Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

3. Đi mua sắm cùng 1 con quỷ


"Thử cái này đi" Minseok tự tin nói, nhét cái áo vào ngực Wooje.

Wooje nghi ngờ nhìn xuống đống quần áo trên tay. "Nhưng mà anh ơi" cậu than vãn.

Minseok khua tay với cậu, đuổi cậu đi một cách tuyệt tình. "Đi đi" anh nói, thậm chí không buồn rời mắt khỏi chiếc áo phông NewJeans mà anh đang xem xét.

Wooje nhìn Hyunjoon và Minhyung để nhờ giúp đỡ, nhưng Hyunjoon đang cầm một chiếc áo len màu xanh lá cây và Minhyung đang khoe chiếc áo khoác denim với Faker. Wooje cau mày. Mọi người thật sự đã quên mục đích của chuyến đi này là để thử lòng Faker và xem liệu họ có phải trừ tà anh ta hay không.

Cậu lê bước vào phòng thay đồ của cửa hàng và kéo chiếc áo mà Minseok đã chọn qua đầu. Nó trông khá ổn; đó là một chiếc áo phông trắng có hình 1 chú vịt con dễ thương ở mặt trước. Nhưng đó không phải là vấn đề-

"Giúp tôi với!" Một người phụ nữ hét lên. "Người đàn ông đó đã lấy trộm ví của tôi!"

Tuyệt. Cơ hội đây rồi! Liệu Faker có lựa chọn giúp đỡ người khác hay không?

Wooje vội vã chạy ra khỏi phòng thay đồ để xem náo loạn, chỉ để thấy Faker đang nhảy qua thùng hàng và đáp một cách gọn gàng trước mặt tên trộm.

"Thứ lỗi cho tôi" Faker lịch sự nói và giật chiếc ví đi. Tên trộm nhìn anh với vẻ hoài nghi, và Wooje cũng vậy.

Chẳng phải anh ta là vua của loài quỷ tới từ địa ngục sao? Tại sao anh ấy lại tốt bụng như vậy?

"Đừng nhìn lộ liễu thế" Minseok thì thầm. Wooje giật mình - cậu không nhận ra sự hiện diện của Minseok. "Faker rõ ràng sẽ cố tỏ ra tốt bụng trước mặt chúng ta nếu anh ấy thực sự có não. Chúng ta cần chờ đợi khi anh ta sơ hở để thấy được bản chất thực sự của anh ta."

Wooje gật đầu trong khi lo lắng nhìn Faker. Cậu vẫn chưa quên khả năng nghe vượt trội của anh ta. Nhưng Faker, người đang trả lại chiếc ví cho người phụ nữ bằng một tay trong khi tay kia kéo cổ áo tên trộm, dường như không nhận thấy điều gì bất thường.

Faker quay trở lại nhóm với khuôn mặt vui vẻ, nhân viên an ninh của trung tâm thương mại đã lôi tên trộm đi sau lưng anh. Anh nói: "Những tên trộm này rất giống với những con quỷ cấp thấp ở Địa ngục. "Ồn ào và tuyệt vọng." Anh liếc nhìn Wooje. "Cái áo phông đó trông rất hợp với em. Em nên mua nó."

Wooje gật đầu rồi với tay lấy ví, bỗng cậu dừng lại khi 1 nguồn cảm hứng ập đến. "Ôi không," cậu nói, "em nghĩ em đã để quên ví ở ký túc xá mất rồi"

Đây rõ ràng là nói dối - cậu có thể cảm thấy ví của mình đang nằm ở túi sau - nhưng cậu thở dài. "Ôi. Em đoán em sẽ phải quay lại vào một ngày khác rồi." Bên cạnh cậu, hơi thở của Minseok hơi nghẹn lại khi anh nhận ra Wooje đang làm gì.

"Nhưng Wooje à, hôm nay là ngày cuối cùng chiếc áo này được giảm giá đấy," Minseok hùa theo. Mắt Minhyung mở to.

"Ừ, và nó có vẻ rất được ưa thích. Nó có thể sẽ bán hết vào ngày mai đó" Minhyung nói và tham gia.


Wooje lắc đầu. "Ôi, không được rồi. Em không thể quay lại được. Em có quá nhiều bài tập về nhà cần phải làm."

