Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

CHAP 8: Lí Do

Sasuke đang dạo bước trên con đường mòn với một bé gái tầm năm tuổi. Con bé này bị lạc trong rừng và hắn vô tình thấy khi nó đang ngồi khóc thút thít một mình. Ban đầu, hắn nghĩ chắc có người khác sẽ làm điều này nhưng nghĩ tới Hinata là hắn lập tức quay lại nắm tay con bé dẫn đi mà không nói một lời nào. Con bé đã rất sợ hãi khi bị một người lạ mặt dẫn đi. Nó núp sau mấy cái cây khô. Thế là hắn phải chính thức mở lời và phải ngọt ngào con bé mới chịu đi theo. Ngượng thật. Nghĩ sao mà hắn- Uchiha Sasuke nổi danh là lạnh lùng này lại có thể nói mấy lời đó với cái biểu cảm đó. Nhục nhã thế!

Hắn đang giúp vác gỗ về làng mà giờ lại thêm một công việc chăm sóc trẻ.

Con bé thì cứ nắm chặt lấy ngón út của hắn, đôi lúc lại ngước nhìn khuôn mặt điển trai đó. Hắn phải công nhận là con bé này khá giống với Hinata, nhút nhát và mít ướt. Thì cũng không hẳn là giống vì trong mắt hắn, Hinata còn là một đứa con gái cứng đầu, rất kiên cường.

Hắn nhận ra con bé cứ nhìn hắn suốt, lại có điều muốn nói đây này.

"Em muốn nói gì?"

Con bé giật mình, lại siết chặt hơn.

"E...Em..."

"Em làm sao?"

"Em thích anh Sasuke-san!"-con bé nhắm mắt nói thật to, thật rõ cho hắn nghe. Bất ngờ thật! Không ngờ vẫn còn có người thích hắn cơ đấy, tất nhiên trừ Karin ra. Vui! Rất vui nhưng hắn vẫn giữ khí chất riêng của mình.

"Vậy sao?"

"Nhưng... nhưng...anh đã thích chị ấy rồi."-con bé cúi gầm mặt, mắt rơm rớm nước mắt

"Chị ấy? K-không..."-hắn hơi bất ngờ khi con bé nói như vậy. Gì mà thích chứ, không...không đâu. Hắn làm sao có thể thích người đó chứ? Không được. Hắn không có thích. Không có. Rõ ràng là không có. Nói trúng tim đen rồi nên hắn cũng chẳng thể nói lời nào ra hồn cả, cứ lắp bắp như cô vậy. Không có thì cứ phủ nhận thôi, sao hắn cứ im lặng thế này? Giờ hắn chỉ muốn nói bậy thôi. Con bé này sao mà tinh ranh thế?

"Em đã thấy anh không ngừng ngắm chị ấy và còn đút cháo cho chị ấy nữa. Anh ...anh đã cười khi anh ở bên chị ấy... và ánh mắt của anh chắc chắn không phải đối với người bạn bình thường mà là một người yêu!!!"-con bé phân tích đúng đấy, chả sai đâu. Hắn cười là do lúc ăn cháo hắn nấu, cô luôn gượng cười khen ngon, sau đó lại để mấy miếng hành dính trên mũi nữa. Hắn im bặt luôn rồi.

(Au: không nên Sas à :))) mất hình tượng qué :3 )

---

"Yuki-chan!"- tán dóc và sự im lặng đột ngột đã đưa hắn và cô bé về tới làng. Con bé thấy mẹ liền chạy tới sà vào lòng mà khóc nức nở. Mẹ nó thì hôn vào mà nó một cái rồi cúi đầu cảm tạ hắn, dắt con bé về.

Hắn ôm bao nỗi suy tư trong lòng tự hỏi cái chuyện này là thế nào chứ? Con bé đã thấy hết rồi. Và hắn về nhà với khuôn mặt khá là đần độn trong khi cô gái kia lại mỉm cười ngay cả khi đang ngủ. Hắn nhìn cô hồi lâu mới chợt nhận ra rằng cô là tổ hợp của mấy đứa ngốc, "trâu bò" không ai bằng. Cũng không ngờ khi ngủ, cô mới có thể bộc lộ cảm xúc thật bằng mấy câu nói mớ thế này.

---

Hinata! Hinata! Cô gái của mặt trời, hoa hướng dương như ta có xứng để được em để ý tới hay không đây?

Hinata! Hinata! Em là đóa oải hương thơm ngát từ mấy cánh đồng phương Tây. Sự chân thành trong em đang cảm hóa chính tôi nhưng tôi không thể với tới.

Hinata! Hinata! Liệu em có phải là con người mà tôi đã mơ thấy?

