Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

9.Party đáng nhớ

Sau cái việc ngày hôm đó , nó dường như cảm thấy gặp khó khăn khi giao tiếp với mọi người hơn , đối với các staff trong công ty thì mọi người vẫn đối xử với nó như ban đầu nhưng thật ra nó là người hiểu rõ hơn ai hết mọi người đang dần dần e ngại , hoài nghi về nó . Bởi lẽ việc nó vào làm ở công ty quá dễ dàng , nó nhận được công việc khá nhanh , lại được thiết kế concept cho nhóm trong khi Kwangja đã vào công ty làm việc khá lâu mà vẫn rất ít khi được thiết kế, kể cả cái việc nó thân thiết rất nhanh với các thành viên , lấy được cảm tình của họ đặt biệt là mối quan hệ không rõ ràng giữa nó và Jungkook. Còn đối với cái staff khác ở đài truyền hình hay cái đoàn quay thì có người biết việc đã xảy ra , người thì không , nhưng họ không làm việc với nó nhiều nên họ đều thể hiện rõ ràng ra việc thích nó hay không . Nó có thể cảm nhận được khá rõ ràng cái bầu không khí ngộp ngạc này nhưng vì mọi người đang diễn nên nó cũng không dám buôn vai .

Với Alice thì anh dường như cũng khá đau đầu khi phải cố gắng mà suy nghĩ cách cải thiệt tình hình giữa nó và các staff còn lại nhưng vì chẳng ai thể hiện ra nên anh cũng chẵng thể nào bạo dạn giải quyết . Với anh thì nó như là một đứa học trò ngoan ngoãn ,chăm chỉ , vui tính và quan trọng là nó có thực lực . Hơn ai hết anh biết rõ thực lực của nó đến đâu , nó làm tốt công việc được giao như thế nào nhưng có lẻ những rắc rối nhằm vào nó ngày hôm nay có lẻ một phần lỗi cũng nằm ở anh khi anh đã quá ưu ái cho nó . Vì rằng anh vui khi bản thân kiếm được đứa học trò thông minh , sáng tạo và biết tiếp thu , cập nhật thông tin nhanh như nó , cho nên anh cứ yên tâm mà giao những công việc quan trọng , những phần việc mà trước đây anh chưa giám lơ là giao cho bất kì ai. Ngoại hình dễ nhìn , xinh đẹp , tốt tính , thông minh có thể là điểm mạnh của nó nhưng có thể cũng là những đòn chí mạnh khiến nó không vừa mắt với những người nhỏ nhen , hay soi mói khác . Trước mắt việc anh có thể làm hiện tại là tạo một môi trường làm việc thoải mái đầu óc cho nó , giúp nó hoàn thành tốt cái concept được giao . Anh miễn cho nó việc đến công ty thường xuyên ,chỉ để nó đi làm stylist cho Jin lúc đi quay flim , ngoài ra những lúc khác anh đều kêu nó đến shop thời trang của mình mà làm việc, tiếp xúc với khách hàng cũng như tiếp xúc với nhiều kiểu thời trang khác nhau thuận lợi cho việc sáng tạo thiết kế của nó .

Với Jungkook thì việc gần đây nó ít đến công ty hơn , hầu như chẳng đi show với bất kì thành viên nào ngoài việc đi quay với Jin huynh khiến anh cũng có chút lo lắng . Nhưng vì việc xảy ra ở studio khi đó , đã lan truyền thông tin đi rất nhanh khiến mọi thứ dần khó khăn hơn với nó , anh cũng thấy bất lực với bản thân mình khi chẳng giúp được gì cho nó cả . Sau khi anh nói chuyện với quản lý của mình thì dần dần anh cũng đang hiểu rõ vấn đề xung quanh nó hơn , cảm thấy mình ích kỉ khi chỉ nghĩ đến mù quán việc tình cảm mà quên đi cái tương lai , sự nghiệp của cả hai . Anh cũng dần dần hạn chế việc tiếp xúc với nó quá nhiều tại công ty , thay vào đó anh lại bắt đầu nhắn tin ,động viên nó , đôi khi lại gọi điện ủng hộ tin thần . Anh vui khi thấy rằng nó cũng dần vui vẻ hơn , làm việc chuyên tâm hơn và nó mở lòng mình ra nhiều hơn . Anh vẫn nhớ rõ cái cảm xúc lân lân khi nhìn nó vui cười dưới cái nắng nhẹ nhàng của bình minh khi cả hai cùng đi biển để giải tỏa hết cái cảm xúc tồi tệ của những ngày qua . Nó đã cảm ơn anh , nó đã vui lắm , vui khi ít nhất lúc này mặc dù gặp rắc rối nhưng đúng là "gian nan mới biết ai là bạn" , vui khi biết được nó có những người bạn , những người anh lúc nào cũng tin tưởng và chở che cho nó .

