Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 2

Suốt đoạn đường Tạ Thanh bị hai gã đàn ông kéo vào bên trong cửa sau " cực lạc " thân thể trần trụi bị trầy xước tạo ra vô số vết thương, âu phục đều bị đều bị xé rách, thế giới của y vẫn như cũ quay mòng mòng, chỉ thấy được vô số cặp mắt nhìn hắn, đồng tình có, khinh bỉ có, nghi hoặc có, chính là chẳng có người nào đến giúp y.

Sau khi hai ngã đàn ông đem hắn vào trong một gian phòng, bắt đầu lột quần áo của y, Tạ Thanh cuối cùng thành tỉnh, bắt đầu trống cự!

Y thoáng động tay, vươn nắm tay muốn đấm người kia một cái, đột nhiên một vật kim loại vừa sáng vừa bén dí sát cổ.

" da của mày tốt nhất nên kéo căng một chút, nếu không ngay cả mặt mũi anh Bằng cũng đừng nghĩ được coi trọng."

Tạ Thanh cứng đờ không dám di chuyển, tâm lý vừa ảo não vừa sợ hãi.

Dạo trong tay đối phương cắt bỏ âu phục của y, Tạ Thanh đau lòng cực kì, hôm nay chính mình vì muốn đẹp trai hơn, đặc biệt mặc âu phục cao cấp, tất cả cái này đều đã thành đồ bỏ rồi.

Bọn họ thật đúng là cởi sạch quần áo của Tạ Thanh, lấy bóp tiền ra, điện thoại di động hết pin, làm Tạ Thanh vì điện thoại hết pin tự động tắt máy mà bị " cắn" một cái, cuối cùng ngay cả quần lót cũng không buông tha.

Tạ Thanh xấu hổ che đi bộ vị trọng yếu, mặc dù cũng là đàn ông, nhưng là trong tình huống chỉ có chính mình lộ ra trọn vẹn thế này thì hết sức khó nuốt.

Nhưng mà bọn họ từ phía sau trói chặt hai tay Tạ Thanh, cái này hắn muốn che cũng che không được.

Một gã đeo hoa tai trong đó không có ý tốt nhìn Tạ Thanh, sau lại sờ soạng ngực của y, Tạ Thanh lộ ra vẻ mặt thống khổ lẫn thống hận, người nọ cười nói.

" Không nghĩ tới lão nam nhân này đã dẻ được chăm sóc cũng rất tốt, nói không chừng anh Bằng còn dùng y thay thế cho mấy con gà..."

" Mày còn cười được nữa! Bằng y chừng này tuổi, cửa đầu tiên còn muốn qua không được, hay là trước hết nghĩ xem có cách nào trừng phạt y đi."

" Ôi, trước còn không nói, gần đây thật là có người thích loại đại thúc thế này, huống hồ cơ thể y cũng rất chi là co dãn, thường vận động sao?" Kẻ đó vừa nói xong lại còn nhéo vào mông Tạ Thanh một cái.

Nếu không phải toàn thân loã thể lại bị trói chặt, Tạ Thanh thiếu chút nữa nhảy dựng lên.

" Buồn nôn! Tôi không phải gay!" Y là to.

Gã đeo tai hoa chụp mặt Tạ Thanh nói:

" Đã quá muộn, ai kêu mày rảnh quá đi can thiệp vào chuyện người khác, tên thiếu niên mày cứu vốn là đầu bảng tháng trước, phá hủy chuyện làm ăn của " cực lạc ", anh Bằng không lột da mày mới là lạ.

Tạ Thanh nghe xong muốn hộc máu rồi, xem ra cực lạc này không chỉ có nữ kĩ, ngay cả nam kĩ cũng có, nhưng lại cùng xác hội đen cấu kết, may mắn thì chính là bị thương, nếu là bất hạnh cỏ phải hay không tính mạng còn khó mà dữ được?

" Các người muốn gì?!" Tạ Thanh gấp đến độ đầu óc rối vời, nhất là gã hút thuốc lúc nãy đá vào đầu y bây giờ lại mang theo bộ mặt nịnh nọt so với bộ dạng cực kỳ hung ác vừa rồi thật bất đồng khi một vị chung niên vóc người to lớn tiến vào.

Tạ Thanh trong bụng đánh lô tô, nam nhân trung niên kia mặc âu phục sang trọng, cái mũi nhỏ đôi mắt nhỏ con ngươi lạnh lợi, khoé miệng thoáng tia cười nhàn nhạt, làm cho người ta vừa nhìn liền biết không phải thiện nam tín nữ, nói vậy người này chính là anh Bằng trong miệng đám lưu manh.

" Anh Bằng nhìn đi, đây là tên làm Điều Tử chạy mất, phá hỏng chuyện tốt của anh. Bất quá không cần lo lắng, em đã sai người đuổi theo tên kia, tin tưởng rất nhanh sẽ bắt lại được."

Gã hút thuốc khom người, cười hì hì nói một tràng, nhưng là anh Bằng nọ một câu cũng không phun ra khỏi cổ họng, cứ tới tới lui lui nhìn Tạ Thanh một vòng.

Không khí hết sức ngưng trọng, Tạ Thanh bị anh Bằng nhìn vậy toàn thân sợ hãi, cũng đã muốn quên đi né tránh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com