chương 13
"Ha... Ha... Ha..."
Hai người kịch liệt quấn lấy nhau, đồng thời ngã xuống giường. Giường lớn mềm mại vì chịu đựng hai thân thể cao lớn của Alpha, chính giữa hãm xuống thật sâu.
Mẫn Doãn Kì dùng sức xoa nắn cơ thể Phác Chí Mẫn, đem da dẻ trơn bóng trắng noãn bốp đến đỏ ửng, in đầy dấu ngón tay lăng nhục. Đôi môi nóng bỏng liếʍ hôn lên tai, lên cằm Phác Chí Mẫn, nhiệt tình như hỏa, tham lam tựa như ác ma.
Anh vùi đầu vào hõm vai Phác Chí Mẫn, dùng sóng mũi thật cao cọ hai má Phác Chí Mẫn. Giống như một con ngao khuyển bị thuần phục đang làm nũng. Không thể không thừa nhận, Phác Chí Mẫn có chút được lợi, được phục vụ rất thoải mái. Hắn mơ mơ màng màng chủ động dâng lên cổ của mình.
Trên chiếc cổ thon dài nhô ra hầu kết gợi cảm mê người. Mẫn Doãn Kì híp mắt, cúi đầu, từ từ tới gần, sau đó chuẩn xác mà đặt môi lên, ngậm lấy hầu kết.
Phác Chí Mẫn nức nở một tiếng, nhăn lại lông mày anh khí, hai tay cào tấm lưng Mẫn Doãn Kì.
Hầu kết là nơi yếu ớt nhất trên người, bây giờ lại bị thanh niên bao khỏa trong miệng dùng đầu lưỡi liên tục liếʍ láp, tùy ý mà chơi đùa. Thậm chí chỉ cần hơi dùng sức, sẽ bị cắn đứt. Cảm giác nguy hiểm cùng kí©ɧ ŧɧí©ɧ, dính dấp cùng da^ʍ mỹ.
Cho dù thân thể đã yếu đến mức không nhấc lên được một chút sức lực, Phác Chí Mẫn cũng không cam lòng yếu thế. Ngón tay hắn sắc bén như vuốt ưng, trên tấm lưng rắn chắc của Mẫn Doãn Kì lưu lại từng vết cào, sau đó chậm rãi hướng phía dưới di động, giống như tập kích, không khách khí chút nào bóp chặt mông Mẫn Doãn Kì.
Mẫn Doãn Kì hơi sững sờ, nhanh chóng phản ứng, trở tay bắt lấy hai tay động loạn của Phác Chí Mẫn.
Quả nhiên... Đối mặt với nam nhân này, không thể có một chút sơ suất a...
Mẫn Doãn Kì câu lên một bên khóe miệng, nở nụ cười tà khí : "Cậu à, coi như ngài mơ ước cái mông của tôi cũng không làm được chuyện gì, dù sao người phát tình là ngài... "
Anh liếʍ cánh môi đỏ mọng của Phác Chí Mẫn, nói tiếp: "Hiện tại ngoại trừ để tôi thao ngài, ký hiệu bên ngoài ngài, ngài cái gì cũng không làm được."
Vừa dứt lời, Mẫn Doãn Kì liền trực tiếp người xoay lại, một tay nâng lên eo Phác Chí Mẫn, làm hắn nửa bò nửa quỳ ở trên giường.
Phác Chí Mẫn vốn đang chóng mặt, bị động tác đột ngột này làm cho trước mắt toàn sao, thấp giọng mắng: "Thao... "
"Cậu đừng vội." Mẫn Doãn Kì ngầm hiểu cười xấu xa, bàn tay vuốt ve trước ngực Phác Chí Mẫn, thời điểm sờ tới hai nơi nhô ra trước ngực, liền đổi sang ngón tay, kẹp lấy, nắn bóp dâʍ đãиɠ.
