Ep 38: Chuyến Đi Bão Tố
Sáng sớm, vẫn với bài Chúc Bé Ngủ Ngon quen thuộc, bộ ba BooSeokSoon khua chiêng gõ trống gọi tất cả mọi người dậy. Bốn tên bạn của tôi ngỡ ngàng dữ lắm, các cậu ấy không ngờ nhà tôi gọi nhau bằng cách này - dùng bài hát chuyên dỗ em bé ngủ? Cả nhà lười biếng ôm chăn ôm gối một hồi cũng phải đứng dậy dọn dẹp, chuẩn bị sạch sẽ tinh tươm ra sân bay.
Bữa sáng được Jae Min và anh Min Gyu chuẩn bị, chỉ đơn giản là trứng ốp la lòng đào cùng với bánh mì sanwich. Tôi và Areum thì pha cafe cho hội không thể thiếu coffein vào buổi sáng, thêm sữa nóng cho những người còn lại.
Châm ngôn ăn uống của nhà SVT là nhanh gọn lẹ, chưa đầy năm phút mọi người đã xử sạch bữa sáng. Mấy ông anh đẹp trai của tôi lần này vì là đi chơi xa nên ăn bận chăm chút hơn hẳn, ai cũng đẹp trai ngời ngời. Kiểu này ra sân bay đi thành hàng chắc mọi người lại tưởng nhóm idol mới nổi nào đấy chuẩn bị đi lưu diễn nước ngoài mất.
Tuy đi có ba ngày hai đêm nhưng số lượng va li đang được chất lên xe nó không hề ít ỏi một xíu nào. Cái nào cái nấy cũng to ú ụ, cả nhà phải đi con xe khách cỡ lớn để ra sân bay. Ai nhìn vào cũng tưởng nhà tôi đi du lịch đâu tít tận trời Tây chứ không phải đảo Jeju ngay trong nước. Các anh bảo vali nhìn vậy chứ bên trong cũng không nhiều đồ lắm, còn thừa chỗ trống để mua quà, đồ ăn này kia mang về Seoul.
Vì dậy có hơi sớm nên lên xe có một số người lại lăn quay ra ngủ, như anh Ji Hoon, anh Jeong Han với anh Chan. Mấy người còn lại thì bắt đầu bật nhạc quẩy. Chỗ anh Joshua, anh Seok Min với anh Seung Kwan nhạc xập xình xập xình diss nhau tóe lửa, chỗ anh Seung Cheol, anh Vernon thì nghe Snowflake buồn muốn khóc, góc chỗ anh Chan đang ngủ thì có ống kính máy ảnh tách tách liên hồi từ hai người anh thiện lành Min Gyu Myung Ho.
Mặt trời dần dần ló dạng bên ngoài cửa kính, những tia nắng đầu tiên như những tia lửa pháo hoa chiếu rọi khắp mọi nơi. Nhạc trong tai nghe của tôi vừa vặn phát đến bài Our dawn is hotter than day, hợp không khí với tâm trạng ghê luôn. Quả thật bình minh lúc nào cũng đẹp, dường như khi con người đối mặt với bình minh đều trở nên mềm mại dịu dàng hơn. Trong một khoảng khắc đẹp đẽ như này, mọi người ai nấy cũng sẽ lôi điện thoại ra, lưu lại một bức ảnh. Mấy người nhà tôi cũng lôi điện thoại ra như bao người, nhưng mấy ổng không chụp bình minh mà tự sefie với mấy cái filter không hiểu nổi, xong lại cười hô hố khen hình mình tự chụp đẹp ghê. Tôi đang nói mấy ông Soon Young Seok Min Vernon Seung Kwan đấy. Nhìn mấy cái fiter bóp mặt anh tôi cằm nhọn mắt to môi đỏ choét, cộng thêm đầu trâu mặt ngựa gì nữa đó mà muốn "chầm cảm". Anh Jun thì đỡ hơn, ảnh toàn xài cam thường, nhưng hình chụp ra cũng khó kiếm được một tấm nhìn bình thường một tí. Đẹp trai ngời ngời không thích, anh Jun toàn tạo mấy cái dáng với biểu cảm cực kì khó đỡ. Ai đó làm ơn hãy chỉ cho mấy ông anh của tôi cách sử dụng khuôn mặt như tượng tạc của mình đúng cách được không? Năn nỉ đó!