----------------------------------------------------------

Tại văn phòng của Bang-PD nim 2 tuần sau .

- Những tấm hình này là sao vậy Zen ?

Nhìn những tấm hình còn vương vãi khắp mặt bàn khiến nó như lặng đi , những tấm hình chụp lại buổi chụp hình của anh và nó hôm trước . Lúc đầu , chỉ nhìn sơ qua những tấm nhìn nó cảm thấy rất bực khi nghĩ chú chụp hình tại làm sao lại đưa những tấm hình ấy cho Bang PD , chú biết làm vậy là sẽ gây khó dễ cho nó cơ mà . Nhưng khi nó bình tâm suy nghĩ và nhìn kỹ lại thì thấy , những tấm hình này được chụp bằng điện thoại thông thường và canh góc chụp rất chuẩn .

-... Hôm ấy thiếu người nên con vào thế chổ cho diễn viên bị thiếu .

- Con chụp cùng Jungkook ?

- Nae... lúc đầu thì cùng với Jackson oppa , sau đó mới là với Jungkook.

- Chủ đề gì ?

- ... Nae... Quyến rũ ạ ! Những tấm hình này chỉ là do góc chụp thôi , chứ tụi con biết giới hạn ạ .

- Góc chụp ?

- Nae !

- Còn tấm hình này ? Góc chụp luôn hả ?

Bang PD đưa tấm hình đang cầm trên tay ra , để trước mặt nó , đó là tấm hình khi anh và nó đang hôn nhau trong phòng thay đồ cùng một ngày chụp hình hôm đó .

- Con ...

- Giải thích không được ?

- Con ... thật sự là ... con không biết phải giải thích như thế nào ... nhưng... con vẫn còn nhớ rõ điều kiện của giám đốc đưa ra ... và ... tụi con chỉ đơn giản là bạn ... chuyện hôm đó xảy ra chỉ là tai nạn mà thôi .

- Con tự mình cảm thấy có hợp lý không ?

- Con biết là hơi khó chấp nhận lý do này ... nhưng ít nhất hi vọng chú hãy nhìn lại những gì con đã làm được cho công ty ...

- Chú biết , nên chú mới gọi con đến đây nói chuyện đây . Nếu con nói đây là tai nạn , chú sẽ xem đây là tai nạn . Nhưng ! Nếu đây không phải ! Cả 2 chú chỉ chọn 1 ! Và chắc chắn không phải là con !

- Nae ! Con hiểu ! Không có chuyện đó xảy ra đâu ạ !

- Tốt ! Hi vọng con nhớ những gì mình đã nói !

- Nae !

------------------------------------------------------------

Khoa thiết kế - đại học Kookmin.

Hôm nay trường nó tổ chức một buổi giao lưu lớn giữa các trường đại học , các khoa , ngành và cũng là cơ hội cho các khoa thi tài với nhau , thu hút các sinh viên , học sinh các trường khác . Và tất nhiên nó cũng chẵng bỏ qua cái cơ hội làm mới cái CV xin việc của mình . Nó tham gia với vai trò thiết kế cùng với cô bạn của mình . Bộ sưu tập thời trang mùa xuân của tụi nó , khi đăng tải trên trang web chính của trường được mọi người ủng hộ nhiệt tình và hết lời khen ngợi . Và hôm nay là ngày tụi nó phô diễn toàn bộ cái khả năng tiềm ẩn của mình .

