Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

2

Sau khi mua sắm, Chuuya đang hút thuốc trong phòng khách, nhìn ra ngoài cửa sổ trong khi Dazai nằm trên chiếc ghế dài. Làm một cái gì đó trong máy tính.

Chuuya không biết mình phải làm gì. anh để điếu thuốc lại trong cái gạt tàn và đi đến bên cạnh Dazai, cao hơn cậu một lần khi Dazai đang ngồi và anh đang đứng.

"Ngươi đang làm cái quái gì vậy, cá thu?" Anh hỏi, nhìn xuống màn hình laptop.

"Ta đã hack vào cơ sở dữ liệu của UA. Nó khá dễ ." Dazai trả lời, nhìn Chuuya.

"Hah? Tại sao?"

"Bởi vì Mori-san không muốn giúp chúng ta, chúng ta thậm chí không biết kỳ thi tham gia sẽ có gì." Dazai rên rỉ. Sau đó, Chuuya nhận ra, cậu đã đúng, điều duy nhất họ biết về kỳ thi khi tham gia là dị năng của Chuuya sẽ là một lợi thế cho anh. Có nghĩa là một phần của kỳ thi hoặc toàn bộ kỳ thi sẽ là dị năng, hoặc đúng hơn là quirk.

Nó không công bằng.

Chuuya nhìn vào Dazai một lần nữa, người đang làm việc của mình, có lẽ phá hủy các rào cản của cơ sở dữ liệu UA trong vài lần nhấp bàn phím.

"Ngươi đã đọc nó chưa?"

"Chưa."

Chuuya gật đầu, anh ngồi xuống cạnh Dazai nhưng lại không thể nhìn thấy màn hình máy tính, vì vậy anh càng gần Dazai hơn cho đến khi đôi chân của họ chạm vào nhau.

Chuuya chỉ bỏ qua màu đỏ nhẹ trên má.

"Ngươi đừng thở xuống cổ ta được không?" Dazai nói, không nhìn vào Chuuya. Đôi mắt  cậu vẫn dán vào màn hình. Chuuya biết Dazai không khó chịu, Dazai không có ánh mắt mà cậu hay dùng để nhìn vào anh mỗi khi cậu khó chịu.

"Chết tiệt. Im đi"

Với một vài cú nhấp chuột trên bàn phím, Dazai phát ra một tiếng chiến thắng nhỏ.

"Ah, giống như tôi nghĩ. Thật không công bằng." Dazai nói, bĩu môi sau vài phút, Chuuya cũng nhìn vào màn hình, nhưng màn hình trông rất nhiều chữ, anh không đọc được gì.

"Vậy đó là gì?" Anh nhìn Dazai, người cũng quay lại nhìn anh ta sau khi lấy máy tính xách tay ra khỏi lòng và đặt nó lên bàn cà phê.

"Sẽ có hai phần của bài kiểm tra: một bài kiểm tra viết và một bài kiểm tra thực tế."

"Cụ thể là gì?." Chuuya nói.

"Phần đầu tiên là bài kiểm tra viết, và phần thứ hai là thực tế, phần sau là quan trọng hơn." Dazai giải thích thêm, đi qua hệ thống điểm và những thứ khác. Chuuya không sợ bất kỳ phần nào của bài kiểm tra. Bài kiểm tra viết? Anh và Dazai đã có một ngôn ngữ riêng chỉ bằng cách nhấp nháy và không chỉ vậy, họ có thể hiểu nhau không khi nói chuyện. Vì vậy, Dazai có thể cho anh ta câu trả lời anh ta cần.

Anh đã được ưu tiên trong bài kiểm tra thực tế, và Chuuya tự tin vào khả năng chiến đấu của mình. Anh sẽ không thể được biết đến như một trong những người chiến đấu giỏi nhất trong Port Mafia mà không có sức mạnh.

Điều khiến anh lo lắng là Dazai, đừng hiểu lầm. Chuuya biết Dazai có thể làm được. Đó là Dazai, một kỳ thi ngu ngốc sẽ không có gì khó với cậu ta, nhưng thể chất của Dazai nằm dưới trung bình. Và cậu ta có một phần quá khổ (chiều cao).

Nó có vẻ không công bằng với Dazai, và anh không thích nó, ngay cả khi bản thân Dazai cũng không quan tâm.

