần đầu trơn nhẵn, phần thân cong, phần đuôi là một chiếc nhẫn thuận tiện cho việc luồn ngón tay vào, mấu chốt là nó lớn hơn một vòng so với ngón trỏ, nhìn cũng dễ chấp nhận hơn so với những đạo cụ có phần đáng sợ khác.

Quả nhiên, mặc dù Riki cau mày, nhưng anh vẫn gật đầu.

"Cái khác nhé..." Santa tìm thấy một cái chai, lắc chất lỏng bên trong "Cái này... trên nhãn có ghi là 'Kích thích hiệu quả'..."

Santa bỗng chốc im bặt — Riki nắm lấy góc áo của cậu, chờ cậu im lặng mới nhỏ giọng đáp: "Cũng được, cứ vậy đi."

Santa khẩn trương nuốt nước bọt, mượn việc xoay người liền đem góc áo rút ra, vừa vặn cầm lấy phích cắm và chai dầu ngồi xuống mép giường.

Riki không muốn cởi quần áo. Rõ ràng hai lần trước đều cởi sạch sẽ, nhưng lần này không phải đeo đạo cụ, chủ đề cũng không yêu cầu anh phải khỏa thân, anh muốn mặc áo choàng tắm. Nhưng nếu kiên quyết không cởi thì lại rất kỳ lạ, nhất là khi Santa vẫn đang ngồi bên cạnh cúi đầu chờ đợi mà không nói một lời nào. Anh vùng vẫy một hồi, vẫn là đem mình lột sạch sành sanh rồi nằm lên giường.

Santa im lặng đem hành động do dự của Riki thu vào nơi đáy mắt. Chắc chắn cởi đồ ngay trước mặt mình sẽ rất xấu hổ đi, Santa nghĩ, chậm rãi cúi đầu giả bộ suy nghĩ, cho đến khi nghe thấy tiếng lạch cạch trên giường mới lại ngẩng đầu lên.

Có thể là do vừa mới tắm nước nóng, làn da trắng nõn của Riki có chút ửng đỏ, nổi bật trên tấm ga giường trắng như tuyết, đẹp đến nỗi khó mà diễn tả bằng lời. Santa không biết là do mình ảo giác hay là do hai lần trước đó dùng kẹp vú, đầu ti của Riki nhô ra một cách tinh tế trong mắt cậu, thậm chí còn có vẻ đầy đặn hơn —

Santa vỗ trán, buộc mình phải lấy lại tinh thần.

"Santa?" Riki không hề hay biết, vẫn khẽ khàng gọi tên cậu, "Anh nằm nghiêng à?

Santa qua quýt gật đầu, tay mở chai dầu, bôi lên phích cắm hậu môn.

Riki im lặng trở mình, quay mông về phía Santa, chân hơi co lại. Anh không nhìn thấy Santa đang làm gì, chỉ có thể ngây người nhìn giấy dán tường, có chút bất an chờ đợi. Chờ đợi rồi lại chờ đợi, anh chợt nghĩ ra điều gì đó, khẽ duỗi chân trái về phía trước — động tác này khiến tai anh đỏ bừng. Tiếp đến bỗng thấy không biết nên để tay ở đâu, anh không dám để bên hông, sợ không kìm được sờ vào dương vật thì thành ra công cốc, thế là đành lặng lẽ đặt tay trước ngực.

Khi Santa ngẩng đầu, cậu thấy Riki đang cuộn tròn lo lắng với cái mông vểnh ra. Cậu không khỏi nhẹ nhàng nói: "Thả lỏng một chút."

Nhưng có lẽ người nên thả lỏng nhất chính là bản thân Santa. Lúc đầu cậu lúng túng lấy một lượng dầu lớn lên đầu ngón tay, kết quả là khi tách hai mông ra, bôi dầu lên mông của Riki, trên làn da căng mọng và mịn màng lập tức được phủ một lớp dầu. Bởi vì tầng dầu bóng loáng phản chiếu ánh sáng, Santa nhận thấy có một sự chấn động nhẹ.

Sự khác thường nơi đáy lòng dần mở ra.

Santa nhắm mắt hít sâu một hơi, nghiến răng nghiến lợi, tách cánh mông sang hai bên giống như khi tách múi bưởi — đây là lần đầu tiên cậu thấy hậu huyệt đang khẩn trương co rút.

Nó rất khác với việc nhìn thấy dương vật. Chỉ cần nhìn thấy nó, là như một lời nhắc nhở mạnh mẽ cho Santa việc cậu cần làm tiếp theo — chơi với hậu môn Riki, làm cho anh xuất tinh.

Trong đầu bỗng bật ra những từ ngữ thô tục khiến Santa cảm thấy huyệt thái dương đau nhói. Không phải, đây chỉ là một buổi trị liệu bằng ngón tay thôi, giống như Riki trước đó, chỉ là đang đảm nhiệm vai trò của một bác sĩ thôi.

➖➖➖

Tôi không biết viết H nên khi dịch tôi sẽ chọn truyện có cảnh H.
Cơ mà đời không như là mơ, có vài đoạn H làm tôi chẳng biết dịch sao luôn đó, xong còn phải đi tra bằng hình ảnh xem nó cái gì các cô ạ ◔̯

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com