Hyunjoon cau mày, không để ý. "Sao các cậu không mua cái áo đó cho em ấy và sau đó em ấy có thể - Ui da!" anh rít lên khi Minseok kín đáo dẫm lên chân anh. "Tớ nói gì sai - Ồhh. Ý tớ là, ôi không. Tệ quá, Wooje à. Bọn anh không thể làm gì giúp em được."

Wooje trừng mắt nhìn Hyunjoon. Anh ấy là một chàng trai thông minh nhưng đôi lúc cũng rất ngốc nghếch.

"Nếu chúng ta trộm nó thì sao?" Minhyung nói đùa. Họ hồi hộp chờ đợi phản ứng của Faker.

Faker ậm ừ. "Không cần đâu" anh nói, giơ hai ngón tay lên rồi chắp hai ngón lại với nhau. Một chiếc thẻ đen bóng loáng xuất hiện giữa ngón tay anh. "Tôi mua cho em."

Wooje sợ rồi, cậu không muốn mắc nợ Quỷ Vương đâu. "Ah, em không cần" cậu hoảng loạn nói. "Không cần đâu ạ."

Faker nhướn mày nhìn cậu. "Nhưng tôi muốn."

Tại sao anh ấy lại muốn?! Tâm trí Wooje hét lên. Chắc chắn là anh đang cố tình đánh cắp linh hồn của cậu!

May mắn thay, Minseok dường như cũng nhận ra sự sợ hãi của Wooje và anh ấy chen vào. "Này chờ đã, anh tìm thấy ví của em rồi nè!" Anh nhanh chóng rút chiếc ví từ túi sau của Wooje và bước về phía trước. "Em không có để quên ví, nó chỉ rơi ra khỏi túi của em thôi!"

Wooje mỉm cười run rẩy. "Cảm ơn anh nhiều Minseok hyung" cậu nói và cầm lấy chiếc ví. Cậu liếc nhanh về phía Faker và thấy anh trông... thoáng buồn?!

Sau đó, ánh mắt của Faker liếc nhìn Wooje và vẻ mặt u ám của anh ấy biến mất nhanh đến mức Wooje tự hỏi liệu mình có phải đang tưởng tượng hay không.

Tại sao Faker lại buồn vì không thể mua áo cho Wooje? Có phải vì anh ta muốn dùng ân huệ đó ​​làm đòn bẩy để chiếm được linh hồn của Wooje không?

Wooje cảm thấy nổi da gà dọc sống lưng và rùng mình. "Em sẽ đi mua chiếc áo" cậu nói lớn, muốn tạo khoảng cách giữa cậu và Faker càng nhiều càng tốt.

Cậu đi đến quầy thu ngân và thanh toán, nhưng tâm trí cậu thì đang ở nơi khác. Nếu vậy thì, rõ ràng việc trộm đồ trong cửa hàng sẽ không hiệu quả vì Faker sẽ sẵn lòng trả tiền cho bọn họ. Chúng ta có thể làm gì khác để vạch trần tội ác của anh ta không?

"Tổng là 56.000 won" nhân viên thu ngân nói. Wooje gật đầu và đưa thẻ tín dụng cho nhân viên thu ngân, cậu bỗng sững người.

Cảm giác như có ai đó đang nhìn chằm chằm vào mình lần nữa. Cậu quay đầu lại khi tim cậu đang đập loạn xạ. Không ai trong cửa hàng đang nhìn Wooje, kể cả Faker. Nhưng cậu không thể rũ bỏ được cảm giác mình đang bị theo dõi.

"Có chuyện gì vậy, thưa quý khách?" Người nhân viên nói. Wooje lắc đầu.

"Không có gì, xin lỗi," cậu nói và đưa thẻ tín dụng cho nhân viên thu ngân. Cậu rời khỏi quầy thanh toán, trên tay mang theo một chiếc túi nhỏ đựng quần áo mới mua của mình. Liệu có phải cậu chỉ đang tưởng tượng mọi thứ?

Sau đó, cậu nhận thấy Faker đang nhìn quanh cửa hàng, đôi mắt đảo quanh như thể đang tìm kiếm thứ gì đó mà chỉ có anh ta mới có thể nhìn thấy.

