Chương 7
Tháng 3... 1
Hoa anh đào rơi lã chã...
Các học sinh Tootsuki xếp hàng trên quảng trường rộng lớn tại lễ Khai giảng. Trước mắt họ là sân khấu lớn có một học sinh cầm micro nói với tư cách người điều hành buổi lễ.
" Tiếp theo là trao tặng huy hiệu học niên. Xin mời đại biểu học sinh năm nhất, Nakiri Erina. "
" Có! " Erina tự tin bước lên sân khấu.
" Ah, Erina-sama.... yêu kiều như mọi khi. " một học sinh nam nói.
" Đã đẹp thế kia, lại còn giỏi nhất khối. Đúng là hóa thân của hoàn hảo rồi." ( Au: chưa chắc à nha. )
" Chỉ cần hẹn hò với nàng một lần thôi, rồi tao ngỏm cũng được."
" Đồ ngu. Cẩn thận cái miệng mày đấy. Bị học viện thủ tiêu bây giờ. "
" Ừ. Nhỏ đấy là cháu nội ông trùm Mafia thống trị ẩm thực mà."
" Biết vậy, nhưng vẫn muốn..."
" Tiếp theo là phần đọc diễn văn khai mạc. Xin mời! Tổng chủ tịch Học viên Tootsuki, ngài Nakiri Senzaemon. "
" Mọe ơi, đáng sợ vãi! "
" Ông ấy nắm toàn bộ Học viện Tootsuki... không, toàn bộ nền ẩm thực Nhật Bản trong lòng bàn tay. Hóa thân của thức ăn ngon!"
" Gọi là trùm Mafia cũng chẳng sai chút nào! "
" Ma vương ẩm thực đấy! "
" Kính thưa quý vị. Chúc mừng các vị đã vào được khối cao trung! Trong suốt 3 năm theo học ở khối sơ trung, quý vị đã nắm được kỹ thuật nấu ăn cơ bản và am hiểu sâu hơn về nguyên liệu nấu ăn. Để có thể luyện tập nấu ăn thực tiễn, quý vị đã trải qua nhiều loại môn học. Lý thuyết nấu ăn. Dinh dưỡng học. Vệ sinh công cộng học. Kỹ thuật trồng trọt. Kinh tế học. Để giờ đây quý vị đang đứng trước ngưỡng cửa vào khối cao trung, tuy nhiên... nhưng thử thách từ giờ quý vị gặp phải sẽ không còn là ' kỹ xảo' và ' tri thức ' nữa. Mà là ý chí tồn tại quật cường của một đầu bếp. 99% quý vị tại đây... sẽ là vật hiến tế để mài dũa cho 1% còn lại. " ông chỉ vào đám đông. Một số giật mình, bình tĩnh, thậm chí đang cười.
" Vật hiến tế cơ đấy... ông phát biểu hùng hồn quá nhỉ, anh hai?"
" Ừ, em nói phải. "
" Trong số 812 học sinh cao trung năm nhất của năm ngoái, số lượng học sinh lên năm hai chỉ có 76 người. Lũ thiếu năng lực và xoàng xĩnh sẽ bị cắt bỏ không thương tiếc. Trong 1000 học sinh năm nhất thì sẽ có 100 được lên lớp và đến khi tốt nghiệp, số lượng chỉ còn đếm trên đầu ngón tay. Một trong số những đầu bếp ít ỏi đó.... là các cô cậu! Chính là các cô cậu!! Tự mài dũa kĩ năng đi!.... Ta xin hết. "
" Hay lắm! "
" Mình sẽ làm được! "
--------
Tại căn biệt thự nằm ở toạ lạc Tokyo, Âu Giang hôm nay mặc lên bộ đồng phục Tootsuki. Vì không còn nhiều thời gian nên cậu quyết định sẽ đi bằng trực thăng.
Quản gia Kim: Cậu chủ, chúng ta đi thôi.
Trực thăng bay đi đến tầm 30 phút đã nhìn thấy học viện Tootsuki. Cậu muốn xuất hiện hoành tráng nên đã yêu cầu phi công chưa xuống vội.
Chà, xin lỗi vì tôi đứng trên chỗ cao thế này.. Ehehe. "
" Đủ rồi, cậu nhanh dùm cho. "
" Vậy tôi sẽ nói ngắn ngọn súc tích như lời em tôi dặn. Chỉ đôi ba câu nói thôi. "
" Um, tôi là Yukihira Souma. Thực lòng mà nói, tôi nghĩ học viện này không khác gì bàn đạp cho tôi! "
" Biết ngay mà. "
" Mặc dù được nhận vào đây như dự tính, nhưng tôi không có ý định chịu thua những con người chưa từng đứng bếp phục vụ khách." anh tiếp tục nói mà không biết mình đã xúc phạm nhiều người.
" Chà điều tôi muốn nói là... Nói chung khi đã vào đây, tôi sẽ lấy ngôi vị số một! " * bước sang một bên, cúi đầu * " Rất vui được làm việc với mọi người trong 3 năm tới! "
" Thằng tró!! "
" Bố đập chết mày "
" Chết đi!! "
" Quay lại đây!! "
Souma thở phào nhẹ nhõm bước vào sau hậu trường thì gặp Erina đang khoanh tay trước ngực.