×××

"Sasuke-san! Anh sao vậy? Bọn chúng đang tới đó!"- giọng nói ồm ồm của một ninja làng Cát đánh thức tâm trí mơ mộng của hắn. Phải! Hắn đang làm nhiệm vụ mà. Sau hơn một ba tuần cư ngụ tại ngôi làng, giờ cũng là hơn giữa tháng mười hai, bọn chúng cuối cùng cũng đã có động tĩnh. Theo thông tin nhận được do các ninja kia báo cáo rằng có tổng cộng năm tên, trong số đó đã có khoảng ba người là thiên về Huyết kế giới hạn, còn lại là thể thuật và ảo thuật thuộc cấp S. Điều đầu tiên khi "thức tỉnh" thì hắn vội liếc nhìn sang cô gái tộc Hyuga. Những đường gân nổi lên, hai mắt hướng về hương tây bắc chờ hành động.

"Chúng tới."-ngay lập tức, ai nấy đều ẩn chakra.

Năm tên, xác định không chỉ có làng Cát mà làng âm thanh và làng Cỏ đều tụ tập ở đó. Chúng đều là ninja lưu vong vì trên băng trán có một gạch dài. Tên cầm đầu là một tên khá nhỏ con, mặc y phục truyền thống, là người làng Cát, hắn để tay vào trong áo, ánh mắt sắc bén như lưỡi dao.

"Bọn bây. Mau"-ngắn gọn thôi. Bọn chúng cũng biến mất trước sự ngạc nhiên. Nhờ Sharingan và Byakugan, cô và hắn đã phát hiện ra rồi.

"Đừng trốn nữa! Ra đi. Chúng tao không rãnh đâu. "-tên đó nhếch mép. Hinata cùng mọi người bước ra khỏi những bụi cây, thủ thế.

"Là Công chúa Byakugan truyền thuyết đây sao? Nghe nói cô thừa hưởng đôi mắt của mẹ lục đạo- Ostustuki Kaguya."-tên đó điềm tĩnh, thoắt ẩn thoắt hiện đứng trước mặt cô, ngay tức khắc một lưỡi kiếm khác cũng đã ở trước mặt hắn. Là thanh katana của Sasuke.

"Bình tĩnh nào ngài Uchiha. Tôi không dám đụng vào cô gái của ngài đâu."-hắn liếc mắt sang mấy người khác, đôi mắt hắn giống như một bàn tay thâu tóm cả trái tim người nhìn.

PHỰC

Một tên trong số những người đi theo Sasuke tử vong tại chỗ. Hơi bối rối trước sự nhanh nhạy và điêu luyện của tên đó. Hinata tập trung Byakugan của mình vào người kia, dòng chakra vẫn đang luân chuyển không ngừng, rối loạn. Sasuke rất đỗi kinh ngạc với tốc độ ngang hàng mình.

"Ta là đại diện của các vì tinh tú. Hoshi!"- bầu trời đầy sao là bầu trời của ước vọng tuy nhiên mây đã che lấp tất cả, thế nên các vì sao này sẽ phải trả giá rất đắt để đạt sức mạnh mong muốn xóa tan mây mù.

"Cậu là..."-Hinata thoáng nghe tên gọi liền say sẫm mặt mày. Cái tên này xuất hiện rồi lẩn quẩn trong đầu cô, chiếc vòng sáng lên thay vì màu hổ phách lại là màu đỏ của máu. Cô ngã vào vòng tay hắn nhưng ngay cả hắn cũng chống tay xuống đất thở dốc. Cứ lúc nào cái dây này như vậy là hắn lại không thể kìm lòng. Kí ức đau thương ùa về trong mắt hắn. Đáy mắt hiện lên màu tăm tối. <Tuyệt vọng> hắn bỗng nhớ lại cái lúc Itachi sát hại gia tộc, ngày mà hắn chấp nhận thua Naruto, ngày mà hắn đi theo Orochimaru, hay là những tháng năm nhuốm mùi tanh của máu. Hắn không thể thở nổi, cứ như vậy sẽ thất bại trong nhiệm vụ này. Hinata thì ngất rồi, các ninja khác người thì không dám nhích chân, số còn lại thì cố gắng giúp đỡ Sasuke và Hinata.

