Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Siêu quậy - Thiên Thần Sa Ngã

Nó vừa về nhà thì phát hiện ra hắn đã ngủ từ lâu.. nó bước vào nhà bếp thấy trên bàn có mẩu giấy cùng với vài món ăn nhẹ.. ‘này, heo đất, khi nào về nhà thì ăn đi, tôi chuẩn bị cho cô đấy.. cô bỏ đi như vậy ai cũng lo cho cô lắm.. sau mà còn có kiểu đó nữa tôi sẽ bắt cô học gần 100 bài hát mà xem’.

- Hừ.. – nó ném mẩu giấy ko thương tiếc vào thùng rác rồi tiến về phía tủ lạnh, khuôn mặt thì lạnh tanh bất cần.. -..thừa thãi.. 1 lũ ngốc.. làm như ai cũng trẻ con ko bằng..

            Nó lấy 1 hộp sữa và uống ừng ực, bỗng trong đầu nó vang lên 1 giọng nói, 1 hình ảnh rất quen thuộc: ‘..Vì.. tôi cần cho cô ấy biết..cảm giác khi được ng khác bảo vệ là như thế nào, tôi muốn cô ấy cũng có cái nhìn tốt đẹp về cuộc sống như mọi ng, chứ không chỉ nghĩ đến việc giết chóc.. Tôi muốn cô ấy.. cũng có thể cười chứ không chỉ là ánh mắt lạnh lùng, tôi muốn cô ấy được sống 1 cuộc sống chứ không chỉ tự dằn vặt về những điều mình làm.. muốn cô ấy có thể sợ hãi những điều bình thường chứ không phải là chính mình.. tôi muốn cô ấy phải tin tưởng vào bản thân mình hơn..’’.. nó khẽ mỉm cười, chẹp miệng rồi thở dài..

- Tên ngốc..

            Bỗng nhiên trong đầu nó hiện lê những hình ảnh đáng sợ, hình ảnh khi nó đánh ng khác, hình ảnh khi nó cáu giận, hình ảnh khi những tia đỏ hằn lên khiến đôi mắt của nó vô hồn và giết chóc, hình ảnh khi nó suýt chút nữa làm hại hắn.. những hình ảnh ấy khiến cho nó mất kiểm soát.. mắt nó lại gằn đỏ.. rồi nó tự nói 1 mình..

- Cái gì chứ.. mình mong đợi gì ở tên đó, hắn sẽ bảo vệ mình ư? Cho mình xuống nước để ngăn chặn mình như hôm nay sao? Hắn sao có thể chấp nhận 1 con quỷ như mình… mình là ác quỷ.. điều đó không thể… sống là phải ở trên tất cả? đó là lí do để mình tồn tại.. mình sẽ không thua kém ai.. hư.. đó là điều không thể.. sống như 1 ng bình thường ư? Không bao giờ có thể bình thường, muộn rồi.. không ai chấp nhận mình, không có ai chấp nhận mình.. thật thảm hại.. thật thảm hại.. sau tất cả, và giờ mình cũng chỉ có 1 mình mà thôi..

            Tiếng chuông điện thoại reo vang.. cắt đứt dòng suy nghĩ của nó, cắt đứt khoảng thời gian nó đang tự dằn vặt bản thân.. nó lạnh lùng nhấc máy..

- Nghe! (lạnh lùng.. âm 1000 độ C)

- A lô.. – đầu dây bên kia.. giọng 1 ng phụ nữ vang lên - .. NguyệtNga hả? dì đây, dì đang trên đường về này, sáng mai là dì sẽ về đến nơi.. cháu báo với Minh Tuấn hộ gì… nhé!! (nghe sao mà gian thế..)

- Vâng.. – nó lạnh lùng trả lời.. (âm 2000 độ C)

            Nghe giọng bà dì mà sao nó thấy gian gian quá đi mất, nhưng nó chậc lưỡi, phải đi ngủ, thì ít ra mai nó sẽ trở lại bình thường để mà đối phó với hắn, bà dì ma quái, và con nhỏ Evil đen đủi nữa.. chứ cứ lạnh lùng thế này dễ mất bình tĩnh lắm.. rồi nó sẽ lại khiến cho những ng xung quanh buồn.. nụ cười của ThảoUyên, sự tinh nghịch của KimAnh.. tất cả rồi sẽ biến mất khi nó.. mất tự chủ..

            4 giờ 15 phút, nó tỉnh dậy, hôm nay nó thấy khoan khoái khác thường, nó thấy vui vẻ mặc dù chả nhớ rõ hôm qua chính xác xảy ra chuyện gì.. nó chỉ nhớ mang máng là hắn có đẩy nó xuống nước cho nó no nước thôi(=.=’’ trí nhớ con bé này có hạn), nên hôm nay nó sẽ cho hắn biết tay, nó lén lút mò vào phòng hắn, rồi sau đó.. hí hoáy.. lắp đặt hàng đống bẫy trong phòng hắn.. (bẫy gì thì sáng ra khắc biết..).. xong rồi cười khì khì rồi bò ra khỏi phòng hắn rất gian…

- Á à… chẹp chẹp.. – nó đang bò ra khỏi phòng hắn 1 cách rất cẩn thận thì gặp ngay 1 cặp chân dài ơi là dài… nó ngước lên nhìn thì, ối, bà dì của hắn đang đứng khoanh tay, đeo kính, đồng thời nhìn nó với 1 ánh mắt gian gian khiến nó hết hồn.. - ..thế,… hai đứa đã làm gì lúc dì đi hả? haizz… tiến xa thế rồi cơ á? Ôi, bọn trẻ thời nay.. (=.=’’ trong đầu bà cô biến thái này nghĩ những cái gì vậy không biết..)

