Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 5: Quan tâm

      Sáng sớm Qri đứng trước cửa phòng Soyeon rất lâu nhưng đợi mãi..đợi mãi cũng không thấy Soyeon ra. Gõ cửa nhưng bên trong không có động tĩnh gì, linh cảm có chuyện không hay xảy ra, Qri đạp cửa xông vào.
   
***Rầm***

     -"Soyeon...Soyeon...tỉnh lại đi em..."-Qri thấy Soyeon bị ngất ngay sau cánh cửa, vội vàng chạy đến đỡ Soyeon. Cơ thể Soyeon lạnh ngắt, bờ môi nhợt nhạt. Vội bế Soyeon lên giường rồi dùng khăn nóng đắp trán cho Soyeon. Cả ngày Qri một bước cũng không rời khỏi, đến gần chiều Soyeon mới dần hạ sốt.

        -"Sao cô lại ở đây? Hôm nay chẳng phải là ngày chúng ta về Hàn sao?"-Soyeon mệt mỏi ngồi dậy nhưng Qri đã ngăn lại.

        -"Em cứ nghỉ ngơi đi. Đừng lo nghĩ gì nhiều"-Qri lấy chăn kéo lên đắp cho Soyeon "Em ăn cháo đi"-Qri bưng một tô cháo nóng hổi đến cho Soyeon. Nhìn chẳng có chút gì là ngon cả. Cô biết Soyeon không quen ăn các món ăn ở đây nên Qri đã tự tay nấu cho Soyeon. Lần đầu tiên trong cuộc đời Qri tự tay xuống bếp, nhà bếp bây giờ như vừa xảy ra hỗn chiến vậy. Qri cẩn thận thổi từng muỗng cháo rồi đưa đến trước miệng Soyeon.

         -"Tôi tự ăn được"-Soyeon định đưa tay lấy thì chạm vào tay Qri nên nhanh chóng rụt tay lại.
         
          Qri nhìn thấy biểu hiện trên gương mặt của Soyeon có phần bối rối thì cũng vô thức mỉm cười mà chính cô cũng chẳng hề hay biết. Soyeon ngoan ngoãn để Qri đút ăn. Thực sự cháo do Qri nấu rất khó ăn nhưng không hiểu sao Soyeon lại có thể ăn hết cả tô cháo đó mà không hề than trách gì cả.

         -"Là do chị nấu?"-Ăn được một vài muỗng Soyeon ngước mặt lên nhìn Qri nói.

         -"Chẳng phải em không thích đồ ăn ở đây sao? Mà ở đây lại chẳng có món Hàn nên tôi mới ... Thôi em ăn đi!"-Qri tiếp tục đút cho Soyeon.

      Rõ ràng là Soyeon chưa hề nói với Qri là không thích những món ăn ở đây mà. Thế nhưng tại sao Qri có thể biết được Soyeon không thích. Soyeon không biết rằng từng cử chỉ, hành động của Soyeon vẫn luôn được thu vào trong tầm mắt của Qri. Qri đã nhìn ra Soyeon so với lúc ở Hàn đã ăn ít đi rất nhiều. Chỉ mới có vài ngày ở đây mà trông Soyeon gầy đi hẳn ra.

       -"Em uống thuốc đi!"-Qri đưa thuốc và ly nước cho Soyeon.

       -"Cảm ơn cô"-Soyeon ngoan ngoãn uống thuốc

       -"Cô về phòng nghỉ đi. Tôi ổn mà!!!" - Khuya rồi mà Qri vẫn còn ở trong phòng của Soyeon. Cô muốn ở bên chăm sóc cho Soyeon.

       -"Tối nay tôi sẽ ngủ ở đây!. Nếu chẳng may tối em xảy ra chuyện gì tôi có thể ở bên lo cho em"-Qri pha một ly sữa bưng đến đưa cho Soyeon.

       -"Cô cứ về ngủ đi. Tôi tự lo cho mình được rồi"-Qri lẵng lặng ôm một cái gối rồi xuống dưới đất nằm mặc cho Soyeon phản đối "Tôi đã bảo là cô cứ kệ tôi đi mà!"-Qri không nói gì nhắm mắt vờ ngủ "Nè!Nè! Cô ngủ rồi hả?Hơizzzz..Tuỳ cô.."-Nói rồi Soyeon xoay lưng lại mà không thèm để ý đến Qri nữa.