Nó nhờ các mối quan hệ của mình , cộng với vài cái Album của BTS , và cả vé concert của nhóm nhạc nữ mới của BigHit mới lôi kéo được vài bạn đang là hiện tượng "hot" của trường làm người mẫu đại diện cho tụi nó .

- Zen ! Mài đâu rồi ! HELP ME COI !

- Đợt chút ! Cháy nhà hay sao mà mài la banh lớp vậy !

- Còn hơn vậy nữa ! NÈ ! Làm đi !

- Sao mài không làm !

- Ẻm cao quá tao với không tới cái "mái tóc người thương " ấy .

Nó nhận cái nón Beret từ trên tay cô bạn "yêu quý" của nó , nó liền thượng một cướt lên chiếc mông xinh xắn của cô , cô ôm mông cười cầu hòa với nó rồi sang chỉnh tóc cho cô nàng người mẫu . Concept của tụi nó hướng đến hôm nay là phong cách lãng tử của Pháp và chút "thơ" của Châu Âu , phong cách nhẹ nhành , giản đơn , dễ áp dụng vào đời sống hằng ngày . Lay hoay kiễm tra lại trang phục , make up ,thứ tự trình diễn lúc này nó mới tá hỏa ra .

- Ek Mi ! Cái cặp Hot Couple đâu ?

- Ờ ! Đúng rồi ! Hèn chi tao cứ thấy thiếu thiếu !

- Trời ơi ! Thiếu 2 mạng người mà mài làm như ít lắm đó ! Gọi điện đi , đứng đó nhìn tao làm gì nữa .

- Okey ! Okey !

- ....

- Mài nghe đi Zen !

- Sao mài không nghe ? Ai vậy ?

- Cảnh sát !

- WHAT THE F**K !

- Nghe đi ! Người ta đợi kìa.

- Hello ? ... Nae ... nae ... em hiểu ... cảm ơn anh !

- Sao ?

- Xong !

- Tụi nó tới liền hả ?

- Uk ! Tới liền ! Tới cho mài một cước để tỉnh ra đó !

- Chứ sao ?

- WTF ! Thằng nhóc đó nhậu xỉn , rồi ghen tuôn , đi đánh người , bây giờ cả 2 đang ở đồn cảnh sát . Ông cảnh sát đó hỏi mình có rảnh không lên làm nhân chứng để thả nó ra .

- Đi đi ! Mài đứng đây chi nữa , còn 1 tiếng nữa là diễn rồi !

- Kệ nó ! Cho nó ăn cơm tù một đêm là tự động tỉnh ra ak !

- Trời ơi ! Còn tụi mình sao ?

- Thì mài cứ liên hệ thử với mấy đứa người mẫu trong khoa mình đi , xem đứa nào giúp được mình không ?

- Zen ! Mài nhìn xung quanh giùm tao đi ! Người mẫu khoa mình tập trung hết ở đây rồi !

- Không còn ai hết hả ?

- Còn !

- Ai ?

- Mài !

- Nhưng hôm nay tao làm thiết kế mà!

- Ai cấm người mẫu làm thiết kế đâu !

- Nhưng... Okey ! Tao cũng được ! Mẫu nam kiếm đâu ra !

Chợt chuông điện thoại nó vang lên bất ngờ . " Come on hey sister !" Lấy điện thoại ra , trả lời nhanh nhưng cô bạn nó cũng kịp nhìn lướt qua tên người gọi đến .

- Jungkook ?

Cô nắm lấy tay nó lắc mạnh vài cái , đưa cặp mắt puppy face lên mà nhìn nó , đầu thì cứ vừa gật gật vừa cười liên tục , còn nhép miệng nói với nó " được ,được !" Nó trợn mắt lên mà trả lời với cô bạn " Không được !" Sau một lúc giằng co , cuối cùng nó cũng chịu thua cô bạn của mình .

- Hello ! Jungkook ? ... anh đang ở đâu ? Thật á ? Okey ! Đợi em ... đứng yên đó đợi em tí .