Thân thể Phác Chí Mẫn cương cứng, âm thanh thanh lãnh mang theo khàn khàn khác thường: " Con mẹ nó, ngươi... "
Mẫn Doãn Kì cúi đầu, liếʍ hôn tuyến thể sau gáy Phác Chí Mẫn, "Thả lỏng." Nói xong liền trực tiếp cắn nát tuyến thể nhạy cảm kia, dùng răng nanh tiêm vào chất dẫn dụ của chính mình.
"A!"
Đau đớn cùng kɧoáı ©ảʍ xuất hiện đan xen, sau khi hai loại chất dẫn dụ của Alpha trộn lẫn, cơ thể khô nóng của Phác Chí Mẫn thế nhưng kỳ diệu giảm bớt rất nhiều. Bất quá thay vào đó, cơ thể càng thêm khát vọng thanh niên ôm lấy cùng dấu hiệu, hậu nguyệt ngượng ngùng không kiềm chế được co rút, phảng phất như khát cầu thứ gì đó đem nó lấp đầy.
Loại khát vọng này quá thấp hèn rồi!
Hai mắt Phác Chí Mẫn đỏ bừng, tức giận cắn chặt drap giường.
Nhìn người trong lòng trần trụi nằm dưới thân mình, du͙© vọиɠ chiếm hữu trời sinh của Alpha khiến côn ŧᏂịŧ dưới háng Mẫn Doãn Kì nóng như bàn ủi, dữ tợn đứng thẳng. Dù vậy, anh vẫn kiên nhẫn an ủi Phác Chí Mẫn, làm cho hắn nhanh chóng thích ứng với tình trạng hiện tại. Mẫn Doãn Kì hôn dọc tấm lưng Phác Chí Mẫn, từng chút từng chút chạy xuống cột sống, từng nụ hôn nhỏ khẽ rơi xuống, cho đến đường cong căng tròn của cái mông.
Phác Chí Mẫn gắt gao nắm chặt drap giường, không lên tiếng. Hắn rõ ràng cảm nhận được phần đùi trong được đôi môi mềm mại hôn, sau đó thanh niên dùng sức tách ra, lộ ra hậu đình ngượng ngùng bên trong.
Kế tiếp, Mẫn Doãn Kì kinh hỉ phát hiện ra hoa nhục xinh đẹp kia đã ẩm ướt, huyệt khẩu đã trở nên mềm xốp, do thời kỳ phát tình mà tự động phân bố ra chất lỏng thuận theo lỗ nhỏ co rút chảy ra ngoài, dính nị ướt nhẹp, hiện ra thủy quang dụ người.
"Cậu à, ngài da^ʍ đến chảy nước."
""Tiểu súc... A!" Phác Chí Mẫn chưa nói hết câu liền bị đánh gãy. Mẫn Doãn Kì dùng miệng trực tiếp chặn lại huyệt động đầy nước.
Đầu lưỡi linh hoạt dễ dàng đâm vào vách thịt bên trong huyệt khẩu, như lưỡi xà, chui vào trong nội bích, đâm chuẩn vào điểm mẫn cảm trên vách thịt ấm áp, khuấy loạn dâʍ ŧᏂủy̠ bên trong, liên tục phát ra tiếng nước tục tĩu.
Cả người Phác Chí Mẫn bị liếʍ đến run rẩy, trước đây hắn chỉ từng được sủng vật Omega liếʍ qua dươиɠ ѵậŧ, nhưng xưa nay chưa từng bị mυ"ŧ qua địa phương bài tiết, xấu hổ cùng kích động, Phác Chí Mẫn không biết làm sao đem mặt chôn giữa hai cánh tay, ngăn chặn tiếng rêи ɾỉ của chính mình thoát ra ngoài.
