Kết thúc? (3)-[End]
Sau khi tỉnh dậy thì chị lại tập múa với nhóm của mình, Nhã Sắt xuống tinh thần rất nhiều và làm sai động tác rất nhiều khiến cho huấn luyện viên vũ đạo bức tức và kêu chị nghỉ ngơi lấy lại tinh thần trong vòng 10 phút. Chị ra hành lang, tay châm điếu thuốc, chắc cũng gần 4 tháng chị đã hạn chế hút thuốc vì em không thích nó. Rít một hơi thuốc, đầu chị lại nhớ những lời em nói lúc trước
" Baozi àhhhh, chị đừng hút thuốc nữa, hại lắm"
" Chị cứ muộn phiền là lại hút thuốc thế, chia sẽ với em đi."
" Mệt mỏi hay khó khăn lúc không ở bên em thì đừng hút thuốc nữa, ăn socola đi, nó ngon lắm."
Dòng hồi tưởng bị ngắt ngang vì Giả Tịnh Văn đi đến hỏi thăm chị
- Hút thuốc sao? Muộn phiền gì à?
- Chỉ là một số vấn đề nhưng có vẻ hơi đau thương tí thoi, Tỷ không cần quan tâm em đâu.
- Con nhóc này nay cũng có chuyện giấu tỷ à, đó giờ toàn kiếm tỷ tâm sự mà, sao thế?
- À, em tính hết vòng công diễn này em rút khỏi chương trình.
- Hả? Sao thế? Ơ nè.....
Chị quay lưng đi vẫy tay tạm biệt chị, dập điếu thuốc xong chị vô phòng tập bỏ Giả Tịnh Văn đứng đó cùng hàng ngàn câu hỏi. Mọi thứ vẫn diễn ra bình thường nhưng Nhã Sắt được mấy chị trong nhóm quan tâm nhiều hơn, có lẽ mọi người dần cảm nhận được sự u buồn trong ánh mắt lẫn cử chỉ của chị. Họ xem Nhã Sắt như đứa em ruột trong nhà nhưng giờ đây Nhã Sắt không còn lạc quan và hồn nhiên.
Ngày ghi hình của buổi công diễn, đội Tạ Na ai cũng lo lắng, ai cũng buồn bả, thấy tinh thần của mọi người bị mình kéo xuống nên chị đã cố mỉm cười và nói để vực dậy tinh thần
-Thôi nào, mọi người đừng buồn chứ. Em không tiếp tục ở chương trình này thoi mà chứ có phải không bao giờ gặp các tỷ nữa đâu. Nàoooooooo, vui lên đi, em đi chỉnh phúc trang tí rồi em quay về, không khóc nhé.
Nói rồi chị sải bước về phòng chờ của nghệ sĩ, lúc này hầu như chẳng còn ai trong phòng vì đã ra ngoài để set up ghi hình. Sao vậy? Sao dạo gần đây chị lại yếu đuối thế? Sao lại cuộn mình vào góc phòng mà khóc thế?
Chi lúc này thấy đội Tạ Na ai cũng rơm rớm nước mắt nên cũng qua hỏi chuyện
- Mấy tỷ sao vậy? Sao ai cũng khóc thế?
Giả Tịnh Văn còn bình tĩnh nên hỏi lại
- Hết nay là Nhã Sắt nó rút khỏi chương trình mà em không buồn sao?
- Cái...cái gì? Rút sao? Sao chị ấy rút vậy ạ?
- Nó không nói em sao?
- Không ạ. Giờ chị ấy đây rồi mấy tỷ?
- Nó ở phòng phục trang.
Chi biết được nơi chị ở nên chạy hết sức, chạy nhanh nhất có thể để đến được chỗ chị. Vào tới phòng, em nhìn sơ lược thì thấy một thân mình đang ngồi khóc, tiếng thút thít làm em đau lòng đến lạ. Em nhanh chóng chạy đến và ôm chị vào lòng, tay vỗ về giúp chị bình tĩnh lại, còn chị thì cảm nhận được mùi hương quen thuộc nên cũng để em ôm tiếp. Khoảng vài phút trôi qua, chị gỡ cái ôm của em ra
- Em...em đến đây chi vậy? Sắp đến màn biểu diễn của em rồi?
- Sao chị lại rút khỏi chương trình? Vì em sao?
- Em mau quay lại đi, sắp biểu diễn rồi kìa
Em chui vào lòng chị, ôm chị thật chặt và nói:
- Đừng vì em mà từ bỏ ước mơ đứng trên sân khấu ca hát, em xin chị đừng như thế. Em cảm giác cả đời này em nợ chị đó.