      Cả đêm, Soyeon cứ trằn trọc không tài nào ngủ được, cứ ngồi dậy rồi nằm xuống rồi lại nhìn sáng người đang nằm dưới đất. Soyeon đi đến lấy chăn đắp cho Qri rồi ngồi bên cạnh ngắm nhìn gương mặt lúc Qri đang ngủ say. Từ đêm hôm qua sau khi ngồi một mình ngẫm nghĩ Soyeon đã giật mình nhận ra từ lúc nào Qri đã bước vào trong trái tim của cô mà không hề hay biết. Làm sao bây giờ đây? Tôi đã thích cô mất rồi, Qri ah~~Nhưng tôi biết làm sao để đối diện với nó đây? Cô có còn thích tôi không? Soyeon nằm xuống ngay bên cạnh rồi choàng tay ôm lấy Qri, tay phải sờ lên ngực trái của mình. Trái tim của Soyeon giờ đây nó đập thật mạnh mẽ. Đây chính là cảm giác yêu thích một người sao? Nhắm mắt lại cảm nhận cái cảm giác ấm áp đang len lỏi trong trái tim mình thì đột nhiên Qri bất ngờ ôm lấy eo Soyeon. Soyeon đứng hình rồi nhìn qua Qri thì cũng thở phào nhẹ nhõm vì Qri vẫn chưa thức giấc. Soyeon không dám cử động vì sợ sẽ đánh thức người bên cạnh nên cứ nằm như thế rồi ngủ lúc nào chẳng hay. Sáng hôm sau, Qri vừa mở mắt ra đã thấy gương mặt phóng đại của Soyeon hiện ra ở trước mắt mình. Còn đang ngạc nhiên chưa hiểu chuyện gì thì người bên cạnh đã dần thức giấc. Hai người bốn con mắt nhìn nhau không nói gì, rồi Qri lên tiếng phá vỡ bầu không khí ngượng ngùng đó.

       -"Em ... Sao lại nằm ở đây? Bệnh còn chưa khỏi mà?"-Qri ôn nhu nói.

       -"Qri...Tôi..."-Soyeon đang nói thì bỗng có tiếng chuông điện reo lên.
 
     ***Reng***Reng***
  
     -"Alo...À.Hôm qua có việc đột xuất nên hôm nay mới về được....Được rồi"-Qri nghe máy xong thì đã thấy Soyeon đã đi vào nhà vệ sinh.

    ***Trên máy bay***

    -"Hôm nay em không cần đến công ty cứ nghỉ phép ở nhà đi!"-Qri sờ trán Soyeon.

    -"Không sao đâu! Tôi đã khoẻ rồi. Tôi có thể đi làm được mà!"-Soyeon tránh né ánh mắt của Qri.

     -"Em sao cứ thích cãi lời tôi như thế là sao hả? Tôi là cấp trên của em. Tôi ra lệnh cho em phải nghỉ phép ngày hôm nay"-Qri hơi lớn tiếng với Soyeon.

     Soyeon cũng không cãi với Qri về vấn đề này nữa rồi xoay mặt qua chỗ khác nghe nhạc. Xuống máy bay, Soyeon bước nhanh ra khỏi sân bay rồi bắt taxi về nhà mà không thèm quay đầu nhìn Qri lấy một cái.

      Chị chỉ suốt ngày dùng quyền cấp trên để mà cưỡng ép tôi. Chỉ suốt ngày la tôi mà thôi. Tôi không lo cho sức khoẻ của tôi thì thôi chứ, cần gì mà chị phải bận tâm. Đã như thế thì tôi không thèm thích chị nữa. Đúng. Park Soyeon tôi sao có thể thích một người như chị được chứ.

         Qri thấy con người kia lạnh lùng với mình như vậy thì cũng rất buồn lòng. Sao em không chịu hiểu cho tôi cơ chứ? Tôi cũng vì lo cho em thôi mà. Xưa nay Qri chưa từng bận tâm đến ai. Chỉ riêng đối với Soyeon là cô luôn ân cần quan tâm từng chút một. Qri cũng không ngờ rằng sẽ có một ngày mình vì một người mà thay đổi. Vì một người mà có thể làm những thứ mà trước kia cô không đụng đến. Lần đầu tiên nấu ăn, lần đầu tiên ngủ dưới đất, lần đầu tiên vì một người không lo sức khoẻ của bản thân mình mà có thể khó chịu, tức giận. Qri thừa nhận cô rất yêu Soyeon. Mặc dù trước kia Qri quen rất nhiều người nhưng rốt cục thật sự yêu thì chỉ có một mình Soyeon. Chỉ có Soyeon mới mang lại cho Qri những cung bậc cảm xúc của tình yêu mà thôi.

