Chương 58:
Chương 58:
Có một điều mà các sách giáo khoa phép thuật không bao giờ đề cập đến, đó là thực tế phũ phàng sau khi vượt qua những thử thách kinh hoàng: tiền bạc, hoặc sự thiếu vắng của nó. Và đây chính là bài học mà ba chiến binh đã cùng nhau đạt đồng hạng ba trong cuộc đua Chocky của The Sun đang phải đối mặt.
Gabrielle ngồi trên chiếc ghế đẩu cao ọp ẹp trong căn bếp nhỏ xíu của căn hộ cho thuê ở Everloom, đôi mắt vàng kim như hai đồng xu lấp lánh nhìn chằm chằm vào cuốn sổ tay mở rộng trước mặt. Thay vì bộ quân phục navy điểm xuyết xanh lam uy nghiêm thường ngày, cô mặc một chiếc áo phông trắng đơn giản và quần jeans bạc màu – trang phục mà cô chưa từng nghĩ mình sẽ khoác lên người trước khi rời khỏi nhà theo cách không mấy êm đẹp.
- Sáu trăm p cho tiền thuê nhà, hai trăm cho điện nước, bảy trăm năm cho thực phẩm... - Cô lẩm bẩm, cây bút trong tay gõ nhẹ lên mặt bàn gỗ ván ép đã sờn - Điều này hoàn toàn không khả thi.
Valeria đang ngồi trên chiếc sofa cũ đặt trong không gian chung của căn hộ, tay lật qua những trang báo tuyển dụng. Không còn bộ giáp đen bóng, cô mặc một chiếc áo len rộng màu xám với quần thể thao đen. Mái tóc đỏ rực không còn được bện thành hai bím dày với những chiếc vòng bạc khắc tên kẻ thù, mà được buộc gọn thành một đuôi ngựa cao đơn giản.
- Cậu quên thêm chi phí cho những cuốn sách chuẩn bị nhập học. - Valeria nhắc nhở, không ngẩng đầu lên khỏi tờ báo - Tám mươi p một cuốn, nhân với bảy cuốn bắt buộc.
Gabrielle thở dài, thêm con số vào danh sách chi tiêu.
- Năm trăm sáu mươi p cho sách. Tuyệt vời.
Căn hộ họ đang ở thuộc loại nhỏ nhất trong khu phức hợp Everdwell – một tòa nhà mười hai tầng dành cho tầng lớp lao động ở ngoại ô Everloom. Không gian sống của họ bao gồm một phòng khách kết hợp bếp, một phòng tắm nhỏ, và một phòng ngủ duy nhất mà cả ba phải chia sẻ với hai giường tầng và một đệm trải sàn. Đồ nội thất được cung cấp đều thuộc loại cơ bản nhất: một chiếc sofa cũ với những vết ố không rõ nguồn gốc, một chiếc bàn ăn nhỏ với bốn chiếc ghế không cùng bộ, và một chiếc tủ lạnh phát ra âm thanh giống như tiếng rên rỉ của một con thú tiền sử đang hấp hối.
Ming Li bước ra từ phòng tắm, mái tóc đen dài vẫn còn ướt. Không còn vẻ thanh tú thoát tục trong bộ áo vải thô màu xám nhợt, cô mặc một chiếc áo thun rộng in hình rồng và quần đùi ngắn.
- Có ai tính thêm chi phí cho những phương thuốc dự phòng chưa? - Ming Li hỏi, lau khô tóc bằng chiếc khăn đã sờn - Ít nhất mỗi người chúng ta cần một lọ thuốc hồi phục Ki và một lọ thuốc giải độc cơ bản.
- Thêm sáu trăm p nữa. - Gabrielle viết xuống, cảm thấy mỗi con số như một nhát dao vào nguồn tài chính eo hẹp của họ - Tổng chi phí cần thiết cho cả ba chúng ta trong một tháng là 3.230 p, và chúng ta hiện có chính xác... 576 p.
Một sự im lặng nặng nề phủ xuống căn phòng, chỉ bị phá vỡ bởi tiếng rên rỉ kinh dị của chiếc tủ lạnh và tiếng còi xe từ con đường bên dưới.
- Vậy, - Valeria cuối cùng cũng lên tiếng, gấp tờ báo lại - Trở thành những chiến binh tinh nhuệ, đánh bại quái vật, leo núi băng, vượt qua sa mạc khắc nghiệt, và đạt đồng hạng ba trong The Sun vẫn không giúp chúng ta trả được tiền thuê nhà.