Wooje nhanh chóng chuyển hướng ánh mắt của mình. Faker có thể đáng nghi đến mức nào? Có phải anh ấy là lý do khiến Wooje liên tục có cảm giác như mình đang bị theo dõi hay không?

Cậu ngồi xuống trên một chiếc ghế dài đợi Hyunjoon và Minseok đi trả tiền quần áo. Minhyung ngồi cạnh cậu thở dài.

"Hyung" Wooje nói, "anh có cảm giác như có ai đó đang theo dõi mình không?"

Minhyung lắc đầu. "Không. Nhưng anh biết Minseok có. Cậu ấy nói rằng điều đó làm phiền cậu ấy và Hyunjoon khi họ cố gắng ngủ." Lông mày anh nhíu lại đầy lo lắng. "Sao vậy? Có phải chuyện đó cũng xảy ra với em không?"

Wooje gật đầu. "Vâng. Nhưng anh thì không gặp phải chuyện đó sao?"

"Không hề" Minhyung nói. "Anh cũng không biết tại sao."

"Có ai đó đang theo dõi em?" Faker nói từ phía sau họ. Wooje hét lên vì sốc và Minhyung thì suýt ngã khỏi băng ghế. Một vài người mua hàng nhìn họ trước khi quay lại xem quần áo.

"Ừm. Đúng vậy, em cứ có cảm giác như có ai đó đang theo dõi mình" Wooje thận trọng nói, không chắc mình nên tiết lộ bao nhiêu.

Đôi mắt của Faker nheo lại. "Em cũng vô tình nghe thấy tiếng bước chân phải không? Tiếng gầm gừ?"

Wooje nhớ lại đêm qua, chính xác đó là những thứ cậu đã gặp khi chuẩn bị đi vào phòng ký túc xá của mình, và cậu gật đầu. "Đúng vậy ạ"

Có cái gì đó trong biểu cảm của Faker thay đổi và anh ấy không nói thêm gì nữa.

"Ai muốn ăn gà rán nào?" Minseok nói khi anh và Hyunjoon quay lại từ quầy thanh toán. "Tớ biết một chỗ rất ngon ở trung tâm mua sắm này."

"Gà rán?" Faker nói.

"Anh không biết gà rán á?" Hyunjoon ngạc nhiên nói.

Faker lắc đầu. "Tôi hiếm khi được triệu hồi, và khi tôi được triệu hồi thì thường không phải là ngẫu nhiên, nên người triệu hồi biết chính xác điều họ muốn và tôi quay trở lại Địa ngục ngay lập tức. Việc một con quỷ ở lại đây lâu hơn một ngày ngoài việc ở lại để thực hiện giao dịch nguyện vọng-linh hồn với con người, là một chuyện rất bất thường."

Đó không phải là những gì anh đang làm sao? Wooje nghĩ. Ở lại để thực hiện giao dịch nguyện vọng-linh hồn?

Nhưng cậu không nói gì, cố gắng phớt lờ cảm giác kỳ lạ rằng mình đang bị theo dõi.

——————————————

Wooje chưa bao giờ nghĩ mình sẽ nhìn thấy một người (quỷ?) Hàn Quốc cố gắng ăn gà rán bằng dao và nĩa, nhưng giờ thì cậu thấy rồi.

"Tại sao anh lại cố cắt thịt gà vậy?" Cậu hỏi Faker. Wooje, Minseok và Hyunjoon ngồi cùng nhau trong khi Minhyung ngồi với Faker. ("Cậu mang trong mình dòng máu của anh ta nên ngồi với anh ta sẽ an toàn hơn" Minseok nói với Minhyung.)

"Đây không phải là cách mà loài người các em ăn thịt sao?" Faker nói. "Mặc dù vậy, cái này trông thật kỳ lạ. Tôi chưa bao giờ gặp phải loại thịt nào... giòn đến thế." Anh cắt một miếng khác bỏ vào miệng, vừa nhai vừa ngẫm nghĩ.

"Anh phải ăn nó bằng tay mới đúng" Wooje giải thích, làm mẫu bằng cách lấy miếng gà rán của mình rồi cắn vào. "Và nó giòn vì được chiên."

"Chiên?" Faker tò mò nói. "Tôi hiếm khi ở lại thế giới phàm trần đủ lâu để trải nghiệm những món ngon của nó."