       Về đến công ty, Qri phải bận rộn giải quyết cả đống giấy tờ nên đã đến tối khi nào chẳng hay.

       -"Giám đốc cho gọi tôi"-Boram gõ cửa vào phòng Qri.

        -"À. Tôi có việc muốn nhờ cô"-Qri dừng công việc nhìn Boram rồi nói.

        -"Vâng ạ. Giám đốc cứ nói".

        -"Tôi muốn nhờ cô đem thuốc đến cho Soyeon"-Qri thở dài rồi nói. Cô biết chắc là con người kia thế nào cũng chẳng nhớ phải uống thuốc.

         -"Soyeon bị bệnh rồi sao?"-Boram kinh ngạc khi thâý Qri quan tâm đến Soyeon như vậy nhưng mọi suy nghĩ bị xoá tan vì cả hai đều là con gái thì có quan hệ gì chứ, chắc là bạn bè quan tâm nhau thôi.

          -"Ừ. Sẵn tiện cô mua cháo đem đến đó luôn"-Qri đưa cho Boram tờ chi phiếu mà giá trị bằng cả nửa tháng lương của Boram. Đúng là người có tiền có khác, chi tiêu thật là rộng rãi.

                         ..........................

         -"Sao unnie lại đến đây"-Soyeon kinh ngạc khi nhìn thấy Boram.

         -"Giám đốc nhờ chị đem cháo và thuốc đến cho em"-Boram đổ cháo ra tô rồi mang đến cho Soyeon "Mà em thân với giám đốc lắm sao? Giám đốc rất quan tâm đến em đó"

          -"Ai mà thân với cô ta chứ"-Soyeon giận dỗi "Nếu quan tâm sao cô ta không tự mang đến"

          -"Trời ạ! Giám đốc vừa xuống máy bay đã làm việc ở công ty đến tận bây giờ luôn đó. Chắc bây giờ giám đốc vẫn chưa về đâu. Trong khi bản thân thì chưa ăn nhưng vẫn lo cho sức khoẻ của em mà nhờ chị mang đồ ăn cho em. Em không nên nói giám đốc như vậy"-Boram giải thích cho Soyeon hiểu. Ở đó một lát thì Boram chào tạm biệt Soyeon rồi về nhà do trời đã tối.

      Nhìn lên đồng hồ đã gần 9 giờ, suy nghĩ một lát rồi Soyeon thay đồ đón xe đến công ty.

      -"Sao em lại ở đây? Sao không ở nhà nghỉ"-Qri khi nhìn thấy Soyeon thì cảm thấy tâm tình trở nên vui vẻ nhưng ngoài mặt vẫn không có biểu cảm gì.

      -"Chị kêu tôi nghỉ ngơi, còn trong khi bản thân lại chẳng biết tự chăm sóc mình"-Soyeon đi đến kéo tay Qri "Chị chưa ăn gì sao? Tôi đói bụng rồi! Chúng ta đi ăn thôi!"

      Cả hai đi đến nhà hàng ăn. Ăn xong Qri lái xe đưa Soyeon về nhà "Em ngủ sớm đi. Đừng thức khuya quá!" Hôm nay Qri cảm thấy rất vui, một cảm giác ấm áp mà trước đây cô chưa từng cảm nhận được vì đây là lần đầu tiên có người thật lòng quan tâm đến cô.

        -"Park Soyeon. Tôi cá là em cũng thích tôi~"-Qri nhìn bóng dáng Soyeon khuất dần đến khi đã vào nhà thì cô mới yên tâm rời đi.

-----------------------------------------------------------

    Cày view cho U Um U Um mấy bạn ơi!!! Hãy mang lại lần comeback thành công tốt đẹp nhá❤❤❤

     

  

      
      

  

    

      

      
     

        

        

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com