- Thật vô lý. - Ming Li thở dài, ngồi xuống cạnh Valeria - Ở Xian Xue, một người đạt danh hiệu trong bất kỳ cuộc thi võ thuật lớn nào cũng được cung cấp nhà ở miễn phí trong ít nhất một năm.
- Ở Wyrmfrey, họ cho những chiến binh xuất sắc một con rồng nhỏ làm thú cưng. - Valeria nói, nhướn mày - Không giải quyết được vấn đề tài chính, nhưng ít nhất ta có thể dọa chủ nhà.
Gabrielle đặt bút xuống, mắt nhìn qua cửa sổ nơi những tòa nhà cao tầng của Everloom hiện lên như những cột trụ của một nền văn minh quá tập trung vào việc xây dựng cao hơn mà quên mất xây dựng tốt hơn.
- Chúng ta không có lựa chọn nào khác ngoài tìm việc làm thêm. - Cô kết luận - Chỉ cần kiếm đủ tiền sống qua một tháng trước khi nhập học The Sun. Sau đó, mọi chi phí sinh hoạt sẽ được trang trải.
- Nếu chúng ta không bị cha mẹ từ mặt vì tham gia cuộc thi, chúng ta đã không phải ở đây. - Ming Li nói, giọng nhẹ nhàng nhưng có chút cay đắng - Tôi vẫn nhớ lời cha tôi: "Con muốn gia nhập đội ngũ của kẻ thù? Vậy thì đừng mang theo danh dự của gia tộc!"
- Cha tôi còn tệ hơn. - Gabrielle cười khô khốc - "Một người Trilium chủ chiến thực thụ không bao giờ lãng phí tài năng vào việc học hỏi phép thuật khi cô ta có thể dẫn dắt một hạm đội!"
- Ít nhất các cậu còn được nghe những câu hay ho. - Valeria nhún vai - Mẹ tôi chỉ ném một cái rìu vào tường cách đầu tôi khoảng 5 centimet rồi nói: "Ra khỏi nhà ta!"
Họ im lặng một lúc, mỗi người đều chìm trong những suy nghĩ về con đường đã chọn và cái giá phải trả. Dù xã hội tiến bộ đến đâu thì thi thoảng, việc theo đuổi ước mơ trái với ý muốn của gia đình vẫn bị xem là phản bội.
- Vậy chúng ta nên tìm việc gì? - Ming Li phá vỡ sự im lặng, với lấy tờ báo từ tay Valeria - Ở Xian Xue, tôi từng dạy kiếm đạo cho trẻ em.
- Tôi có thể làm việc chân tay, có lẽ là bốc vác hoặc bảo vệ. - Valeria gợi ý - Hoặc nếu may mắn, có thể làm huấn luyện viên thể lực cho một câu lạc bộ nào đó.
Gabrielle suy nghĩ một lúc, chau mày.
- Tôi có đủ kiến thức để dạy kèm về Ki và Mana. - Cô nói - Tôi có thể tìm những học sinh khá giả đang chuẩn bị cho các kỳ thi ở trường phổ thông.
- Có một điều tôi không hiểu. - Ming Li lật qua trang quảng cáo tuyển dụng - Tại sao hạng ba trong The Sun lại không đi kèm với phần thưởng tiền mặt?
- Vì The Sun không phải về tiền bạc. - Gabrielle trả lời với giọng của người đã thuộc lòng triết lý này - "Phần thưởng của The Sun là cơ hội, không phải vật chất." Ít nhất đó là những gì họ nói.
- Họ có thể nói gì đi nữa, một túi p vẫn sẽ hữu ích hơn nhiều so với một bài phát biểu về triết lý. - Valeria lẩm bẩm.
- Nói về The Sun, - Ming Li đột nhiên ngẩng đầu lên - Các cậu có nghĩ Violet hơi... đáng ngờ không?
Gabrielle ngay lập tức bắt lấy chủ đề, mắt sáng lên với sự phân tích sắc bén thường ngày.
- Rất đáng ngờ. - Cô khẳng định - Ở vòng một, cô ta còn rụt rè, khó khăn để bắt một con cá. Tôi còn nhớ cô ta suýt bị loại vì không thể hoàn thành nhiệm vụ đơn giản đó. Sau đó, ở các vòng tiếp theo, cô ta hoàn toàn... trung bình. Không xuất sắc, không tệ hại, chỉ đủ để không bị chú ý.