Cả nhà đi xe tầm 1 tiếng thì đến sân bay Incheon. Anh Min Gyu dạo này có sở thích quay và chỉnh sửa mấy cái video clip nên đi đâu cũng kè kè cái máy quay mini anh Seok Min dành dụm tiền tậu vào tháng trước(?). Thế nên bây giờ thay vì đi đứng một cách bình thường, tôi phải chạy đông chạy tây bắt từng khung hình đẹp đẽ của các anh thu vào ống kính - theo như lời anh Soon Young nói - để làm kỉ niệm chuyến du lịch (miễn phí) đầu tiên của nhà SVT.
- Ha Na à, chuẩn bị xong chưa? Bọn anh bước xuống xe nhá! Nhớ ấn quay video đấy, quên là bọn anh dỗi bé!
- Em biết rồi mà, đây có phải lần đầu em cầm máy đâu anh Seok Min!
Dẫn đầu là quí ngài Hổ Kwon Soon Young. Với niềm đam mê to lớn với hổ, anh Soon Young chọn cho mình một chiếc áo sơ mi lụa ngắn tay họa tiết sọc vằn vàng đen , bên dưới là quần jeans đen rách gối ôm sát khoe trọn đôi chân dài. Nhìn ảnh làm khuôn mặt lạnh tanh rồi đưa tay vuốt tóc thì tôi có hơi rén một chút. Đang hình tượng lạnh lùng cool ngầu thì ảnh giơ tay giả bộ làm móng vuốt rồi nhe răng làm bay sạch cái sự rén hồi nãy của tôi. Đúng thật không nghiêm túc nổi ba giây!
Anh Seung Cheol chơi full đen từ đầu tới chân, T-shirt đen với jacket da đúng là một sự kết hợp hoàn hảo, tôi chỉ thắc mắc mùa hè mà mặc jacket thì không biết có nóng không?! Dám cá một lát nữa thế nào ảnh cũng cởi áo khoác cho mà coi, hồi nãy trên xe có thấy ảnh mặc đâu!
Đại gia LA nhà có nồi cơm điện sở hữu trung tâm thương mại(!!!) nhưng thích làm thầy giáo Hong Ji Soo hôm nay diện áo sơ mi hoa hòe, trên tay là một mớ vòng hạt cườm đầy màu sắc ảnh tự xỏ mấy bữa rảnh rỗi. Anh Joshua hồi tuần trước tự nhiên nổi hứng order bộ xỏ vòng tay về nhà rồi ngồi cặm cụi làm vòng tay tặng cho anh em bạn bè, ai cũng có một chiếc. Vòng tay anh Shua làm dễ thương lắm, cái ảnh tặng cho tôi là màu hồng xen kẽ xanh trời có thêm sticker kim cương nhỏ xinh, tôi vẫn đang đeo trên tay đây này.
Anh Jun có vẻ vẫn còn buồn ngủ mắt nhắm mắt mở bước xuống xe, suýt nữa thì hụt chân chụp ếch ở sân bay rồi. May nhờ một thân công phu nhanh nhẹn nên vẫn giữ được thăng bằng, bảo toàn hình tượng trai đẹp. Áo tank top có mũ trùm màu xám kết hợp với quần jeans ống rộng quả là một set đồ cực hợp với anh Jun, làm tôn lên dáng người chân dài vai rộng có cơ bắp đủ sức quật đứa nào dám láo nháo với ảnh.
Style độc lạ chất chơi người dơi của anh Vernon thì khỏi phải bàn đến rồi nhỉ. Áo tiedye cầu vồng với mũ beanie cộng thêm kính đen, nhìn vào ai mà nghĩ ảnh học cái ngành bác học đau não toàn vận dụng đầu óc tính toán này kia như kinh tế toàn cầu chứ!
