Cuộc Chiến Chỉ Mới Bắt Đầu
Đây là lần đầu tiên sau khi lên chức Chủ tịch nàng đặt chân bước vào Seo gia một lần nữa. Nàng thật tình không muốn quay trở lại căn nhà này một chút nào bởi nó có quá nhiều nỗi buồn trong nàng, nhưng hôm qua Cựu chủ tịch Seo đã đích thân gọi điện mời nàng đến dùng bữa, chuyện thật kì lạ đến nỗi nàng không dám tin điều đó là thật. Khi nàng xuất hiện, sự đón tiếp nồng nhiệt của người làm khác hẳn với lúc trước khi nàng còn làm tổng giám đốc. Tuy vậy, nàng vẫn giữ nguyên vẻ lạnh lùng của mình mà bước vào Seo gia.
Phòng khách đầy người, họ đang nói chuyện rất vui vẻ và khi thấy nàng, tất cả đều đứng dậy chào hỏi khiến nàng có chút hoài nghi
“ con đến rồi à? Vào đây nào “- giọng của phu nhân Seo niềm nỡ đón tiếp con gái lớn của mình
Nàng gật đầu, thật sự muốn khóc vì cảm động khi nghe những lời yêu thương từ mẹ ruột của mình, bà chưa từng ngọt ngào với nàng như thế kể từ khi nàng chào đời và hiểu chuyện. Nhưng nàng sẽ không khóc vì nhận thức được có sự đáng ngờ. Cựu Chủ tịch Seo cũng niềm nở như vợ của mình, ông nhìn nàng, cười nói
“ chắc là con chưa ăn, nào, chúng ta cùng vào dùng bữa tối “
Ông đi trước dẫn đầu, theo sau là mấy người cháu họ, em họ của nàng, phu nhân thì đích thân nắm tay con gái kéo đi xuống nhà ăn. Không khí đón tiếp nàng hệch như trong mộng, nhưng trong thâm tâm nàng biết họ chỉ đang diễn kịch.. một vở diễn rất hoàn hảo như những gì họ đã diễn với báo chí trong suốt khoảng thời gian qua. Nàng cười nhạt, thật sự rất đau lòng. Ngồi trước bàn ăn, ai cũng tự nhiên dùng bữa vui vẻ đến quên mất cảm xúc của nàng. Họ nhìn nàng, gấp thức ăn cho nàng giống như rất quan tâm. Sự thay đổi này.. khiến nàng vô cùng khó chịu và muốn thoát khỏi nơi này. Nhưng nàng muốn xem họ sẽ diễn đến đâu nên đã kiên nhẫn ngồi ăn thật tự nhiên.
Bữa cơm chỉ mới bắt đầu, Cựu chủ tịch Seo đã mất kiên nhẫn mà vào chủ đề ngay
“ Cha nghe nói con và Hui đã ly hôn “
Câu hỏi khiến nàng dừng ăn ngay, liếc mắt nhìn tất cả những người đang nhìn mình, nàng bình tĩnh gật đầu
“ Dạ. “
“ Ăn xong vào phòng. Cha có chuyện muốn nói với con “
“ Hm.. “
Phòng riêng của Cựu Chủ tịch Seo
Nàng và cha của mình đang ngồi đối diện với nhau, đây là lần đầu tiên nàng và ông có một không gian riêng để nói chuyện sau tất cả những gì đã diễn ra
“ Ta thấy thật thất vọng với cuộc hôn nhân của con và Hui cùng với mối quan hệ không thể chấp nhận được giữa con và người phụ nữ đó “- Ngay những câu đầu, Seo lão gia ( xin phép gọi ổng như vậy) đã bày tỏ nỗi thất vọng về con gái lớn của mình.