- Rồi đột nhiên, ở vòng năm, cô ta về nhất với con Chocky bọc giáp. - Valeria tiếp lời, vẻ mặt nghiêm trọng - Con Chocky đó. Nó được trang bị bởi Knight-Formation nữa.
- Và đến vòng sáu, cô ta quá bình tĩnh. - Gabrielle nhớ lại - Không lo lắng, không căng thẳng, như thể đã biết trước kết quả.
Ming Li lắc đầu, một nụ cười nhẹ hiện lên.
- Có lẽ cô ta chỉ giấu nghề thôi. - Cô đề xuất - Dạo này tiểu thuyết "giấu nghề, vả mặt" đang rất hot ở Victoria. Các nhân vật chính luôn giả vờ yếu đuối trước khi bộc lộ sức mạnh thực sự. Hơi buồn cười là trend này ở Xian Xue bị lỗi mốt rồi.
- Vả mặt ai? - Valeria nhăn mặt, bối rối.
- "Vả mặt" là cụm từ để chỉ việc nhân vật chính bất ngờ đánh bại kẻ khinh thường mình một cách ngoạn mục. - Ming Li giải thích - Rất phổ biến trong văn hóa đại chúng bên Xian Xue.
- Dù sao, - Gabrielle quay lại chủ đề ban đầu - Tôi vẫn thấy có điều gì đó không ổn. Knight Victoria hiếm khi tham gia vào những trường như The Sun ở Trilium, và khi họ tham gia, luôn có lý do chính trị đằng sau.
- Chúng ta có thể suy luận cả ngày, nhưng điều đó không giải quyết được vấn đề trước mắt. - Valeria gõ ngón tay lên trang báo - Khu chợ Long Shadow cần người bảo vệ, ca đêm, lương bốn mươi p một đêm.
- Quán Midnight Brew cần phục vụ, ba mươi p một ca, cộng tiền boa. - Ming Li đọc một mẩu quảng cáo khác - Yêu cầu "ngoại hình ưa nhìn và khả năng chịu đựng khách hàng khó tính".
- Tôi nghĩ "chịu đựng khách hàng khó tính" ở đây có nghĩa là "không đánh gục họ khi họ sàm sỡ". - Gabrielle nhận xét - Không phải lựa chọn tốt cho Valeria.
- Này! - Valeria phản đối - Tôi có thể kiềm chế bản thân mà. Chỉ có mười ba trường hợp trong quá khứ thôi.
- Và tất cả đều kết thúc với những chiếc xương gãy. - Ming Li nhắc nhở - Chúng ta cần tiền, không phải rắc rối pháp lý.
Gabrielle đứng dậy, đi đến cửa sổ. Bên ngoài, thành phố Everloom đang chuyển mình sang chiều tối, đèn đường bắt đầu sáng lên, tạo thành một mạng lưới ánh sáng trải dài đến tận chân trời.
- Cậu biết không, - Cô nói sau một hồi im lặng - Ba nghìn p cho một căn hộ như thế này có phải là quá đắt không?
- Không phải ba nghìn p một tháng, mà là ba nghìn p để trang trải mọi chi phí trong một tháng cho cả ba chúng ta. - Ming Li sửa lại - Và không, nó không đắt. Thực tế, nó là mức tối thiểu.
- Tôi vẫn nhớ thời ở Wyrmfrey, một p có thể mua được ba ổ bánh mì. - Valeria nói với vẻ hoài niệm - Ở đây, một p chỉ đủ mua một ổ, và là loại bánh mì tệ nhất.
- Thế giới bên ngoài đắt đỏ hơn nhiều so với những gì chúng ta được dạy. - Gabrielle lẩm bẩm - Có lẽ đó là lý do tại sao họ muốn chúng ta ở nhà và phục vụ cho gia tộc. Ít nhất ở đó, chúng ta không phải lo về tiền bạc.
- Nhưng chúng ta sẽ phải sống cuộc đời mà người khác chọn cho mình. - Ming Li nói, giọng kiên định - Tôi thà đói còn hơn phải trở thành công cụ trong âm mưu của cha tôi.
- Và tôi thà ngủ trên sàn nhà còn hơn phải kết hôn với một tên quý tộc béo ục ịch chỉ biết nói về những cuộc săn bắn và gia phả của gã. - Valeria thêm vào.
Gabrielle quay lại, mỉm cười với hai người bạn.