- Thứ chị cần là duyên nợ chứ không phải nợ lòng thương xót
- Em xin lỗi
Nói xong em hôn lên đôi môi chị, nụ hôn chứa sự nhung nhớ bấy lâu nay, nhẹ nhàng nhưng cuốn hút khiến chị không muốn rời nhưng nghe tiếng ekip thông báo sắp ghi hình nên chị buông em ra
- Trứng... à không Chi à, người xin lỗi phải à chị vì chị mang cho em những điều buồn bã. Giờ thì cùng nhau ra hoàn thành ngày ghi hình cuối của chị nào.
Nhã Sắt lau nước mắt, bước ra khỏi căn phòng với một gương mặt lạnh tanh như chẳng có gì xảy ra. Còn Chi giờ đây tuyệt vọng lắm, mọi thứ đang xảy ra khiến em khó chịu. Những mối tình trước chưa bao giờ co người nào khiến em rung động như vậy dù em mới quen chị cách đây không lâu. Ai chia tay em xong họ cũng cắt đứt liên lạc và xem em như xa lạ, hầu như em chưa bao giờ nhân được lại chân thành trong cuộc tình nào cả. Có lẽ em đã bị chân thành của chị cảm hóa rồi, giờ em lại nhớ tới lời Amber đã từng nói.
" Em nên suy nghĩ kĩ nhé, tình yêu chân thành ít khi có, khi có mà không giữ thì mất chẳng níu kéo được. Sự nghiệp mất thì ta làm lại chẳng sao cả. Sự nổi khiến ta ca đơn giữa mối quan hệ nhưng em là hiện tại em may mắn khi có người yêu em thật lòng và em thật sự nổi tiếng nữa. Nếu chị là em, chị sẽ trân trọng Nhã Sắt lắm."
Bây giờ em biết mình nên làm gì rồi, chạy thẳng về trường quay để hoàn thành ghi hình của bản thân. Bây giờ là giờ nghỉ giải lao trước khi team Tạ Na thi đấu, vừa thông báo xong thì Chi lôi Nhã Sắt và phòng phục trang, chị chưa hiểu mô tê gì đang xảy ra thì em ôm chầm lấy chị, Nhã Sắt muốn đẩy em thì em lại ôm chặt hơn nữa.
- Chi à, buông chị ra đi mà, em ôm vậy làm chị không nỡ rời xa em đâu.
- Em xin lỗi
- Đừng xin lỗi nữa bé ngốc này, em không hề sai
- Em xin lỗiiiiiiiiiiiiii, em không biết mình như nào nữa nhưng em biết em còn yêu chị lắm. Em xin lỗi và xin lỗi, em chả biết làm như nào để chị hết thất vọng về em, em không biết là thế nào để chị tha thứ cho em. Khi em nhận ra chị quan trọng nhất đối em trong hiện tại thì em cảm thấy mình mang tội đầy mình, em nói hết tâm tư lúc này cho chị hiểu và tha thứ cho em
Một lúc sau cả hai đều im lặng, em cuối gầm mặt xuống đầy thất vọng vì nghĩ chị tổng thương nên từ chối mình, bỗng dưng Nhã Sắt nâng cằm em lên và đặt một nụ hôn lên đôi môi nhỏ nhắn ấy. Dần dần cả hai điên loạn và muốn nhau nhiều hơn, lần này lý trí Nhã Sắt đã kịp thời ngăn cản chị lại và ôm em vào lòng. Lúc này em đang thở hổn hễn trong lòng người thương
- Chi ahhhhhh, lúc đầu chị có hơi giận em thật, nghĩ sẽ buông tay thật nhưng chị nhận ra chị cũng yêu em lắm. Chị không ngờ em lại bài tỏ nỗi lòng với chị như thế. Vậy em có muốn bắt đầu lại với chị không?
- Có chứ
Nói xong em và chị hôn nhau một lần nữa rồi bước ra trường quay tiếp tục công việc. Nhã Sắt vẫn tiếp tục quay chương trình, Chipu vẫn luôn đạt được thứ hạn cao. Hết chương trình, chị đi quay nhiều phim hơn còn em được nhiều gameshow kêu gọi tham gia, dù luôn bận rộn với công việc nhưng họ vẫn dành thời gian cho nhau và bù đắp tình cảm. Chị và em vẫn luôn tương tác trên mạng xã hội, dù không công khai quen nhau nhưng mọi người vẫn nghĩ họ là một cặp, fan hai bên cũng dần có thiện cảm với nhau.
Tình yêu là sự tin tưởng, cảm thông và chia sẽ từ hai phía, đừng nói vội mà chia tay mà hãy cùng nhau giải quyết vấn đề. Khó khăn thử thách càng nhiều mà ta vượt qua được thì tình yêu sẽ bền chặt.
END
--------------------------------------------------------
hú le
chap này dài quá goài nè tr ơi
tranh thủ viết cho mọi người vì sáng đưa máy tính đi bảo trì goài
10đ cho sự chăm chỉ nhóe
hihi
end nhẹ nhàng, end ngọt ngào mà mấy truyện sau còn vậy hay ko thì hổng chắc
bài bái bai, đọc xong thì đi ngủ điiiiiiiii
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com