Vậy là sau khoảng 9~10 tháng cùng đồng hành với nhau, thì cuối cùng "Instagram và câu chuyện của chúng ta" đã đi đến hồi kết rồi~
Phải nói thật là khi mình đặt tay xuống bàn phím, gõ từng câu chữ, từng chap đầu tiên thì mình đã lăn tăn rất nhiều về quyết định viết fic. Bởi mình không phải là một người giỏi văn, chẳng thể viết ra những câu văn, sử dụng từ ngữ diễn đạt sao cho hợp lí, cũng chẳng thể bộc lộ hết cảm xúc và truyền đạt chúng một cách chân thực nhất đến cho mọi người. Mình cũng chỉ là một cô học sinh bình thường không quá nổi trội, ngay cả thời gian mình đăng nhập vào wattpad, cố gắng hoàn thành xong một chap cũng là một điều gì đó quá ư là xa xỉ đi!
Nhưng bù lại, mình cảm thấy may mắn, vì mình, vì chúng ta đã đi được đến chặng đường ngày hôm nay mà không bỏ dở giữa chừng. Mình thấy cảm kích vì đã có các bạn, các em bé hơn mình, thậm chí là các anh, các chị đã biết đến và ủng hộ mình, động viên hệt như những người bạn mà thậm chí chúng ta còn chưa gặp nhau bao giờ. Mình là một đứa tự ti, không mấy hoạt bát nhưng mình vui, rất vui vì tất cả những dòng tin nhắn bé xinh, dù chỉ là đôi ba lời cổ vũ, động viên nhưng chỉ điều đó cũng đã đủ để khiến mình vui vẻ hơn bao giờ hết. Đối với mình, tất cả mọi người đều là những người mà mình yêu quý, là những người mà mình trân trọng! Và mình cũng xin lỗi, vì chẳng thể ra chap đúng hẹn như đã hứa, xin lỗi vì đã để mọi người chờ đợi mình lâu thật là lâu. Đôi khi mình cũng muốn bỏ hết việc học hành, thi cử qua một bên rồi lao ngay đến, cầm chiếc điện thoại lên và cố gắng viết hoàn thành cho xong những gì còn đang dang dở. Nhưng đôi khi thời gian của mình chỉ đủ để có thể đi check thông báo, tin nhắn hay viết đôi ba dòng trên những trang bản thảo trắng.
Mình thực sự rất cảm kích những người đã kiên trì chờ đợi, đọc fic, vote rồi còn gửi ib động viên, thậm chí là khi các bạn chỉ cần biết đến fic, đọc thôi là mình cũng vui lắm rồi ấy~ Thực sự mình không biết nói gì ngoài hai từ "cảm ơn" và "xin lỗi" cả, nên đôi lúc nếu các bạn cảm thấy mệt mỏi, cần người tâm sự, hay cần một chút năng lượng, cứ thoải mái mà inbox cho mình nhé! Mình sẽ luôn ở đây, luôn chờ đợi, dù chúng ta chưa gặp nhau nhưng mình hi vọng vẫn có thể giúp các bạn một chút, giúp các bạn cảm thấy ít nhất bản thân không cô đơn, lạc lõng giữa 7 tỉ người chẳng hạn. Mình hi vọng mọi người luôn vui vẻ, hạnh phúc và luôn mỉm cười, ngẩng cao đầu đối mặt với mọi trở ngại ập đến, luôn tích cực và tự hào về mọi nỗ lực, cố gắng của bản thân suốt gần một năm qua nhé! Nhân đây thì kì thi học kì cũng sắp đến gần rồi, và cả Giáng Sinh nữa nhỉ? Vậy thì chúc mọi người thi thật tốt, cố gắng phát huy hết năng lực của bản thân, ôn luyện thật kĩ và chuẩn bị một tâm hồn đẹp để đối mặt với kì thi sắp tới nha :))) Ngoài ra, chúc mọi người một Giáng Sinh an lành, ấm áp, chúc cho dịch bệnh sớm kết thúc để chúng ta có một kì nghỉ Tết vui vẻ nè~ ( đương nhiên điều đó còn phụ thuộc vào điểm thi nữa ㅠㅠㅠㅠ ) Sài Gòn cố lên! Việt Nam cố lênnnnnnn <3333333
Và mình cũng sẽ luôn lạc quan, luôn cố gắng và nỗ lực không ngừng vì bản thân, và vì mọi người nữa! Hi vọng chúng ta sẽ tiếp tục đồng hành với nhau trên một chặng đường dài hơn thế này nữa nhé! Cảm ơn mọi người vì đã ủng hộ và yêu quý "Instagram và câu chuyện của chúng ta" thật nhiều, mong rằng các bạn sẽ cùng ủng hộ mình trong những fic tiếp theo nha <33333333
.
.
P/s: Tui vừa mới up fic mới á, mọi ngừi nhớ ghé đọc ủng hộ nghennnnn <33333
200519
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com