Tài phiệt trẻ tuổi sở hữu khối tài sản 23 tỷ won Kim Min Gyu tay xách Belt Bag Burberry màu đen sang trọng, tay cầm Starbucks (mượn của Jae Min bạn tôi), áo sơ mi giày da sáng bóng sải bước chân dài như đi catwalk trên thảm đỏ, xung quanh là vô số tiếng la hét giả tưởng như có hàng nghìn fan do mấy ông anh tôi phối hợp tạo ra làm thu hút vô số ánh mắt kì lạ của những người xung quanh.
Thiên thần (dù đôi khi có hơi sa ngã) của nhà SVT Yoon Jeong Han hôm nay đẹp trai xuất sắc. Quần thể thao Adidas hồng với áo phông trắng, thêm mũ lưỡi trai khiến anh Jeong Han trông vừa gần gũi vừa dịu dàng, có cảm giác như mấy anh trai nhà bên mà bạn crush vậy.
Anh Ji Hoon đơn giản với nguyên set thể thao quần đùi cũng của Adidas màu đỏ, dưới chân là đôi Nike phiên bản giới hạn mới tung ra gần đây. Bởi vì phải dậy sớm để chuẩn bị ra sân bay nên anh Ji Hoon ngủ không đủ giấc, mắt cứ díp vào nhau, mặt phụng phịu trông dễ thương không chịu nổi. Nhìn chỉ muốn lại véo cho phát vào má!
Anh trai ruột của tôi - Lee Chan - trùm kín mặt trong mũ áo hoodie to sụ, bên dưới là quần jogger thun thoải mái. Ảnh bảo dạo này trưởng thành rồi nên phải thay đổi cách ăn mặc, làm tôi tưởng ảnh sẽ điện suit chỉnh chu ra sân bay luôn chứ. Hoá ra chỉ là đổi từ set quần yếm jeans áo thun sang thế này.
Bình thường anh Won Woo hay có thói quen mặc sơ mi trắng mang giày da rồi ngồi đọc sách trên sân thượng nên tôi cứ nghĩ ra sân bay ảnh cũng sẽ đi theo phong cách này thôi. Nhưng không - hôm nay ảnh chơi độc quất mỗi cái áo khoác jeans, cài cúc hờ hững làm lộ ra cơ ngực thật là nam tính. Có chị gái vì mãi ngắm anh Won Woo mà vấp bậc thềm ngã lăn quay trước mặt ảnh, ta nói nhục không thể tả. Chị gái ấy hoảng hồn đứng dậy ngay tắc lự rồi lủi đi nhanh như một cơn gió bỏ lại bàn tay lịch thiệp vừa đưa ra định đỡ chị ấy đứng dậy của anh Won Woo. Cả nhà tôi cười như điên luôn! (Xin lỗi chị gái không quen biết vì cười trên nỗi đau của chị nhưng thật sự là em nhịn cười hổng nỗi!)
Anh Seung Kwan hôm nay được về nhà nên háo hức hơn hẳn thường ngày, miệng cứ nói liên hồi. Quả áo phông màu quýt in thêm hình cái micro anh Myung Ho chọn cho cứ phải gọi là hợp với anh Seung Kwan không thể tả. Tâm trạng vui vẻ của anh tôi dường như đang lan tỏa khắp mọi nơi, tôi nhìn một vòng thấy cả nhà ai cũng cong khóe môi ánh mắt dịu dàng nhìn anh Seung Kwan nhảy chân sáo đến trước mặt.
Bình thường anh Seok Min chuyên dùng khuôn mặt của mình để tấu hài bày trò chọc cho mọi người trong nhà vui vẻ nên nhiều khi tôi quên mất rằng anh tôi đẹp trai cỡ nào, tỉ lệ cơ thể cũng đỉnh nữa. Chỉ đơn giản là áo phông trắng với sơ mi khoác ngoài và quần bò cũng đủ làm ảnh sáng bừng giữa một biển người. Nốt ruồi nhỏ trên má làm nụ cười của anh ấy càng thêm thu hút hơn, Areum đứng bên cạnh cũng bất ngờ bật thốt: "Ủa, sao nay anh Seok Min đẹp trai dữ vậy,hack à???"
