March.25
01/03/25
Mình muốn lên núi sống. Đà Lạt hay Tà Xùa gì đó, mình không hề muốn sống ở HNTrước kia chọn học y ở HN vì mẹ mình rất muốn mình ở HN, vì mẹ mình không nỡ để mình bay vào tphcm.Đơn giản lắm, vì mình thấy phiền. Mẹ vẫn luôn bảo, phải coi mấy đứa kem xoài như em ruột của mình, sau này có việc còn nhờ cậy được bọn nó. Ha, chẳng biết mình nhờ cậy nó hay nó nhờ cậy mình nữa đâyMình thsu rất muốn thành 1 bsi giỏi vcl giỏi. Rồi mình cút khỏi HN
02/03/25
Sáng dậy chưa làm được cc gì đã bị chửi lên chửi xuống. Vcl nhiều khi đ hiểu mình làm cđg để mà bị chửi với bị khinh như nàySuốt ngày mách với mẹ là mình khinh thường, mình đ tôn trọng các kiểu. Vcl đ biết mình đã làm những gì để mà bị nói nthe1 tháng mẹ cũng gửi tiền, cũng gửi đồ ăn ra. Mà cứ như t ăn nhờ ở đậu vậy. Tiền thì t cũng tự kiếm, mẹ t còn gửi thêm ra, nma rốt cuộc thì t cũng chỉ là 1 đứa ở ké =)))Bcuoi vl
04/03/25
Đang chill chill ở trường thì nhận report vì phụ huynh bảo cho hsinh xem vid dài quá rồi kh giảng bài Ừ thì đúng là lúc đấy t mệt nên t có bảo với hsinh là xem video cho hiểu rõ về nhạc cụ, chứ t cũng đ hiểu về nhạc cụ lắm 2 cô trò thì ngồi học với nhau vui vẻ vcl, xong nhận quả report là cô kh dạy đúng Đcu con bé thì rõ ngoan, bảo ngồi xem vid để cô đi vệ sinh tí nhé. Nó ok ngoan vãi cut. Đhs ông bô nó bảo học kh hiệu quả đc Mà học thì đ phải hiểu luôn đc đâu, cho xem vid sounds nhạc cụ
08/03/25
Đcu xem podcast vietcetera xong chị thùy minh bảo "sometimes we can't fix that, but we still be there for each other"Oii vailon it's touched my heart cuz I always want someone to stay in my life ever and ever. Just don't have to do anything, wait and hug me when i'm struggling. That's enough
14/03/25
[12am] Dạo này mình rất muốn trốn thoát. Mình muốn đi đâu đó thật xa, đến mức không ai biết mình là ai, thậm chí mình có thể dùng cái tên giả. Mình từng có ý định đi du học, đến một nơi không ai biết mình, không ai hiểu, không ai để ý hay quan tâm con nhỏ đó là ai. Mình thoải mái nói tiếng việt vì không ai hiểu.. Mình từng sợ mất đi tất cả, mất đi những thứ mình phải tranh giành để có được. Nhưng hiện tại, mình lại cảm thấy không sợ nữa. Mất đi cũng được, lấy hết đi cũng không sao. Mình không thấy tiếc nữa..
22/03/25
Có một câu trong phim quả quýt: "Khi về nhà, trái tim tôi đầy rách rưới. Nhưng khi tôi rời khỏi đó, trái tim tôi lành lặn". Yep, mỗi khi mệt mỏi với đống công việc ở Hà Nội, mình luôn muốn chạy trốn bằng cách về nhà. Về làm công chúa của bố mẹ, về mà không một chút do dự.
31/03/25
Lúc nào bản thân cũng trong trạng thái muốn về nhà với bố mẹ. Hở ra là muốn về, nghỉ là muốn về, mệt cũng muốn về. Không biết sau này mình sẽ thế nào, chứ cứ tiếp tục như này chắc mình không trụ nổi nữa mất....
Ngày cuối cùng của tháng 3, trời HN lạnh rồi, và hình như mình cũng đang đánh mất đi chính bản thân mình..
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com