Nó giật cái áo khoác trên ghế khoác vội vào rồi đi ra kiếm anh , trước khi đi nó còn kịp liếc cặp mắt hình viên đạn với cô , nói :" Tìm cách giải quyết đi ! " Cô cười tươi hơn hoa nhìn nó : "Okey!" . Kiếm được anh cũng chẳng khó khăn gì, khi hiện tại anh đang là tâm điểm của sự chú ý kia , nó dặn anh đứng dưới góc cây cổ thụ lớn của trường vì trời cũng đã sập tối, nó cam đoan chắc cũng không có ai thấy được anh đâu, nhưng nó đã lầm . Vừa nhìn thấy anh , nó đã vội chen vào đám đông ấy mà giải thoát cho anh , nó cố tình la lớn : " Oh , JUNGKOOKSS! NAE ! CẢM ƠN ANH! CẢM ƠN ANH ĐEM ĐỒ ĐẾN GIÙM EM ! NAE ! NAE !" Rồi kéo anh ra khỏi đám đông hướng ra cổng trường khuất dạng . Sau khi chờ đám đông ấy tan bớt , nó lại lôi anh ngược lại vào trường , nhưng lần này lại bằng cổng sau và tốc độ đi không khác chạy là mấy . Từ đầu đến cuối nó hoàn toàn không cho anh một câu giải thích nào ngoài câu hỏi " Tí nữa anh còn lịch trình không ?" . Nhận được cái lắc đầu của anh là nó kéo vội anh đi như vầy . Vừa vào đến khu vực chuẩn bị của nó , nó liền đẩy anh vào vội rồi kéo tấm phông lại nhanh chóng . Buông tay anh ra , nó lập tức ngồi xuống điều chỉnh lại nhịp thở của mình . Anh vẫn trong cái tình trạng ngu ngơ mà nhìn nó , nhưng rồi cái cô nàng có phong cách cosplay trước mặt khiến anh bừng tỉnh . Anh cuối đầu chào cô ,bắt tay với cô rồi đưa mắt sang nhìn nó , chờ đợi cứu giúp .

- Để nó thở đi anh! Chào anh ! Em là Mi ! Người yêu không bao giờ cưới của Zen ! Rất vui được biết anh !

- Người yêu ?

- Vâng !

- Vậy em ấy ...

- Vâng đúng rồi ...

Nói nghe xong , nhìn gương mặt bối rối của anh đang mong chờ câu trả lời của nó khiến nó vui vẻ hẳn lên , nhìn cô bạn của mình rồi đánh yêu cô một cái . Thấy anh phản ứng lại với cái đánh yêu ấy , chợt khiến nó và cô bật cười ngiêng ngã.

- Mi ? Người mẫu của mình đâu hết rồi ?

- Tao đuổi ra ngoài hết rồi !

- Trời ...

- Chứ để đây, sao tụi mình làm ăn được . Nói giỡn ! Chứ đi mua cafe rồi !
- Giờ mài tính sao ? Chứ không để vậy mà lên sân khấu được đâu ? Lên trang nhất luôn đó !

- Là sao em ?

Anh nhìn nó hiếu kì , nó nhìn sang anh rồi giải thích vội .

- Hai người mẫu của em bị công an hốt rồi , nên giờ tụi em thiếu người , em vào thế chổ của mẫu nữ , anh giúp tụi em chỗ của mẫu nam đi .

- Trả công anh gì đây ?

- Em tặng nó cho anh luôn ! Được không ? Anh yên tâm , xem vậy chứ Zen nhà em giỏi lắm , gì cũng làm được hết ! Nấu ăn ngon cực kì !

- YA !

- Thật á !

- Thật !

- YA !

- Okey ! Chấp nhận !

- Okey !

Nó hiện tại đang là món hàng bị đem đi đổi chác , chỉ biết đứng la trong vô vọng mà thôi . Nó liết cô bạn mình một cái bén ngót , rồi vùng dằn ra ghế ngồi không thèm nghe tiếp câu chuyện .