- Đúng vậy. Chúng ta đã chọn con đường này. - Cô nói - Và chúng ta sẽ vượt qua nó, cùng nhau. Chỉ cần một tháng thôi, rồi chúng ta sẽ bước vào Thành phố học viện The Sun, nơi mọi chi phí sinh hoạt đều được trang trải.
- Một tháng. - Ming Li lặp lại, giọng đầy quyết tâm - Chúng ta đã vượt qua The Sun, chúng ta có thể vượt qua cái này.
- Nah, we'd win. - Valeria bật cười, bắt chước câu cửa miệng của Sabata.
- Tôi sẽ nộp đơn vào vị trí bảo vệ ở chợ Long Shadow. - Valeria quyết định, đánh dấu mẩu quảng cáo - Bốn mươi p một đêm, bảy đêm một tuần, bốn tuần một tháng. Đó là 1.120 p.
- Có một trung tâm dạy kiếm đạo cho trẻ em ở Khu Phố Đông cần trợ giảng. - Ming Li chỉ vào một quảng cáo khác - Ba mươi lăm p một buổi, có thể dạy hai buổi một ngày. Nếu làm bảy ngày một tuần, tôi có thể kiếm được 1.960 p.
Gabrielle cầm lấy tờ báo, lướt qua các mục quảng cáo. Rồi ánh mắt cô dừng lại ở một mẩu nhỏ ở góc trang:
"Tìm gia sư dạy kèm Lý thuyết Anomaly cho học sinh phổ thông. Yêu cầu: kiến thức vững về Ki, Mana và các ứng dụng thực tiễn. Trả 50 p/buổi, mỗi buổi 2 giờ. Ưu tiên người từng tham gia The Sun. Liên hệ: Nhà Burley, Quận 7."
- Đây rồi, - Cô thốt lên, chỉ vào mẩu quảng cáo - Dạy kèm cho học sinh phổ thông, 50 p một buổi. Nếu tôi dạy mỗi ngày một buổi, trong ba mươi ngày, tôi có thể kiếm được 1.500 p.
- Vậy đó là việc làm hoàn hảo cho cậu. - Valeria chỉ ra - Cậu có thể giải thích các khái niệm phức tạp một cách dễ hiểu, như cậu đã làm với Mud.
Gabrielle nhanh chóng tính toán trong đầu.
- 1.120 cộng 1.960 cộng 1.500, và thêm 576 chúng ta đang có... - Cô ngừng lại, nụ cười rạng rỡ - 5.156 p! Nhiều hơn số chúng ta cần!
- Vậy đã quyết định. - Ming Li gật đầu, vẻ mặt tự tin - Ngày mai, chúng ta sẽ bắt đầu tìm việc. Trong một tháng, chúng ta sẽ là nhân viên bảo vệ, trợ giảng kiếm đạo, và gia sư dạy kèm.
- Và sau đó, chúng ta sẽ là học viên của The Sun. - Valeria tiếp lời, giọng đầy phấn khích.
Gabrielle gấp tờ báo lại, cảm thấy một làn sóng quyết tâm mới. Họ đã đối mặt với những thử thách khắc nghiệt nhất của The Sun – sa mạc, rừng rậm, núi tuyết, và cả những câu hỏi triết học hóc búa. So với những thứ đó, việc kiếm sống trong một tháng chỉ là một thử thách nhỏ.
- Một điều nữa, - Cô nói, nhìn hai người bạn - Có ai trong chúng ta có kinh nghiệm nấu ăn không?
Sự im lặng bao trùm căn phòng một lần nữa. Ba cô gái nhìn nhau, rồi cùng thở dài.
- Chúng ta sẽ phải chi thêm cho đồ ăn ngoài. - Ming Li kết luận.
- Hoặc học nấu ăn. - Valeria gợi ý - Có thể không khó hơn việc đánh bại một con rùa đá khổng lồ đâu.
- Tôi không chắc về điều đó. - Gabrielle lắc đầu, nhớ lại những thảm họa trong bếp trước đây - Nhưng chúng ta sẽ tìm cách thôi.
Và với câu nói đó, họ cảm thấy tự tin hơn về một tháng sắp tới – một tháng của những công việc tạm thời, những bữa ăn vụng về, và tiếng cười giữa một căn hộ nhỏ ở Everloom, trước khi bước vào một chương mới của cuộc đời tại Thành phố học viện The Sun.
***
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com