Định luật muôn đời trùm cuối luôn xuất hiện cuối cùng không bao giờ là sai, anh Myung Ho với gu thời trang cực đỉnh của mình xuất hiện một cái cả sảnh sân bay không tìm được ai nổi trội bằng ảnh (hoặc cũng có thể là tôi thiên vị người nhà mình nên thấy anh Myung Ho là số một). T-shirt oversive xanh neon phối với quần kaki túi hộp thêm vài cọng dây xích bạc treo bên hông, mũ bucket kéo sụp che khuất mắt. Cả nhà làm bộ như thấy idol bắt đầu la hét kiểu ASMR, ôm nhau khóc vật vã vô cùng giả trân làm ảnh cười ngượng ngùng không biết nên nói lời nào với đám người đang hăng say diễn trước mặt.
Chụp ảnh cá nhân chán chê, mấy ông anh lại bắt đầu kéo bè kéo phái tụ nhóm chục hai người, ba người, năm người, mười ba người rồi nhờ người qua đường tốt bụng chụp một loạt chục tấm có đủ mặt mười chín thanh thiếu niên trẻ trung xinh đẹp chúng tôi. Ai không biết nhìn vào dám chắc 100% bọn tôi lần đầu đi máy bay nên mới hưng phấn như vậy. Không phải nói quá chứ người nhà tôi ngoại hình ai cũng lung linh hết nên thu hút vô số ánh nhìn của mọi người là điều đương nhiên rồi. Trong đoàn lại chỉ có tôi và Areum là con gái nên tôi và cậu ấy càng bị chú ý nhiều hơn, phân nửa ánh mắt nhận được đa phần là thắc mắc và ghen tị tại sao hai tụi tôi lại có thể đi chung với một đống trai đẹp như vậy.
Tuy nhiên, không hiểu tại sao lại có một vài người xa lạ dùng những lời lẽ khó nghe bình phẩm bọn tôi, nói bọn tôi là thứ con gái không có giáo dục (Chấm hỏi cực mạnh???). Suy nghĩ thật lâu thì tôi cũng không tìm ra lí do nào để họ phải buông những lời như vậy. Nhớ nãy giờ đâu có làm gì đụng chạm họ đâu nhỉ, tôi với Areum hiền muốn chết. Đã nói xấu người ta còn nói to oang oang làm như sợ hai đứa bị điếc không nghe được hay gì! Nhưng khoan đã, quen biết gì mà nói như đúng rồi vậy mấy má!
Còn chưa đặt mông lên ghế máy bay mà bão tố đã tới ùng ùng là sao? Jin Ha Na tôi đây cảm thấy bất lực dễ sợ!
Sau một khoảng thời gian vùi đầu vào công cuộc học tập thì mình đã trở lại rồi đây!!!! Học kì này bị deadline dí chạy như cơm bữa nên không có thời gian rảnh nhiều, gặp wattpad giờ phải xài VPN nữa nên thôi thì bế quan học xong rồi tính, kkkk! Làm báo cáo với luận suốt nên bị ám ảnh tiếng gõ máy tính của bản thân luôn mới sợ. Hít drama ở trường nhiều quá nên cái chương này drama theo chứ mới đầu mình định viết nhẹ nhàng lắm, chỉ là chuyến du lịch của một gia đình thôi. Nhưng thôi kệ, có drama mới vui chứ nhỉ!
Chúc mọi người Giáng Sinh vui vẻ nha, nghe Text Me Merry Chirstmas mà Giáo sư Boo với Su Hyun cover cho ấm lòng chứ đi chơi gì tầm này, với lại bận coi livestream show hài Going Seventeen rồi cần gì ra khỏi đường cho mệt nhể! Tối nay Sài Gòn mưa ầm ầm cho xem.
https://youtu.be/ECTCKxkxxB8
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com