"Nó giống như... ừm, kiểu luộc trong dầu ấy" Wooje nói.

Faker mỉm cười nhẹ nhàng. "Tôi thích nó" anh nói. Anh ấy đặt dao nĩa của mình xuống và bắt chước Wooje, tay cầm miếng gà. Wooje thoáng nhìn thấy những chiếc răng nanh của Faker khi anh ấy cắn một miếng.

"Bây giờ chúng ta đi đâu tiếp theo đây?" Hyunjoon nói.

"Hay là đi xem phim đi?" Minseok đề nghị. Anh đưa điện thoại ra cho cả nhóm xem. "Có một bộ phim kinh dị mới ra mắt đang nổi lắm đấy."

'Thầy pháp diệt Quỷ' hiện lên trên điện thoại của Minseok. Bên dưới dòng chữ đen đậm là một chàng trai với cổ bị gãy nghiêng sang một bên, chỉ lộ ra lòng trắng ở mắt, miệng nhếch lên thành một nụ cười toe toét đến mang tai.

Minseok ghét phim kinh dị - anh ấy chưa bao giờ tự nguyện đề xuất phim nào cả. Wooje biết rằng anh ấy làm điều này là để kiểm tra Faker, có thể là để đánh giá phản ứng của anh ta với những con quỷ sẽ bị trừ tà trong phim.

"Nghe hay đó! Tớ thích xem phim kinh dị nhất" Hyunjoon nói và đó hoàn toàn là một lời nói dối. Anh ấy và Minseok là những người tệ nhất trong việc xem bất cứ thứ gì liên quan đến kinh dị trong nhóm. Sau đó anh ấy dừng lại và quay sang Faker. "Ý em là nếu anh thấy ổn với bộ phim đó...?"

"Chắc không sao đâu ha" Minhyung xen vào. Anh cắn một miếng thịt gà lớn, lấy tay che miệng khi tiếp tục nói. "Phim kinh dị trừ tà quỷ là một phần được ưa thích trong văn hóa đại chúng thời nay đó."

Đúng, đó không phải là một lời nói dối. Họ chờ đợi câu trả lời của Faker, nhưng anh ấy có vẻ hơi mất tập trung. Mắt anh liên tục đảo qua các khu vực khác nhau của nhà hàng.

"Tôi ổn với điều đó" Faker cuối cùng cũng nói. "Đừng lo cho tôi." Anh quay lại tập trung vào món gà rán của mình.

Wooje mở miệng định nói gì đó thì đột ngột dừng lại khi da gà nổi lên trên tay cậu. Lại có cảm giác như có ai đó đang theo dõi mình. Minseok và Hyunjoon đều cứng đờ, rõ ràng họ cũng có cảm giác giống Wooje. Minhyung nhìn bọn họ với vẻ mặt khó hiểu.

"Có chuyện gì vậy các cậu?" Minhyung nói.

Vậy là Minhyung thực sự không bị ảnh hưởng bởi chuyện quái quỷ này. Wooje rùng mình. "Lại là cái cảm giác đó. Giống như có ai đó đang theo dõi em vậy."

Faker cau mày. "Xin lỗi" anh nói và đứng lên, "tôi phải sử dụng nhà vệ sinh" Và anh ấy bỏ đi mà không nói thêm một lời nào.

"Chuyện này thật kỳ lạ," Wooje nói ngay khi Faker biến mất sau cửa phòng vệ sinh của nhà hàng. "Em thề là em có cảm giác như có ai đó đang nhìn chằm chằm vào mình."

"Cứ phớt lờ nó đi," Hyunjoon nói, nhìn xung quanh một cách khó chịu. "Bây giờ chúng ta đi xem phim và xem liệu Faker có nổi điên, cố gắng bảo vệ lũ quỷ đang bị trừ tà không. Và nếu anh ta thực sự cảm thấy bị xúc phạm, đó có lẽ là dấu hiệu cho thấy anh ta không đáng tin, đúng không?"