- Hì hì ... Đừng giận baby à ! Xem tao có cái gì nè !

- Woa ! Kiếm đâu ra vậy ?

- Tao mới đi chôm ở khoa truyền thông đó !

- Mà ... hợp không mài ?

- Chắc là hợp ... nhưng .. tao thắc mắc... lỡ bị hỏi ... trả lời sao mài ?

- ohm.... thì chắc nói là , trang phục này của tụi mình mang tính thực tế cao, tập trung vào trang phục chứ không tập trung vào người mẫu . Sao?

- Woa ! Nuôi mài không uổng cơm !

- Tao mà !

Anh nhìn hai đứa nó đang cười nói vui vẻ , khiến anh như cũng vui lây , nhận chiếc mặt nạ anime cùng với bộ trang phục từ nó ,anh ngắm đôi chút rồi cũng nhanh chóng đi thay đổi trang phục .

Giờ diễn cũng bắt đầu , vì tụi nó là bộ sưu tập mùa xuân nên khai màng đầu tiên là điều tất nhiên . Anh và nó cùng đeo mặt nạ suốt từ hậu trường ra tới cánh gà khiến mọi người cũng hiếu kì ,nhưng vì nó đã dặn kĩ với anh là không được tháo mặt nạ trong bất kì trường hợp nào nên anh cũng vì nó mà làm theo , anh quan sát chợt nhớ ra một điều .

- Zen ? Đi trên sân khấu theo đội hình nào ?

- Thì anh nhìn 3 cặp trước đi sao , anh đi vậy !

- Tạo dáng ?

- Thì cứ làm đại trái tim hay gì thôi .

Tới lược nó và anh , cả hai đều từng có kinh nghiệm đi diễn , nên việc này cũng chẵng thể làm khó được cả hai . Đến phần tạo dáng , vì bầu không khí do 3 cặp kia đã khuất động nhiệt tình nên khiến tụi nó cũng có chút bối rối , nhưng vì nhớ là nó bảo anh làm trái tim nên nó quay sang anh định sẽ làm một trái tim lớn thì anh lại nắm tay , kéo nó lại gần rồi đặt một nụ hôn lên môi nó , cách qua lớp mặt nạ . Fake kiss này khiến bầu không khí như bị đốt nóng với tiếng reo hò ,cổ vũ nhiệt tình từ mọi phía . Nó mừng thầm vì hiện tại nó đang mang mặt nạ , chứ nếu không nó sẽ bị mọi người chọc ghẹo bởi gương mặt cà chua này mất . Vào cánh gà , nó cởi lớp mặt nạ ra , ôm gương mặt đỏ ửng của mình mà đi sau lưng anh . Chợt có hai "Tiền bối" đứng ngáng đường nó .

- Hậu bối ! Hình như em hơi phấn khích thì phải ?

- Nae ?

- Zen à ! Hình như tụi anh dễ giải với em quá phải không ? Em mở màng nhưng đâu cần phải làm khó đàn anh mình như vậy !

- Nếu anh thực lực có thực lực thì sợ gì!

- Này ! Đừng có thách tụi này , hậu bối à , thấy cô em không phải người Hàn nên tụi này mới nhường thôi . Phải biết điều chứ .

- Nhường ? "Tiền bối?" Tụi này chỉ làm Fake kiss có 14+ thôi còn 16+ 18+ cơ mà , mấy anh thích thì triển đi !

- Ya ! Ngoại bang !

- Này ! Trước giờ anh luôn miệng nói tôi không phải người Hàn ! Vâng ! Tôi không phải người Hàn! Nên đừng có đem cái văn hóa "Tiền bối - Hậu bối" ra mà áp đặt lên tôi.

- Ya ! Xem ra đi vào ngành giải trí làm rồi tiến bộ không ít nhỉ !

- Tôi sẽ xem đây là một lời khen ! CẢM ƠN "TIỀN BỐI "!

Nói rồi nó kéo tay anh đi nhanh về phía cuối hành lang . Cả hai không vào phòng chờ vì không muốn cho mọi người biết sự có mặt của anh , nên chỉ ra hành lang exit ngồi để chờ kết quả chung cuộc mà thôi .

