Point d'arrêt
Một ngày nắng gắt cháy da, người ta đem em đến chốn lao tù. Họ buộc tội em dụ dỗ ngài công tước, bảo em lăng loàn, bệnh hoạn. Tiếng nói của họ cứ văng vẳng bên tai, ám ảnh vô cùng, "tên gay chết tiệt".
Khốn nạn, sao có thể dùng những lời lẽ ghê tởm kia đặt lên người xinh đẹp của hắn. Em bị oan cơ mà, họ cũng biết cơ mà. Họ rõ hơn ai hết cái thói trăng hoa biến thái của ngài công tước "cao thượng". Hắn đã nghe em kể về những lần tên kia ve vãn em, hắn đã từng chứng kiến những lần tên kia giở trò đồi bại với em, nếu không có hắn lúc ấy, phải chăng em đã... Đê tiện quá, vì không có được em liền hạ tay diệt tận, áp đặt em cái tội danh người đời chê cười.
Xinh đẹp của hắn, ôi, hắn phải làm sao đây? Thưa Chúa, người nói con phải làm sao mới tốt đây?
Đi theo đoàn người đến nơi em bị giam giữ. Đợi đến khi mặt trời khuất dạng nhường chỗ cho mặt trăng, hắn lén lút vào gặp người tình trong lòng.
Em khóc trong vòng tay hắn, em ngã gục, em kêu gào mình bị oan. Hắn biết, hắn biết chứ em ơi, em thuần khiết lắm, em của hắn bị kẻ xấu hãm hại, em của hắn tại sao phải chịu cảnh thế này, hắn cứu em thế nào đây.
Em phải nhận bản án tử hình. Em không muốn chết, em còn quá trẻ, còn bao nhiêu hoài bão vẫn chưa thực hiện. Ơn trên ơi, sao người nỡ đẩy em vào chốn bi ai, tình yêu của em chỉ mới chớm nở, em không cam tâm.
Ngày giải em ra pháp trường, mưa như trút nước, từng đợt sấm sét chớp giật đùng đùng trên bầu trời. Phải chăng đó là lời kêu gào ai oán cho nỗi oan hờn của em, chàng trai xinh đẹp đoản mệnh. Giông tố càng lúc càng dữ dội, gió đập cửa sổ vang lên ầm ầm, một bầu không khí quái dị âm u. Mọi người tin rằng đó là điềm mà trời cao gửi xuống, phải chăng bề trên muốn gửi thông điệp gì đến họ. Vì sự phản đối của dân tình, ngài công tước hạ lệnh nếu chuông nhà thờ lúc 10 giờ rung lên 12 tiếng thì bản án của em được xoá bỏ. Một lần nữa niềm tin em đặt nơi Chúa trời.
Giữa trăm người, em giương mắt tìm kiếm bóng hình quen thuộc, nhưng người đâu em chẳng thấy. Người ơi người đành bỏ em nơi lạnh lẽo này một mình sao? Không đâu, người sẽ không làm vậy đâu, phải chăng người không dám đến nhìn em lần cuối. Người ơi, hãy đến bên em, hãy ủ ấm em đi hỡi người.
Từng phút trôi qua như từng thế kỉ, chỉ còn vài phút nữa đồng hồ điểm 10 giờ, lúc ấy mạng sống của em phụ thuộc vào tiếng chuông ngân vang khắp chốn kia. Hoặc là em được giải thoát, hoặc là em sẽ giải thoát cùng tiếng chuông.
Thời khắc ấy cũng tới, tiếng chuông từng hồi vang lên. Em vẫn tìm kiếm bóng hình em nhung nhớ, người ơi em đang sợ lắm.
1
2
3
4
5
6
7
8
9
10
11
...
Ngừng rồi, rốt cuộc cũng ngừng rồi, tiếng chuông ấy.
Trên chiếc chuông bạc màu, một cơ thể treo lủng lẳng trên quả lắc, máu nhỏ giọt hoà cùng nước mưa rơi xuống. Trên khuôn mặt còn vương chiếc mặt nạ đã vỡ đôi phần.