Nếu kỳ thi không công bằng, thì Dazai có thể đã ở cùng lớp với Chuuya. Họ sẽ không phải tách thành 2 lớp khác nhau.

Điều gì sẽ xảy ra nếu Dazai gặp ai đó mạnh hơn anh trong lớp mới của mình? Điều gì sẽ xảy ra nếu cậu ta muốn họ là đối tác mới của mình. Điều gì sẽ xảy ra nếu Dazai thay thế Chuu- Chuuya bị rút ra khỏi suy nghĩ của mình khi ngón tay của Dazai chọc vào má anh ta.

"Chuuya nên ngừng suy nghĩ quá nhiều. Ta không bao giờ có thể tìm thấy một con chó tồi tệ hơn ngươi." Dazai nói, cười khúc khích. Nó đã chọc tức Chuuya, nhưng nó cũng làm anh bình tĩnh lại một chút.

"Gọi ta là chó một lần nữa và ta sẽ đá ngươi." Dazai lại cười.

-

Chuuya chưa bao giờ nhìn thấy toàn bộ khuôn mặt của Dazai trước đây. Vì phía bên phải của cậu ta luôn được băng che kín cùng với mắt.

Anh tò mò về lý do tại sao, nhưng không bao giờ hỏi, vì sợ Dazai cảm thấy không thoải mái hoặc khó chịu với mình. Thêm vào đó, đây không phải là việc của Chuuya.

Vì vậy, anh đã choáng váng khi nhìn thấy mặt của Dazai mà không có bất kỳ miếng băng nào. Anh vào phòng tắm sau khi Dazai rời đi. Nhìn vào gương, Chuuya nhận ra màu đỏ trên má và sự ấm áp của chúng. Anh nhanh chóng rửa mặt bằng nước lạnh.

Chuuya nhìn sang các sinh viên khác đi về phía tòa nhà UA. Tất cả họ đều có đồng phục khác nhau thuộc các trường khác nhau, cũng có những người không mặc đồng phục như họ, chỉ mặc quần áo thoải mái. Đó có lẽ là những đứa trẻ học tại nhà.

Chuuya nhìn vào Dazai, anh đã nhìn cậu suốt từ khi thấy Dazai tháo băng mắt. Nhưng lần này, Dazai nhìn lại Chuuya.

"Ta có thể hỏi tại sao ngươi lại nhìn ta không, Chuuya?" Dazai nói, nụ cười khó chịu hiện trên môi.

Dazai ở bên ngoài trông thoải mái, như thể cậu không quan tâm đến băng mắt của mình. Nhưng Chuuya có thể nhìn thấy nó trong mắt Dazai, anh có thể không giỏi đọc vị mọi người như Dazai hay boss, nhưng anh biết đối tác của mình nhiều như Dazai biết anh và anh có thể thấy sự tức giận trên mắt cậu, có lẽ là do boss.

"Ngươi biết không cần phải làm như ngài ấy nói, phải không?" Chuuya nói.
"Ngươi không cần phải làm điều này nếu ngươi không muốn."

"Lệnh là lệnh, Chuuya. Nhưng điều này khiến ta rất vui khi biết chú chó của mình lo lắng cho chủ nhân của nó, hehe ~" Dazai cười khúc khích, nhìn Chuuya, người chỉ tròn mắt nhìn lại.

Chuuya nhìn xung quanh khi họ đến khu vực UA, nhiều sinh viên ở xung quanh, một số trong bọn họ mạnh, số còn lại thì không. Anh nhìn cô gái tóc nâu đang nói chuyện với một cậu bé tóc xanh, người đang nổi trên không trung. Có lẽ là cậu ta đang khó hiểu khi thấy mình đang lơ lửng và trông lo lắng về việc này.

"Quirk của cô ấy có một chút giống với ngươi Chuuya! Trọng lực! Có lẽ hai người sẽ hợp nhau nếu cô ấy không bị mắc kẹt với một loạt các điểm yếu." Dazai nói, cười khúc khích. Họ tiếp tục đi bộ, cuối cùng cũng vào trong tòa nhà của UA.