- Này ! Em nghĩ gì mà đi đấu khẩu với hai anh chàng to con đó vậy ?

- Thì em nghĩ có anh ! Chẳng lẻ anh đứng yên để em bị ăn hiếp sao ?

- Tất nhiên , nhưng hai người đó còn to con hơn anh đó !

- Không sợ ! Họ làm khó em hoài à !

- Lần sau nếu không có anh thì đừng có mà chọc giận người khác , mắc công....

- Mắc công gì ...

- Mắc công anh nhận không ra em ... hahaha...

- YA !

Nhận được kết quả chung cuộc , nó cùng với cô bạn mình thắng giải nhì , cả hai cùng ôm nhau nhảy vòng vòng trên sân khấu , khiến MC của trường nhìn tụi nó cũng cười nghiêng ngã . Cả đám hẹn nhau đi ăn tối chúc mừng chiến thắng này và cũng xem như chúc mừng sinh nhật cho nó . Lúc này anh mới cùng xuất hiện , khiến bầu không khí náo nhiệt hẳn lên , tiếng cười , nói , tiếng chụp hình ở khắp mọi nơi khiến nó cũng dân lên niềm vui lân lân . Nhưng chỉ ngồi khoảng 30p anh lại kéo nó đứng lên , xin lỗi mọi người rồi xin phép lui trước . Anh nói với mọi người đễ anh thanh toán toàn bộ bữa ăn , xem như chuộc lỗi và tất nhiên chẳng ai phiền hà gì , còn chúc tụi nó đi vui vẻ nửa cơ . Anh kéo nó lên xe hơi rồi quay xe về KTX .

- Đi đâu vậy ?

- Từ từ rồi biết !

Nó thấy anh cứ tỏ ra bí mật rồi cứ cười cười vui vẻ nên nó cũng chẳng muốn truy khảo nhiều . Đến nơi anh nắm tay nó ,cùng nhau vào KTX . Lên đến lầu chợt anh bảo nó vào trước đi ,anh phải vòng xuống xe để lấy đồ để quên và đọc mã số nhà cho nó , anh còn kêu nó nhớ bật đèn vì nhà không có ai cả . Và tất nhiên nó cũng nghe và làm theo lời anh . Đến trước cửa nhà , nó phân vân có nên vào hay không vì dù gì đây cũng là KTX nam , lỡ mình bị nhầm với fan cuồng thì sao nhưng rồi nó cũng bấm mật mã mà đi vào . Vào đến nhà thì thấy một mảng đen tối om chào đón nó ,nó cứ lò mò mà tìm công tắc đèn và điều nó cảm thấy lạ ở đây là nhà không bật đèn nhưng sao điều hòa thì lại mở . Kiếm được công tắc đèn, nó thở phào một cái rồi bật đèn lên .

- "Phụt ! ", "Phụt!", "Phụt! "

- HAPPY BIRTDAY TO YOU ! Happy birthday to you ! Happy birthday , happy birthday , happy birthday to ZEN !

- Chúc mừng sinh nhật em !

- Chúc mừng !

- Chúc em tuổi mới ngày càng đẹp !

- Chúc em thành công !

-....

Nhìn thấy tất cả mọi người , từ staff cho tới BTS , tất cả đang đứng trước mặt nó , đưa bánh kem ,hát mừng sinh nhật , cùng nhau chúc nó những lời tốt đẹp , nó như nghẹn đi mà xúc động , chỉ biết cười đứng nhìn mọi người mà thôi .

- Ước đi ! Ước đi Zen !

- Đúng rồi ước đi !

- Thổi nến nửa !