"Ừ" Minseok nói, vẫy chiếc xương gà trong tay. "Tớ nghĩ đó là một kế hoạch hay vì việc trộm đồ trong cửa hàng của chúng ta không thực sự hiệu quả." Anh thở dài. "Tớ mong cái này sẽ thành công. Thành thật mà nói, chẳng phải sẽ tốt hơn nếu Faker xấu xa để chúng ta không cảm thấy tệ khi trừ tà anh ta sao?"

"Nếu chúng ta trừ tà anh ấy" Wooje nói. "Nếu anh ấy hoàn toàn bình thường với bộ phim thì sao? Rồi sao? Điều đó có ý nghĩa gì?"

Minseok ngạc nhiên nhìn cậu. "Anh...Anh chưa nghĩ đến chuyện đó" anh thừa nhận. "Ừ, nếu Faker không có phản ứng gì với bộ phim thì sao? Chẳng phải điều đó làm anh ta có chút kì lạ sao? Anh cảm thấy ít nhất anh ta cũng nên tỏ ra lo lắng một chút. Và nếu anh ta nổi giận thì biết đâu được chúng ta có thể sẽ chết dưới tay anh ta"

Wooje bồn chồn nhìn miếng gà của mình, cân nhắc rủi ro. Ý tưởng này có vẻ nguy hiểm hơn cậu nghĩ ban đầu. Cậu tiến lại gần Minseok hơn một chút, ném ánh mắt cảnh giác qua vai anh.

"Chà, tớ không biết chúng ta nên làm gì nếu Faker hài lòng với bộ phim" Minhyung nói. "Nhưng nếu anh ấy tức giận, tớ đã chuẩn bị sẵn sàng rồi." Anh lục túi và lấy ra một thứ gì đó được gói trong một chiếc khăn trắng. Anh mở lớp vải để lộ ra một lọ nhỏ chứa chất lỏng trong suốt với một cây thánh giá nhỏ bằng vàng treo trên nắp lọ

"Đó có phải là... nước thánh không?" Wooje nói với vẻ hoài nghi.

Minhyung gật đầu. "Gia đình tớ khá tin vào tâm linh. Tớ đã nghĩ tới điều này tối qua để chuẩn bị thứ này cho ngày hôm nay. Tuy nhiên, nó là đồ dùng một lần nên..." Anh cẩn thận gói lại lọ nước và nhét nó vào túi. "Chúng ta chỉ nên sử dụng nó khi thực sự cần thiết. Giống như nếu Faker..."

"...cố giết chúng ta," Minseok nói.

Hyunjoon chậm rãi thở ra. "Mặc dù vậy, anh ấy có vẻ rất ngầu. Tớ hy vọng anh ấy không thực sự tệ đến thế-" anh dừng lại. "Chỉ có mình tớ thôi hay cảm giác như chúng ta không còn bị theo dõi nữa?"

Wooje và Minseok nhìn nhau và nhận ra rằng Hyunjoon đã đúng. Sự hiện diện của thứ theo dõi họ đã biến mất.

"Dù đó là gì đi nữa thì có lẽ nước thánh đã doạ được chúng" Minseok nói.

"Chắc không đấy, tớ thậm chí còn chưa mở lọ nước ra," Minhyung nói một cách nghi ngờ.

Ngay sau đó, Faker bước ra khỏi nhà vệ sinh. Anh đi về phía họ. "Xin lỗi vì đã để các em phải chờ đợi" anh nói. "Mọi người đã ăn xong chưa?"

Họ nhìn vào đĩa của nhau. Tất cả đều trống rỗng ngoại trừ Faker vẫn còn lại vài miếng gà.

"Anh có chắc là anh ăn xong rồi không-" Minhyung hỏi, nhưng Faker ngắt lời anh bằng một cái khua tay trấn an.

"Chỉ đơn giản là tôi không đói lắm" Faker nói. "Vậy giờ chúng ta đi xem phim nhé?"

Không mọi người đợi trả lời, Faker ra hiệu tính tiền, những người còn lại tranh nhau lấy ví ra. Anh dừng lại, cánh tay vẫn giơ lên.

"Tôi có thể trả" anh nói, hạ tay xuống gãi đầu bối rối.

"Không, anh không cần phải làm thế!" Hyunjoon lắp bắp. "Thật sự đó."