Đầu tiên, họ được tập hợp để kiểm tra viết và ngồi ở những nơi tương ứng. Vài phút trước khi bài kiểm tra bắt đầu, một người đàn ông rất ồn ào với mái tóc vàng, mà Chuuya nhận ra là người anh hùng chuyên nghiệp Present Mic từ những tấm biển mà anh thấy khi mua sắm, vào phòng thi.

Mic bắt đầu nói về kỳ thi. Chuuya không nghe, dù sao anh cũng đã nhận được lời giải thích từ Dazai, giọng nói của anh hùng bị cắt đứt bởi người khác, không phải là tiếng nói lớn nhưng vẫn còn ồn ào. Chuuya nhìn xuống học sinh với mái tóc xanh, người đang hỏi về loại thứ tự của robot, điểm không.

Học sinh có mái tóc màu xanh đang làm những chuyển động tay kỳ lạ trong khi giải thích sau đó quay sang học sinh với mái tóc xanh lá, người đã lầm bầm kể từ khi Present Mic đến.

"Cậu không thể ngồi yên trong một giây .. cậu đang mất tập trung !! Nếu cậu nghĩ UA là một cuộc vui thì hãy về ngay lập tức !!" Cậu bé tóc xanh mắng cậu bé lẩm bẩm. Chuuya nhìn Dazai (người đang ngồi cạnh anh ta.) Và thấy cậu ta xem sự điều này với sự thích thú.

Cậu bé lẩm bẩm xin lỗi, Present Mic sau đó bắt đầu giải thích những điểm của robot.

"Bây giờ chúng ta hãy chuyển sang sự kiện chính !! Plus Ultra !!" Present Mic nói và các sinh viên bắt đầu cổ vũ, Chuuya nghe thấy giọng của Dazai trong những người cổ vũ và nhìn cậu, Dazai chỉ cười toe toét với anh. Chuuya đã không nhận ra môi anh cong lên khi nhìn thấy Dazai mỉm cười.

-

Sau bài kiểm tra viết (cũng rất thuận lợi cho Chuuya, nhờ vào cách vận hành não quá lớn của Dazai.) Họ đã được đưa vào các thành phố bản sao. Dazai và Chuuya đã được tách ra vào các khu vực khác nhau.

Dazai nhìn xung quanh, rõ ràng trường học có ngân sách rất lớn. Dazai nhìn thấy cậu bé lo lắng lẩm bẩm với mái tóc xoăn mà mình thấy trong kỳ thi cùng với cậu bé tóc màu xanh mắng anh ta.

Dazai nhìn xung quanh nhiều hơn, đôi mắt tiếp xúc với một cậu bé với mái tóc vàng với một vệt ánh sáng đen nhỏ. Cậu vẫy tay chào người tóc vàng. Anh chàng vẫy tay với cậu. Và sau đó bắt đầu đi về phí này. Có vẻ như cậu ta thậm chí không nhận thấy băng của Dazai, điều này thật kỳ lạ vì chúng khá đáng chú ý nhưng nó cũng rất buồn cười cho Dazai.

"Này anh bạn!" Cậu ta nói, nhìn vào Dazai.

"Xin chào, bài kiểm tra viết thế nào?" Dazai nói, nhìn lại người kia.

"Rất khó, tớ thậm chí không chắc liệu tớ có làm một câu hỏi nào đúng không .. tớ chỉ hy vọng mình không tính sai .." anh chàng nói.

"Mhm, tôi có thể sẽ cam chịu nếu đó là trường hợp đặc biệt." Dazai gật đầu

"Ồ, tớ là Kaminari!" Kaminari nói, mỉm cười. Dazai thích anh chàng này, anh ta có vẻ thú vị.

"Tôi là Dazai." Dazai mỉm cười lại với Kaminari, trước khi họ có thể nói chuyện nhiều hơn, giọng nói của Present Mic vang lên ở toàn bộ sân, thông báo phần thứ hai của kỳ thi bắt đầu.

"Chúc may mắn anh bạn!" Kaminari nói nói sau đó chạy trong bản sao của thành phố, Dazai gật đầu với anh ta và lấy thiết bị nhỏ mà mình mang theo. Dù sao Dazai cũng có một vài bất lợi, cậu phải làm vận động nhiều hơn.

