Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 3

  Đã vào tới gần đông, trời lạnh thấu xương. Mọi người cũng bắt đầu ngại phải ra ngoài, ngay cả những chuyến tàu hiện đại mới nhất cũng trống vắng hơn thường ngày. Taurus mặc chiếc áo lông dày, chóp mũi đỏ ửng vì lạnh, hơi lạnh khiến việc hít thở bằng mũi gặp khó khăn, y đành phải hít thở bằng miệng, tạo ra những làn khói trắng mờ ảo.

  Đúng lúc này trời lại mưa, Taurus âm thầm nhíu mày, hôm nay y không mang ô. Chỉ sợ đến lúc Scorpius đi rồi, mưa to dần, y sẽ không thể về nhà được.

  Đợi thêm một lúc thì tàu cũng đến. Một người đàn ông cao gầy cầm một chiếc ô đen rộng, tay đỡ một người đàn bà nhỏ bé mới ngoài năm mươi. Scorpius ngẩng đầu nhìn Taurus đang mỉm cười nhạt, giới thiệu: "Đây là mẹ tôi, Pisces White, là một người Anh Quốc."

  Taurus nhìn bà, đột nhiên sửng sốt, bà Pisces cũng kinh ngạc không kém. Toàn thân bà run nhẹ, bà khẽ gõ vào tay Scorpius, thì thầm: "Được rồi, ta muốn nói chuyện với ngài Laine một chút. Con ở yên đây chờ đi." Scorpius khẽ gật đầu.

  Ngài đưa ô cho Taurus, y hiểu ý và cầm lấy. Taurus khẽ dìu bà ra một chỗ cách ghế chờ không xa. Bà đột nhiên nắm chặt lấy tay áo y, giọng nói ôn hòa, lại khẽ run rẩy.

   Bà nói: "Tôi xin lỗi."

  Taurus yên lặng nhìn bà. Dưới làn mưa lớn, khuôn mặt y tựa như vô cảm, lại tựa như bi thương. Y lắc đầu: "Không cần nữa, mọi chuyện đã qua lâu rồi."

  Bà Pisces vẫn tiếp tục: "Cậu có hận tôi không?"

  Taurus vuốt nhẹ lưng bà như an ủi, lại như trấn an nỗi lo sợ. Ánh mắt y lúc này thật buồn: "Tôi không hận, một chút cũng không hận. Chỉ là cảm thấy không nỡ, cảm thấy bất công, cảm thấy mất mát, cảm thấy..."

  Giọng y nghẹn lại. Y cảm thấy thế nào đây? Thứ cảm xúc này y không thể nào diễn tả được. Bất công, tức giận, khó chịu, đau thương, buồn bã,... Tất cả những thứ cảm xúc tiêu cực hòa trộn lại với nhau tạo nên một thứ cảm xúc khó mà cất lên thành lời. Y chỉ biết rằng tim mình đau, rất đau. Đau tới nỗi không thở nổi, đau như muốn chết đi.

  Bà Pisces lau đi những giọt nước mắt của y, một lần nữa lặp lại: "Tôi xin lỗi."

  Dường như bà cảm thấy hối hận, nhưng lại gạt nó đi một cách nhanh chóng, bà cố vớt vát lại cảm xúc đau buồn của y mà hỏi: "Cậu đã có con chưa?" Nhưng câu trả lời lại càng làm cho bầu không khí trở nên ngột ngạt: "Tôi vẫn chưa kết hôn, cũng chưa có đối tượng muốn kết hôn. Tôi vẫn luôn muốn chờ... cho đến ngày sáu tháng trước."

  Taurus khẽ nấc lên: "Tôi vẫn tin rằng sẽ có kì tích, tôi vẫn luôn tin như vậy. Tôi tin rằng chỉ cần tôi đủ chân thành, chúng tôi vẫn còn cơ hội. Nhưng không, chẳng có kì tích nào xuất hiện hết, tôi đã quá hi vọng, để bây giờ thất vọng không kịp nữa. Tôi..."

  Taurus kìm lại nước mắt, nhẹ nhàng xoa xoa bàn tay lạnh cóng của bà. Đột nhiên y mỉm cười, chỉ là cười thật nhẹ, nhưng sự thật là y đã cười, cười vì sự nhẹ nhõm nào đó. Nhưng giọng y lại run rẩy, như thể đang sợ hãi, như thể đang cầu xin, như thể đang níu kéo lại những tia hi vọng cuối cùng: "Tôi một chút cũng không hận. Vậy nên, vậy nên có thể cho tôi và ngài ấy tiếp tục làm... bạn không. Chúng tôi sẽ chỉ là bạn thôi. Làm bạn, mãi mãi."

  Bà Pisces tự mình lau đi nước mắt, một hồi lâu sau mới gật đầu. Y mỉm cười, dìu bà trở lại.

 Vì che ô cho bà Pisces mà quá nửa người của Taurus đã ướt sũng, Scorpius lo lắng hỏi y: "Ngài không sao chứ?"