Nàng không chút biểu cảm, chỉ trả lời cha mình
“ Đó là lựa chọn của con “
“ nhưng con đã phá vỡ giao ước của chúng ta “- Seo lão gia không giấu được sự tức giận trên khuôn mặt, ông chau mày giận dữ nói
Mặt nàng vẫn lạnh tanh, nhưng trái tim lại đau nhói
“ Con đã làm đúng như giao ước. Kết hôn với Hui và làm chủ tịch. Hui phản bội con và con không có lí do gì để tiếp tục cuộc hôn nhân này cả “- nàng nói rồi nhìn thẳng vào mắt cha mình nói tiếp khiến ông đơ ra –“ nếu là cha, cha sẽ chấp nhận ở cùng một kẻ phản bội mình chứ? “
Seo Lão gia bối rối trước câu hỏi phản lại của nàng, ông ậm ừ sau đó liền trả lời
“ đó là sự nông nỗi nhất thời, con phải biết tha thứ chứ? Hôn nhân đâu phải trò đùa muốn kết hôn là kết hôn muốn ly hôn là ly hôn như thế? “
Nàng bật cười, những lời vô lý như vậy mà cha nàng cũng có thể nói ra được sao? Bắt nàng tha thứ cho một tên phản bội mình.. ông đang nghĩ gì vậy?
“ Tại sao con phải tha thứ cho một tên vụng trộm cùng em gái ruột của mình. Mưu đồ chiếm đoạt cương vị và tài sản của Seo gia hả cha? ... !?”- Nàng nhếch môi chế giễu trong câu hỏi
Seo lão gia im lặng không trả lời, lát sau ông lại lên tiếng
“ vậy ra vì chuyện Yehjin và Hui nên con mới ôm hận mà cắt chức con bé? Còn đuổi nó ra khỏi công ty của nhà mình sao? Seo Soojin sao con có thể nhỏ mọn mà tính toán với em gái của mình như vậy? “
Nàng giận rung người, thật không dám tin những lời vô lý này được chính miệng cha mình lên tiếng. Ông quá thiên vị đến quên mất cả đạo lý khiến nàng không thể kiềm chế nỗi
“ VẬY Ý CỦA CHA LÀ CON PHẢI NHƯỜNG TẤT CẢ CHO NÓ À? Thưa cha? “- Nàng nhấn mạnh từng chữ hỏi cha của mình, để xem ông sẽ nói gì để thiên vị con gái út của mình
“ Tất nhiên vì con là chị!. Đừng quên những gì con đang có là do Cha cho con. Vậy nên cha muốn con phải hủy bỏ quyết định cắt chức Yehjin và cho con bé làm việc bình thường. Đó chính là những việc con nên làm”
“ Nếu con nói con vẫn giữ quyết định của mình thì sao? “ – Nàng cắn chặt răng, tự nhủ lòng phải kiềm chế, không được khóc, không được yếu đuối, không thể để người khác bắt thóp cảm xúc của mình.. Phải.. nàng nên làm thế..
Nàng nhìn cha ruột và im lặng chờ đợi câu trả lời từ ông. Seo Lão gia nhìn nàng, thẳng thừng tuyên bố
“ Ta có thể đưa con lên cũng có thể đưa con xuống, đừng bao giờ đùa giỡn với Ta, Soojin à, con sẽ hối hận với sự ngang ngạnh của mình đó “
Nàng thật sự thất vọng, thất vọng muốn bật khóc, tại sao lại có sự phân biệt lớn như vậy với nàng. Nàng đã làm gì sai mà ngay cả chính cha ruột cũng đối xử lạnh lùng với nàng như vậy? Nàng chỉ muốn bảo vệ mình nhưng họ.. chính gia đình của nàng lại ra sức chèn ép nàng hết lần này đến lần khác để bảo vệ Nó.. Nàng hít thở sâu, mạnh mẽ đứng dậy chỉnh lại trang phục, khuôn mặt sắc lạnh cùng ngữ điệu cực kì kiên quyết đáp trả lời cha mình trước khi rời đi
“ Tôi có thể lên cao thì sẽ không có chuyện tôi bị kéo xuống đâu thưa Cựu Chủ Tịch. Và tôi cũng mong ngài nhớ rằng ngài bây giờ chỉ là Cựu chủ tịch, không có quyền can thiệp vào chuyện của công ty nữa. Còn tôi là Tân chủ tịch, tôi biết mình phải làm gì và quyết định ra sao nên mong ngài hãy tôn trọng các quyết định của tôi. Và.. hãy ở nhà nghĩ ngơi đi. Chào ngài! “
Nàng thay đổi cách xưng hô với cha của mình và nàng sẽ gọi ông như thế. Lời nàng nói khiến Seo lão gia giận đỏ mặt, ông đứng đơ ra không nói nên lời nhìn nàng bỏ đi. Nàng thở mạnh khi ra khỏi căn phòng đó, từ tốn bước xuống các bậc thang sau đó giật mình khi thấy cô đứng dưới lầu
“ Shu! “- nàng dường như quên hết mọi buồn phiền khi thấy cô.