- Hả? – nó không hiểu trong đầu bà cô ế chồng đang nghĩ cái gì nữa.. chỉ có giỏi suy diễn linh tinh.. nó bực mình rồi đó nha.. – Cái…

            4 giờ 29 phút 50 giây sáng ngày hôm đó (hắn đã dậy là đúng từng phút từng giây mà..).. khi nó và bà dì đang ngồi đối diện nhau, mỗi ng cầm 1 tách trà rất bình thản đưa lên miệng nhấm nháp, chân vắt chữ ngũ rất điềm nhiên, nhìn hai ng này gian không thể tả đc..

- 10, 9, 8, 7, 6, 5, 4, 3, 2, 1 – cả hai ng cùng lên tiếng.. (4 giờ 30 phút tròn)

            OẠCH… BỊCH… BỐP…

- 3 giây, 50 000.. – dì hắn lên tiếng..  (gì đây ta?)

- Không… 5 giây.. 50 000 – nó bình thản nói chen vào.. (gì đây hả trời..?!?)

- 1, 2, 3..  – bà dì và nó cùng đếm, nó để ý và cảm thấy rất khoái chí khi thấy mặt bà dì thể hiện rõ sự thất vọng khi đếm qua số 3, bà dì khẽ đưa 1 ngụm trà lên miệng nhấp.. – 4, 5.. (@_@)

- CON HEO ĐẤT KIA…. – Khỏi nói cũng biết, là hắn đang rất bực mình và cay cú khi mới sáng đã bị chơi xỏ.. (tội nghiệp)

            Hắn lạch bạch đứng dậy, nhìn lại tác phẩm nghệ thuật của nó.. dưới giường.. thay thế đôi dép đi trong nhà là đôi giày trượt patin.. chỉ cần dẫm phải là trượt ngã tẹt mông.. hắn hậm hực phi ra khỏi phòng, không quên tặng cho cái thứ vừa làm hắn ngã 1 cú sút bay ra ngoài cửa sổ… (bực mình quá mà..)

            Phía dưới nhà, bà dì và nó lại nhấp 1 ngụm trà và cười rất nham hiểm.. (mức độ gian đang tăng cao)

- 5 giây.. - .bà dì lên tiếng.. (vẫn còn nữa ?!?)

- Cháu nghĩ chỉ có 4 giây thôi.. -..nó cầm chiếc bánh quy lên miệng cắn 1 miếng rồi khẽ trả lời..

- Để xem.. – bà dì cũng cười gian trả lời nó..

            Cạch.. két,.. ÀOÀO..

- 1, 2, 3, 4, 5.. – cả hai dì cháu cùng đếm..

- CON NHỎSAO CHỔI KIA?!? – hắn đau khổ gào tên nó sau 5 giây đứng như trời trồng giữa cửa..

            Hắn ngước lên nhìn chiến lợi phẩm của nó.. 1 xô nước mát lạnh.. được để trên thành cửa, chỉ chờ hắn mở cánh cửa tử thần ra là tất cả chỗ nước trong xô sẽ đc phen cho hắn tắm bất đắc dĩ.. hắn bực mình hết chỗ nói.. tiếp tục bước ra khỏi cửa..

- Ha ha.. – dì cười đắc chí.- ..thế là hòa nhé.. (bó tay rồi.)

- hừ.. - ..nó cay cú khi để thua bà dì gian xảo..

            BINH.. BONG.. RẦM..

- Đặt lần cuối.. - ..nó đập bàn cái sầm nhoài ng ra phía bà dì.. -..4 giây là 4 giây..

- Đc.. – bà dì cũng ko kém cạnh, đập bàn cái rầm và ghé sát mặt vào nó.. -..5 giây là 5 giây.. (còn nữa hả ?)

- 1, 2, 3, - nó và bà dì cùng hồi hộp đón chờ số tiếp theo.. -. .4

- CON NHỎ CHẾT TIỆT KIA... CÔ CHẾT VỚI TÔI RỒI.. – hắn vùng dậy sau 4 giây nằm giữa sàn nhà, bất tỉnh nhân sự vì bị... cái chảo đập trúng mặt.. đồng thời sao bay tứ tung.. hắn còn thấy cả thiên thần nữa..

            Hắn choáng váng nhìn lại.. cái chảo đang lủng lẳng đung đưa trước mặt, hắn cáu tiết đấm cho cái chảo 1 phát khiến cái chảo... bay ra xa và xoay 1 vòng.. lúc hắn bước đi ra phía hành lang thì. ... BONG.. cái chảo bay lại và đập trúng đầu hắn khiến hắn ngã cái rầm, đâm mặt xuống đất.. hắn cau có gào lên..

- HEO ĐẤT, DỌN NGAY CÁI ĐỐNG NÀY CHO TÔI... (anh ơi, chịu đựng tí đi)

            Bên dưới, trong lúc hắn đang hùng hổ bước xuống cầu thang rầm rầm.. thì nó và bà dì vẫn bình thản, nhấp nốt ngụm trà mới rót..

- Game over – nó lên tiếng.. - ..cháu thắng.. (=.=’’)

- Very good.. - ..bà dì tiếp lời.. - ..đây là tiền cược.. (=.=’’)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com