Ai có nhớ tên dị hợm bị người chà đạp ở xó phố không? Phải, hắn đã dùng thân mình chặn lại tiếng chuông. Chuông sẽ đánh 24 tiếng, để chặn 12 tiếng thì chỉ còn cách này hắn mới có thể cứu em, cứu lấy tình yêu của hắn. Ít nhất thì hắn nghĩ thế, cái đầu nông cạn của hắn chỉ nghĩ được đến đây thôi.
Hắn đã đứng trông em suốt buổi, từ lúc em bị giải đi đến lúc ngài công tước ban lệnh xuống. Hắn nhìn em quỳ giữa pháp trường, trăm người vây lấy em, nhưng chẳng một ai thương xót. Chỉ có hắn, đau đớn cùng căm phẫn cho số phận bi ai nghiệt ngã. Hắn đau em chịu cảnh oan ức khổ sở, hắn hận xã hội chèn ép bức người không tình thương.
Hắn thả cơ thể rơi tự do từ trên xuống, cơ thể tiếp đất đau như ngũ mã phanh thây, bên tai hắn vanh vảnh tiếng hét, tiếng khóc la. Hắn cảm nhận được cơn đau âm ỉ trên khắp cơ thể, từng đốt xương như tách lìa. Hơi thở cạn kiệt, hắn không còn nhận thức được gì nữa rồi.
Nhưng hắn biết, hắn đã cứu được em, cứu lấy ánh sáng suýt nữa thì vụt tắt....thật vậy chăng?
Xinh đẹp của hắn ơi, em ổn chứ?
Xinh đẹp của hắn ơi, em hãy hạnh phúc nhé, hạnh phúc thay phần hắn nhé em.
Xinh đẹp của hắn ơi, điều hắn hối tiếc nhất là chưa được thổ lộ cùng em.
Xinh đẹp của hắn ơi, hắn chỉ muốn nói, Không Tên yêu em, yêu em thật nhiều.
Em là khởi đầu và cũng là kết thúc của tôi, tất cả chỉ thế thôi. Cuộc đời của tôi vì có em mà rực rỡ. Cảm ơn em, tình yêu của tôi, ánh sáng của tôi.
Hắn mỉm cười, một nụ cười mãn nguyện, nụ cười thật sự, khép nhẹ mi để nước mắt trôi theo dòng nước mưa.
Trái tim chẳng còn đập mạnh nữa, như thể thời gian ngừng trôi, thì ra đó là cái chết mà từ khi gặp em tôi đã hằn lo sợ.
Tôi đi rồi liệu em có buồn không...
Nhưng nghe kìa, ai đang gọi tên em,sao đau đớn quá, não nề quá, sao vậy nhỉ?
Máu nhiều quá.
Máu của hắn.
Máu của em.
Em đi rồi, đi cùng tiếng chuông
12
13..
Máu nhuộm đỏ pháp trường, nhuộm đỏ nhà thờ của Chúa.
Hắn đã chặn tiếng chuông đúng lúc tiếng chuông vang lên lần thứ...13. Hắn đã trễ rồi, trễ một nhịp, trễ cả một đời cùng em.
Em về bên Chúa vào lúc 10 giờ 13 hồi chuông.
Như có điều gì đó âm ỉ, hắn chẳng thể nào nhắm được mắt. Đại dương sâu thẳm nuốt chửng lấy hắn, chầm chậm chìm xuống như bị mê hoặc. Dẫu vẫy vùng bốn phương đều là đáy sâu.
Hãy quay lại đi
Hắn nghe thấy tiếng em thổn thức bên tai, giọng em lúc thật gần lúc lại thật xa. Hắn cố tìm, cố vươn tới nơi em... nhưng em đâu? Xinh đẹp của hắn đâu?