Shuhua biết nàng sẽ về nhà nên âm thầm đi theo, thấy nàng lâu quá chưa ra, cô sốt ruột đòi vào nhà cho bằng được và hiện tại là đang đứng ngay phòng khách đợi nàng. Thấy nàng xuất hiện, cô thở phào nhẹ nhõm, nở một nụ cười thật tươi đón nàng
“ chị tới đón em đây “- Cô chìa tay ra nắm lấy cánh tay nhỏ nhắn của nàng. Những người xung quanh đều nhìn thấy.
Nhìn vào sắc mặt nàng, cô biết đã có chuyện xảy ra nên nhẹ nhàng choàng tay qua ôm vai nàng đẩy nhẹ rồi thì thầm
“ Ổn rồi, về nhà thôi “
Nàng gật nhẹ đầu đi cùng cô. Vừa ra khỏi cổng, nước mắt nàng rơi như mưa, nàng tức tưởi khóc nấc lên khiến cô lo lắng
“ có chuyện gì vậy? Ngoan nào, ngoan nào, đừng khóc.. em đừng khóc mà. Nói chị nghe có chuyện gì?? “
Nàng lắc đầu, cổ họng nàng bây giờ đặc cứng không thể thốt nên lời, chỉ biết khóc nức nở. Cô đau lòng ôm nàng thật chặt, một tay vỗ về tấm lưng đang rung lên vì khóc của nàng, tay còn lại vuốt ve mái tóc mềm của nàng
“ Jinnie của chị ngoan nhé, chị thương em nhiều, thương em nhiều nhất luôn.. Vậy nên đừng buồn nữa, chị yêu em, Jinniepp của chị.. xin em đừng khóc nữa. Chị yêu em, yêu em “
“ Hu hu hu.. hức.. hức.. “- Nàng nấc lên từng tiếng to hơn, ghì chặt lấy tấm lưng cô.. cảm giác ấm áp của cô khiến nàng mềm yếu lạ thương.. cô chính là gia đình duy nhất của nàng.. “ xin đừng rời bỏ em.. “
Ngồi trên xe, cô liên tục dùng tay vuốt tóc nàng như một lời an ủi. Nàng mắt đỏ hoe, giọng rung lên nhưng đã thôi khóc nữa hỏi cô
“ Shu~..đưa em.. đi đâu dạ? “
Cô cười, nhí nhố nói
“ Tự nhiên thấy em khóc, chị lại nhớ tới bà chị già hay nhõng nhẽo của mình quá. Cũng lâu rồi chị chưa về thăm Jiwon”
“ ừm.. đúng rồi.. khoảng thời gian qua chị ở bên em suốt.. thật có lỗi với chị ấy quá “- Nàng thở dài cảm thấy có lỗi khi lãng quên chị chồng của mình
Cô cười, gật đầu trả lời
“ ừ.. cùng về ăn đồ ăn của chị hai nào ~ “
Tíng tong... ~ Cô nắm tay nàng, nhẹ nhàng bấm chuông cửa. Đứng đợi hoài cũng không thấy ai ra mở, cô và nàng lo lắng, cô đập cỡ và gọi to tên chị mình
“ CHỊ ƠI JIWON ƠI EM VỀ RỒI NÀY.. MỞ CỬA CHO EM ĐI CHỊ!! “
Cạch.. Tiếng mở cửa, trước mặt cô và nàng là một người đàn ông trông cũng cao ráo. Anh ta ngạc nhiên nhìn hai cô gái rồi nở nụ cười rạng rỡ chào cô
“ Em là Shuhua em gái của Jiwon đúng không? “
Cô trố mắt nhìn người đàn ông lạ xuất hiện trong nhà của mình, cẩn thận hỏi đồng thời kéo nàng ra sau lưng của mình
