Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

chương 27: Người yêu của học bá cũng có giới hạn chịu đựng


Cậu đã thua.

Thua hoàn toàn.

Sau khi bị hôn đến mức chân mềm nhũn, đầu óc mơ hồ, Thiện Vũ nhận ra mình đã hoàn toàn không còn khả năng chống cự.

Phác Thành Huấn quá nguy hiểm.

Hắn không chỉ bá đạo, mà còn biết cách khiến người khác không thể nào thoát khỏi hắn.

Và điều đáng sợ nhất-

Là cậu bắt đầu... không muốn trốn nữa.

-

Sau khi nụ hôn kết thúc, Thiện Vũ vẫn còn ngơ ngác.

Cậu chưa kịp hoàn hồn, thì đã bị một bàn tay ấm áp xoa nhẹ lên mái tóc.

Hắn cười khẽ, giọng nói trầm thấp.

"Bây giờ thì chịu ngoan chưa?"

Cậu: "..."

Tên này đúng là...

Cậu mím môi, quay mặt đi, nhưng vẫn không đẩy hắn ra.

Hắn nhìn phản ứng nhỏ đó của cậu, ánh mắt trở nên sâu thẳm hơn.

Không nói gì thêm, hắn chỉ lặng lẽ ôm cậu vào lòng, nhẹ nhàng vỗ về.

Lòng bàn tay hắn ấm áp, hơi thở hắn vây quanh cậu.

Cảm giác này-

Khiến cậu mềm lòng.

Cậu biết mình đã hết cách rồi.

Tên này vốn không định cho cậu đường lui.

Cậu thở dài, khẽ lầm bầm.

"...Anh phiền quá."

Hắn cười nhẹ, không phủ nhận.

"Ừm, phiền."

Cậu bực mình đấm nhẹ vào ngực hắn.

"Vậy thì đừng có dính lấy tôi nữa!"

Hắn không nói gì, chỉ siết chặt vòng tay hơn.

Rất lâu sau, hắn mới chậm rãi lên tiếng.

"Không được."

Cậu sững sờ.

Hắn cúi xuống, kề trán vào trán cậu, giọng nói trầm thấp.

"Anh đã quen phiền em rồi."

Cậu: "..."

Tên này-

Cậu cảm thấy mình hoàn toàn bất lực trước hắn.

Mà đáng sợ nhất là-

Cậu bắt đầu... thích cái sự "phiền" này mất rồi.

-

Tối hôm đó.

Sau khi Phác Thành Huấn rời đi, Thiện Vũ ngồi trên giường, ôm gối trầm tư.

Cậu nhìn điện thoại.

Tấm ảnh đại diện của hắn vẫn còn đó.

Rõ ràng là hắn không có ý định đổi lại.

Cậu siết chặt điện thoại, trái tim đập loạn xạ.

Cậu biết, nếu cứ tiếp tục thế này-

Cậu sẽ hoàn toàn không thể thoát khỏi hắn nữa.

Nhưng mà...

Cậu thật sự muốn thoát sao?

Cậu vùi mặt vào gối.

Không.

Cậu không muốn.

Cậu đã mềm lòng rồi.

Và lần này, cậu không muốn trốn nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com