Mắt khẽ mở. Tìm kiếm bóng hình thân thương, kia rồi, xinh đẹp của hắn kia rồi. Nhưng em ơi sao em lại nằm như thế? Em ơi hãy nhìn tôi đi, tôi ở đây em ơi.
Máu từ chỗ em chảy đến chỗ hắn, lý trí như đánh tỉnh hắn nhận ra,... Em của hắn, em chảy nhiều máu quá. Hắn gắng gượng cơ thể đã như phế lết đến nơi em. Và rồi lệ hắn rơi, tim hắn ngừng đập.
Hắn chết rồi, linh hồn hắn chết rồi.
Em nằm đó bất động, mũi dao xuyên qua tim. Chiếc vòng bể nát, những cánh hoa xanh tên em vỡ thành từng mảnh, đôi hài nhuốm đỏ màu máu.
Phút cuối cùng em chẳng gặp được hắn.
Phút cuối cùng em chẳng nhìn được khuôn mặt hắn.
Phút cuối cùng em chẳng thể nghe được giọng nói hắn.
Phút cuối cùng em chẳng thể cất lên lời thương, rằng em thương Không Tên của em, thương rất nhiều.
Hắn như lạc lối, chỉ có thanh âm của trái tim hối hả quanh tai. Em ơi. Em mở mắt ra nhìn tôi đi. Em tháo mặt nạ của tôi đi. Em ơi...
Ôm em vào lòng, hét lên một tiếng với tất cả sức lực. Tiếng hét hắn vang nứt bầu trời, hét lên tiếng oán than thống khổ, tiếng hét từ địa ngục vọng lên. Hắn gỡ xuống chiếc mặt nạ vẫn luôn thường trực đặt bên cạnh em.
" Jimin ơi, tôi tháo mặt nạ ra rồi, em hãy nhìn đi. Tôi xấu xí lắm có phải không."
Hắn khóc rồi, khóc thật rồi. Xinh đẹp của hắn đã bỏ hắn thật rồi.
" Jimin ơi, tôi xin lỗi, tôi có tên, tôi không cho em biết, tôi ngại, em đừng giận tôi nhé, giờ tôi nói em nghe nha Jimin, em chịu không?
Tôi tên Jungkook, Jeon Jungkook.
Phiền em hãy gọi tên tôi một lần, có được không?
Jimin ơi...
Jimin..."
Như chiếc lá đang rơi rụng ngoài kia, tình yêu của hắn cũng cứ thế bất lực mà sụp đổ.
Chúa, người hãy giết tôi đi, hãy để tôi được chết, chết ngay lúc này. Người có nghe thấy tiếng van của tôi chăng?
Jungkook gọi tên em vang trời xanh, em nằm gọn trong vòng tay hắn. Em vẫn xinh đẹp, dịu dàng như thường ngày, chỉ là đôi mắt em nhắm nghiền chứ chăng còn nhìn hắn long lanh nữa, tay cũng buông lỏng không nắm lấy tay hắn như em vẫn thường làm. Hắn ôm em vào trong nhà thờ, băng qua bãi tha ma, để em vào phòng của hắn.
" Em nằm đây chờ tôi một lúc nhé, xinh đẹp ngoan nhé."
Đặt nụ hôn lên cánh môi, hắn thờ thẫn bước ra ngoài với cơ thể đã bầm dập.
Ngoài kia, bọn họ còn đứng đó ngó nhìn hắn và em. Họ đã tiếp tay kẻ ác hại chết em. Hãy nhìn xem Ngài công tước đáng quý đang vui vẻ chưa kìa.
Một ánh nhìn lạnh lẽo về phía đám đông.
Một ánh sáng loé lên nhọt hoắc.
Một con dao ghim thẳng vào đầu ngài công tước.
Một ngọn lửa phực cháy dữ dội bao trùm lấy nhà thờ, nuốt tiếng kêu gào thảm thiết của bao người.
Để rồi, sau tất cả, chỉ còn lại đống tro tàn.