“ anh là ai? “
“Ah~...... Xin lỗi, tôi là Peter Song, bạn trai của Jiwon “- Peter vừa trả lời vừa tránh sang một bên mở rộng cửa để cô và nàng có thể vào nhà
“ Jiwon có bạn trai rồi sao? Ôi trời ơi!!! “ – Cô lại há hốc mồm, bà chị F.A cứ tưởng muôn đời bị ế nay lại có một người bạn trai đẹp trai phong độ thế sao??? Không thể tin được –“ Ơ nhưng mà Jiwon đâu rồi ạ? “
Peter đóng cửa lại, đi vào nhà rất tự nhiên vừa rót nước cho cô và nàng vừa trả lời
“ À em ấy vừa ra ngoài mua chút đồ ăn , sẽ trở về ngay thôi “
“ sau anh không đi mua mà bắt chị của tôi đi mua? “- Cô chấp vấn. Đàn ông con trai kiểu gì mà để bạn gái mình tự đi mua thế kia.
Peter bối rối
“ Anh cũng có đề nghị đi nhưng Jiwon không cho... “
“ Anh ấy mới từ Canada về, không có quen thuộc đường sá ở đây “- Jiwon từ đâu xuất hiện đã kịp trả lời thay bạn trai.
“ chị Hai / Em chào chị “- Cô thấy Jiwon liền mừng rỡ, nàng lại đứng dậy chào lễ phép.
Peter thấy bạn gái của mình cũng chạy tới xách đồ phụ. Cô nhìn liền gật đầu coi như cũng có chút đàn ông. Jiwon thấy em gái về liền lạnh lùng nói lẫy
“ Cũng còn biết đường về nhà à? “
Cô cười trừ, chạy tới ôm chị gái thân yêu của mình mà nũng nịu
“ ah~, Nhà của em sao em lại không biết chứ.. hi hi.. nhớ chị quá.. “
“ Đừng có xạo xạo. Cô từ ngày có Soojin thì cần gì đến bà chị già này. Tránh ra đi “- Jiwon giận em gái mình bỏ bê mình nên cho cô em một bài học, còn mạnh tay đẩy cô ra
Cô tất nhiên là lì lợm không chịu thua liền nhào tới ôm chặt chị mình hơn nữa
“ Em là thật sự nhớ chị mà. ..em chỉ có mỗi người chị này thôi.. đừng làm thế với em chứ “- cô dụi dụi đầu vào ngực bà chị thân yêu của mình mà nũng nịu tiếp.
Nàng nhìn mà càng thêm yêu cô, xem cô đáng yêu chưa kìa, cô đúng là người của gia đình mà. Jiwon chính là luôn bị em gái mình làm cho mũi lòng, cô cũng nhớ nó lắm chứ, mà nó mê gái quá có màng gì đến cô đâu, thử hỏi xem có đáng giận không chứ.. Í mà quên, cô vội đá em gái của mình sang một bên rồi vội vã chạy vào trong bếp lo cho người yêu
“ á Sorry baby~, để em giúp cưng ~ “
“ thôi anh tự làm được mà, em ra nói chuyện với em gái đi “- Peter là một chàng trai ôn nhu, tuy học vấn cao, gia đình giàu có nhưng không bao giờ khinh người. Bằng chứng là anh yêu say đắm Jiwon ngay từ cái nhìn đầu tiên, biết Jiwon không giàu có nhưng anh chính là yêu tâm hồn của cô.