  Taurus xua tay, tươi cười rạng rỡ: "Không sao không sao, ngài đừng nhìn tôi như vậy mà chê yếu nhé. Thực ra tôi khỏe lắm đấy. Ngài và bà White có thể đợi tiếp ở đây được không, tôi có việc phải về trước. Thất lễ rồi."

  Y mỉm cười, vẫy tay rồi nói lời chào tạm biết. Scorpius ngõ ý cho y mượn ô, y lại nói: "Ngài xem, tôi quá nửa người đã ướt, ướt thêm một chút đâu hề gì. Điều này làm tôi nhớ tới ngày trước, hồi còn là thanh niên đôi mươi, đã từng cùng một người, làm nhiều chuyện thật điên rồ."

  Y lại lần nữa nói lời tạm biệt. Lặng lẽ đi trong cơn mưa. Mưa to tầm tã, làm y bị lu mờ trong đó, hình bóng cô đơn, lại tĩnh mịch. Nhìn vào khu căn hộ mình ở, Taurus lưỡng lự mãi chẳng vào. Y chợt quay mình đi vào một con hẻm, y muốn mua thuốc lá.

  Chủ tiệm muốn y trả tiền, nhưng lúc này Taurus lại phát hiện tất cả tiền trong túi áo y đã bị mua làm ướt hết. Trong phút chốc, khuôn mặt y trở nên ngơ ngác.

  Tất cả mọi thứ trên thế giới này đều không muốn y sao?

  Y như muốn sụp đổ.

  *  *  *

  Sáng hôm sau, Taurus tỉnh dậy từ căn phòng trọ bừa bộn của mình.

  Dù Taurus không phải là người ưa sạch sẽ, nhưng y cũng không đến nỗi biến căn phòng của mình bừa bộn hay bẩn thỉu. Chỉ là, dạo gần đây, công việc thật bận rộn.

  Y nhìn vào đồng hồ, sắp muộn giờ làm rồi! Y vội vàng chạy nhanh vào nhà vệ sinh, nhưng lúc vừa đặt chân xuống giường, đột nhiên y ngã huỵch xuống. 

  Y bất ngờ ngã xuống, lại ngơ ngác đứng lên, đầu y đau thật đau, nhưng y không để ý lắm.

  Taurus nhanh chóng bước vào nhà vệ sinh, y nhìn vào gương, đột nhiên thấy bản thân trong gương thật mờ, mọi thứ xung quanh cũng vậy. Y dụi mắt nhìn lại, mọi thứ lại rõ nét, chẳng lẽ đã đến lúc cần tới kính lão?

  Y lắc đầu cười, bản thân cũng đến tuổi rồi, tóc cũng đã bạc, khóe mắt cũng có nét nhăn, việc chạy bây giờ thật tốn sức.

  Hôm nay Scorpius sẽ không đến, Taurus cũng không cần phải vội vàng đến tàu nữa, bước chân y thong thả nhẹ nhàng.

  Dừng lại tại một tiệm bán cafe, y mua một cốc cafe đen nóng, đây là thói quen của y, không có cafe vào buổi sáng y căn bản sẽ không có tinh thần để làm việc.

  Gần đây có rất nhiều sự việc xảy ra: vũ công ballet nổi tiếng giải nghệ, những đứa trẻ mất tích vẫn chưa thể tìm thấy, hung thủ giết người vứt xác trên sông đã bị bắt,... Tòa sạn thật bận rộn, mọi người đi lại khắp nơi, tiếng hò hét, tiếng đánh máy, tiếng máy in vang vọng khắp căn phòng.

  Taurus đến nơi, lập tức ngồi vào bàn làm việc. Ở tòa soạn có máy sưởi, mọi người hầu như đều đã cởi hết áo khoác ngoài ra, chỉ có Taurus là vẫn mặc chiếc áo khoác dày, y không biết tại sao bản thân lại thấy lạnh như vậy. Nhưng đống cống việc rất nhanh liền kéo y ra khỏi sự nghi hoặc.

  Marie là một nữ phóng viên trẻ tuổi luôn tràn đầy sức sống, mỗi ngày cô đều mang đến tin tức cho tòa soạn để biên tập. Cô thân thiện và hòa đồng, có rất nhiều đồng nghiệp luôn quý mến cô, Taurus cũng là một trong số đó.

  Taurus đang cố gắng chống lại việc mình bị chóng mặt làm đánh sai thật nhiều chữ, đột nhiên y nghe thấy tiếng của Marie gọi mình, cô gọi: "Ngài Laine, có tin tức mới nhất cho ngài đây: một vị kỹ sư có tiếng tên Scorpius Falley quyết định xây lại một trại trẻ mồ côi từ thiện. Ôi trên thế giới này vẫn có thật nhiều thứ tốt đẹp."

  Taurus kinh ngạc quay sang, y định nói 'đưa cho tôi' nhưng lại phát hiện cổ họng mình đau rát, nói chuyện rất khó khăn. Y đành phải đứng lên nhận tờ tin tức tay Marie.

  Đột nhiên toàn thân y lảo đảo, tầm mắt tối sầm lại! 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com