Mà lúc này, Mẫn Doãn Kì đang liều mạng tìm kiếm điểm mẫn cảm bên trong. Nếp thịt đã sớm bị hắn đâm thành màu đỏ thẫm. Vài lần xoay tròn thăm dò, cuối cùng trên tràng thịt liếʍ được khu vực mẫn cảm. Mẫn Doãn Kì dùng sức chọc một cái, Phác Chí Mẫn quả nhiên không phụ sự mong đợi của anh run lên, nội bích căng chặt, côn ŧᏂịŧ bên dưới cũng run theo.
Mẫn Doãn Kì bị bài xích không khỏi rút ra đầu lưỡi, đùa giỡn mà nói: "Tâm huyệt của ngài thật gần, nhẹ nhàng đâm một chút liền cơ khát không chịu được."
"..."
Tư thế xấu hổ này, Phác Chí Mẫn rốt cuộc không chịu được nữa!
Dù không thể không bị ký hiệu, hắn cũng là kẻ kiểm soát!
Phác Chí Mẫn hung ác phun ra drap giường, đột nhiên phát lực, vị trí hai người trong nháy mắt bị đảo điên.
Mẫn Doãn Kì bị ép nằm phía dưới, mà Phác Chí Mẫn đang cưỡi trên người anh.
Dù bị nhiệt độ phát tình tra tấn đến khóe mắt đỏ bừng, nhưng trong mắt Phác Chí Mẫn vẫn lộ ra ngạo khí bễ nghễ chúng sinh. Hắn ngồi trên bụng Mẫn Doãn Kì, hai tay chống lên cơ ngực thanh niên, mái tóc dài màu đen phân tán hỗn loạn.
Phác Chí Mẫn liếc nhìn gia văn (dấu ấn nô dịch) trên ngực Mẫn Doãn Kì, hừ lạnh một tiếng. Tiếp đó, vươn ra đầu lưỡi liếʍ cánh môi ướŧ áŧ.
"Tiểu súc sinh, ngươi nhớ kỹ, đây là ta thao ngươi!"
Mẫn Doãn Kì giật mình, anh bị tư thế phóng đãng cùng khí thế bá đạo của nam nhân hấp dẫn.
Quả nhiên là Phác Chí Mẫn, sẽ không cam tâm khuất phục dưới thân người khác.
Do là lần đầu tiên, vẫn thực mới lạ. Dươиɠ ѵậŧ lớn đến dọa người của Mẫn Doãn Kì cương lên vừa thô vừa dài, qυყ đầυ to lớn cực đại, phần cán phủ đầy gân xanh. Phác Chí Mẫn khó khăn nâng mông lên, cố gắng nhắm ngay đỉnh côn ŧᏂịŧ, chậm rãi ngồi xuống.
Ai ngờ lần đầu tiên nếm thử thất bại, Phác Chí Mẫn hơi trật vị trí, đem côn ŧᏂịŧ Mẫn Doãn Kì kẹp giữa khe mông.
Nói không đau là gạt người! Đầu Mẫn Doãn Kì đầy mồ hôi, hai tay y chủ động nắm lấy mông Phác Chí Mẫn, hung ác xoa nắn, nói: "Cậu à, chậm một chút, dùng lỗ nhỏ từng chút từng chút nuốt xuống."
"Không cần mi phí lời." Phác Chí Mẫn liếc mắt nhìn anh một cái, sau đó lên tinh thần lần thứ hai thử nghiệm.
Lần này hắn thông minh hơn nhiều. Một tay Phác Chí Mẫn chống lên cơ bụng Mẫn Doãn Kì, một tay đỡ lấy côn ŧᏂịŧ tráng kiện phía sau, đầu tiên từ từ dùng hậu nguyệt đang co rút nuốt vào phân nửa qυყ đầυ, sau đó từ từ ngồi xuống, dùng tầng tầng mị thịt bao lấy dương cụ, nuốt hết cả căn.
"A... " Mẫn Doãn Kì không kìm lòng được phát ra tiếng cảm thán, anh hoàn toàn không nghĩ đến cảm giác tiến vào cơ thể người này thế nhưng lại tốt như vậy, như ngâm vào một ôn tuyền thoải mải, còn là ôn tuyền có hiệu quả xoa bóp.
