Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

cuồng dã 25.

Xu Minghao hí hửng xung phong chạy ra, nhưng trong nháy mắt liền đứng bất động tại chỗ.

Hong Jisoo đến cùng Lee Seokmin.

Hai bọn họ còn nắm chặt tay nhau.

"Ơ..." Xu Minghao sững người.

"Minghao." Lee Seokmin khẽ cười, Xu Minghao vừa nghe được đối phương gọi tên mình, hốc mắt lập tức đỏ bừng, nhìn thấy nụ cười hơn rực rỡ hơn cả ánh chiều dương phía xa, sống mũi cậu đột nhiên chua lè, lập tức nhào tới ôm lấy đối phương, "Seokmin..."

"Gì sến dữ vậy." Lee Seokmin xoa tóc cậu, giọng điệu tuy trêu ghẹo nhưng thập dịu dàng, "Tớ về rồi mà." Hong Jisoo đứng cạnh cũng không ngăn được nước mắt.

Lúc ba người quay trở vào phòng khách, mấy người kia đã nghe ngóng được không ít, toàn bộ ánh mắt đều đặt lên ba người, rồi giống như một sự ăn ý ngầm không cần nói ra vậy, mọi người lại làm công việc riêng mình, tựa không có gì chuyện gì xảy ra cả.

"DK tới hả? Anh Jisoo ăn táo không?" Jeon Wonwoo vui vẻ cười nắm tay kéo hai người ngồi xuống sofa.

Trong lòng Lee Seokmin vô cùng cảm kích bọn họ vì đã không lố lắng bày ra kiểu chúc mừng gã đã lấy lại trí nhớ, khóe mắt hơi âm ấm, đối diện với ánh mắt của Kim Mingyu, nhìn y vỗ xuống chỗ ngồi kế bên mình.

"Sao lại quyết định tới đây?"

"Tao và anh Jisoo cá cược chơi tuyến sinh tử."

"Đúng là phong cách của anh ấy." Kim Mingyu nhấp một hớp bia, cười lớn, "Bây giờ sao rồi?"

"Cũng tạm ổn, nhưng có một số việc chưa quen lắm." Lee Seokmin cũng rót thêm một ly bia cho mình, "Lâu rồi không thấy cả hội tụ họp như thế này."

Kim Mingyu bồi thêm, "Cũng chưa từng đông đúc như thế."

"Vui mà."

"Nhập tiệc thôi!" Yoon Jeonghan vỗ vỗ tay bảo tất cả mọi người ngồi xuống, "Theo quy tắc cũ, cầu nguyện trước đã." anh nhìn sang phía bên kia, "Lần này... Để Jihoon làm nhé?"

"Cầu nguyện?" Lee Jihoon giật mình khi mình bị nhắc đến.

"Không có gì nghiêm trọng quá đây, em nghĩ gì cứ nói đó là được." Kwon Soonyoung nắm tay an ủi Lee Jihoon.

Nồi lẩu trên bếp trôi sùng sục, mười lăm người đồng loạt nắm lấy tay nhau tạo thành một vòng tròn, chờ cậu mở lời.

"Ừm... trước tiên thì muốn cảm ơn ông trời đã sắp xếp định mệnh cho em hôm đó bước chân vào Pledis."

"Cảm ơn vì hôm đó trong cửa hàng của anh Wonwoo bán hết Cola."

"Cửa hàng của anh không có bán Cola."

"À... còn phải cảm ơn vì Youngie đã mua cho em một hộp sữa bò."

"Còn nữa... Cảm ơn trời cao đã cho chúng ta cùng đam mê chạy moto." có vài người không nhịn được khẽ cười.

"Cuối cùng là, cảm ơn tất cả mọi người."

"Đời này gặp được mọi người, em không còn gì luyến tiếc cả."

"Tương lai còn rất dài, em không nói trước được điều gì nhưng hy vọng tất cả chúng ta sẽ tìm được con đường của riêng mình và đi đến nơi bản thân thuộc về."

"Em yêu mọi người."

Nồi lẩu bốc lên hơi khói mờ ảo, Lee Jihoon cảm nhận được lòng bàn tay ấm nóng của Kwon Soonyoung khẽ siết chặt thêm một vòng.

"Wen Junhui! Anh dám lấy thịt bò trong chén em nữa, xem em có đánh chết anh không!" Xu Minghao cướp lại miếng thịt bò trong chén Wen Junhui, biểu tình như sắp sửa tuyệt giao với người yêu chỉ vì một miếng thịt bò nhúng cay.

"Sao anh kén ăn rau thế hả?" Lee Chan một bên chê Jeon Wonwoo hễ gắp trúng miếng rau củ nào là lại ném sang chén Kim Mingyu.

"Ăn một miếng cà rốt, em mua cho anh một cái nón mới." Kim Mingyu dụ dỗ.

"Anh không thèm!"

"Vậy 2 miếng cà rốt đổi lấy Z650 ABS."

"Chỉ hai miếng thôi đó!"

"Đó, phải thế em mới yêu."