Nó không được coi là gian lận, không có quy tắc nào đã kiềm chế mọi người mà không có quirks dựa trên chiến đấu để mang thiết bị gây rối với robot. Chỉ có vũ khí theo nghĩa đen bị cấm.

Cậu đã mang một thiết bị nhỏ chỉ có thể được sử dụng trên robot một điểm. Nó dừng bao mạch chủ của robot trong một thời gian nhỏ, ngăn chặn nó di chuyển, hoặc hoàn toàn phá hỏng nó, khiến nó phát nổ.

Nếu Dazai có nhiều thời gian hơn để phát triển nó, cậu ta cũng có thể làm cho nó hoạt động trên các robot khác, nhưng Dazai đã không và con robot 1 điểm có lẽ là thứ dễ bị đánh bại nhất, có lẽ sẽ được lấy được dễ dàng.

Dazai phải nhanh chóng và nhận được ít nhất hai mươi điểm nhân vật phản diện và ít nhất mười lăm điểm giải cứu để vượt qua, cậu đang tính toán. Dazai có thể không nhận được một vị trí trong 1-A, nhưng đó không bao giờ là mục tiêu của cậu.

Cậu tiếp tục chạy về nơi tất cả các sinh viên khác chạy đến, tất cả còn nguyên vẹn, nhưng Dazai chắc chắn rằng nó sẽ sụp đổ sau vài phút. Anh chạy về phía con robot đầu tiên anh nhìn thấy. Sử dụng thiết bị, robot bắt đầu run rẩy, sau đó ngừng di chuyển, ánh sáng trên mắt mờ dần và từ từ tắt.

Sau đó, một âm thanh tích tắc lặng lẽ xuất hiện từ cơ thể của nó, Dazai chạy đi nhanh nhất có thể, chạy trốn khỏi vụ nổ nhỏ xuất hiện. Cậu cười nhếch mép.

Dazai nhìn xung quanh, tìm kiếm một robot khác hoặc ai đó để giải cứu. Sau đó, anh ta nhìn thấy anh chàng tóc vàng mà anh ta nói chuyện, Kaminari, bị mắc kẹt dưới một loạt những người rất phấn khích với một biểu cảm hài hước trên khuôn mặt, nó khiến anh ta cười thầm một chút.

Sau khi cứu Kaminari, anh ta đã đưa anh ta đến một khu vực khác để anh ta có thể nghỉ ngơi một chút và lấy lại hoạt động của não

-

Chỉ còn hai phút trước khi kết thúc kỳ thi và Dazai đã đạt được và vượt qua mục tiêu hai mươi điểm nhân vật phản diện, ngay cả khi không nhiều.

Bây giờ với hai mươi sáu điểm nhân vật phản diện, anh ta đã chạy trên khắp khu vực, cố gắng cứu mọi người nhiều nhất có thể.

Chỉ với một phút ba mươi giây còn lại, anh nhìn thấy cô gái tóc nâu mà anh nhìn thấy khi đi vào với Chuuya, bị mắc kẹt dưới một loạt những người rất cụ thể. Anh chạy về phía cô, nhưng khi anh đến được với cô, anh cảm thấy như cơ thể mình không còn năng lượng, anh không bao giờ giỏi các hoạt động thể chất trừ khi có thể thể dục dụng cụ.

Anh ta cố gắng cứu cô gái trông mệt mỏi cũng từ dưới sự rác rưởi, nhưng trước khi anh ta thành công, anh ta nghe thấy mọi người la hét và một số học sinh khác bỏ chạy.

Robot không điểm đã ra.

Nó không chỉ ra ngoài, nó đã đi về phía họ. Dazai rên rỉ, anh cố gắng hơn để kéo cô gái ra. Robot đã đến gần hơn.

Sau đó, cậu bé lo lắng tóc xanh, nhảy lên không trung, tiêu diệt robot chỉ bằng một cú đấm. Dazai nhếch mép cười, cuối cùng cũng đưa cô gái ra ngoài.

"C-cảm ơn cậu .." cô gái nói, Dazai chỉ vào cậu bé tóc xanh, người đang ngã xuống, la hét đau đớn.

"Chúng ta nên giúp cậu, cậu nghĩ sao?" Anh nói, và cô gái gật đầu. Chạy về phía một mảnh kim loại lớn còn lại từ cơ thể không bị phá hủy. Cô chạm vào nó và nó bắt đầu nổi.