Ngọn lửa của hận thù của căm phẫn. Ngọn lửa tố cáo một chế độ thối nát chà đạp lên nhau để sinh tồn dưới đáy xã hội. Ngọn lửa của tình yêu thống khổ và rực rỡ. Ngọn lửa đỏ rực như lửa địa ngục.
Chết rồi. Chết hết rồi. Tất cả mọi thứ đều bị nhấn chìm trong biển lửa cả rồi.
Chính tay hắn đã rửa sạch vết nhơ người đời hất vào em, chính tay hắn đã rửa trôi màu xám xịt của xã hội nhơ nhớp, cũng chính tay hắn vấy bẩn tâm hồn mình.
Hắn vẫn luôn ôm em trong vòng tay không tách rời. Hắn ôm em đi vào khu vườn ấy, đoá hoa xanh của nỗi cô đơn đã nở rộ.
Hắn đào một cái hố thật to, để em nằm xuống đấy, đặt lên một bông hoa xanh cùng những mảnh vỡ từ chiếc vòng bể. Hắn nằm kế bên em, trên tay còn cầm chiếc mặt nạ, khẽ hôn em nụ hôn cuối cùng. Em lạnh quá, cơ thể chẳng còn chút hơi ấm nào.
Siết chặt vòng tay, hắn nhắm lại đôi mắt. Chôn đầu vào hõm vai em, hắn bỗng dưng cảm thấy thật yên bình.
Chúng ta...đi cùng nhau nhé...
Không có em, ánh sáng trong tôi cũng lụi tàn. Đóa hoa không còn được ánh sáng bao bọc nữa, rồi nó sẽ héo đi và biến mất. Vậy thì, thà rằng tôi dùng sinh mạng này, đổi lấy lại sự xinh đẹp vĩnh hằng cho đóa hoa ấy...
Hơi thở nhẹ dần rồi tắt hẳn.
Trong một khoảnh khắc, tôi dường như cảm thấy linh hồn mình rời khỏi thân xác, bay vút lên trên bầu trời cao. Em ở đó, quỳ dưới chân của Chúa, chỗ trống bên cạnh em đặt tên tôi... " Sans nom...Không Tên..."
Tôi đã tìm thấy em, người đã cởi trói cho tôi, giải thoát tôi khỏi chốn ngục tù ấy.
Em thích tôi chứ? Còn tôi rất thích em.
Em đang đợi tôi sao?
Chờ tôi một chút, tôi đến ngay đây...
Tôi cảm nhận được hơi ấm từ nơi em. Đôi bàn tay cố giữ đoá hoa xanh đang nở rộ, tôi ước gì có thể nắm chặt nó, vậy mà...
Ôi kìa, em đang đưa tay về phía tôi đấy ư? Đóa hoa mọc ra từng dải dây leo, cuốn chặt lấy cổ tay tôi. Bàn tay em ấm áp quá...
Em sẽ chấp nhận tôi chứ? Với gương mặt xấu xí này?
Và rồi chiếc mặt nạ vỡ vụn...
Em thấy rồi Jungkook, em đã nhìn thấy anh...
Jungkook, anh có nghe tiếng em gọi tên anh không?
Không xấu xí, anh không hề xấu xí chút nào cả. Nhìn này, chúng ta rất xứng đôi đấy. Anh là em, em là anh, chúng ta... là định mệnh.
Bông hoa xanh nở rộ trong khu vườn đầy gai. Bãi tha ma rực rỡ ánh xanh ma mị.
Tình yêu của tôi ơi, hẹn gặp em ở một nơi khác ít đau thương hơn. Khi đó em sẽ lại bên tôi chứ?
Em sẽ ở bên anh...
Hẹn em vào một ngày tuyết rơi nữa nhé. Khi ấy, tôi sẽ tặng em một đóa hoa, rồi tỏ lòng cùng em. Tôi sẽ nói hết nỗi niềm, rồi yêu em thay cả kiếp này. Giáng sinh sẽ thật ấm áp nếu chúng ta có nhau, phải không em.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com