Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 316: Chính văn

Ngày: 03-09-2013 13:58:21

Chính văn

Kết thúc hai ngày dạo chơi ở vùng ngoại ô, tôi cùng Tư Khiết thu dọn hành lý trở về nhà. DK săn sóc chở chúng tôi tới trạm xe, hôm nay chị ấy được nghỉ phép. Đã lâu rồi chưa trải qua cảm giác trở về nhà như vậy, rất nhớ ba mẹ. Ở trên xe ba người chúng tôi cùng nhau tán gẫu, vừa nói vừa nhắc đến chuyện của Chị Diệp Tử và DK.

"Hai chị đã nói chuyện này với ba mẹ chưa?" Tư Khiết ngồi ở đằng sau, nhoài người nghiêng đầu về phía chúng tôi hỏi??

"Ba mẹ chị sớm đã biết chị thích con gái, trước kia cũng từng đánh, mắng, đe dọa nhưng chị vẫn rất ngoan cố. Họ rất thất vọng về chị, chị đã từng ba năm chưa quay về nhà lần nào, tự mình ở bên ngoài thuê nhà, ba năm qua số lần trò chuyện của chị với ba mẹ không vượt quá nổi mười câu. Từ lúc còn nhỏ ba đã đặt kỳ vọng rất cao ở chị, ông ấy là người làm về lĩnh vực âm nhạc nên biết cách đào tạo chị đi theo con đường này, mặc dù thành tích của chị rất xuất sắc, nhưng hình tượng và phong cách của chị không phải là kiểu ba muốn. Chị luôn để tóc con trai, mặc quần áo trung tính, ông ấy rất tức giận, bảo mẹ chị mua váy rồi bắt chị mặc. Chị vẫn nhớ cái ngày mà họ mua cho chị một cái váy màu hồng rồi bắt ép chị phải mặc, chị không nhịn được mà chống đối lại họ, lúc đấy ba giáng một cú tát khiến chị choáng váng hoa mắt, cơ thể lảo đảo rồi ngã xuống ghế salon, ánh mắt tức giận và thất vọng của ba hiện rõ ràng trước mắt chị, chị cảm thấy mình không thể thay đổi được họ, sau đó không chịu nổi việc bị người nhà chèn ép được nữa, từ ngày hôm đó liền bỏ nhà ra đi, ba không thèm nói chuyện với chị một câu nào, chị cũng ương bướng không chịu bị khuất phục, mẹ có khuyên răn như nào chị cũng không muốn về nhà. Cho đến một ngày anh họ gọi điện báo là ba phải nhập viện, chị cảm thấy rất đau lòng, rất đau! Như hóa điên chạy vội vàng ra đường lớn đón xe taxi. Khi ba mẹ nhìn thấy chị, hai người không kiềm chế được nước mắt, vào thời khắc đó, chị mới hiểu ra rằng người nhà quan trọng đến thế nào, chị rất sợ đánh mất họ. Cũng từ ngày đó, ba mẹ cũng không còn khăng khăng phản đối chuyện của chị nữa, buộc phải chấp nhận chuyện bản thân chị là người đồng tính luyến ái. Hai người cũng đã tiếp xúc với Diệp Tử, sống chung với nàng vài lần, cảm thấy nàng là một cô gái rất tốt. Nhưng Diệp Tử vẫn chưa nói chuyện này cho gia đình nàng, chị thấu hiểu được nỗi lòng của nàng ấy, dù sao cả nhà cũng chỉ có duy nhất một đứa con gái, nếu như xử lý không thỏa đáng, ba mẹ nàng sẽ rất thương tâm tuyệt vọng, chị muốn cho nàng thêm thời gian." DK lái xe rất chậm, tôi với Tư Khiết có hơi bất ngờ vì chị tâm sự với chúng tôi nhiều như vậy, đây là lần đầu tiên nghe được chị ấy kể câu chuyện của mình cặn kẽ đến thế, trước đây chị luôn rất ít nói, lúc nào cũng giống như một người khô khan. Kể từ khi DK và chị Diệp Tử quen nhau, tính cách của DK thật sự thay đổi rất nhiều, trở nên vui vẻ dí dỏm, cũng biết tìm người để giãi bày tâm sự, thì ra tình yêu quả thật có thể thay đổi con người.??

(Editor: Câu chuyện của DK rất giống với chị họ mình, chị ấy 9X trong gia đình bảo thủ, bị đánh bị chửi, cấm cản nhưng vẫn kiên cường sống đúng với bản thân mình, giờ thì k có rào cản gì nữa rồi. Đúng là không có gì không thể vượt qua.)

"Hai người các chị phải thật hạnh phúc đấy nhé, chúng em không chịu được việc hai chị quen người khác đâu, hai người nhất định phải ở bên nhau." Tư Khiết nói với chúng tôi bằng giọng điệu của một đứa trẻ đang tức giận, tôi cùng DK nhìn nhau cười, không có trực tiếp trả lời, có thể trong lòng hai chúng tôi đều hiểu, cả đời này cũng chỉ yêu duy nhất người kia thôi.

"Mạt Mạt, em đã từng nghĩ tặng cho Tiểu Bảo một mái nhà chưa?" DK đột nhiên hỏi.