"Thấy gớm thiệt." Lee Jihoon bĩu môi, khuôn mặt đầy trượng nghĩa gắp cả gắp toàn cải với cà rốt bực bội nhét vào miệng, Kwon Soonyoung nhìn gương mặt đỏ bừng cố gắng nuốt cả đống rau xuống của người kia thì bật cười, "Không sợ nghẹn à?"

Lee Jihoon trợn mắt, "Anh có giỏi thì ăn hết dĩa gà luộc này đi?"

"..." Kwon Soonyoung bị chọc cho á khẩu không biết nói gì.

Lee Jihoon cười híp mắt, cẩn thận xé từng miếng gà luộc bỏ ra dĩa, chẳng mấy chốc cái dĩa trống không trước mặt Kwon Soonyoung đã đầy ắp toàn thịt gà trắng bóc.

"Lee Jihoon, em muốn mưu sát chồng em đúng không?" Kwon Soonyoung thở dài, biểu tình ghét cay ghét đắng nhìn mấy miếng gà luộc.

"Này... Cho ít muối thôi." Yoon Jeonghan bên đây cản tay Choi Seungcheol, "Anh muốn cho cả đám suy thận hết hay gì?"

"Vernon..."

"Hansol..."

"Làm sao?" Chwe Hansol liếc mắt.

"Tớ sai rồi mà..."

"Ừm."

"Má nó, cậu đừng ra vẻ như thật vậy chứ?" Boo Seungkwan rốt cuộc cũng bùng nổ, "Bây giờ có yêu hay không thì nói đại một tiếng cho bố còn biết đường về?"

Chwe Hansol lắc đầu, thả vào bát Boo Seungkwan một viên cá, "Bớt nói lại, tập trung ăn đi."

"Ừm." Boo Seungkwan ngoan ngoãn ngồi im ăn hết chén lẩu.

"Có thông báo thi tổ đội rồi này." Wen Junhui bất ngờ la lên, thu hút toàn bộ sự chú ý của mọi người.

"Năm nay có hai giải, một giải 5 người, một giải 3 người." Lee Chan cũng rút điện thoại trong túi ra đọc tin tức.

"Nào, lập đội đi!" Youngjae gõ gõ chén, nhìn y như mấy chú bán cá rao hàng ngoài chợ vậy.

Lee Jihoon vô thức đưa mắt về phía Kim Mingyu, Kim Mingyu rũ mi, vì vậy tầm mắt của cậu chuyển hướng qua Wen Junhui, đối phương suy nghĩ tầm hai phút rồi do dự gật đầu đồng ý.

"Mấy người các anh đã tính từ trước rồi đúng không?" Xu Minghao thích thú nhìn năm người âm thầm lập tổ đội.

Trong một giây ngắn ngủi trôi qua, hình như Xu Minghao thấy được một vầng hào quang mang tên "Vô địch" tỏa ra từ sau lưng của năm người đó rồi.

"Nè, anh vô tội." Im Jaebeom phủi bỏ trách nhiệm đầu tiên.

"Anh cũng vậy." tiếp theo là Kwon Soonyoung.

"Rồi rồi, là anh sai, được chưa?" Yoon Jeonghan cũng giơ tay đầu hàng.

Mọi người đều tự động bỏ qua Choi Seungcheol, bởi vì họ biết một điều, Yoon Jeonghan ở đây, Choi Seungcheol sẽ ở đấy, hỏi chi nữa cho mất thời gian.

Duy chỉ có Kim Mingyu vùi đầu vào bát, giả vờ như không nghe bọn họ nói gì.

"Không được, em không chịu." Xu Minghao quỳ ngồi dậy, "Anh Jihoon, còn anh Wonwoo nữa! Phải cho Mingyu cơ hội làm màu làm mè trên đường đua chứ!"

"Nhưng mà tụi mình thiếu người..." Lee Jihoon yếu ớt nói.

"Không sao, anh có." Jeon Wonwoo đẩy kính nhìn Kim Mingyu, "Có điều, còn hơi nhỏ tuổi."

Anh nhớ mang mắng, tối hôm qua trong lúc chuẩn bị thiêu thiêu vào giấc, Kim Mingyu nói với anh rằng, y không muốn tham gia thi.

Đàn ông đàn ang mà vậy đó?!

Kim Mingyu chột dạ cúi đầu.

Thật ra y đang muốn tạo cho Jeon Wonwoo một bất ngờ khác cơ.

"Seokmin có muốn tham gia không?" Chwe Hansol hỏi Lee Seokmin.

"Này Chwe Hansol, anh bỏ em à?" Lee Chan thở dài, "Các anh ai rồi cũng bỏ tôi mà đi, tôi hiểu rồi."

Boo Seungkwan vội vàng ôm lấy cậu nhóc, "Còn anh ở đây với em mà bé cưng!"

"Ọe! Anh tránh ra đi!"

"Anh muốn thi với anh ấy." Lee Seokmin vừa nói vừa ôm chầm Hong Jisoo, "Em muốn đua với anh một trận." 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com