Rating: Ai biết đọc đều đọc được. Tới khi nào có H rồi tính, mà chắc không có đâu.
Pairings: Tuyết Hoa CP (Hàn Tuyết - Trương Hàm Vận)
Disclaimer: Ngoại trừ hai nhân vật chính là chị Tuyết và bạn Vận không thuộc về minh, còn lại đều do mình nghĩ ra, mọi sự trùng hợp đều là ngẫu nhiên. Tất cả các tình tiết trong fic đều là hư cấu.
Summary: Một diễn viên chơi game giỏi và kim chủ phát hành game cho người ta chơi :v
Edit từ bản QT của RubyRuan_69.Mình edit theo ý hiểu của mình, nên chỗ nào không hiểu thì mình chịu :vCó gì các bạn hãy góp ý để mình chỉnh sửa cho hoàn chỉnh hơn nha.Thể loại: Bách hợp, Nữ phụ, Xuyên thư, Ngọt, HE.Tiến độ: Đã hoàn thành.Tốc độ ra chương hên xui nha.…
Anh em nhà Haitani và chị hàng xóm bảo mẫu trầm cảm vl =))Mỗi chương là một mẩu chuyện ngắn nên độ dài không đồng đềuGóp ý nhẹ nhàng, không thích click back.Lưu ý ooc toàn bộ nhân vậtTác giả Ếch Vồ Hoa Mướp…
🌺 Chị đã từng hỏi em tại sao lại thích một loài hoa cỏ dại ? Em cũng đã từng nói với chị bởi vì nó chính là Cúc Hoạ Mi.[BHTT] Trò Chơi Dục VọngTác giả: Phiên Nhi Liêu ( Phiu Phiu )#PhiuPhiu…
Tác phẩm: Đồng học không làm yêuTên khác: Bạn học không phải người xấuTác giả: Thời Vi Nguyệt ThượngThể loại: Đô thị tình duyên, yêu sâu sắc, duyên trời tác hợp, trọng sinh.Thị giác tác phẩm: Hỗ côngPhong cách tác phẩm: Chính kịchĐộ dài: 124 chương + 16 phiên ngoại.Vai chính: Lâm Thanh Hàm x Khúc Mặc ThươngVai phụ: Khổng Ích Tường, Lâm Yên, Khúc Thịnh, Tiêu Vân Anh, Xa Giai Di...Khác: 1v1, ấm áp chữa khỏi.…
VĂN ÁN1.Đêm khuya, Ngôn Khanh lái xe đi ngang qua một cây cầu bắc qua sông, ai ngờ nửa đường xe bị chết máy.Cô liếc mắt thấy một người đàn ông đẹp trai đang đứng cách đó không xa, vì thế tiến lên xin giúp đỡ, trăm triệu lần không nghĩ tới Tay người đàn ông này lại nắm lấy lan can, chân dài nâng lên, đang chuẩn bị từ trên cầu nhảy xuống.Ngôn Khanh cảm thấy như mình đang nằm mơ.Dù cô chỉ tiện tay lôi kéo, thế mà lại cứu được Hoắc Vân Thâm, người có tiếng là âm trầm hung ác, lạnh lẽo bạc tình.Nhưng mà cái vị nhân vật lớn nhà họ Hoắc này không giống như trong tưởng tượng của cô lắm.Chẳng những cứ cuốn lấy cô gọi là bà xã một cách khó hiểu, lại còn coi cô như báu vật mà sủng lên tận trời, thậm chí không tiếc quỳ xuống, hốc mắt đỏ bừng, bướng bỉnh mà bất lực năn nỉ cô:"Khanh Khanh, đừng rời xa anh nữa."…