"Phải! Đau khổ đi! Ta chính là Vị thần của đau khổ, ta đem lại sự chết chóc. Máu...ta cần máu... ngươi... Uchiha Sasuke! Chính ngươi sẽ dâng hiến máu của con bé đó cho ta. Hận thù đi. Hãy nhớ lại sự vui vẻ khi giết người, chẳng phải ngươi rất thích như vậy sao?"- Hoshi-tên tử tù nguy hiểm, được cho là hiện thân của thần chết, hắn bị tra tấn về tinh thần và thể xác từ nhỏ nên sinh ra một tính cách mới. Tình trạng này gọi là Đa Nhân Cách. Bây giờ, máu điên của hắn đang nổi lên. Theo thông tin, hắn hiện nay là khoảng trăm tuổi, với thân hình nhỏ gọn và không thay đổi theo thời gian nhờ một cấm thuật nào đó nên hắn có thể lừa lọc rất nhiều người. Hoshi, hắn chứng kiến mọi chuyện của nhân gian, ghi chép lại mọi thứ như những con người của lịch sử nhưng chính gia tộc của hắn đã tẩy chay con người này vị sự ngu dốt lúc bé. Hắn bị ruồng bỏ.

Sasuke tâm tư lay động, cố giữ cho mình tỉnh táo. Không được rồi! Phải gắng gượng hết sức, Sasuke cũng mới có thể đứng dậy, đặt cô gái kia sang một bên rồi khoác cái áo choàng nâu của mình cho cô, hắn nhấc kiếm kề sát cổ Hoshi. Trời mùa đông lạnh thật! Kích hoạt Sharingan, cười nửa miệng. Dấu hiệu cho thấy ý muốn giết tên đó ngay lúc này.

THỊCH

Đau! Rất đau, vết thương đang rỉ máu, cơn đau rát như xé nát tâm can hắn. Sasuke lùi lại một bước, kiếm đã không còn trên tay, vết thương này như góp phần khiến đầu óc hắn điên loạn. Mắt hắn chảy máu, những vệt đỏ xuất hiện chi chít ở tròng trắng mắt hắn. Sharingan cũng ngừng kích hoạt, tới bây giờ hắn còn không thể mở mắt nói gì là chiến đấu. Lại khụy xuống.

Tên đó nhìn thấy thế liền tới gần, vuốt mái tóc dài ấy, cười nham nhở.

"Đau không? Muốn giết ta à?"

Sasuke ngước lên, mắt nhắm mắt mở mà đe dọa hắn, ngay tức thì tóm lấy cổ hắn mà siết thật chặt.

Trái với những gì mọi người nghĩ, Hoshi ôm hắn vào lòng, ngửi hương bạc hà trên tóc hắn. Nước mắt của tên đó rơi xuống thấm ướt tóc hắn. Hắn đang khóc...tại sao chứ? Đúng là đa nhân cách.

Chứng kiến cảnh này, tất cả mọi người có mặt tại đó đều chẳng muốn nhìn sự giả tạo một cách hoàn hảo đó. Hoshi. Đôi mắt hắn lờ mờ như muốn chìm vào giấc ngủ trong vòng tay của tên đó. Sasuke không thể ngăn được cơn buồn ngủ này, hai mày nhíu lại khó chịu, mí mắt nặng trĩu, trong đầu vang lên những tiếng khóc âm thầm. Giọt nước mắt của thần chết đang lay động tâm trí hắn. Như một sức mạnh nào đó mang hắn tới một chiều sâu khác, không gian tĩnh lặng mang hắn tới một ảo ảnh bi thương. Sasuke đã gục ngã.

Uchiha - san!

Tiếng nói thổn thức của cô gái đang bất tỉnh kia. Chạm vào. Tiếng nói chạm vào đáy tâm hồn hắn. Như muốn lôi kéo hắn khỏi cái khối bóng tối bủa vây sự kiêu hãnh kia.

Chúng ta đã là bạn từ lúc gặp nhau.

Trong cái mộng cảnh kia, một bàn tay nhỏ nhắn vươn dài lay động hắn. Hắn mệt lắm rồi nhưng không thể ngăn dòng cảm xúc trong tim truy tìm đôi tay ấy. Đáp lại lời nói vĩnh hằng bám lấy tâm trí mình, Sasuke đón lấy một bóng hình mang sắc tím oải hương như bầy trời bình minh xua tan bóng tối, như một vẻ đẹp u buồn lạ thường, hàng mi cong vút ướt đẫm những giọt nước mặn mà, đôi mắt trong veo như viên ngọc quý, đối diện hắn, một mái tóc suông dài cùng khuôn mặt hồng hào. Áp trán mình vào trán hắn, tất cả như bị xé bỏ thay vào bằng những tia sáng hi vọng mà cô đem lại.

Hinata! Em là ai? Lí do gì khiến em đến bên tôi? Hinata! Tôi yêu em!

____________________________________
End.

Tèn ten ta ten... thích rồi kìa ...hihi... mong chờ ý kiến quá mà...hí hí...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com