Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 3


Chiếc FMV Phỉ Doãn đầu tiên tui tìm dc trên B Trạm :<<

________________________________________________


Chu Phỉ lấy đồ ăn trở về phòng, trông thấy Tạ Doãn còn đang ngủ. Hôm nay thời gian hắn thanh tỉnh nhiều hơn lúc trước rất nhiều, nên đã tiêu hao đại bộ phận tinh lực của hắn, Chu Phỉ liền để đồ ăn ở gần bếp lửa, ngồi ở đầu giường, không nói không làm.

Chậm rãi dùng ánh mắt miêu tả mặt mày của hắn, cặp lông mày sắc bén, lúc tỉnh đôi mắt sắc bén, sóng mũi cao, có thể nói ra một đóa hoa đến sách —— Bây giờ nguyên nhân chính là trong lúc ngủ mơ môi mím thật chặt, ừm, bất quá hiện tại thân thể lại phi thường mềm, phi thường tốt thân, tựa như thạch.

Còn có eo nàng thích ôm nhất, người gầy hốc hác, gương mặt mất rất nhiều thịt, làm nổi bật lên vẻ nhu thuận đáng yêu của hắn. Lúc đầu nàng đã cảm thấy Tạ Doãn cực kì đẹp, bây giờ thưởng thức tinh tế như thế này, càng có thể cảm thấy hắn càng đẹp mắt.

Cũng chính là gương mặt này hống mẹ đại thúc dưới núi mừng rỡ không ngậm miệng được, nàng thật sự may mắn, hắn còn sống. Cho dù tình trạng cơ thể hiện tại của hắn không còn tốt, nhưng là chỉ cần hắn còn sống, hoàn hoàn chỉnh chỉnh ở bên cạnh nàng, hết thảy sẽ có hi vọng. Dưỡng tốt thân thể, chỉ là vấn đề thời gian.

Tạ Doãn ngủ thẳng tới chạng vạng tối, Chu Phỉ giữa chừng đi tới chỗ Đại đương gia muốn xem một chút sự vụ bên trong trại.

Lúc ngẩng đầu hoạt động cổ, đúng lúc trông thấy Tạ Doãn mở to mắt mông lung, Chu Phỉ vội vàng để đồ trong tay xuống. Nhẹ nhàng ngồi bên giường chờ hắn, Tạ Doãn chầm chậm nhắm mắt, Chu Phỉ cho rằng hắn sẽ ngủ tiếp, không dám lên tiếng chỉ nhìn hắn chằm chằm, một lát sau, Tạ Doãn lại mở mắt ra, ánh mắt đã dần dần thanh minh, Chu Phỉ nhẹ nhàng vuốt cái trán hơi lạnh của hắn, ôn nhu nói "Tạ Mốc Mốc đã xế chiều, ngủ ngon không?" Tạ Doãn ừm nhẹ một tiếng, có thể là bởi vì vừa tỉnh ngủ, thanh âm của hắn nghe còn có chút rầu rĩ, giống như là một bé mèo con hừ hẹ, trong lòng Chu Phỉ mềm nhũn, nàng không nhịn được nhẹ nhàng hôn miệng Tạ Doãn.

"Ta bưng đồ ăn tới cho ngươi, hôm nay phòng bếp nấu cháo dược thiện, muốn ăn một ít không? Ngủ nhiều ngày như vậy ăn một chút gì nha?" Chu Phỉ ôn nhu nói.

"Được." Liền thuận theo lực của Chu Phỉ nâng hắn dậy, ngồi ở đầu giường. Tạ Doãn bởi vì nằm lâu, cả người không nhấc lực nổi, chỉ có thể để Chu Phỉ đút từng muỗng, hắn khôi phục tinh thần, kỹ năng ba hoa lại bắt đầu: Ta thật là phúc phận tu luyện 800 nắm, không nghĩ tới còn có thể có mỹ nhân trong ngực, còn có thể hưởng thụ mỹ nhân tự mình hầu hạ"


Chu Phỉ:... Sách, làm người ta ngượng ngùng.


Người này làm sao tinh thần tốt lên, kỹ năng nói phét liền tăng lên? Nàng hung tợn đưa muỗng vào miệng hắn: "Ngươi lo mà ăn đi! Cháo dược thiện không bịt được miệng ngươi!" Tạ Doãn bị nàng mắng đột ngột như thế, không có một tia phòng bị, ngậm muỗng ủy khuất trừng mắt với người trước mặt, Chu Phỉ bị hắn chọc cười, muốn dỗ hắn, vội vàng thu biểu tình, giúp hắn lấy muỗng xuống, còn thuận tay xoa mặt hắn.

"A Phỉ, ta ăn không vô. Tạ Doãn tựa hồ còn nhớ thù vừa nãy, mặt hơi phồng trừng mắt với người trước mặt. Chu Phỉ làm như không nhìn thấy, cúi đầu ăn hết cháo còn dư của Tạ Doãn, cũng không nhìn Tạ Doãn một cái, thu dọn chén để qua một bên, sau đó trở lại xích chậu than tới gần giường Tạ Doãn một chút, lại tới bàn tiếp tục đọc sách.

Tạ Doãn tức giận rồi! Hắn vừa mới tưởng rằng Chu Phỉ rốt cuộc chịu phản ứng hắn! Kết quả chỉ là đem chậu than dịch gần một chút! Hừ! Nữ nhân! Tạ Doãn giống như oán phụ khuê phòng, ngồi ở trên giường u oán trừng mắt nhìn Chu Phỉ, nàng ngay cả đầu cũng không ngẩng lên, còn thuận tay nghịch đồ vật bên cạnh.

Hai người giằng co như thế một khoảng thời gian.


Qua hồi lâu, Tạ Doãn cuối cùng là nhịn không được bắt đầu ai oán: "Haizz...... Đáng thương một người hôn mê lâu như ta, tỉnh lại còn không có hưởng thụ ôn nhu bao lâu, lại trở về như cũ, haizz, thật là không thú vị...... haizz.... Cảm tình phai nhạt... haizz......."

Chu Phỉ nghe trận kêu rên này của hắn, cuối cùng nhịn không được, khí thế vội vàng đi đến mép giường, Tạ Doãn sợ tới mức cho rằng Chu Phỉ muốn đánh hắn, dọa hắn nhanh chóng cuộn thành một đoàn, kết quả Chu phỉ cư nhiên vớt đầu của hắn ra, hung hăng đè hắn, hướng lên trên thân, cho đến khi hắn thở dốc. Chu phỉ thở hổn hển nói: "Cái này vừa lòng sao? Có thể an tĩnh không? Hứ?" Tạ Doãn thở hổn hển, đỏ mặt, duỗi tay nhéo ống tay áo của Chu Phỉ "A Phỉ"

Chu Phỉ nhìn khuôn mặt nhỏ của hắn đỏ bừng, ngoài miệng là đỏ tươi lại thủy linh, hơi duỗi đầu lưỡi làm như ở chọn && đậu &, đôi mắt của hắn cũng phủ kín một tầng hơi nước....


Chu Phỉ nhịn không được nuốt nước miếng một cái "Haizz...... Đây là chính ngươi tự rước lấy... Hiện tại thân thể ngươi còn chưa tốt, ta sẽ tận lực đảm đương một chút, chịu đi." Nói xong, Chu Phỉ liền hôn môi hắn...... Đêm còn rất dài nga ~

Chúng ta không thể quấy rầy người khác liêu đêm, sẽ bị đánh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com