" Ahhh! Là người hôm thi tuyển đây mà. Xem nào... Nakiri phải không nhỉ? "
" Tsk. "
" Chà căng thẳng quá đi thôi. Từ hồi nhỏ, tôi đã thấy phiền phức khi phải lên bục phát biểu rồi. Trông tôi thế nào? Có lạ không? "
" Chuyện đó tôi cóc quan tâm! Sao cậu lại ở đây vậy hả!! "
" Thì được báo trúng tuyển thì tới thôi. " Souma phe phẩy tờ giấy.
" Tại sao chứ? "
Lúc đó cô làm tôi hết cả hồn.
Cuối cùng, xin mời học sinh có điểm thi đầu vào cao nhất và trẻ tuổi nhất trong lịch sử Tootsuki, Âu Giang.
Nhưng không thấy ai bước lên, đang không biết làm thế nào thì trên bầu trời một chiếc trực thăng xuất hiện trên bầu trời sân trường.
Tất cả học sinh và các thầy cô giáo kinh ngạc ngẩng đầu nhìn.
Chiếc trực thăng lửng lơ trên khoảng trời trường Tootsuki, lượn qua lượn qua lượn lại càng lúc càng thấp, cánh trực thăng xoay vòng tạo ra những luồng gió mạnh. Và rồi chiếc trực thăng đáp xuống khoảng đất trống trong sân trường.
Tất cả mọi người trên sân trường đều quay người nhìn chiếc trực thăng đó.
Bầu trời xanh thẳm.
Mây trắng.
Cửa chiếc trực thăng bật mở.
Một cánh tay phi công mang găng da đặt lên tay vịn bằng vàng trên cánh cửa máy bay.
Các học sinh nữ bụm miệng lại, họ tự hỏi đó là ai. Mà không ai biết rằng từ xa các thành viên thập kì nhân đang đứng đó
Eizan: Đó chính là Âu Giang sao, xuất hiện hoành tráng ghê.
Tsukasa: Cậu ấy luôn như vậy, vẫn luôn xuất hiện một cách bất ngờ.
Từ trong chiếc trực thăng một chàng trai bước ra, đầu đội chiếc mũ phi hành viên, mắt đeo kính đen, dáng người cao ráo thanh tú, chiếc cằm chẻ kiểu quý tôc châu Âu cao ngạo, tóc dài ngang vai được cột lại bằng dây lụa đen. Một người quản gia khắc khổ, tác phong cổ hủ, mặc quần áo kiểu Anh quốc cung kính theo sau chàng trai.

"Trời ơi, đó là ai vậy. Đẹp trai quá", một nữ sinh kêu lên
"Nè, người đó nhìn rất quen không lẽ là" ngay một người khác nói tiếp
Chàng trai vừa đi vừa tháo găng tay da, quản gia cung kính đón lấy. Chàng trai bỏ chiếc mũ phi hành viên và chiếc kính đen, quản gia theo bước đón lấy. Chàng trai cao ngạo tuấn tú như thần Mặt Trời Apolo, trái tim các nữ sinh như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực, giọng họ the thé gọi theo từng bước chân của chàng trai đang đi về phía họ.
Như nước biển phân đôi, đám đông tự động dạt sang hai bên nhường đường cho chàng trai.
Đôi mắt ngạo mạn.
Đáy mắt ẩn hiện ánh sáng màu xanh ngọc.
Đi giữa đám đông, nét mặt chàng trai không hề biểu hiện gì cứ lặng lẽ tiến về phía trước; chẳng ai dám lên tiếng chào hỏi, tiếng gọi của các nữ sinh dâng lên trong lồng ngực nhưng chẳng ai dám bật thành tiếng.
Không khí trở nên ngột ngạt.
Hơi thở của chàng trai cao ngạo kề bên.
Chàng trai thẳng tiến tới trước bục phát biểu cầm mic nhìn thẳng nói
Âu Giang: Xin chào mọi người, tôi là Âu giang mới nhập học năm nay. Hy vọng chúng ta sẽ có một năm học mới thật vui vẻ.
Học sinh nào đó lên tiếng : Tôi biết anh ta, anh ta là Âu Giang con trai duy nhất của tập đoàn Âu Thị và là thiếu gia của gia tộc Âu Thị nắm trong tay giá trị kế thừa lên đến hàng trăm tỷ đô
Học sinh 2: Không thể nào. Chả lẽ thiếu gia của gia tộc Âu Thị năm nay nhập học. Nghe nói anh ấy đang học ở Thánh Huy.
Học sinh 3: Mà phải công nhận anh ấy đẹp trai thật, như một hoàng tử vây
Nói xong cậu đi xuống, ánh mắt của Erina ngẩn người khi nhìn thấy Âu Giang.
Souma: Không ngờ cậu xuất hiện hoành tráng như vậy.
Âu Giang: Một ngày tốt lành, Yukihira Souma.
Rồi cậu quay sang Erina
Âu Giang: Cậu là Nakiri Erina cháu gái ngài Senzamon đúng không?
Erina: Cậu biết ông nội sao?
Âu Giang: Biết chứ. Tôi là anh họ của cậu mà. Mẹ tôi là cháu gái họ hàng xa bên nhà nội của ngài Senzamon.
Erina: Rất... rất vui được làm quen với cậu.
Sau đó là tiếng cãi vã của Erina và Souma. Souma tuyên bố sẽ khiến cho erina nói món của cậu "ngon"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com