Dazai đã đúng, cô gái này có lẽ đã có một quirk dựa trên trọng lực. Tại sao cô ấy không sử dụng quirk của mình để trốn thoát? Anh ấy không biết.

Anh bắt đầu bước đi, sau khi chắc chắn rằng cậu bé đang ở trên sàn và được bảo đảm.

Một giây sau, kỳ thi kết thúc, anh đi về phía lối ra để anh có thể gặp Chuuya.

-

Chuuya đã có một kỳ thi tuyệt vời. Đối với anh ta thật dễ dàng, và thật là thoải mái khi làm cho robot dưới trọng lực. Anh cũng gặp Kirishima, một anh chàng ngầu với mái tóc màu đỏ. Anh chắc chắn mình đã vượt qua.

Họ đang nói chuyện ở sảnh trong khi anh đang đợi Dazai trở lại.

"Chuuyyyyaaaaaaa !!!!!" Dazai chạy về phía anh, khiến mọi người xung quanh nhìn về phía họ, Kirishima nhìn anh.

"Đó là ai vậy?" Kirishima hỏi, nhìn vào Dazai.

"Bạn của tớ ... và là bạn cùng phòng." Chuuya trả lời khi Dazai cuối cùng đã đến bên cạnh họ.

"Kỳ thi của Chibi như thế nào hả?" Dazai nói, cười toe toét. Sự thôi thúc Chuuya đấm cậu trở nên mạnh mẽ hơn khi nghe Kirishima cười khúc khích.

"Nó ổn. Và đừng gọi ta như vậy." Anh nói, Dazai chỉ cười khúc khích, sau đó cậu nhìn Kirishima, người vừa chú ý đến băng của Dazai và đang nhìn chằm chằm vào họ. Chuuya phớt lờ Arahabaki đang hét lên muốn loại bỏ đôi mắt của Kirishima.

"Chào anh bạn .. Tớ là Kirishima." Kirishima nói, Dazai mỉm cười.

"Tớ là Dazai, cậu có phải là bạn của Chuuya không?"

"Bọn ta vừa gặp nhau." Chuuya trả lời.

"Ừ, Dazai, tớ hy vọng tớ không làm cậu khó chịu .. nhưng cậu có ổn không?" Kirishima hỏi, nghe có vẻ quan tâm.

"Oh? Về băng? Ừ, tớ không sao! Nó chỉ ngăn sự khó chịu khi tiếp xúc vì da của tớ khá nhạy cảm thôi." Dazai nói dối và Kirishima dường như tin câu, Chuuya chỉ tròn mắt nhìn Dazai, người đang cười toe toét với anh ta.

"Ồ. Xin lỗi vì đã hỏi. Quirk của bạn là gì?"

"Vô hiệu hóa. Tôi có thể vô hiệu hóa các quirk khác với tiếp xúc trực tiếp." Dazai giải thích.

"Điều đó thật rất nam tính !!" Đôi mắt của Kirishima tỏa sáng, Dazai chỉ nhìn anh, thích thú.

"Cậu có thể thử nó với tớ không?" Kirishima hỏi và Dazai gật đầu.

Kirishima đã kích hoạt quirk của mình, nhưng với một cái chạm trên mũi của Dazai, nó đã bị vô hiệu hóa.

"Boop." Dazai cười khúc khích.

"THÚ VỊ THẬT!!" Anh nói, đôi mắt tỏa sáng hơn.

"Chúng ta nên đi ngay bây giờ." Chuuya nói, nhìn họ, anh nắm lấy tay Dazai và vẫy tay với Kirishima. Cùng với Dazai, người vẫy tay với họ.

"Hy vọng sẽ gặp lại cậu tại UA Kirishima !!" Họ trở về ngôi nhà nhỏ của mình, tay trong tay. Chửi bới như thường lệ.

-

Tui định để Chuuya và Dazai xưng với họ là "tôi" thay vì "tớ" nhưng có vẻ hơi kì.

Đừng hỏi tại sao họ lại không thắc mắc về cách xưng hô "ta-ngươi" của soukoku. Vì trong tiếng anh toàn là "I" với "You" thôi thì biết cái gì=0

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com