"Dĩ nhiên là muốn! Đây chính là mục tiêu của em." Tôi trả lời chắc nịch.

"Ừm! Vậy bắt đầu từ bây giờ em phải có kế hoạch, tiết kiệm tiền để trả tiền cọc mua nhà, mua càng sớm càng tốt, hai năm gần đây giá nhà đang có xu hướng tăng, em phải chuẩn bị trước, còn cả Tư Khiết với mấy chị em nữa, nếu muốn định cư ở thành phố này, hẳn cũng nên xem xét thử." DK nghiêm túc nói với chúng tôi.

"DK, chị quả thật có tầm nhìn xa trông rộng, ừm! Chúng ta phải lên kế hoạch thật tốt, tối nay cùng nhau tụ tập bàn bạc đi!" Tư Khiết nhiệt liệt tán thành lời đề nghị của DK, tôi nghĩ đến điều DK vừa nói, được một người có kinh nghiệm phong phú và từng trải hơn mình đưa lời khuyên, là một chuyện vô cùng may mắn.??

Bôn ba đường dài suốt mấy tiếng đồng hồ cuối cùng cũng về được tới nhà, lúc ba mẹ mở cửa ra nhìn thấy tôi, cả hai đều trợn tròn mắt.

"Sao lại cắt tóc ngắn thế? Một chút cũng không nhận ra được là con." Mẹ vịn hai tay vào bả vai tôi, nhíu mày nói.

"Nóng quá! Con không chịu được nên đi cắt tóc ngắn một chút, ba..." Tôi cười hì hì nói, nhìn thấy ba liền vươn hai tay ra ôm lấy ba, nũng nịu nói.

"Ôi! Con gái rượu của ba nhìn khác quá, nhưng mà nhìn con để kiểu tóc này trông thật soái." Ba vui vẻ ôm tôi, biết ngay là ba sẽ khen tôi, đắc ý cười.

"Ông cưng chiều con bé quá, để tóc dài có phải đẹp hơn không, bây giờ bộ dạng của con nhìn có khác gì thằng con trai đâu, con là giảng viên, phải chú ý hình tượng, nghỉ hè xong phải quay trở về với bộ dạng cũ." Mẹ bất mãn nói, tôi cùng ba len lén nháy mắt ra hiệu.

Lúc đang ăn tối, mẹ gắp thức ăn cho tôi, thương xót tôi gầy thành cái bộ dạng này, tôi vùi đầu vào bát ăn cơm, món ăn ở nhà thật là ngon, tôi chén hết hai bát cơm liền.??

"Con gái, ở trường học có quen biết được thầy cô nào không? " Mẹ hỏi tôi.??

"Có ạ! Con có quan hệ rất tốt với một giảng viên nữ ở cách vách." Tôi thao thao bất tuyệt nhắc đến chị Tử Hiên.

"Vậy.... Còn giảng viên nam thì sao?" Mẹ thận trọng hỏi dò, cuối cùng mẹ cũng để lộ ra cái đuôi rồi.

"Mẹ con hỏi nhiều như vậy cuối cùng cũng nhắm vào điểm mấu chốt rồi." Ba nhẹ nhàng nói vào tai tôi.

"Hai người thì thì thầm thầm cái gì vậy!" Mẹ giả vờ tức giận với chúng tôi, khóe miệng không nhịn được mà bật cười.??

"Kính thưa lão phật gia, tạm thời con chưa kết giao với giảng viên nam nào." Tôi đặt đũa xuống giả bộ thành cẩn trả lời.??

"Chuyện trước kia, con cứ để nó chìm vào quên lãng đi, bây giờ tiến vào môi trường giảng dạy rồi, cuộc sống chân chính mới bắt đầu, làm quen thêm vài người bằng hữu, đừng lúc nào cũng mang tâm trạng ủ dột mà ở lì trong ký túc xá..." Lời đầu tiên mẹ nói làm tôi cảm thấy rất khó chịu, mẹ còn lưu tâm đến chuyện của tôi và Yen, mẹ vẫn không thể chấp nhận mối quan hệ của chúng tôi, tâm tình đột nhiên sa sút.???

"Ăn cơm đi, thức ăn sắp nguội hết rồi." Ba cắt ngang lời mẹ, gắp thức ăn vào bát của mẹ.??

"Mạt nhi, hai tháng sau đăng ký thi nghiên cứu sinh rồi, con định thi trường nào?" Ba nói lảng sang chuyện khác.

"Dạ! Con tính thi vào trường cũ, cho nên lúc nghỉ hè này muốn chuẩn bị bài trước." Tôi đã lên kế hoạch từ sớm.??

Tôi bận rộn trải qua kỳ nghỉ hè nóng bức này với đủ thứ việc phải làm, điều này thật tốt vì nó có thể làm phân tán sự chú ý của tôi, nếu không tôi sẽ nhớ nàng đến phát điên.

----------------------

(Editor: Mọi người đọc thấy mình edit chỗ nào không ổn thì nhắc để mình sửa nha, nghỉ lễ vui vẻ!)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com

Tags: #gl#thucvan