Vách thịt cơ khát chủ động dính chặt vào côn ŧᏂịŧ thô to, bao lấy chặt chẽ. Nhờ dâʍ ŧᏂủy̠ bôi trơn, côn ŧᏂịŧ dữ tợn xỏ xuyên càng thêm thuận lợi.
Phác Chí Mẫn cau mày, vừa mới bắt đầu nên tần suất đong đưa eo cũng không nhanh, hắn nắm trong tay tiết tấu mà lắc lư trước sau, làm cho qυყ đầυ khổng lồ ma sát nơi mẫn cảm trong tràng đạo. Nhưng tần suất chậm chạp này chỉ duy trì được trong chốc lát, liền không tiếp tục nổi. Phác Chí Mẫn bắt đầu gia tăng tốc độ, thay đổi rất nhanh.
Thời kỳ phát tình làm cho tràng bích thích ứng rất nhanh hình dạng cùng kích thước côn ŧᏂịŧ, cho dù kịch liệt đâm xuyên, cũng hoàn toàn không có vấn đề, trái lại chất lỏng phân bố ngày càng nhiều, thuận theo nơi giao hợp tràn ra ngoài, nhanh chóng làm ướt đám lông nơi hai người ma sát.
"Cậu giỏi quá." Năm ngón tay Mẫn Doãn Kì bấu chặt vào mông Phác Chí Mẫn, từng ngụm thở gấp, cơ ngực vì là nơi chống đỡ nên toàn bộ căng cứng, thoạt nhìn càng thêm cường tráng.
"Câm miệng." Phác Chí Mẫn táo bạo trả lời.
Tuy Phác Chí Mẫn một lòng muốn ở phía trên, cũng không nghĩ đến tư thế này thật sự rất hao tốn thể lực, hiện tại miễn cưỡng di chuyển. Dươиɠ ѵậŧ cương lên bầm tím giữa cặp đùi thon gọn theo động tác ra vào mà vung lên, lại đáng thương không có ai đến an ủi.
Mẫn Doãn Kì hiểu rõ Phác Chí Mẫn nhất, một ánh mắt một biểu tình, Mẫn Doãn Kì liền biết nam nhân muốn cái gì. Anh nhìn Phác Chí Mẫn dâʍ đãиɠ mà xoay eo một hồi, tri kỷ ngồi dậy đem người ôm vào trong ngực, thuận tiện đỉnh lên.
Mẫn Doãn Kì cắn vành tai Phác Chí Mẫn, nhẹ giọng nói: "Lão tao hóa, thích sao?"
Thân thể Phác Chí Mẫn ngẩn ra, vòng chặt lấy cổ Mẫn Doãn Kì, khinh bỉ nở nụ cười: "Tiểu súc sinh, mi còn kém xa."
"Như vậy... " Hai tay Mẫn Doãn Kì nắm chặt mông Phác Chí Mẫn, dùng sức rút ra ngoài, lại hung hãn chọc thẳng vào, kɧıêυ ҡɧí©ɧ nói: "Thế này thì sao!"
Bị côn ŧᏂịŧ vừa thô vừa to hung hăng đỉnh lộng, đem chỗ thịt mềm sâu trong tràng đạo toàn bộ khai khác. Bất ngờ như vậy, suýt chút nữa đem Phác Chí Mẫn đâm ngã ra sau, hắn ngẩng lên chiếc cổ tràn đầy dấu hôn, yếu đuối rên một tiếng.
Mẫn Doãn Kì dường như biết được biện pháp lăng nhục Phác Chí Mẫn, gân xanh trên trán anh nổi lên, dốc hết sức, liều mạng đỉnh vào bên trong, mỗi lần đâm vào đều có thể ma sát chuẩn vào điểm nhạy cảm của Phác Chí Mẫn, khiến hắn muốn ngừng mà không được, hoàn toàn trầm luân.