Nó chắp tay lại , thầm ước một điều nhỏ nhoi , rồi thổi tắc nến . Mọi người vổ tay chúc mừng nó lần nửa rồi kéo nó vào giữa nhà , khu vực để đãi tiệc . Nhận chiếc nón sinh nhật từ Jimin khiến nó vui vẻ cười tít mắt rồi cũng thuận theo mọi người mà vào vị trí trung tâm ngồi . Buỗi tiệc diễn ra đầy tiếng cười , nói những lời đùa , những tiếng vỗ tay giòn tan , nó chợt lặng đi rồi nhìn xung quanh , nó chợt cảm thấy lòng mình như ấm ám hẳn lên , sau đó cũng nhanh chóng lấy lại cảm xúc mà ngồi nói chuyện cùng với mọi người vì dù rằng nó cũng là nhân vật chính ngày hôm nay . Người ta nói , rượi vào lời ra ,khi mọi người đã ngà ngà say , thì Yoongi là người đầu tiên nói cảm xúc về nó, từ lần đầu gặp nó ,đến lúc làm việc chung , còn cả cái lần nó suýt mắng anh vì làm bẩn áo diễn nữa , nó nghe mà cười vui vẻ cho đến khi anh bắt đầu nói về những việc xảy ra gần đây , anh nói ra suy nghĩ của mình , cũng như đứng về phía lập trường của nó mà nói , khiến nó như lặng người . Rồi tới Alice ,anh dần cũng khiến nó sụt sùi nhưng đến khi nó nghe những lời nói của anh quản lý thì những giọt nước mắt đã không kiềm được mà rơi xuống. Nó ôm mặt khóc như một đứa trẻ , mọi người cười nhẹ nhàng rồi vỗ lưng ,an ủi nó , mọi người xin lỗi vì đã không suy nghĩ đến cảm xúc của nó khiến nó tự mình chịu cái cảm xúc tủi hờn ấy , mấy chị staff còn nhẹ nhàng lau nước mắt nó , ôm nó vào lòng mà an ủi . Mấy chị nói nó rằng vì nó làm tốt mọi việc nên dần mọi người cũng quên rẳng nó còn nhỏ tuổi và cần được chia sẽ , cảm thông . Nó kiềm chế bớt cảm xúc của mình lại rồi mới sụt sùi cảm ơn tất cả mọi người , cảm ơn vì đã hiểu và thông cảm cho nó , nó cũng xin lỗi vì đã để mọi người lo lắng , cũng như việc nó cứng đầu không chịu mở lòng mình ra mà giải bày cho mọi người cũng hiểu . Ngay sau đó , Namjoon người đầu tiên đứng lên phá vỡ cái bầu không khí yên ắng này .

- Nào ! Mọi người ! Mọi chuyện cũng đã qua rồi , sau này chúng ta cùng nhau làm việc , cùng nhau bảo vệ lẫn nhau để không ai làm khó được BigHit này! 1 ! 2 ! 3 ! CHEERS !

-CHEERS !

Bầu không khí ấm cúng , cười đùa vui vẻ nhưng chỉ có duy nhất một người vẫn không thể cười đùa nỗi , ôm lòng ganh ghét hướng về nó, tại sao ? Tại sao nó lại được những ưu ái này ? Còn cô lại không ? Nó có gì để hơn cô cơ chứ ! Cô có gì không bằng nó ! Nó lôi kéo mọi người bằng cách nào , tại sao tất cả đều thuật lợi với nó cơ chứ .

Sau một hồi oanh liệt thì tất cả mọi người đều say , có người thì lăn thẳng nằm ra sàn nhà ngủ mất , người thì vẩn đang tiếp tục chiến đấu bằng những trò chơi phạt rượi . Nó có hơi men trong người cũng, đã cảm giác lân lân , lòng cũng vui vẻ bồi hồi . Nó đứng lên đi ra hành lang hóng gió đêm cho tỉnh bớt phần nào , chợt nó thấy cửa nhà mở he hé ra nó cũng tò mò mà bước ra , thì đập vào mắt nó là hình ảnh Jungkook dựa vào cửa với điếu thuốc vẫn còn cháy trên tay , ngửa mặt lên trời mà suy nghĩ về việc gì đó .

- Anh hút thuốc ?

Thấy nó , anh nhanh chóng quăng đi điều thuốc trên tay rồi kéo nó đứng cạnh mình .

- Lâu lâu anh mới hút một lần .