"Bọn em thường tự trả tiền cho phần ăn của mình" Minhyung nói. Tất nhiên, tất cả đều là dối trá - họ thường giằng co với nhau xem ai là người phải trả tiền, nhưng cũng giống như Wooje trước đó, không ai muốn mắc nợ một con quỷ.

Faker gật đầu, vẻ mặt mất mát tương tự hiện lên trên khuôn mặt anh rồi ngay lập tức biến mất khi người phục vụ đến gần bàn của họ.

———————————

Wooje nhanh chóng hối hận vì đã làm theo cái kế hoạch phim ảnh của Minseok. Cậu sắp bị điếc tai trái rồi.

Ở bên trái cậu, Minseok và Hyunjoon đã hoàn toàn đánh mất bình tĩnh, ôm chặt lấy nhau trong khi cố gắng kìm nén tiếng hét của mình và thất bại thảm hại. Ở bên phải, Minhyung tỏ ra nao núng mỗi khi có một pha hù dọa, nhưng anh ấy đã cố gắng giữ vẻ mặt nghiêm túc một cách ấn tượng trong hầu hết thời gian. Trong khi đó, Faker ngồi cạnh Minhyung.

"Vì cậu là người có nước thánh" Hyunjoon đã lý luận với Minhyung trước khi họ bước vào rạp. "Nếu Faker tấn công, cậu sẽ là người có sự chuẩn bị tốt nhất. Vậy nên cậu phải ngồi cạnh anh ấy."

Và Faker, mặc dù bản thân là một con quỷ, nhưng cũng đang co rúm người lại với đôi mắt mở to giống như Minhyung.

"Tất cả quỷ - Ah - trong phim của loài người - Áh - đều trông như thế này à?" Faker run rẩy nói khi một con quỷ với làn da đỏ như máu đang cố gắng chiếm lấy bạn gái của nhân vật chính. "Đa số loài quỷ chúng tôi - Ôi trời! - đều văn minh hơn thế này nhiều". Bàn tay anh đưa lên ôm lấy khuôn mặt như muốn che mắt lại.

Wooje không buồn trả lời câu hỏi của anh ấy - cậu đang quá bận để cố không hét lên. Cậu nheo mắt nhìn màn hình, không dám nhìn chằm chằm vào nó quá lâu. Bộ phim này thật đáng sợ, ngay cả đối với cậu ( cậu giỏi xem phim kinh dị giỏi hơn Minseok và Hyunjoon nhiều).

Cậu lại phải kìm lại tiếng hét khi một màn hù dọa khác xuất hiện. Hyunjoon buông ra một tràng chửi rủa trước khi Minseok phải đưa tay bịt miệng anh ta, miệng của Minseok cũng há hốc sau khi hét lên một tiếng lớn.

"Tớ muốn ra khỏi rạp" Minseok thút thít. "Tớ hối hận lắm rồi. Tớ ghét phim kinh dị-"

Anh ấy tự ngắt lời mình khi bắt đầu la hét lần nữa. Trên màn hình, con quỷ đã bám vào anh trai của nhân vật chính và xé nát cánh tay của anh ta. Wooje co rúm người và che mắt lại. Có lẽ cậu không nên xem tiếp nữa.

"Wooje" Hyunjoon kêu lên, giọng anh khàn đi vì la hét.

Wooje thận trọng nhìn lên. "Gì vậy?" Cậu thì thầm, từ chối xem phim.

"Họ đang trừ tà nó" Hyunjoon thì thầm đáp lại. "Con quỷ."

Đầu của Wooje hướng về phía màn hình. Con quỷ đã bị trói vào một chiếc giường và nó đã trải vào một trận chiến quyết liệt với thầy pháp trừ quỷ, đang quằn quại một cách thống khổ. Thầy pháp tạt nước thánh lên nó và nó hét lên một tiếng, kéo dài và đầy đau đớn. Nó khiến Wooje nổi da gà.

Quá choáng váng, cậu gần như quên mất việc phải theo dõi phản ứng của Faker cho đến khi nghe thấy tiếng thở dốc của Faker khi con quỷ trên màn hình phát ra một tiếng hét khác, tiếng này thậm chí còn to hơn và kéo dài hơn tiếng đầu tiên.