Hai người giao hợp kịch liệt đến độ làm huyết mạch kẻ khác sôi sục. Côn ŧᏂịŧ sưng tím giữa lỗ nhỏ của cánh mông trắng nõn cong vểnh tới tới lui lui, mỗi lần rút ra đâm vào đều mang theo thật nhiều dâʍ ŧᏂủy̠, văng tứ tung.
"Cậu à, tôi thật hy vong ngài có khoang sinh sản, như vậy là có thể sinh con cho tôi rồi, con của chúng ta nhất định là Alpha lợi hại nhất... " Mẫn Doãn Kì kề sát bên tai Phác Chí Mẫn chậm rãi nói rằng.
Bản chất cơ thể của Phác Chí Mẫn cũng không thể thay đổi, Mẫn Doãn Kì chỉ có thể làm hắn sinh ra phản ứng đối với chất dẫn dụ của chính mình, do đó mà xuất hiện kỳ phát tình cố định. Còn khoang sinh sản là đặc hữu chỉ có ở Omega, điểm ấy căn bản không có khả năng.
Phác Chí Mẫn được phục vụ đến sảng khoái, nghe thấy thanh niên bên tai liên tục cằn nhằn, tâm tình lập tức trở nên phiền não. Hắn dùng sức kéo lại mái tóc ngắn Mẫn Doãn Kì, đôi mắt hẹp dài tràn ngập khó chịu: "Đừng con mẹ nó lảm nhảm, nhanh thao!"
Mẫn Doãn Kì là đứa trẻ ngoan biết vâng lời trưởng bối. Nếu Phác Chí Mẫn dâʍ đãиɠ cầu ngoan độc thao, vậy y liền đem người đâm nát!
Mẫn Doãn Kì cọ sát trước ngực Phác Chí Mẫn, há miệng cắn chặt một đầṳ ѵú sưng tấy, dùng lức mυ"ŧ vào trong miệng, dưới háng điên cuồng hướng lên trên đâm chọc, khiến thân thể Phác Chí Mẫn không ngừng bay lên.
"Ưʍ... "
Hai người điên cuồng làʍ t̠ìиɦ, trong lúc bấy giờ, căn phòng tràn ngập tiếng vang "Ba ba ba" do da thịt va chạm, liên tiếp không ngừng, tục tĩu không chịu nổi.
Dựa vào một tư thế, thao hơn một ngàn lần, tận đến khi côn ŧᏂịŧ thô to đem nhục huyệt tươi mới thao đến mềm mại ướt đẫm, khép cũng không thể khép được, Mẫn Doãn Kì mới mãn nguyện bắn ra.
Chất dẫn dụ bành trướng khiến dương cụ Mẫn Doãn Kì sinh ra một cái kết to lớn, chặt chẽ kẹt ở tuyến tiền liệt, đem Phác Chí Mẫn khóa lại gắt gao.
Cái "kết" này Phác Chí Mẫn không rõ lắm, mỗi khi hắn ký hiệu Omega đều sẽ sinh ra, đây là phòng ngừa thời điểm bắn tinh Omega chạy trốn. Lúc này, bị côn ŧᏂịŧ thô to cứng rắn của Mẫn Doãn Kì kẹt chặt trong vách tràng, làm hắn có chút hoang mang, suy nghĩ muốn trốn cũng không còn kịp rồi.
Mẫn Doãn Kì nắm chặt tính khí sưng to của Phác Chí Mẫn, một bên vuốt ve, một bên thủ thỉ: " Phác Chí Mẫn, ngài cuối cùng đã trở thành Omega của tôi."
Một giây sau, trong nháy mắt một lượng lớn tϊиɧ ɖϊ©h͙ từ qυყ đầυ phun ra, đánh vào bên trong nội bích của Phác Chí Mẫn.
Đầu Phác Chí Mẫn trống rỗng, dươиɠ ѵậŧ run lên, bắn vào lòng bàn tay Mẫn Doãn Kì
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com