- Anh bắt đầu hút từ khi nào ?

- Lâu rồi ! Nhưng chỉ khi nào anh bối rối hay buồn thì mới làm một điếu cho bình tâm lại . Dù gì thì anh cũng từng có một thời niên thiếu mà .

- Sao anh lại buồn ?

- Em ... em có giận anh ko ?

- Nae? Sao lại giận anh ?

- Em có thấy anh bất lực khi đã không giúp đỡ được cho em không ?

- Thì ra là việc này ! Anh có nghĩ là em lại muốn cảm ơn anh không ?

- Tại sao ?

- Anh biết không , từ trước đến giờ ít khi nào em tự mình va chạm với cuộc đời này cả . Hồi ở Việt Nam em đã lớn lên trong vòng tay của mẹ mình , rồi thời gian đầu sang Hàn , tự mình sống thì... thật sự rời xa vòng tay mẹ là bão tố . Rồi thì sao? Em gặp Alice , lại bắt đầu bước đi trong vòng tay của anh ấy , rồi lại tiếp tục trong vòng tay của anh . Hơn ai hết em hiểu rằng , lúc việc xảy ra , Alice phần muốn bảo vệ cho em , phần muốn em tự mình va chạm .

- Em...

- Em thật sự muốn cảm ơn anh ,vì anh đã không cố gắng mà bảo vệ em . Em nói thật thay vì anh cố gắng bảo vệ em , thì em lại biết ơn anh khi anh ở cạnh em lúc em cần , lắng nghe lúc em cần chia sẻ . Em biết , em cần va chạm , em cần phải trưởng thành . Sau này không ai có thể làm khó được em cả và ... ít nhất thì em có thể thành bờ vai cho anh dựa vào .

- Anh hiểu rồi nhưng hứa với anh , tự mình va chạm cũng được nhưng hãy nhớ sau lưng em luôn có một người luôn dang tay bảo vệ cho em .

- Nae !

Nói rồi nó nở một nụ cười mãng nguyện nhìn anh , anh đưa tay ra nắm lấy bàn tay nó , rồi nhẹ nhàng vuốt mái tóc nó rồi nghiêng đầu đặt lên mọi nó một nụ hôn nhẹ . Dứt khỏi nụ hôn cả hai dựa trán vào nhau cùng nở nụ cười rồi nó đứng lại trước mặt anh ,vòng tay qua cổ rồi bắt đầu đặt lên môi anh một nụ hôn . Nó là người bắt đầu nhưng người dẫn dắt lại là anh , sau một lúc yêu chiều đôi môi nó , anh lại hé miệng đưa lưỡi vào thăm dò khoang miệng nó , mùi rượi soju , mùi thuốt lá thoang thoảng khiến nó như say đi rồi bắt đầu nhiệt tình đáp trả anh . Nhận thấy sự nhiệt tình ấy anh cũng từ từ siết vòng tay quanh eo nó chặt hơn , hôn sâu hơn , đẩy đưa nhiều hơn rồi đổi vị trí đẩy nó sát vào tường, vòng tay bế nó lên cao, khiến nó dựa hẳn người vào tường , vòng chân quanh eo anh , cuối đầu xuống nhiệt tình mà đáp trả . Cả hai đã có hơi men trong người lại có nụ hôn làm chất khích thích nên dần dần cũng mất khiển soát chỉ thuận theo tự nhiên mà thôi .

------------------------------------------------------

6h sáng hôm sau .

- "Fire.... fire..."

Lồm cồm ngồi dậy mà mò mẫm tắc chuông báo thức đi , chợt nó hơi choáng vì đầu nhức cho hơi men đêm qua cộng với cơn đau nhức từ hạ thân . Nó xoa đầu mình mình rồi bắt đầu mới để ý được là nó không ở một mình mà có vòng tay đang vòng qua eo nó , vùi mặt vào hỏm cổ với mùi hương cơ thể quen thuộc . Nó quay sang nhìn rồi vội vàng bịt miệng lại để tránh phát ra tiếng la kinh ngạc.

- JEON JUNGKOOK ?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com