“ Cứ kệ nó đi, nó có bạn gái nó rồi “- Jiwon chu mỏ trả lời
Peter cười trừ
“ Như vậy thì kì lắm “- anh không ngại mối quan hệ của cô và nàng vì anh từ nhỏ sống ở phương tây, suy nghĩ rất thoáng. Anh còn ủng hộ cô và nàng, sẵn sàng chuẩn bị một món quà to đùng để tặng em vợ và em dâu nhân ngày cưới nữa.
Tối hôm đó
Gia đình bốn người ngồi ăn cùng nhau, cô lên tiếng bắt đầu tra khảo anh rể tương lai.
“ Anh hiện tại đang làm nghề gì vậy? “
“ À. Anh làm bất động sản “- Peter đang ăn, nghe cô hỏi liền nuốt nhanh miếng thịt để trả lời
“ À “
“ Anh ấy là CEO “- Jiwon nói thêm –“ Peter từ nhỏ sống ở Canada “
“ Nhà anh có bao nhiều chị em?” – cô hỏi tiếp, ngữ điệu giống như mẹ vợ hỏi con rể
“ Chỉ có mình anh thôi “- Peter thì như một người con rể nghiêm túc trả lời mẹ vợ..
Shuhua gật gù như đã hiểu, cô gấp một miếng cơm lên ăn sau đó thì nàng cũng tò mò lên tiếng
“ Em tò mò không biết anh chị đã gặp nhau như thế nào nhỉ? “
Peter ngại ngùng nhìn Jiwon rồi từ tốn kể
“ Anh gặp Jiwon ở một quán cafe gần công ty, cô ấy làm ở đó và anh thật sự bị cuống hút bởi ánh mắt của Jiwon. Cứ thế ngày nào anh cũng đến mua cafe ở đó và không biết yêu Jiwon từ lúc nào luôn “- Peter vừa kể vừa cười hạnh phúc, ánh mắt anh rực sáng mỗi lần nhắc đến Jiwon khiến Jiwon nghe xong cũng ngượng chính mặt
“ Wao~ “- Nàng có vẻ rất thích thú nên đã reo lên một tiếng
Cô vẫn nghiêm túc hỏi
“ Sao anh lại về đây làm? Em thấy điều kiện bên Canada rất tốt mà “
“ Là vì nơi này là quê hương của ba mẹ anh, nên anh muốn làm việc và ổn định ở đây luôn. Nhờ thế mới gặp được Jiwon.. “- Peter thành thật trả lời
Jiwon liếc Shuhua, hỏi gì mà hỏi lắm thế, cô gắt gỏng em gái mình
“ Lo ăn đi, hỏi nhiều thế? “
Cô nhăn mũi
“ em chỉ lo cho chị thôi mà. Xí! “
“ anh xin thề sẽ cho Jiwon một cuộc sống hạnh phúc và yêu thương Jiwon hết mình nên em hãy tin tưởng và giao Jiwon cho anh được chứ? “- Peter chân thành mong muốn Shuhua chấp nhận anh nên.
Nhìn vào đôi mắt của Peter, cô có thể thấy được sự chân thành từ người bạn trai của chị gái mình, cô cười gật đầu đồng ý, tuy nhiên vẫn nghiêm nghị tuyên bố
“ Tất nhiên là em không có ý kiến gì. Nhưng nếu anh làm chị của em khóc thì sẽ biết tay em “
Cô nói còn dùng thêm hành động mô tả, nàng ngồi kế bên cũng phải bật cười. Jiwon thấy thế cũng bật cười hạnh phúc, đứa em gái này của cô thật sự rất lo lắng cho cô mà. Peter gật đầu
“ Anh hứa sẽ không làm chị em khóc, nếu có cũng là khóc trong sự hạnh phúc. Nếu không, tùy em xử lí “
“ Em hy vọng sẽ không có trường hợp phát sinh thêm. Ha ha “
“ Ha ha “
Một buổi tối, căn nhà nhỏ bốn người ngồi sum vầy, cùng nói chuyện, cùng cười giỡn, hạnh phúc ngập tràn khắp nơi.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com