Cậu liếc nhìn Faker, người có đôi mắt đang mở to. Nhưng chúng không chứa sự sợ hãi. Wooje không thể xác định chính xác đó là gì, nhưng khi Faker nhìn chằm chằm vào màn hình, biểu cảm của anh ấy dần dần trở lại bình tĩnh cho đến khi không thể đọc được cảm xúc của anh nữa.

Con quỷ thở ra một hơi rồi đứng yên, từ từ vỡ vụn thành cát bụi, cả rạp chiếu phim bắt đầu reo hò, vui mừng khôn xiết vì con quỷ cuối cùng cũng đã chết. Faker quay đầu nhìn đám đông đang cười, lặng lẽ quan sát phản ứng của họ khi thầy pháp bẻ gãy sừng của con quỷ và giơ chúng lên như một chiếc cúp, và biểu cảm của anh ta chuyển sang... thất vọng?

Wooje cau mày, tự hỏi Faker đang nghĩ gì, rồi cậu cảm thấy ớn lạnh sống lưng.

Một lần nữa, cậu lại có cảm giác như có ai đó đang theo dõi mình. Cảm giác ấy bây giờ còn trầm trọng hơn, như thể cả rạp đang nhìn chằm chằm vào cậu. Cậu cựa quậy trên ghế một cách không thoải mái, trao đổi ánh mắt với Hyunjoon và Minseok.

Cậu cố gắng phớt lờ nó khi after credit của bộ phim lướt qua màn hình đen, nhưng cảm giác đó thật sự choáng ngợp và vô cùng rùng rợn, đặc biệt là sau khi vừa xem xong một bộ phim kinh dị.

"Rời khỏi rạp thôi" Hyunjoon lẩm bẩm. "Nơi này khiến tớ rùng mình."

Wooje thấy Faker hơi nghiêng đầu về phía họ. "Ừm, đi thôi" Faker nói. "Tôi cần sử dụng nhà vệ sinh một lần nữa." Và sau đó, anh đột ngột đứng dậy và bước ra khỏi rạp chiếu phim.

Wooje thường sẽ nghi ngờ việc Faker đột ngột rời đi, nhưng hiện tại, cậu đang quá mất tập trung bởi cảm giác khó chịu vì bị theo dõi, giống như có hàng trăm ánh mắt đang soi mói sau lưng cậu. Cậu xoa xoa cánh tay của mình, cố gắng để xoa dịu cơn nổi da gà trong khi huých tay Minhyung đi theo Faker ra khỏi rạp.

Họ bước ra sảnh của rạp và lách sang một bên để những vị khách còn lại bước ra trong khi cả bọn đang cố gắng thích nghi lại với ánh sáng bên ngoài.

"Vậy..." Minhyung mở lời sau khi nhanh chóng nhìn xung quanh để xác nhận rằng Faker đã đi vào nhà vệ sinh, "...các cậu nghĩ gì về phản ứng của anh ấy?"

"Đoạn trừ tà con quỷ à?" Wooje nói. "Anh ấy trông ngạc nhiên và sau đó anh ấy chỉ tỏ ra..." cậu nhớ lại vẻ mặt thất vọng của Faker khi những người xung quanh cười và cổ vũ, còn anh ta thì thở dài. "...buồn. Anh ấy trông có vẻ buồn."

"Đó không phải là một dấu hiệu tốt phải không?" Hyunjoon nói. "Vì điều đó có nghĩa là anh ta cảm thông với con quỷ đáng sợ đó. Và tại sao anh ta cứ đi vào nhà vệ sinh vậy? Tớ biết chuyện đó chỉ mới diễn ra hai lần nhưng..." Anh lo lắng liếc nhìn cửa nhà vệ sinh nơi Faker đã biến mất.

Wooje không thể tin rằng cậu sẽ nói điều này, nhưng cậu nói, "Em sẽ đi kiểm tra anh ta."

"Thật sao?" Minseok nói với vẻ ấn tượng. "Cảm ơn em, Wooje."

Wooje gật đầu và bắt đầu đi về phía nhà vệ sinh. Chỉ khi các anh đã khuất bóng, cậu mới nhận ra rằng lẽ ra mình nên mang theo nước thánh của Minhyung.

—————————-

Bây giờ nghĩ lại, may là cậu đã không mang theo nước thánh. Nếu chuyện đó thật sự xảy ra, Faker có thể đã chết...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com